Soái Ca Dưới Lớp Quân Trang

Chương 25: Đỏ mặt lắm a




Lời nói nhỏ: 

Mộc Dung đã cố gắng ra chap nhanh nhất có thể, công việc cuộc sống chiếm khá nhiều thời gian cho nên có những ngày thật sự không thể ra chap được mong mọi người thông cảm. 

Mộc Dung không thể mỗi ngày đều ra liên tiếp được vì truyện là truyện tự viết chứ không phải truyện dịch, nên mong mọi người có thể cho Mộc Dung thời gian để suy nghĩ tình tiết và ra chap tốt nhất... 

Giờ thì đọc tiếp nha. 

____________________

Chap này chỉ dành cho trẻ có đầu óc Sắc thật Sắc, Biến thái thật Biến Thái.... Trẻ nào thích trong sáng thì vui lòng đợi chap sau. 

____________________

Đến khi cô tĩnh lại lần nữa thì đã là 11h trưa rồi, Khả Khả tĩnh dậy cũng là vì đói mà tĩnh mà một phần cũng vì cái ôm của ai kia quá chặc chẽ khiến cô khó thở vô cùng. 

Phải mất một lúc cô mới đẩy cái cục sắt kia ra khỏi người, uể oải mà ngồi dậy. 

_ Tĩnh? - Anh bị cô đẩy một cái dù là nhẹ nhưng cũng khiến anh tĩnh hơn. 

_ Um! Anh ngủ tiếp đi, em làm đồ ăn! - Khả Khả nhìn người kế bên, nói câu này xong cô chợt nhận ra sao mình lại nói chuyện như vợ chồng với anh vậy a.

Anh nhìn cô một cái đôi môi nhếch một nụ cười sau đó tiếp tục nhắm mắt ngủ, thật sự là anh rất mệt cả 2 ngày 2 đêm anh không hề ngủ về đến nhà là 5h sáng. 

Anh vốn nghĩ rằng vào phòng của mình ngủ nhưng mà tâm không kềm được mà muốn vào phòng xem cô một cái rồi trở về. 

Nào ngờ nhìn thấy cô gái nhỏ yên giấc mà không nhịn được ngã xuống ôm cô vào lòng, vuốt lưng cô vài cái, mùi hương của riêng cô mùi thơm nhẹ nhàng mang mát khiến cho anh không thể không buông lõng nhẹ nhàng nhắm mắt lại đi vào giấc mộng đẹp. 

Tủ lạnh ở nhà quả thật không có gì để ăn ngoài một miếng thịt gà cô mua trước đó và 3 trái trứng gà. 

Được rồi cô sẽ xào thịt, trứng chiên, canh thì dùng mì gói làm canh vậy là đã xong. 

Thân hình nhỏ bé bận rộn trong bếp, tay nghề nấu nướng của cô thật sự là rất tuyệt vời. 

Khi mà nhà bếp bắt đầu toả ra mùi thơm thì anh đã không ngủ được, anh xuống giường đi đến phòng bếp hai tay khoanh trước ngực ngắm nhìn thân hình nhỏ nhắn kia đang không ngừng quay vòng vòng trong khuông bếp. 

Trước đó, mẹ bắt anh mua căn nhà này anh xem nó như một chỗ để nghỉ tạm khi đến thành phố T có việc, nào ngờ tỷ tỷ gọi bảo anh có cô gái muốn thuê nhà anh cũng suy nghĩ xem như có người xem nhà đi a, anh 1 năm về đây 4 ngày nào ngờ lại bị cô bác sĩ nhỏ này cho viên thuốc độc. 

Cho đến khi thân hình cô đứng lại đang vui vẻ mà nếm miếng thịt từ đằng sau một cổ hơi ấm song đến từ sau lưng khiến cô giật mình. 

Cô bị ôm từ sau lưng, lần đầu tiên trong cuộc đời cô được nhận cái ôm này, nó thật ấm áp, thật bức người khiến cho cô phải lâm vào cảnh si mê cái ôm này a. 

Lưng của cô cứng ngắc, anh... Cái đầu của anh đang nằm trong hỗm cổ của cô, nhột... Thật rất nhột. 

Cô trốn tránh cái đầu của anh, tóc của anh có chút ngắn nó đâm vào cô thật rất ngứa a. 

Anh hôn lên cổ của cô, mùi hương trên da thịt cô thật muốn giết chết anh mà vì sao lại có một mùi thơm gây mê người như thế cơ chứ. 

Cô gái kia đang có phản ứng vùng vẫy tránh né cái ôm của anh khiến cho anh có chút khó chịu, không thể chịu hơn được nữa anh xoay toàn người cô lại, không để thừa bất kì hành động nào khác trực tiếp hôn lên đôi môi đầy mê người kia. 

Khả Khả phản ứng chút mạnh, ra sức ra võ để đánh anh nhưng mà haizzz, cô đánh mặc kệ cô, anh chỉ cần một quyền là khống chế cả người cô rồi. 

Càng lúc,nụ hôn của anh càng sâu mọi thứ càng quét trong miệng của cô khiến cho cô không thể nào thở được. 

Đến khi anh cảm thấy cô khó thở rồi mới bắt đầu luyến tiếc buông cô ra, còn không chịu dừng phải liếm một cái ngay môi cô một lần nữa mới từ từ buông ra. 

_ Anh.. anh lưu manh! - Cô lấy từng hơi vào, mặt đỏ bưng lên đập vào ngực anh một cái. 

_ Đừng, sẽ đau tay. - Anh nhìn cái đấm của cô một cái, sức lực đó nhầm nhò gì với anh chứ. 

Cô trừng mắt nhìn anh, cái gì chứ anh là chiếm tiện nghi của cô cô là gì của anh chứ là người thuê phòng chứ không phải là gái bao, cô chẳng phải hạng người dễ tính. 

Cơ vậy mà lại bị anh hết lần này đến lần khác chiêm tiện nghi, mất nụ hôn đầu, còn bị sờ soạn lung tung nữa chứ.... Aizz. 

Anh từ đầu đến cuối đôi bàn tay chặc chẽ kia cũng không hề buông ra, cứ ôm chầm chầm như vậy. 

_ Ăn... Ăn cơm! - Khả Khả đẩy anh ra, lúc này cô phải ăn thật no rồi mới giải quyết với anh được, mọi chuyện sẽ được rõ ràng sau khi cô được ăn no. 

Đại nghiệp ăn no là trên hết. 

Anh nhìn cô gái nhỏ kia mặt đỏ rần rần lên khiến cho tâm tình anh tốt cực kì. 

Bữa cơm này, thật sự cô ăn không hề ngon chút nào tuy là bụng đói nhưng mà những hành động kia rất làm cho cô không thể nào nuốt được cơm. 

Còn riêng người đàn ông kia, anh ta đang ăn rất ngon anh như một cổ máy không ngừng gấp thức ăn đưa vào miệng. 

Anh ăn đã đến chén cơm thứ 5 rồi mà vẫn không có dấu hiệu muốn dừng lại. Còn cô từ nãy giờ chỉ ăn chưa đến 1 chén. 

_ Anh ăn phải nhai kỹ chứ!- Nhìn anh ăn lẹ như vậy, muỗng nào cũng là một muỗng lớn, nhưng lại nhai chỉ 2-3 cái rồi nuốt cái này khiến cho cô cảm thấy rất không đồng ý. 

Anh dừng động tác một chút, ánh mắt cười cười nhìn lên cô. 

Cô gái nhỏ, em đây là quan tâm anh ư? 

Câu hỏi này anh không hề nói ra nhưng biểu cảm lại là bắt đầu nhai nhiều hơn lúc nãy, nuốt cũng từ từ. 

Haizzz, sau khi ăn xong anh liền tự mình muốn rửa chén đơn giản cô nấu còn anh rửa chén. Anh bảo cô ra sofa đợi anh cô liền ngoan ngoãn nghe theo. 

Sofa ở nhà là loại rất tốt, mềm mại cô rất là hưởng thụ với cảm giác này. Ti vi hôm nay không có tin gì hay nhưng lại có bộ phim hàn quốc cô rất mê. 

Nam chính là thần tượng lâu năm của cô, cho nên cô không chuyển kênh nữa mà một mực thưởng thức bộ phim. 

Sau 15 phút, anh cũng rửa xong mọi thứ, đi ra sofa ngồi xuống, anh nặng hơn cô rất nhiều cho nên chỗ anh ngồi bị lõm xuống rất sâu. 

_ Khả Khả! - Ngồi một lúc, anh mới nhàn nhạt gọi tên cô, mắt của anh nhìn về phía ánh mắt của cô đang nhìn chầm chầm tên nam nhân trong ti vi rất say mê. 

_ Khả Khả... - Giọng nói của anh có chút lớn hơn khi gọi cô lần hai. 

_ A...! - cô là nhập tâm vào bộ phim quá mức cho nên nhất thời không nghe được anh gọi. 

_ Chúng ta kết hôn đi! - Anh nhìn tên diễn viên da mịn trắng nhách kia có phần khinh bỉ. 

_A.. anh nói gì? - Khả Khả vẫn còn đang chú tâm vào bộ phim, căn bản không để câu nói của anh vào đầu. 

Cái câu hỏi thờ ở này nó thật khiến anh phát điên rồi, anh không thể nhịn được nữa một tay vòng qua người cô kéo cô sát vào mình. Khả Khả bị anh giật ngược như vậy khiến cho cô hoàn toàn bừng tĩnh, bốn mắt nhìn nhau trợn mắt. 

_ Em không nghe anh nói, anh nói lại có được hay không? Ha ha - Cô bị anh ôm chặc như vậy muốn thoát cũng không biết thoát làm sao m 

_ Kết hôn! - Anh nheo mắt nhìn cô thật lâu, nhẹ nhàng thốt nên 2 chữ này.

Tên này, ăn no quá bị cơm lấp não luôn rồi hả. 

_ Không được! - Tên đàn ông này, coi cô là gì chứ cô đâu phải là nhu nhược liền bị người sắp xếp như thế chứ. 

_Vì sao? - Anh không hài lòng với câu trả lời này. 

_ Tôi không muốn kết hôn với quân nhân! - Đúng, cô không muốn, hoàn toàn không muốn. 

_ Vì sao? - Anh nhíu chặc đôi mày lại, ánh mắt sắc bén kia vẫn cứ nhìn thẳng vào cô. 

_ Vì..... Vì...! - Vì ba cô a, haizzz 4 chữ cuối này làm sao cô có thể nói ra a, cô tận lực dấu diếm như vậy, làm sao có thể nói chứ. 

Anh nghiên đầu nhìn cô một cái, tính hiệu này là ra lệnh cho cô tiếp tục nói.

_ Vì tôi không thích! - Cô thẹn quá hoá giận, liền vùng vẫy. 

_ Được, em không cần thích quân nhân, em chỉ cần thích tôi là được! - Anh nheo một mắt lại, ý rõ là trêu chọc. 

_ Anh là gì sao tôi phải thích, tôi... Tôi lại không hiểu gì về anh! - Cô bị anh nhìn đến tận tâm can làm sao có thể như vậy chứ. 

_ Khả Khả, em thích anh đúng không? - anh nheo mắt nhìn cô môi mỏng nhếch lên. 

_ Ai... Ai nói thế, tôi ghét anh còn không hết! - Cô mặt đỏ bừng bừng, tim cô tự nhiên đập nhanh thật nhanh. 

_ Vậy hôm nay, anh sẽ làm em yêu anh! - Câu nói vừa xong anh trở người đè cô xuống thân mình hôn cô thật sâu. 

Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô từng ngụm, từng ngụm nhẹ như tênh, sự yêu nhẹ nhàng này của anh thật sự cô không hề bài xích chút nào ngược lại còn rất hưởng thụ. 

Sau lừng nhịp dụ dỗ cô vào con đường tình yêu của anh dành cho cô, thì cuối cùng cô cũng buông tay đầu hàng.

Cô rõ ràng đang thừa nhận là cô yêu anh rồi a, dù rằng cô bài xích sự tiếp xúc của người khác giới nhưng mấy lần liên tiếp cô không hề bài xích anh, mùi đàn ông trên người anh khiến cho cô phải say mê không thể rời. 

Nhìn ra được cô đã bị động tình rồi, cô không phản kháng nữa cho nên trong lòng anh mở cờ quyết tâm hôm nay sẽ ăn sạch cô. 

Một động tác nhẹ nhàng anh đã bế cô lên hướng cửa phòng ngủ tiến đến, trên đường đi anh không hề rời khỏi môi cô cứ liên tục ngậm lấy, nuốt lấy, cắn lấy. 

Cho đến khi hai người vào phòng, anh đặc cô lên giường rồi toàn thân mình nằm lên người cô, hôn lấy môi cô một lần nữa.

_ Khả Khả! Chúng ta kết hôn đi! - Anh còn một chút lý trí còn sót lại cố gắng giọng khàn khàn nói. 

_ Em tin tưởng anh được không? - Cô bị anh làm cho mê hoặc rồi, cô lúc này hoàn toàn thừa nhận là yêu anh thật rồi. 

_ Anh sẽ bên em! - Đây là câu thề non hẹn biển của anh với cô chăn. 

_ Khả Khả, anh sẽ chịu trách nhiệm, ngày mai liền đánh báo cáo kết hôn! - Anh cố gắng ngượng dậy nói rõ cho cô biết. 

_ Nhanh, nhanh như vậy? - Cô không hề nghĩ rằng sẽ kết hôn liền đâu a. 

Tư tưởng tiến đến kết hôn của cô phải theo một trình tự.

_ Chiến Phong, em muốn đi theo trình tự "" Biết nhau - Cảm giác tốt - Quen nhau - Tìm hiểu nhau - Cảm nhận về nhau - Kết hôn. " Em không muốn nhảy cóc như vậy. 

Hiện tại cả hai người đều chỉ nằm ở mức biết nhau thì là sao có thể nhảy cóc như vậy được chứ. 

_ Chẳng phải chúng ta đã hơn 3 tháng rồi sao? Những thức đó đều thực hiện hết hay sao?. - Anh cố gắng kềm chế một chút, mắt nhìn cô đầy dục vọng. 

_ Khi... Khi nào cơ chứ? - Cái gì chứ từ lúc nào mà cô không biết.

_ Thật ồn! - Anh không thể nhịn được nữa, liền xông đến hôn cô mạnh bạo hơn. 

Tay cũng không an nhàn đã tiến vào trong áo của cô xoa nắn nơi mềm mại kia, cái nơi mà lúc ở bãi chiến đã làm anh thần siêu phách lạc trong cuộc hợp không thể nào tập trung được., Anh thật nhớ nó a. 

Không thể đợi thêm giây nào nữa, anh dùng cả hai tay giật banh cúc áo của cô ra, dưới ánh đèn thân thể mềm mại, trắng nõn của cô hiện ra trước mắt anh. 

Yết hầu anh không thể chịu nổi mà lên xuống một cái. 

Đôi gò bồng kia nó đẹp, nó được bao bọc trong chiếc bra đen càng làm nó thêm mê người. 

Anh không nhịn được nữa cuối xuống hôn lên từng chút một tay luồng xuống bên dưới kéo móc áo ngực ra, dường như cái áo này so với nó khá chật cho nên khi mà cái nút được tháo ra thì nó như được giải thoát đung đưa một cái. 

Mọi cái uyển chuyển của nó làm đều bị thu vào mắt anh hết, Khả Khả lúc này xấu hổ không nói nên lời, cô dùng hai tay che lại không muốn anh nhìn. 

_ Khả Khả, em thật đẹp! - anh nhìn bộ dạng xấu hổ của cô, mà anh là sắp phát điên rồi nhưng cũng cố gắng kềm mình lại an ủi cô gái nhỏ này. 

Nếu trong chuyện này lần đầu tiên mà chỉ có mình anh được thoả mãn thì tính phúc của anh sau tình thật sự là bị gặp nguy rồi a. 

Việc lúc này là dỗ dành cô, khiến cho cô phải tự nguyện, cùng anh hoà hợp thì mới được. 

_ Khả Khả, anh hứa sẽ chịu trách nhiệm, tin anh! - Một lần nữa anh cuối người xuống hôn lên môi bị anh hôn xưng lên kia, nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai cô. 

------------------

Hắc hắc, Bà tác giả lựu đạn... Hắc hắc hắc... 

Bị lừa...... H bao nặng luôn nờ... Hắc hắc. 

Nói chứ 2540 chữ rồi, hẹn chap sau vô đầu chap là H banh não nha... H suốt 2k chữ cho chap sau nha..

Nguyền rủa bà tác giả, dám dụ dỗ các sắc nữ, ngày ngày mong chờ H... Ha ha ha... Con tim mong manh quá...