Sổ Ước Luân Hồi

Chương 310: 310: Sơ Nhập Học Viện 4





Tất cả điều tập trung vào khu vực rất rộng và dài có dạng hình chữ nhật chia làm hai phòng.

Phòng ngoài là những cỗ máy lồng kính dạng người nằm với nhiều dây nhợ kết nối có giác mút.

Toàn cảnh căn phòng này nhìn như một phòng nghiên cứu máy móc công nghệ hiện đại vậy.

Phòng trong cửa đóng then cài.

Cánh cửa phòng trong nhìn như một tấm thép dày.

Khi nó mở ra có thể phát hiện cửa này dày đến 10 mét, có lực trường bao lấy.

Một chiến sĩ dị nhân cấp SSS ra tay toàn lực cũng phải mất một lúc mới đánh lõm được nó.

Trên cánh cửa có biển ghi “Hệ Thống Đo Lường Số Liệu”.
Mấy trăm người đi vào phòng tựa như bầy kiến đi vào tủ, không gian vẫn còn trống thênh thang.

Dưới sự giới thiệu và hướng dẫn của Matcha, Nhiễm Nam bước vào phòng đo lường để ghi nhận số liệu và chiêu thức của mình lên máy chủ.
Vấn đề thực lực này là cá nhân.

Matcha không tiện đi vào chung.

Nhiễm Nam cũng không cho người nào khác theo vào.

Sau khi đóng cửa, Nhiễm Nam liền nhận thấy những thiết bị có phần quen thuộc.

Chính là những loại máy móc đo số liệu chiến lực cậu ta từng thấy ở tổng bộ Ngũ Đại Quốc Vệ.

Chỉ có điều những chiếc máy trước mặt trong to lớn và hầm hố hơn nhiều.

Hẳn là phiên bản tiên tiến nhất của từng dòng máy đo.
Nhiễm Nam thực hiện đo sức mạnh cú đấm, cú đá, tốc độ chạy, tốc độ bay, tốc độ tấn công tay chân, tốc độ tấn công bằng điều khiển vật, mức chịu thương tổn của cơ thể, do thị lực giả định, tốc độ phản xạ thần kinh, mức độ tinh thần lực, vâng vâng rất nhiều loại chỉ số cần đo.

Mỗi loại lại có một máy móc riêng.

Có thể thấy ở nơi đây máy móc đa dạng và đầy đủ hơn khi ở tổng bộ Ngũ Đại Quốc Vệ nhiều.
Chiến đấu trong môi trường thực tế ảo, khâu nhập dữ liệu rất quan trọng.

Nhiễm Nam cảm thấy mình không nên dấu bớt thực lực tránh cho khi vào trận đấu, muốn dùng thực lực chân chính cũng không dùng được vì trong máy chủ không có dữ liệu.
Đo sát thương, phòng ngự, tốc độ phản xạ, tốc độ tấn công các loại không có gì để bàn.

Đến khi đo tốc độ chạy, Nhiễm Nam bước vào khu vực trắc thí với nụ cười đê tiện.
Kết quả, tốc độ chạy của Nhiễm Nam đo được khá là khủng.

Tốc độ bay của tu sĩ như Nhiễm Nam đã nhanh hơn dị nhân cận chiến 15 lần.

Tốc độ chạy thì cũng phải nhanh hơn gấp 10.

Nhiễm Nam bị hậu Ma Hóa làm giảm thực lực toàn diện nên khi đo đạc phải còn cố ý dùng tới tốc biến, tốc độ bù lại mới đạt khoảng hơn 3000 kilomet trên giây khi đã sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2.

Mức vận tốc này đã hơn gấp hai đến ba lần so với dị nhân thông thường không có thủ đoạn đặc biệt.

Một bước chạy liền tông cái rầm vào vách tường.

Tường lại quá bền cứng.

Nhiễm Nam tông vào dẹp lép như con tép mà bức tường chẳng một chút trầy xước.
Nhiễm Nam bò dậy, lao máu mũi, trên miệng lầm bầm “Hừ hừ.

Đấu với ta.

Tý nữa vào đấu xem bọn ngươi có người nào theo nỗi tốc độ này không cho biết.

Tốc Ngõa hư mất từ lâu, tốc độ nhanh quá so với suy yếu từ Ma Hóa làm ta khống chế không được nên không bổ sung lại Tốc Ngõa.

Nếu không tốc độ còn nhanh thêm gấp đôi nữa.

Tới lúc đó ai chơi lại ta chứ? Ha ha”
Trong sự mong chờ của Matcha và Yellow Hair.

Nhiễm Nam mở cửa phòng đi ra.
“Bạn Nhiễm Nam.

Thế nào, hệ thống đánh giá bạn cấp bậc gì?” Nàng ta hỏi.

Đám người ham hố đứng xung quanh cũng dỏng tai lên nghe.
Nhiễm Nam liếc mắt nhìn cả đám, cười thần bí nói “Bạn Matcha cứ thong thả.

Nói sớm mất hay.

Để mình nói chuyện với đám tham lam này trước”
Nhiễm Nam bước tới, ngước đầu lên nhìn tên đô con - Đội trưởng đội Rocket 3h.
“Chúng ta hình như không có giao tình gì.

Bố đây không thích làm chuyện vô bổ.

Các ngươi hẳn cũng vậy.

Như vậy ta lấy đan dược thần kỳ của tu sĩ ra cược, còn các ngươi lấy gì đây? Nếu là tiền bạc gì đó thì dẹp đi, anh đây không có hứng thú.”
“Hừ.

Cược điểm.

Chắc Matcha cũng nói cho mày biết rồi.

Điểm ở học viện rất có ích, mày có thể đổi lấy đủ thứ tài nguyên của học viện như các loại thuốc, sự bảo vệ hoặc là mua máy móc, tài liệu, thứ gì cũng có.


Thậm chí ở đây có rất nhiều cô em thực lực yếu hoặc không thiên về chiến đấu có tính tình phóng khoáng, sẵn sàng làm mày vui để đổi lấy điểm.

Nhưng trước tiên mày phải chứng minh mấy viên ngọc kia là cái gì đan dược thần kỳ đi chứ hả?” Tên đô con nhìn xuống Nhiễm Nam.
Xung quanh, từng tốp người cũng bắt đầu tập hợp và phân tách nhau ra theo đội của mình.

Chỉ có số ít là đứng lẻ như The Father vì không có đoàn đội.
“Được.

Đây là thuốc trị thương lành sẹo, đến cả vết thương lộ xương cũng có thể nhanh chóng liền lại mà không cần người sử dụng phải tốn năng lượng.

Chỉ cần nuốt vào bụng là được.

Miễn là thương thế không quá đặc biệt như dị năng bám lên phá hoại, các loại ngoại thương nội thương thông thường nó điều có thể nhanh chóng trị lành.

Các ngươi thử đi để khỏi nói ta tự biên tự diễn bịp bợm.

À, ngoài ra nếu bị thương gần chết hoặc đã vào trạng thái chết giả thì thuốc này cũng không cứu kịp đâu nhá” Nhiễm Nam thảy ra ngoài một viên thuốc tròn như viên ngọc trai có màu hồng lóng lánh, có hào quang ngũ sắc lờ mờ bên trong.
Đan dược của Nhiễm Nam trong một số trường hợp chết một nửa hầu như không thể giúp sống lại nổi vì dù sao cũng là phiên bản hạ cấp.

Chỉ có phối hợp với mệnh lực kích thích các cơ quan trong cơ thể người bị thương thì mới có cơ hội.

Hơn nữa mệnh lực thông thường cũng không đủ, phải là mệnh lực dạng đặc biệt của Pháp song tu Uyên Ương Mệnh Lý.
Lý do Nhiễm Nam khi trước phải ịt con người ta thì mới cứu được mạng Niệm, Dạ, vợ của Nguyễn Văn Chiến cũng là như thế.
The Father Of Sons nhanh tay chụp lấy viên đan dược ngay trước mũi tên đô con khiến cho tên này tức tới xanh mặt.
“Cái bọn Rocket bọn mi thì làm gì có gan thử? Để cho anh mày thử.” Tên ba trợn này không chỉ cướp mà còn buông lời cà khịa.

Đội trưởng đội rocket cay lắm nhưng lại không dám phản bác.

Trong quá khứ đội của hắn từng một năm trời bị tên khốn này đì cho không ngóc đầu lên được rồi.

Đám đàn em đi sau lưng cũng mặt mũi đỏ bừng vì tức giận.
Tên The Father cầm viên đan dược lên ngắm nghía rồi bất ngờ…
Á…
Một dị nhân tầm trung đứng cách hắn ta 10 mét bất ngờ hét lớn đau đớn.

Thân ảnh The Father hiện rõ ra trước mặt tên này như tia chớp.

Cánh tay tên đó đã bị bẻ gãy lòi cả xương ra ngoài, máu chảy ròng ròng.
“Mr Protein.

Mày…” Tên xui xẻo hét lên.
“Tao làm sao.

Im mồm.

Nuốt xuống.” The Father thô bạo nhét đan được của Nhiễm Nam vào mồm tên xui xẻo sau đó nắn xương hắn ngay lại.

Nhưng xương đã gãy lìa không phải nắn lại là được.

Nó đã gãy, nếu không liền lại với vết gãy trên xương chiếc tay cũng xem như phế mà thôi.

Tên xui xẻo lại còn là loại dị nhân linh dị, cơ thể không khỏe mạnh bằng loại cận chiến.

Gãy xương đối với hắn càng là loại khó lành hơn các loại thương thế khác.
Tên xui xẻo đau đớn nhíu mày rên rỉ không đến một phút thì bỗng im lặng, ngạc nhiên nhìn tay mình.

Dân chúng xung quanh cũng hai mắt tỏa sáng.
Thật là nhanh.

Mới đó chưa gì đã làm xương liền lại.

Nếu bản thân có loại thuốc này thì không phải khi chiến đấu không cần lo tìm chỗ núp trị thương bằng năng lượng dị năng sao?
Còn cả các loại khác trên tay Nhiễm Nam thì lại có tác dụng thần kỳ gì nữa.
"Tốt.

Chúng ta bắt đầu lập cược đi.

Ai cược cao hơn thì đấu trước.

Cả ngày hôm nay ta dành ra chơi với các ngươi.

Hôm nay không đủ thì thêm ngày mai.

Mai không đủ thì ta dành cả tuần ra chơi với các ngươi luôn"
Ngay lúc này.

Từ ngoài cửa khu thực tế ảo lại bước vào 3 người cao tuổi nhưng rất quắc thước và có chút trẻ trung, ngoại trừ đuôi mắt hơi nhăn ra còn lại làn da đều trơn láng khỏe mạnh.

Tóc cũng chỉ có vài cọng muối tiêu lưa thưa.
Ban đầu không ai chú ý nhưng rất nhanh mấy tên học viên đứng ngoài cùng đã nhìn thấy.

Chúng vội cung kính lui ra thành một con đường đi cho ba người.
Toàn trường tiếng bàn tán nhỏ dần làm Nhiễm Nam chú ý.

Matcha, Yellow, The Father cũng nhìn lại theo.
Người đi đầu thân hình vạm vỡ, lông lá rậm rạp, ngay đến trên mặt cũng toàn là lông màu tía.

Vừa nhìn Nhiễm Nam liền có cảm giác như nhìn thấy lão khỉ chết tiệt của đám người thú Bất Nhân hình.

Trông khá giống một con vượn thành tinh mặc quần áo của con người.

Không biết người này có liên quan gì đến Bất Nhân Hình hay không nữa.
Hai người còn lại cũng mang phong thái cao thủ đi sau người khỉ.

Cả ba người đi tới.

Nhiễm Nam hỏi nhỏ Matcha thì vỡ lẽ.


Hóa ra đây là ba người đứng đầu ban kỷ luật, có lẽ là do đám Rocket 3h mời tới để phân xử trận tỷ thí của mình và chúng.
Người đi đầu giống vượn là Siêu Thần Hầu - Monkey Super - Chủ quản kỷ luật học viện.

Một cao thủ cận chiến.

Demon Monkey so với người này là không thể so được.

Monkey Super búng ngón tay một cái Demon Monkey cũng tan xác.
Hai người còn lại là phó ban kỷ luật, là hai cao thủ linh dị xa chiến.

Không nhắc đến cũng được.
Càng tốt.

Có nhiều nhân vật phong vân đến càng tốt.

Hôm nay chủ yếu là náo càng lớn càng tốt để bản thân nổi tiếng.

Cho dù có thua cũng chỉ là thua một ít đan dược, trong tay mình có cả trăm tấn đan dược thì e ngại gì? Nhưng nếu mình thắng nhiều, đạt được nhiều điểm X, tương lai có thể dùng nó mua nhiều thứ chỉ có của học viện X-Gen.
Ban đầu Nhiễm Nam có ý định làm cho mình nổi tiếng về chiến lực lẫn tính tình để có địa vị cao ở học viện, tiếp xúc với tầng lớp học viên cao cấp một cách nhanh chóng nhất.

Tìm vài người bạn làm tai mắt ở đây sau khi mình rời đi.

Vừa xác lập vị trí của mình vừa khiến Thạch Hoàng có cớ tiếp cận.

Cũng là để có thể lấy các phúc lợi dành cho học viên cao cấp từ học viện.
Nhưng thân phận tu sĩ bị lộ cũng là chuyện đã rồi.

Mặc dù việc này khiến mình bị bài xích, kẻ muốn tiếp xúc thân cận ít đi nhưng Thạch Hoàng nếu muốn trộm cắp hoặc tìm cách lấy bom nhiệt hạch của mình thì hắn phải xuất hiện.

Lúc đó càng dễ phân biệt đâu là Thạch Hoàng giả dạng hơn.
“Xem ra là đã thay đổi hình thức thách đấu nhỉ?” Phó ban kỷ luật bên phải nheo mắt lên tiếng.

Ông ta liếc xéo tên đội trưởng đô con đội Rocket 3h.
“Vậy càng đỡ tốn sức chúng ta duy trì trật tự và bảo vệ luật đấu.

Tiện rãnh, ta sẽ đứng ra làm người tổ chức cá cược.

Làm trung gian, bảo đảm không ai thua mà có thể quỵt cũng như gây trở ngại từ bên ngoài khi các ngươi đi vào đấu trường ảo.

Phí trung gian chúng ta chỉ ăn 30 phần trăm thôi.

Dù sao cũng là ba người.

Phải chia cho điều, mỗi người 10 phần trăm.” Phó ban bên trái đứng lên trước một bước, nhìn toàn trường rồi tuyên bố.
30 phần trăm? Trong lòng các học viên và Nhiễm Nam điều vang lên tiếng thét.

Ăn dày quá đấy.

Đứng không xem đánh nhau cũng thu được 30 phần trăm!
Nhiễm Nam chẳng quan tâm bĩu môi, dù sao có người có lực chấn nhiếp đứng ra trung gian cũng tốt cho mình.

Mình đang bị bài xích, không có trợ giúp chỉ sợ sẽ có nhiều kẻ giở trò gian.

Nghĩ vậy, Nhiễm Nam đánh mắt nhìn The Father mà mấy kẻ muốn đấu với mình xem chúng định phản ứng ra sao.

Rất nhanh cậu chàng ngạc nhiên phát hiện tất cả chúng điều trầm mặt đồng ý.

Coi bộ cái ban kỷ luật của học viện cũng có tiếng nói dữ à.

Không phải tốt thì cũng là xấu.

Chắc là tiếng xấu nhiều hơn mới khiến đám dị nhân coi trời bằng vung này chịu nhượng bộ như thế.
Thật tế thì ban kỷ luật rất đáng sợ.

Chỉ cần có học viên phạm lỗi, dù nhỏ tới đâu cũng bị cái ban này lột cho một lớp da.

Những kẻ phản kháng chống đối thường thường sẽ không có kết cục tốt.

Trong cái học viện này không chỉ có cỗ máy quét sóng sinh mệnh mà còn có rất nhiều máy quay hình, camera giám sát.

Có thể nói độ cảnh giới rất cao, đấu đá lẫn nhau thì được nhưng nếu dám phạm luật hay gây chuyện với ban bệ của học viện thì không dấu được ban kỷ luật.

Sớm muộn cũng bị ban này bế đi.
“Hừ.

Một đám yếu đuối.” Nhiễm Nam buông ra một câu làm toàn bộ đám học viên xanh mặt tức giận.

“Ta không biết giá trị điểm X-Gen thế nào.

Cho nên quy định thế này.

Một viên thuốc có giá ngang với một viên kích thích dị năng loại mới nhất của học viện.

Ai muốn cược thì ra số điểm X ngang giá.”
“Không được” Tên đô con trưởng đội Rocket 3h - Dozen đứng ra làm khó “Thằng nhóc láo.

Mày có biết giá một viên kích thích dị năng Bạo Năng Dược cao thế nào không? Không phải cứ có đủ điểm X là có tư cách mua được nó.

Hơn nữa viên thuốc của mày chỉ chữa trị thương thế bình thường chứ không chữa khỏi được vết thương bị dị năng bám vào.

Giá trị hai thứ không ngang nhau.

Một viên kích thích khuếch đại dị năng loại mới nhất đổi lấy 1000 viên thuốc của mày.


Lấy ra đi.

Tao muốn đấu trước, cược hai viên kích thích dị năng” Dozen quyết định hạ vốn gốc.

Hai viên này ít nhất cũng phải hoàn thành 1 nhiệm vụ B cấp loại khó nhất hoặc 1 nhiệm vụ dễ nhất cấp A mới đủ điểm X để đổi.

Không phải dễ dàng mà có được.
“Mày bú đá hay hít keo đu đủ? Nghĩ tao là thằng ngu hả? 1000 viên cái ông nội mày” Nhiễm Nam bị chọc cho nổi tính du côn hình thành từ xưa khi chơi bời với đám hút chích ma túy ở Sài Gòn.

Cậu chàng nhảy đổng lên, chỉ vào mặt Dozen mà chửi.
“Khích khích…” Matcha ở bên cạnh thấy Nhiễm Nam như con nít bị ong chích mông thì bất giác buồn cười.

Cô vội che miệng khiến Nhiễm Nam liếc mắt ghé nhìn.

Thật đáng yêu a.
“Hừ.

Mày nằm mơ đi.

Ở đó mà 1000 viên.

Tao nói rồi, ai ra giá cao hơn thì đấu trước.

Mày ra cái giá đó.

Ha ha, chắc mày không có cơ hội đấu với tao rồi.

Ai muốn đấu trước thì nói tiếng người đi, ra cái giá coi cho được”
“Một viên kích thích dị năng đời mới nhất đổi 100 viên chữa thương vừa rồi” Có kẻ đầu cơ kiếm lợi cảm thấy tự tin với bản lĩnh của mình liền lên tiếng.
“Một viên kích thích đổi 99 viên”
“Đổi 98 viên”
Cả đám ồm ồm lên ra giá.
“Câm miệng hết” Ngay khi Nhiễm Nam đang nhăn mày nhíu trán vì tiếng ồn.

Siêu Thần Hầu - Monkey Super bước ra giữa đám người, hét lớn.

m thanh khuếch trương khiến người nghe ù hết cả tai.

Uy áp như bão tố quét qua hóa thành thực chất khiến đồng phục các học viên bay phần phật ngược ra sau.
“Không cần tự định giá nữa.

Một viên Bạo Năng Dược đổi lấy 10 viên thuốc bất kỳ trong tay học viên Nhiễm Nam.” Ông ta liếc nhìn Nhiễm Nam một cái.

Thấy cậu ta không tỏ thái độ gì thì tiếp tục nói.

“Một viên kích thích dị năng loại cao cấp mới nhất hiện tại trên bảng hối đoái của học viện có giá một triệu điểm X.

Thêm vào khó khăn của việc yêu cầu tư cách mua nó nên xem như một viên kích thích dị năng có giá 2 triệu điểm X.

Vậy mỗi viên thuốc của Nhiễm Nam sẽ có giá 200,000 điểm X, tương đương với Hồi Cơ Dược chuyên trị thương của học viện.

Các cô cậu có thể cược bằng hiện vật hoặc điểm X của mình.

Còn ban kỷ luật chỉ lấy điểm X.

Bên thắng phải chi ra số điểm tương ứng 30 phần trăm giá trị cược.

Nhiễm Nam, nếu cậu thua thì xem như ghi nợ.

Tuy nhiên cũng có thể dùng thứ khác để thay thế”
Nhiễm Nam trề môi ra.

Thứ khác? Thứ gì? Xem ra mấy lão ban kỷ luật này nhắm tới mấy thứ quý hơn của tu sĩ.

Mấy cái đan dược cùi cùi của mình không lọt vào pháp nhãn của họ.
“Được.

10 viên đổi một cũng xem như tạm công bằng.” Nhiễm Nam không có ý kiến.

Dù gì đan dược của mình phụ trợ là chính, không quý bằng thứ trực tiếp tăng chiến lực một cách tạm thời trong chiến đấu của dị nhân như Bạo Năng Dược.

Thế là cậu gật đầu cái rụp.
“Khoan đã” Dozen không làm Nhiễm Nam thiệt thòi thì hắn không vui.

Lúc này liền xen vào nói.
Nhiễm Nam thú vị nhìn sang tên này.

Chỉ nghe hắn nói “Mặc dù hắn đã đo chỉ số xong rồi nhưng cũng đâu thể vào chiến trường thực tế ảo đánh liền được chứ? Còn phải tốn chút thời gian cho nhân viên lập trình lập trình các thuộc tính cho hắn.

Thông thường việc này cũng phải trả công chứ? Hãy bỏ ra 100 viên thuốc cho những nhân viên lập trình.

Đợi họ làm xong thì hãy bắt đầu việc cá cược”
Nghe tên này nói thế.

Học viên xung quanh cũng chẳng có ý kiến gì dù rõ ràng tên này lại khai khống lên số phí trả công.

Bọn chúng bài xích tu sĩ nên sẵn lòng nhìn Nhiễm Nam gặp khó.

Chưa kể nếu trả công như thế thật cho các nhân viên lập trình.

Sau này chúng có thể tìm tới các nhân viên này đe dọa cướp số thuốc đó.

Các lập trình viên này chỉ là các dị nhân thiên về đầu óc, sức chiến đấu chẳng có bao nhiêu, bắt chẹt rất là dễ.
“Có cái quần.

Nằm mơ đi.

Xem ta là con nít để lừa gạt à?” Nhiễm Nam tức khí chỉ vào mặt Dozen nói.
“Nói chuyện không có chỉ chỉ mặt nha” Dozen ưỡn ngực lên hống hách.
Nhiễm Nam chẳng thèm nghe, chỉ tay một vòng vào mặt tất cả bọn học viên đối đầu rồi phán “Có ngon thì động tay đánh nhau với bố trong học viện.

Bố đếch chi viên thuốc nào cho lập trình hết.

Kệ mẹ bọn mày.

Là bọn mày muốn đấu với bố, năn nỉ đấu với bố chứ đếch phải bố van xin chúng mày.

Tưởng bố sợ bọn mày sao?”
Nói xong, Nhiễm Nam quay qua cười hi hi với cô bạn mới quen “Bạn Matcha, tụi mình đi uống trà sữa nhé.

Mặc kệ chúng.”
Dozen xanh mặt lên, đỏ hồng xanh tái liên tục thay đổi.


Quả thật là bọn chúng muốn đấu cược để thắng và chiếm lấy tiện nghi từ Nhiễm Nam.

Còn tên nhóc này cương lên chẳng sợ gì thì thật vượt quá dự đoán của hắn.

Không lẽ thằng này không hề sợ hãi gì? Hay là hắn thấy ai cũng có địch ý nên chuyển qua lợn chết chẳng sợ nước sôi.

Dù sao cũng gần như bị cả học viện đối đầu thì cần gì phải sợ nữa, có sợ cũng đâu thay đổi được nên hắn mới cương lên.
The Father cười hắc hắc liếc Dozen một cái rồi làm như thân thiết lắm, quàng vai bá cổ với Nhiễm Nam, cười nói “Đi uống trà sữa hả? Cho tôi đi chung nào”
Matcha và Yellow Hair giật bắn người, vội lùi lại tránh tên này như tránh ôn dịch.

Nhiễm Nam cũng hết hồn, tên khốn này tốc độ thật là nhanh, vừa định né thì đã bị hắn quàng cổ rồi “Ai thèm.

Tránh xa ra”
“Ấy.

Đừng nóng chứ.

Tôi biết cậu không sợ đám cắc ké xung quanh nhưng bị chúng dây dưa cũng phiền lắm biết không? Cứ cho tôi đi cùng sẽ đuổi được không ít ruồi nhặng đó” The Father đứng thẳng người lại, nghiêm túc nói.
Không lẽ tên này là Thạch Hoàng giả dạng tiếp cận mình?
Nhiễm Nam nghi ngờ nhìn The Father chăm chăm rồi bất ngờ hét “Thạch Hoàng”.
“Hả? Cậu gọi tôi? Thạch Hoàng là cái gì?” The Father Of Sons vẫn bình chân như vại, không chút giật mình hỏi ngược lại.
Hừm… Nhiễm Nam chuyển ánh mắt đi nhìn quanh một vòng.

Vừa rồi hét lên cái tên này, có vài tên giật mình, ba người của ban kỷ luật cũng thế, kể cả Matcha và một số học viên khác đang đứng ngay sau lưng cũng thế.

Dường như Thạch Hoàng cũng là nhân vật đặc biệt nào đó của học viện này vậy.
“Thạch Hoàng? Tên nhóc mập đó vừa nhắc đến tên Thiên Diện phải không? Sao lại tự nhiên hét lên tên kẻ đó” Phó ban bên phải nói thầm với phó ban bên trái.
Monkey Super lên tiếng “Nhiễm Nam khoan vội.

Cứ để bên lập trình thiết lập nhân vật cho cậu đi.

Tiền phí ban kỷ luật chịu cho cậu”
‘Quả nhiên là cái ban kỷ luật này nhằm vào thứ gì đó của mình mà’ Nhiễm Nam xoay người lại nhìn kỹ Siêu Thần Hầu.

Chỉ thấy ánh mắt ông ta chiếu thẳng và lạnh lùng, không chút dao động hay giấu diếm gì.
“Được rồi.

Vậy gọi bên lập trình đến đi.

Nhưng họ làm nhanh không? Không thể nào đợi họ làm cả ngày hay cả tháng được a”
“Cậu yên tâm.

Tuy họ chỉ là nhân viên văn phòng nhưng cũng là dị nhân hệ tinh thần.

Tốc độ làm việc trí óc cực kỳ nhanh, nếu không quá đặc biệt thì chỉ cần khoảng 80 phút mà thôi.”
Nhiễm Nam đồng ý.

Sau đó liền theo Matcha dẫn đường đi khỏi khu đấu trường, đi đến khu công nghệ trong tháp nghiên cứu của học viện ở mặt trước tòa nhà chính.
Quá trình làm việc với nhóm lập trình cũng không có gì đáng kể.

Nhiễm Nam dĩ nhiên không tiết lộ toàn bộ chiêu thức của mình mà chỉ cho họ biết mình có điểm mạnh nào trong chiến đấu như khả năng chữa thương, khả năng tinh thần cấp 200 hơn này nọ.

Điều này khiến cho khi chiến đấu trong môi trường thực tế ảo Nhiễm Nam không cần phải vận dụng Pháp - Biến gì hết.

Lúc nào nhân vật của cậu ta cũng ở trạng thái mạnh nhất có thể về các chỉ số dựa trên số liệu đo được khi ở đấu trường.

Đây cũng là lựa chọn của đa số học viên khác khi lập trình nhân vật cho mình.
Nhiễm Nam hai mắt đảo đảo, cười nham hiểm.

Bố mày sẽ cho bọn mày tuyệt vọng.

Cái vụ lập trình nhân vật này ngoài trừ số liệu giới hạn từ việc đo lường bằng máy móc ở đấu trường.

Liệu có phải… Dù sao chỉ cần không quá các chỉ số đó thì bịa ra khả năng kiểu nào chẳng được?
Thế là Nhiễm Nam yêu cầu nhân viên lập trình cho nhân vật của mình một khả năng ác độc bịa ra.

Với hai kỹ năng này, gặp đối thủ càng mạnh thì Nhiễm Nam càng lợi hại theo.

Nhưng vì để bảo đảm sự cân bằng và công bằng nhất định.

Việc lập trình này cũng có quy định luật lệ cụ thể.

Tóm lại sẽ không thể có chuyện một kỹ năng lại có thể dùng vô hạn, không trả giá và vô lý quá mức so với quy tắc vật lý cơ sở được.

Cho nên cũng phải mất cả buổi thì Nhiễm Nam mới ưng ý với khả năng mà mình bịa ra.
Hơn nữa các kỹ năng mà đội lập trình làm ra buộc Nhiễm Nam phải chứng minh là mình có.

Tính đến vấn đề bảo mật cá nhân nên chỉ cần Nhiễm Nam thể hiện sơ là được.

Ví dụ như nếu Nhiễm Nam bảo mình có khả năng biến đổi hình dạng cơ thể thì Nhiễm Nam chỉ cần thể hiện ngón tay biến hình là đủ, sau đó mô tả lại ý mình muốn thể hiện kiểu biến đổi này cho nhân vật.

Đa số học viên khi tạo kỹ năng cho nhân vật cũng kể láo rất nhiều nhưng vì phải thể hiện là mình có nên họ cũng không thể bịa ra mấy thứ không quá thực tế.

Như vậy cũng là cách hạn chế các học viên trở nên quá bá đạo và mất cân bằng khi chiến đấu trong môi trường thực tế ảo.
Học viện tạo ra cái môi trường chiến đấu này là để học viên có cơ hội trui rèn kinh nghiệm chiến đấu của mình nhiều và dễ hơn mà không cần thực chiến nguy hiểm ngoài đời.

Cho nên việc tạo ra kỹ năng cho nhân vật đại diện luôn được khuyến cáo là bản thân mình cũng có ngoài đời.

Nếu vào môi trường này dùng kỹ năng giả quá nhiều khi ra đời thực sẽ tạo thành hậu quả mất cân bằng giữa thực và ảo.

Khi chiến đấu sống chết sẽ nguy hiểm cho bản thân vô cùng.
Nhiễm Nam không quan tâm đến chuyện này.

Dù sao chỉ là đến chơi ở học viện một thời gian mà thôi.

Chìm đắm trong kỹ năng giả cũng không có gì.

Bản thân có Thời Không Giới giúp cho thời gian rất dư dả, tìm lại cân bằng thực tế và ảo không là vấn đề.

Vì vậy thứ kỹ năng ảo mà Nhiễm Nam bịa ra chẳng liên quan gì đến khả năng của cậu chàng lắm.

Thậm chí kể cả việc chứng minh là mình có khả năng như thế cũng là dùng Giả Niệm và Giả Tượng để qua mặt nhóm lập trình.
Sau gần 2 tiếng làm việc.

Nhiễm Nam tạm hài lòng với nhân vật ảo của mình.

Cậu ta liền cùng Matcha đang đợi ngoài cửa trở về khu đấu trường.
“Hừ.

Đã để bọn ngươi đợi lâu rồi.” Nhiễm Nam nói lớn với đám học viên còn chưa bỏ đi kia.
Matcha đi theo sau Nhiễm Nam, hai mắt cũng tỏa sáng rực mong chờ người bạn mới này của mình thể hiện.