Sổ Ước Luân Hồi

Chương 66: Huỳnh Ni Liều Lĩnh.




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

--- Lời Tác Giả ---

Ảnh Selfie của Long Tam:

---0---

Thật ra ngay từ đầu chỉ cần báo cho đội 10 đến vây quét Đại Bản Doanh Bàn Tay Đen, Nhiễm Nam lại âm thầm từ phía sau cứu người là được.

Nhưng mà như vậy thứ nhất Hồng Huấn không thu thập được tài liệu, bằng chứng cho đại tá.

Thứ hai Huấn cũng muốn nhân cơ hội này cho nhóm đặc binh của đại tá và vệ sĩ tinh anh của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu thực chiến phối hợp.

Thứ ba nếu không quy mô tiến công, chỉ sử dụng Nhiễm Nam để dụ tam Long xuất hiện nhằm âm thầm quay phim gửi nặc danh cho đội 10 thì khi Nhiễm Nam bỏ đi, tam Long rất có thể dùng hai cô gái uy hiếp Nhiễm Nam quay lại, một khi quay lại nhất định sẽ bị bắt vì con tin đang trong tay người ta, khó mà chống cự.

Dù sao thì cũng không thể cả ngày núp núp ló ló bên ngoài đợi tam Long chủ động đi ra được, mà không quay phim được mặt bọn chúng thì khó mà thuyết phục đội 10 động thân. Một khi đàn em tam Long truyền tin không bắt được người nhà của Ni và Nam được để uy hiếp thì có thể chúng sẽ thủ tiêu hai cô nàng mất còn tại sao không bắt được? Dĩ nhiên là được Huấn âm thầm cử lượng lớn vệ sĩ đi qua bảo vệ rồi. Thời gian không thể để lâu, vì vậy Huấn không thể không hiến kế tấn công.

Lúc này sẽ không có đủ thời gian để đội 10 tập hợp chứ không nói là tiến công đại bản doanh tạo cơ hội cho cả ba thoát đi.

Mà nếu Nhiễm Nam quay lại rồi bị bắt, không có cuộc tấn công quy mô yểm hộ, Huấn không thu thập được bằng chứng sẽ không có khả năng trao đổi con tin, từ đó tam Long sẽ không cần e ngại gì nữa có thể sẽ giết cả ba nếu họ không khuất phục gia nhập.

Mà cho dù có giả bộ gia nhập để kéo thời gian đợi đội 10 đến thì một khi đàn em đi bắt người nhà Ni và Nhiễm Nam truyền tin thất bại về, tam Long rất có thể sẽ giết cả ba.

Cho nên cuối cùng Hồng Huấn vì một công 4 việc liền thiết kế lần tấn công quy mô đại bản doanh nhưng cuối cùng không cứu được người mà còn tặng Nhiễm Nam vào tay tam Long để cậu ta đoàn tụ với hai cô gái, tăng mạnh khả năng chiếu cố lẫn nhau. Cũng đạt được mục đích thực chiến cho hai nhóm linh tu và thu thập được bằng chứng để dùng làm trao đổi con tin kéo dài thời gian đủ cho đội 10 đến, ngoài ra còn đưa một phần tư liệu bằng chứng, danh sách sát thủ, vâng vâng cho đại tá đòi chỗ tốt từ Cục Phòng Vệ.

Đó là lý do tại sao ngay từ đầu phải là hai hướng tấn công để che đậy việc âm thầm đột nhập thu thập tài liệu Bàn Tay Đen của Lục Hồng Huấn và lý do Nhiễm Nam phải xuất hiện cứu người, đến khi cứu không thành thì không bỏ chạy mà để bị bắt lấy, dù sao tốc độ của hắn cũng rất nhanh, nỗ lực đại giá để bỏ chạy thì thành công vẫn nắm chắc thoát được.

Chính vì vậy mà bây giờ Nhiễm Nam mới có mặt tại phân đà nhỏ này của Bàn Tay Đen ở huyện A, đối mặt với trò bẩn của Long Tam.

“...”

Nhiễm Nam bị bắt ngồi từ trong mái hiên nhìn ra sân sau. Long Tam lúc này liền chĩa khẩu súng công nghệ cao Zrr cướp từ tay Đa Diên nhắm chuẩn về phía Meow Meow đang bị trói vào cây dừa già bằng xích sắt loại to như cùm tay người, gằn giọng hỏi:

“Cô em, hai cặp cánh của em và cô bé lạnh lẽo bên kia biến đi đâu mất rồi? tại sao chỉ trong chớp mắt còn thấy trên người hai đứa bây, thoáng cái biến mất tiêu là sao?”

“Phi, còn lâu mới nói” Meow Meow trề môi nói, hai mắt khiêu khích hếch lên nhìn Long Tam.

“Má, trả lời hay không, có tin tao bắn thằng mập này không” Long Tam đi đến đặt nòng súng Zrr lên trán Nhiễm Nam, dí dí mấy cái.

“Đó là siêu năng lực của hai cô ấy” Nhiễm Nam đành trả lời thay, dù sau cương lên cũng không có gì tốt, cứ nói dối là được.

“Hừ, tính mày thức thời” Long Tam tiếp tục hỏi “vậy cây đao trong suốt và khẩu súng shotgun kỳ lạ kia làm sao để sử dụng?”.

Lúc cuối ở đại bản doanh, ngoài tịch thu thần khí của Ni, cả khẩu shotgun trên tay Meow Meow cũng bị tịch thu, cùng cất vào cốp xe.

Nhiễm Nam định lên tiếng nói dối tiếp liền bị Long Tam quay đầu súng đập vào đầu hắn, hét “tao không hỏi mày, con nhỏ kia, ánh mắt láo toét đó là ý gì, tao muốn mày trả lời, nếu không tao bắn mày” Long Tam quay súng sang Meow Meow cười nửa miệng.

“Tam đệ, đừng gây ồn quá, hàng xóm nghe” Long Ca ngồi ở trên ghế thưởng thức trà, chỉ chỉ cây súng Zrr, nói thật trà nhạt như nước lã, hắn chỉ chán không chuyện làm giả bộ thanh tao mà thôi.

Long Tam hiểu ý đành cất khẩu súng đi, cả người bắt đầu hóa thành người cát, vận dụng dị lực biến một khối đất dưới chân thành một mũi nhọn cứng cáp bay lên, để lại cái đuôi cát dài nối với mặt đất.

“Trả lời nhanh” Long Tam gắt lên.

Meow Meow vẫn không thèm trả lời.

“À được, con này láo”

khá đất cứng nhọn lơ lửng trước người Long Tam xoay một vòng tại chỗ rồi lao nhanh như tên bắn vào đầu Meow Meow. Mắt thấy nó sắp đâm lên mắt cô thì liền có ánh sáng mờ kéo qua một cái.

Coong. Hai thanh thần khí “Khí Bảy Màu” của Nhiễm Nam ẩn náu đâu đó trên trời liền bay xẹt xuống hóa thành hai cái lồng áp vào nhau bảo vệ 360 độ quanh Meow Meow.

Long Tam đánh cục đất đến chỉ đủ sức làm cái thần khí ngoài cùng trở về nguyên trạng là cái vòng tay, cục đất theo đà đánh lên tầng lồng thứ hai liền tan vỡ ra thành bụi rơi xuống đất.

Nhiễm Nam lần nữa vận mệnh lực, cách không truyền vào bản mệnh thần khí của mình biến nó trở lại thành lồng bảo vệ, lần nữa áp chồng vào cái lồng còn lại.

“A, được, giỏi đó, thằng mập mày nói, hai cái món… kỳ lạ này là cái gì? Sử dụng thế nào?” Thấy mình không làm gì được Meow Meow, Long Tam quay sang kiếm chuyện với Nhiễm Nam.

Lúc này Long Nhị từ nhà trước đi vào sân sau, mang theo mấy hộp cơm. Hắn thấy vậy mỉm cười hỏi “tam đệ, đệ hỏi được gì rồi, tổ chức bọn chúng thế nào?”

Long Tam hơi xấu hổ nói “chưa hỏi được gì cả, nhị ca”.

“A, sao thế?”

Long Ca nói “hay là mày hỏi đi Long Nhị”

Liếc nhìn Meow Meow núp trong lồng bảo vệ, Long Nhị cũng giống hai tên huynh đệ của mình, liền nhầm tưởng hai cái thần khí đó là của Meow Meow đang điều khiển để tự vệ.

Hắn liền hiến kế cho Long Tam, nói thì thầm với cả đám tam Long. Lỗ tai Nhiễm Nam và hai cô gái điều đã cường hóa từ lâu liền nghe được rõ ràng.

“Long Tam không đánh hỏng được cái lồng đó hả, vậy đi, cô gái bên kia có cái lưới hút năng lượng, chúng ta đánh cũng không ăn thua, cô gái bên này có lồng bảo vệ, trừ khi đại ca ra tay thì còn có khả năng đánh hỏng”

“Hầy, tao mà đánh có thể không kìm lực được đánh trọng thương hoặc chết cô ta a, còn chưa hỏi được thông tin cao tầng của tổ chức bọn nó nữa, như vậy không tốt lắm đâu” Long Ca nói.

Long Nhị tiếp tục “vậy chỉ còn nước đánh tên mập này thôi. Nhìn tên mập xem, hai cô kia điều có, ừm… đồ chơi để tự bảo vệ thân thể, tên này lại không thấy có, chắc chỉ là dạng như thiếp thân vệ sĩ hay cấp dưới nào đó thôi, đánh chết cũng không quá quan trọng đi, tuy nhiên có thể không giết cũng được, moi ra tin tức về tổ chức của bọn nó là được”

“Được đó, tam đệ, ra tay đi” Long Ca híp mắt gật đầu nói.

“Ok, đại ca” Long Tam quay sang nhìn chằm chằm Nhiễm Nam, cười âm hiểm nói “thằng mập, xét mày lúc nãy thật thà trả lời vấn đề, bây giờ tao hỏi mày mấy câu, trả lời thật thì tao tha cho khỏi đau đớn tra tấn, còn không thì… hừ hừ”. Nói rồi hắn vung tay lên, một tảng đất to như cái ghế nhựa được dẫn động bay lên, thu nhỏ lại và cứng lên thành hình một cái trụ đầu nhọn, bay xoay vòng quanh thân Nhiễm Nam, ý tứ đe dọa rõ ràng.

Long Nhị cũng đi đến cạnh Meow Meow, sẵn sàng tư thái tấn công cô bất cứ lúc nào nếu lồng phòng hộ không duy trì nữa, quanh người hắn khí lạnh nổi lên, từng làn khói lạnh bay là là dưới mặt đất.

Long Ca với tay mở một hộp cơm, chán ghét nói “vì tụi bây mà giờ tao phải ăn cơm hộp dở tệ này, khôn hồn thì trả lời cho đàng hoàng”

“Tụi mày không sợ bên tao đem tài liệu giao cho Cục Phòng Vệ sao?” Nhiễm Nam thắc mắc hỏi.

Long Tam cười gằn “bên mày dám, hừ, muốn bọn tao đổi con tin lấy tài liệu cũng không dễ vậy đâu, cùng lắm bọn tao đổi hai con tin, giữ lại một tên, trong vòng nửa năm nếu không có chuyện gì xảy ra bọn tao mới thả tên còn lại, nếu trong thời gian đó bên Cục Phòng Vệ có bất kỳ động tĩnh gì do nắm được thông tin mật của tụi tao, bọn tao liền mần thịt tên còn lại trong tay. Nữa năm là đủ để bọn này thay đổi thân phận tất cả, dọn dẹp hết con đường bị lộ rồi. Hừ”

Nhiễm Nam im lặng trong chốc lát, để câu thời gian nên đành gật đầu.

“Được, bọn mày muốn hỏi cái gì?”

Long Tam nói “thức thời là tốt, đừng nghĩ bọn tao không dám giết con tin, nhất là cái loại như mày, chỉ là tay sai trong tổ chức mà thôi”

Nhiễm Nam cũng không thèm biện minh, dù sao hiểu lầm như vậy càng tốt, bọn này sẽ không chuyển qua làm khó hai cô gái nữa. Cậu mập gật đầu.

Long Ca hỏi “tao muốn biết, ngoại trừ hai cô nàng kia, trong tổ chức còn ai là đầu não nữa hay không?”

Nhiễm Nam lập tức cảnh giác. Bọn chúng muốn biết chuyện này để làm gì? Định ra tay bắt thêm người sao? Hay muốn điều tra thật hư để về sau hốt một mẻ cho gọn?

“A, a…” Thấy Nhiễm Nam chần chờ, tên Long Tam liền dùng dị năng của mình điều khiển trụ đất nhọn đang bay vòng vòng đâm thẳng vào hạ bộ của cậu mập. Không kịp phòng bị, dù có Ảo Y chia sẽ bớt 30 phần trăm lực tác động thì “tiểu Nhiễm Nam” cũng vẫn bị đánh nát bét. Máu từ bên trong xịt ra, vì Ảo Y không thấm nước nên máu dọc theo chiều mà chảy đến tận đầu gối rồi mới nhiễu ra ngoài. Quần của Nhiễm Nam dính liền Áo, chỉ kéo dài đến hai đầu gối, trông giống chiếc quần sọt vậy, dùng để đi tấm biển này nọ mặc vào.

“Mày...” Nhiễm Nam đau đớn run lên, tay run run chỉ Long Tam.

“Tao làm sao? đã bảo mày thành thật rồi mà, suy nghĩ lâu như vậy là định bịa lời nói dối hả, tao nói rồi, đừng tưởng bọn tao không dám giết, hừ, nói đi, ngoài bọn mày ra trong tổ chức còn ai thuộc tầng lãnh đạo nữa không?” Long Tam điều khiển trụ đất nhiễm máu tiếp tục quay vòng quanh Nhiễm Nam.

“Không còn, mẹ mày” cậu mập run giọng chửi, hạ thân đau đớn được mệnh lực chuyển tới bao trùm lên cấp tốc chữa trị. Vết thương lành lại nhanh trông thấy.

“Ý” Long Ca lơ đãng nhìn xuống thấy máu nhanh ngừng chảy như vậy liền ngạc nhiên không thôi.

“Sao vậy đại ca?” Long Tam nghe tiếng liền hỏi.

“Sao nó hết chảy máu nhanh vậy, chưa tới nữa phút nữa đó, lột quần nó ra xem” Long Ca nói. Dĩ nhiên động thủ là Long Tam, mất cả buổi vẫn không lột được quần Nhiễm Nam, nhưng mà thông qua hai ống quần, Long Tam vẫn phát hiện được “cái đó” của tên mập đã lành lặn trở lại, chỉ còn chút máu khô dính lại. Kỳ quái, tên mập này có khả năng tự lành như trong phim x có thằng người sói à? đã vậy chỉ mặc quần ngoài mà không mặc sịp nữa, móa, để cho mát hay để cho dễ hành sự đây?

“Mày nhìn kìa, con * nó tự lành lại kìa” Long Ca cũng đi tới, quỳ xuống nhìn rồi chỉ tay nói.

“A, hay thật, he he he, đại ca ánh mắt thật sáng suốt, cứ nó chậm chạp không trả lời hay phản kháng em lại đánh nát trứng của nó, xem nó chịu được mấy lần, há há” Long Tam đứng dậy kéo đầu Nhiễm Nam ngẩng lên cười đê tiện nói “mày nghe thấy không hả, tao hỏi gì thì thành thật trả lời nhanh cái đó, nghe không?”

Long Nhị từ ngoài xa thấy vậy liền hiến kế nói vọng vào “tam đệ, không cần hỏi nó nữa, để tao bảo con nhỏ này dẹp cái mai rùa này đi, nó không đẹp thì mày phá trứng thằng mập đó, ha ha ha”

Long Ca và Long Tam nghe vậy cũng cười theo ha ha ha.

Meow Meow hoảng hốt nói “Đừng, mấy người đừng làm vậy, lồng phòng hộ này không phải tôi làm ra, tôi không dẹp được”

“Nói cho quỷ nghe đi, bọn tao tin mày mới là lạ” Long Nhị phun nước bọt ra đất nói.

“Tôi nói thật mà” Meow Meow cố gắng thuyết phục, lúc này liền nghe Nhiễm Nam hét thảm một tiếng nữa. Cậu ta lại bị Long Tam dùng trụ đất nhọn đập tới. Tự thân phòng thủ của nhiễm nam chỉ tương đương cấp độ 23 mà thôi, trừ phi sử dụng thêm thần khí để đón đỡ thì khác, trong khi một kích toàn lực của Long Tam tương đương sức mạnh cấp 27, dĩ nhiên cho dù không toàn lực thì cũng đủ sức phá vỡ phong ngự của Nhiễm Nam rồi. Vì vậy cậu mập lần nữa bị Long Tam đánh nát “trứng”, đau đến không muốn sống nữa. Tiếng hét của Nhiễm Nam nghe như tê tâm liệt phế vừa cất lên liền bị một cục đất bịt lại miệng.

“Xuỵt, xuỵt, đừng làm ồn hàng xóm nghỉ ngơi a” Long Tam làm trò trước mặt Nhiễm Nam, đưa ngón tay lên che miệng mình ra dấu im lặng.

“Không được hét” Long Nhị trừng mắt cảnh cáo Meow Meow.

“Nam, em, em dẹp lồng phòng hộ đi, mặt kệ chị” Meow Meow khóc nói. Nhiễm Nam không đáp lại, toàn lực chữa trị vết thương. Nói đùa, dù sao thì cậu ta cũng sẽ không để cô gặp nguy hiểm, bản thân dù sau cũng có lực phục hồi siêu cường, tý thương thế này chỉ đau thôi, không chết được.

Huỳnh Ni cũng nói “Cô ấy nói thật đó, lồng phòng hộ là do Nhiễm Nam làm, không phải cô ấy đâu, đừng hành hạ cậu ấy nữa”

“Há há há” ba tên họ Long cười phá lên.

“Tốt, vậy kiêu thằng mập dẹp lồng phòng hộ đi, nếu không cứ 5 phút bọn tao chơi đập trúng cút một lần, ha ha ha” Long Ca cười ha hả, đánh mắt cho Long Tam. Tên này thấy cũng đủ lâu liền lần nữa dùng trụ đất nhọn đập đến, mặc dù không thấy quần bị rách đi nhưng nghe Nhiễm Nam bị đất bịt miệng ú ớ đau đớn, trán chảy mồ hôi liền biết cú đập này lại đánh nát “tiểu Nhiễm Nam” lần nữa.

“Cái này...” Huỳnh Ni á khẩu, cũng không thể khuyên Nhiễm Nam mặc kệ Meow Meow không bảo vệ a.

Meow Meow vừa khóc vừa khuyên Nhiễm Nam nhưng mà cậu mập như mắt điếc tai mù, không thèm đáp lại.

“Hừ, thằng mập, mày thi gan với tao hả, được lắm” Long Tam không thấy Nhiễm Nam có tí ừ hử nào liền nổi nóng. Hắn liền tạo thêm mấy cái trụ đất nhọn cương cứng khác, đâm vào ngực, vào tay, vào chân, vào lưng, vào bàn chân, thậm chí đâm lòi mắt cậu mập, đâm liên tiếp khắp người khiến Nhiễm Nam đau quá đành giả vờ ngất đi.

“Hừ, chưa thấy ai lì như thằng này” Long Tam thở hồng hộc nói.

“Thôi, ăn cơm đi, tí nữa làm nó tỉnh dậy rồi chơi tiếp” Long Ca gọi Long Nhị lại, cả ba ngồi tại đó ăn cơm hộp.

Không thể cứ như vậy a, nếu mình thoát khỏi cái lưới chết tiệc này thì tốt quá, ít ra mình có thể toàn lực phòng ngự che chở cho cậu mập. Nhìn Nhiễm Nam bị hành hạ gần chết vẫn không bỏ mặc Meow Meow, Ni cũng có chút ghen nhưng phần nhiều vẫn là bội phục tính “lì đòn” của cậu chàng a. Cô không đành lòng nhìn cậu ta bị hành hạ tiếp.

Nhưng làm sao mới thoát khỏi lưới được đây? Lúc nãy bọn chúng nói lưới này hấp thu năng lượng, đã vậy nó còn quá bền không xé nổi? Vậy có cách nào…?

Nhìn nhìn cái lưới quấn quanh người mình, lại nhìn nhìn bàn tay lạnh lẽo của mình, Huỳnh Ni bất giác chìm vào suy nghĩ. Cô lục tìm trong tri thức của Tuân Tử lúc trước “sao chép” được thử xem có biện pháp gì không.

Thời gian trôi qua, nhìn thấy một loại công pháp linh tu, cô nàng liền nghĩ đến “cái lưới có thể hấp thu năng lượng, vậy còn nhiệt độ thì sao nhỉ? mặc kệ, chỉ có thể liều mà thôi”

Nghĩ liền làm, Huỳnh Ni bắt đầu dựa theo công pháp linh tu này mà liều lĩnh. Công Pháp có tên Hòa Nhiệt Cơ Vệ, lúc trước sau khi thu được tri thức của Tuân Tử cô vốn đã từng tu luyện thử hy vọng có thể giải quyết được việc mệnh lực của mình bị biến dị thành thuộc tính hàn. Ai dè linh tu và mệnh tu không thể cùng tu, mém chút khiến mệnh lực vì xung đột linh lực mà tán công. Lúc đó Ni liền hoảng sợ đình chỉ tu luyện Hòa Nhiệt Cơ Vệ.

Lần này chuyện gấp gáp nên cô quyết định liều lĩnh lần nữa. Tuy nhiên từ kinh nghiệm lần trước, Ni liền cải biến một chút, hi vọng liều thì ăn nhiều vậy.

Ăn cơm xong, Long Tam tạt nước Nhiễm Nam ướt nhẹp đầu tóc, không cần biết cậu ta có tỉnh hay chưa, nhìn nhìn con mắt Nhiễm Nam đã mọc lại cái khác, hắn đạp nát con mắt cũ nằm dưới đất, lần nữa khoét mắt cậu mập.

Miệng bị đất bịt lại không la được, tiếng Nhiễm Nam đau đớn ú ớ truyền vào tai Ni càng khiến cô kiên định liều mạng, nhắm mắt, âm thầm vận công.

--- Lời Tác Giả ---

Chương sau - Huỳnh Ni điên cuồng.