Soán Đường

Quyển 4 - Chương 14: Bùi Hành Nghiễm đính hôn




- Tam công tử đã nói vậy ta vô cùng minh bạch, không nghĩ đến chuyện báo thù cho Triệu vương nữa, chuyện phục hưng vương triều đại chu là không thể nào.

Tuyên thái hậu chính là trưởng nữ của Tùy Văn đế Dương Kiên, cũng là Dương Lệ Hoa, Bình Dương công chúa.

- Dương Lệ hoa chết đi coi như cắt đứt huyết mạch của Bắc Chu, hiện nay ngoại trừ con gái của Dương Lệ Hoa là Vũ Văn Tú Nga ở bên ngoài thì không còn ai, ngươi chẳng lẽ lại muốn phò tá một nữ nhân làm hoàng đế? Hơn nữa, Vũ Văn Tú Nga kia cũng không có bổn sự đó.

- Vậy mong công tử chỉ điểm.

Tam công tử cười cười, rót cho hồ tử một chén rượu sau đó lại rót đầy ly cho mình.

- Vũ Văn Á, Vũ Văn Đóa tỷ đệ không đáng lo, về phần nếu không có Cáp Sĩ Kỳ, ai nghe lệnh bọn chúng?

- Ý của tam công tử là?

- Hồ Tử, ngươi rất thông minh.

- Ta thích nói chuyện với những người thông minh như ngươi, nếu như ngươi có thể khống chế Di Lặc áo trắng, sau đó ta từ từ hòa giải, ủng hộ sau lưng thì sẽ làm nên chuyện gì? Đừng nói với ta là ngươi chưa từng nghĩ qua, ha ha, ta nhìn vào mắt của ngươi là biết, ngươi rất muốn có ngày hôm nay, chỉ là ngươi có nguyện ý hay không mà thôi.

Trong mắt của Hồ Lực Điệt toát ra một vẻ nóng bỏng.

Lời nói của Tam công tử đã đả động vào hắn rất sâu.

Cùng Cáp Sĩ Kỳ trốn đông trốn tây nhiều năm thật là vất vả, hiện tại có một cơ nghiệp lại phải giao vào tay một đứa bé.

Hồ Lực Điệt làm sao có thể nguyện ý?

Ở bên trong hắn chính là nhị đương gia, dưới một người trên vạn người nhưng thực tế ai đang quản lý hắn?

Cáp Sĩ Kỳ, chính là Cáp Sĩ Kỳ phân phó cho hắn.

Nếu Cáp Sĩ Kỳ đi rồi, hắn cũng phải nâng đỡ tên tiểu súc sanh kia lên, vĩnh viễn không bao giờ có thể trở thành nhân vật chính.

- Thế nhưng mà lão Yêm cẩu kia võ nghệ cao cường, đương thời sợ ít có người nào có thể sánh bằng.

Năm đó Hạ Nhược Bật đã liên hiệp với cao thủ ở Lạc Dương cũng không lấy được tính mạng của hắn.

- Ha ha, Hạ Nhược Bật là đồ ngu, dĩ nhiên là không giết được Cáp Sĩ Kỳ.

Nhưng nếu cộng thêm Trưởng Tôn Thịnh, Vu Trọng Văn, Thổ Văn Tự cùng với Mạch Thiết Trượng bốn người lại còn chất nhi của ta, Thiên Bảo tướng quân thì hắn há có thể động tay động chân?

Hồ Lực Điệt nghe được thì không khỏi cả kinh.

Tam công tử nói những người này đều là danh tướng đương thời.

- Mạch đại tướng quân cùng với Thiên bảo tướng quân không phải đang hộ giá ở Trường An hay sao?

- Ha ha, bọn họ đã bí mật trở về Lạc Dương, hai mươi ngày sau hoàng đế cũng quay trở về Lạc Dương, cho nên ngươi cần phải sớm quyết định chủ ý.

Hồ Lực Điệt khẽ cắn môi:

- Nguyện nghe theo sự phân phó của công tử.

- Hồ tử, ngươi đừng sợ, hiên nay Vũ Văn Á chỉ là một đứa trẻ con không cần phải sợ hãi, Vũ Văn Đóa cũng chỉ là một con nha đầu, không có khả năng làm gì được ngươi, chỉ cần ngươi tiêu diệt được Cáp Sĩ Kỳ, có thể khống chế Di Lặc áo trắng khi đó có quyền lực, ta cũng sẽ âm thầm giúp đỡ ngươi phát triển Di Lặc áo trắng mạnh lên, chẳng phải hoàn mỹ lắm sao?

- Nhưng phải làm sao để tiêu diệt được Cáp Sĩ Kỳ?

Tam công tử khoát tay bảo:

- Ngươi ghé tai vào đây.

Hắn ghé vào tai của Hồ Lực Điệt, thấp giọng mà nói không ngừng, Hồ Lực Điệt liền gật gật đầu, phát ra hai tiếng tán thưởng.

- Tam công tử, Hồ Tử khi chấp chưởng Di Lặc áo trắng nguyện cúi đầu nghe lệnh công tử.

- Ha ha, không cần phải nhắc tới chuyện này, ta coi ngươi là huynh đệ nên mới giúp ngươi.

- Có huynh trưởng là tam công tử, Hồ Lực Điệt thật là tam sinh hữu hạnh.

Tam công tử hào sảng cười to:

- Được rồi mọi chuyện đã xong, ngươi cũng nên đi đi.

- Tam công tử muốn đi đâu?.

- Hắc hắc hôm nay cháu của ta trở về, cha ta ở trong phủ thiết hạ gia yến, ta còn phải quay lại khoản đãi thiên bảo tướng quân .

- Ngươi hãy ở đây hưởng thụ thoải mái một lúc, những tiểu mỹ nhân ở đây tùy ý ngươi hưởng dụng, Hồ Tử ngươi cũng cần kìm chế một chút, những tiểu mỹ nhân kia rất lợi hại, chớ để ngày mai dậy không nổi, ta sắp xếp thỏa đáng xong sẽ báo cho ngươi biết.

Nói xong tam công tử đứng dậy đi ra khỏi thuyền.

Cửa khoang từ từ đóng lại, Hồ Tử đang định đứng dậy thì bên ngoài khoang thuyền truyền tới một thanh âm nhè nhẹ, chén dầu bị dập tắt, khoang thuyền từ từ tối xuống.

Hồ Tử cả kinh, quay người khẽ quát:

- Ai?

Lời còn chưa dứt thì cửa ngầm đã được mở ra, nữ tử xinh đẹp lúc trước đã xuất hiện trong ánh sáng lờ mờ, từ từ đi tới.

- Tiểu tỳ phụng mệnh tam công tử tới hầu hạ đại gia.

Thanh âm mềm mại đáng yêu kèm theo một chút mị ý.

Trong chốc lát Hồ Tử đã há hốc mồm, nữ tử xinh đẹp đã tiến tới ghé sát vào lỗ tai của hắn:

- Lão gia sao không cởi áo ra tắm rửa, để tiểu tỳ hầu hạ?

Hồ Tử hô hấp trở nên dồn dập.

-------------

Cáp Sĩ Kỳ lúc này đang ngồi đối diện dò xét Trịnh Ngôn Khánh, nói rất nhiều.

Đóa Đóa thì ngồi bên bên cạnh hắn, lắng nghe cuộc đối thoại.

Có thể nhìn ra được, Cáp Sĩ Kỳ không vì Trịnh Ngôn Khánh nhỏ tuổi mà có chút gì khinh thị, ngược lại hắn rất coi trọng Trịnh Ngôn Khánh, không ngừng hỏi thăm ý kinế, Trịnh Ngôn Khánh đối với loạn khăn vàng thời Hán, rất có hiểu biết.

Nếu là những chuyện khác hắn không biết phải trả lời thế nào.

Nhưng đối với loạn khăn vàng, hắn đã học rất nhiều, xem qua vô số lần.

Cho nên đối với sự tình Thái Bình đạo, Ngôn Khánh không hề e sợ.

- Cáp tiên sinh, thời cuộc hiện nay so với cuối đời nhà Hán có bất đồng.

- Hoàng đế mặc dù xây dựng rầm rộ, gia tăng kế dịch, tuy hao người tốn của nhưng Khai hoàng đến nay vẫn nhiều tài phú, không hề nghèo khổ giống như thời cuối nhà Hán.

Đề nghị của Trịnh Ngôn Khánh để mọi người rút khỏi Lạc Dương đúng là sáng suốt.

Bất luận là Cáp Sĩ Kỳ cũng tốt, Đóa Đóa cũng tốt, Trịnh Ngôn Khánh cũng thế.

Mấy ngày kế tiếp, tâm tình của hắn trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Mỗi ngày hắn ở Trưởng Tôn gia luyện tập võ nghệ sau đó cùng với Vô Cấu huynh muội nói chuyện phiếm.

Về nhà thì có Tiểu Niệm hầu hạ, Bùi Thúy Vân thì ngẫu nhiên tới phủ bái phỏng, cuộc sống yên bình trôi qua.

Bùi Hành Nghiễm đã đính hôn.

Chỉ là hắn đối với chuyện này cũng hơi mất hứng.

Ở trong mắt hắn, đính hôn cũng chính là hắn xác định danh phận là muội phu của Tạ Ánh Đăng, cho nên vô cùng không hào hứng, muội muội của Tạ Ánh Đăng tên là Tạ Ninh, tuổi mới mười ba, so với Bùi Hành Nghiễm thì nhỏ hơn hai tuổi.