Sổ Ước Luân Hồi

Chương 308: 308: Sơ Nhập Học Viện 2





Nhiễm Nam đi vào Thời Không Giới.

Pain vốn đang chú ý tới cũng thu hồi tầm nhìn tinh thần lực của mình và ngừng nghe lén.

Nhiễm Nam đã đến đây thì cũng không cần thiết chú ý tới quá mức nữa.

Tác dụng của thằng nhóc này không phải là bí mật của nó mà là việc sau này lợi dụng nó, điều khiển nó để tiêu diệt toàn bộ đám tu tiên giả.

Không nhất thiết phải lãng phí sức lực đi theo dõi thường xuyên.
Trình trạng hiện tại của Pain cũng không cho phép gã vận dụng dị năng quá thường xuyên.

Cơ thể hiện tại đã sống hơn trăm năm rồi, sự bài xích giữa cơ thể và tinh thần ý thức đã gần đạt đỉnh.

Càng vận dụng tinh thần lực càng đẩy nhanh quá trình trong khi cơ thể mới chưa sẵn sàng.

Thi thoảng chú ý Nhiễm Nam là đủ rồi.
‘Tên Chân Tâm này đi đâu rồi nhỉ?’ Nhiễm Nam vừa vận động vừa nghiêng đầu thắc mắc.

Vào Thời Không Giới là để tranh thủ thời gian tập luyện các kỹ thuật chiến đấu và tu luyện linh hồn.

Với linh hồn mạnh mẽ hiện tại cu cậu có thể thoải mái phân tâm đa dụng.

Một bên rèn luyện một bên nghĩ đến chuyện khác.
Từ lúc Nhiễm Nam tái tạo xong cơ thể sau trận chiến với gã Khô Đạo Sư.

Nhiễm Nam vẫn luôn lưu ý tin tức về Chân Tâm.

Nhưng lại tuyệt nhiên không phát hiện bóng dáng của Chân Tâm ở đâu cả.
Xuyên Giới Liên đã rải khắp toàn cầu, thậm chí Nhiễm Nam còn treo bổ xung Xuyên Giới Liên lên bầu trời để lấy tầm nhìn quay toàn cảnh rộng lớn.

Dựa vào video quay được phóng to cực hạn lên để tìm bóng dáng Chân Tâm nhưng chỉ tìm thấy những kẻ có dáng dấp giống hắn mà thôi.

Chẳng lẽ tên này không về Trái Đất? Sau khi giết hụt mình thì nhục quá bỏ xứ đi rồi? Nếu mình có thể dùng nhìn trộm xuyên không để theo dõi được hắn thì tốt biết mấy.
Cảnh báo của Khô Đạo Sư về tai nạn diệt vong trong tương lai vẫn văng vẳng bên tai Nhiễm Nam.

Thúc đẩy cậu ta mau chóng tu luyện và làm lớn mạnh thế lực dưới tay mình.

Lần này đến X-Gen phải tranh thủ mang được những thành quả của công nghệ khoa học tiên tiến cực kỳ ở đây về mới được.
Nhiễm Nam vào Thời Không Giới tu luyện, vừa tự do thả hết hồn lực ra ngoài rồi thu hồi rồi lại thả ra.

Cho đến khi hồn lực dành cho chiến đấu cạn hết thì lại cho linh hồn ngồi thiền hồi phục.

Đây là cách thủ công cũng là cách đạt chất lượng hồn lực tốt nhất của hồn tu.
Song song đó cậu ta cũng vung múa tay chân, tập luyện kỹ thuật rung động tần suất cao trên một ngọn núi sơn thanh thủy tú ở Thời Không Giới.
Đợi Nhiễm Nam vào Thời Không Giới được khoảng nửa giờ thì căn phòng của cậu chàng có biến.

Bên ngoài cánh cửa Thời Không Giới, trong căn phòng túc xá của Nhiễm Nam ở lâu đài X-Gen.

Cánh cửa phòng chỉ là cửa bình thường tự dưng bị kéo mở ra.

Hai dấu chân nhỏ nhắn của con gái bước vào phòng mà không hề thấy bóng người.
Căn phòng không bật đèn, ánh sáng từ bên ngoài hắt vào trong giúp người khác dễ dàng nhận ra chất lượng của nó không thua kém gì phòng cao cấp của khách sạn 5 sao.

Nội thất cực kỳ đẹp và xa hoa nhưng cũng không kém phần hơi hướng của văn hóa thời kỳ phục hưng.
Dấu chân nhỏ nhắn của người vô hình bước vào phòng.

Có tiếng thở dài của con gái vang lên.
‘Hy vọng anh ấy đừng bị cái cô nàng xinh đẹp tây phương kia dụ khị.

Nếu không chị Dạ sẽ ghen với cô ta lắm đây’ Niệm nhìn quanh phòng.

Không ngờ Nhiễm Nam lại chẳng thèm phòng bị gì.

Cả cửa phòng cũng không khóa lại.

Hoặc cũng có thể là anh ấy gài bẫy Thạch Hoàng cũng nên.
Niệm cười nhẹ nhìn vào một góc bí mật bên cạnh chiếc màn hình 100 inch giữa phòng.

Nếu để ý kỹ sẽ phát hiện có một cái camera siêu nhỏ quay lén nhìn thẳng ra cửa phòng.

Không biết là chủ nhân mới của phòng này vừa gắn vào hay là của chủ nhân trước để lại hoặc là học viện dùng để theo dõi học viên.
Niệm lại liếc một vòng rồi nhìn lên một góc nhỏ trên nóc phòng, ngay phía trên cửa phòng.

Ở đó lại có một camera siêu nhỏ ngụy trang còn khéo léo hơn chĩa thẳng vào giữa phòng.
Hai chiếc camera nhìn có vẻ chõi hướng nhau nhưng thực tế cái đầu là ngụy trang khiến cho kẻ đột nhập có phát hiện thì sẽ lơ là không nghĩ tới còn có một cái khác khó phát hiện hơn đang chỉ thẳng vào mình.
“Anh ấy không sợ người khác lợi dụng lúc này nghiên cứu cổng không gian Thời Không Giới hả ta?” Niệm sau khi quan sát căn phòng xong xuôi thì bước tới chiếc bàn tinh xảo dáng vẻ cổ xưa ở góc phòng.

Bên cạnh bàn có một tủ lạnh nhỏ.

Nàng mở nó ra.

Không ít loại thực phẩm từ tàng hình hiện ra, được nàng bỏ vào trong tủ.
“Hi hi.

Nhiễm Nam sẽ còn ở lại đây lâu dài.

Thi thoảng mình sẽ ghé làm đồ ăn cho anh ấy.”
“Đi thôi, Niệm.

Không phải thời gian đầu Lục Hồng Huấn dặn là đừng nói chuyện, kể cả truyền âm với Nhiễm Nam sao, tránh cho tên Pain phát hiện, rất có thể hắn đang theo dõi Nhiễm Nam và sợ là có thủ đoạn nghe lén được cả truyền âm linh hồn” Có tiếng truyền âm cất lên ngoài cửa phòng.

Là người nam nhân tàng hình nhờ dây leo của Niệm.
“Phó lão chủ, đợi con chút.

Nhiễm Nam đi vào Thời Không Giới rồi.

Pain có theo dõi thì gặp tình huống này cũng phải ngừng lại vì không biết khi nào Nhiễm Nam mới đi ra.

Con để lại lời nhắn cho anh ấy đã.” Niệm lên tiếng.

Sau đó nàng tụ hồn lực thành một lời truyền âm nhắn nhủ và bao bọc bên ngoài bằng phép thuật dây leo tàng hình.

Lời nhắn vô hình treo ngay dưới chân phía sau cổng Thời Không Giới.


Chỉ cần Nhiễm Nam đi ra, nếu lùi lại nửa bước thôi là sẽ đạp trúng và sẽ nghe được lời nhắn.
Nam nhân lên tiếng là Demon Monkey.

Hai người này đi vào học viện không một ai hay biết.

Kể cả thiết bị quét sóng cảnh báo của học viện cũng không thể phát hiện.

Cho dù là Pain cũng không thể ngờ được chuyện này.
Đây là hiển nhiên mà thôi.

Năm xưa khi Nhiễm Nam cùng năm tên ngũ hành cùng Niệm đến quần đảo Hoàng Sơn, Trường Sơn cũng thế.

Khi đó trên hai quần đảo do Bất Nhân Hình chiếm đóng vốn được hỗ trợ cho các thiết bị cảnh báo kẻ lạ mặt đột nhập cũng chính là thứ cùng loại trong tòa tháp cảnh báo của học viện.

Lúc đó thứ thiết bị đó không nhận biết được Niệm và người được cô giúp tàng hình thì bây giờ thiết bị ở X-Gen cũng thế.

Niệm đã chuyển tu nhưng đặc tính dị năng biến dị vẫn còn giữ nguyên vẹn áp vào trên phép thuật của nàng.

Trong mấy trận chiến trước cũng được ứng dụng rất có hiệu quả gây bất ngờ.
Nhiễm Nam đi vào học viện không lâu thì Niệm và Demon Monkey cũng lẻn vào êm xuôi.

Mang trên mình nhiệm vụ Lục Hồng Huấn giao cho.

Trước đây Nhiễm Nam cũng đã biết khi mình đi học thì Niệm sẽ đi làm nhiệm vụ bí mật nào đó mà tên quân sư bố trí.

Cho nên sáng hôm sau Nhiễm Nam trở lại trong phòng ký túc và nhận được lời nhắn từ Niệm, cậu ta cũng không quá ngạc nhiên.
Để lại lời nhắn xong xuôi.

Niệm mỉm cười cùng Demon Monkey rời đi.

Đến học viện này, cô và lão khỉ Demon có ba nhiệm vụ mà Lục Hồng Huấn nhấn mạnh.
Nhiệm vụ đầu tiên là âm thầm điều tra từng chi tiết của học viện, tốt nhất là tra ra kẻ nào là Pain.

Nhiễm Nam là ngoài sáng thu hút ánh nhìn của địch.

Cô cùng lão khỉ là trong tối.

Kể cả Nhiễm Nam cũng không biết nhưng khi biết nàng đột nhập vào học viện thì đoán ra cũng không quá khó.
Nhiệm vụ thứ hai là bảo vệ Nhiễm Nam hoặc ít nhất cũng hỗ trợ được Nhiễm Nam nếu có chuyện tệ nhất xảy ra như kiểu bị người truy sát không thắng nổi chẳng hạn.

Tới lúc đó có thể bất ngờ xuất hiện giải vây cho cậu ta.
Nhiệm vụ thứ 3 Lục Hồng Huấn tạm thời chưa nói.

Anh ta bảo cần thời gian để hai người rành rọt đường đi nước bước trong học viện đã rồi tính…
Sáng sớm 6h sáng theo giờ địa phương.

Nhiễm Nam bước ra khỏi phòng sau khi viết một tờ giấy nhét vào trong đồ ăn để lại trong tủ lạnh.
“Xem ra đêm qua không có kẻ lạ đột nhập phòng mình.

Cũng đúng, Thạch Hoàng hay Pain chắc cũng không muốn ra tay vào lúc này mà định đợi mình dung nhập vào học viện, sự cảnh giác giảm bớt mới bắt đầu ra tay”
Bầu không khí se lạnh thổi tới lớp lông non trên mặt khiến Nhiễm Nam nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.

Thật thoải mái.
Bắt đầu rồi.

Ngày hôm nay phải quậy cho cả trường đều thấy tiếng để sau này nhiều người quan tâm tiếp xúc mình, tạo cơ hội cho tên Thạch Hoàng giả dạng và tiếp cận.

Học viên khá đông, trong thời gian ngắn mình không đến gần và kiểm tra hết được vậy thì cứ tạo cơ hội cho tên đó chủ động đến không phải hay hơn sao?
“Mà đầu tiên là…” Nhiễm Nam nhìn ra phía đối diện, cười cười.
Mặt dù là sáng sớm nhưng vì lâu đài ở trên mây cao, ánh nắng đã rọi gay gắt hơn dưới mặt đất nhiều.

Không ít học viên đã bắt động hoạt động hàng ngày.
Matcha mở cửa phòng mình ra.

Hôm nay cô còn có nhiệm vụ phải làm đó là hướng dẫn Nhiễm Nam về các tòa nhà của học viện, dẫn cậu ta đi làm thẻ học viên, nhận đồng phục học viên đặc cách và một số vật dụng.

Xong hết thì mới có thể đi báo cáo hoàn thành nhiệm vụ và nhậm điểm X
Trong học viện ngoại trừ bỏ tiền ra mua các khóa huấn luyện, mua quyền sử dụng máy móc hỗ trợ tập luyện, mua đồ ăn thức uống, thuốc men, sự chữa trị và bảo kê mạng sống nếu bị truy sát và chạy về được học viện thì cũng có thể dùng điểm X để trao đổi.
Điều này giúp cho những học viên nghèo hoặc học viên có thực lực có thể không cần tiêu tiền, chỉ cần thực hiện các loại nhiệm vụ từ dễ dàng như hướng dẫn học viên mới tới nguy hiểm tính mạng như chống khủng bố, chống dị phạm, thậm chí là du hành vũ trụ đi khai thác khoáng sản cực hiếm ở hành tinh khác, sau khi hoàn thành sẽ được số điểm xứng đáng và dùng nó đổi lấy tài nguyên của học viện.
Tiện thể nói về nhiệm vụ thì hiện tại nhiệm vụ cấp S khó nhất chưa từng có ai hoàn thành đó là đi thám hiểm và khai thác khoáng thạch hiếm ở sao Hỏa do NASA đàm phán với học viện và ban bố.
Cái khó ở đây chính là mặc dù là dị nhân sức sống hơn xa người thường nhưng môi trường sao Hỏa cực kỳ khắc nghiệt.

Nội việc đi từ trái đất đến đó cũng phải mất mấy năm lênh đênh trong vũ trụ.

Dù là dị nhân chuyên về di chuyển cũng không chắc chịu nổi.

NASA hay học viện không hề tài trợ gì ngoài oxy, đồ bảo hộ và một số thuyền chở hàng không động cơ.

Nếu mà phải tài trợ cả tên lửa có đầy đủ môi trường sống các loại thì tiền nào chịu nổi.

Thà cử robot đi thám hiểm còn hơn.
Đã từng có vài học viên cao cấp nhận nhiệm vụ này nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tính.

Kể cả liên lạc về trái đất cũng không có.

Không biết là đã gặp tai nạn chết rồi hay là bị kẹt lại ở sao Hỏa nữa.
Ngoài ra nhiệm vụ của học viện chia thành hai loại là ngoại viện và nội viện, phân thành các cấp F, E, D, C, B, A và S.

Tất cả các loại nhiệm vụ điều mang hơi hướng chính phái, không tà đạo.

Cũng vì vậy mà trong mắt chính quyền các quốc gia, học viện X-Gen giống như là một tổ chức làm thuê cho các chính phủ vậy.

Chỉ cần chi tiền hoặc hỗ trợ công nghệ mới cho X-Gen là có thể ban bố nhiệm vụ cho học viên của học viện để họ lựa chọn.
Nhiệm vụ ngoại viện là những nhiệm vụ học viên phải ra khỏi phạm vi học viện để thực hiện, rất là đa dạng.

Nhiệm vụ nội viện thì ngược lại, chỉ cần ở tại học viện là làm được.
Tùy theo độ khó của nhiệm vụ mà phần thưởng điểm X cũng khác nhau.

Càng khó thì số điểm đạt được càng cao.

Học viên có thể dùng điểm X và địa vị tương ứng để đổi lấy mọi loại phúc lợi do học viện cung cấp mà không cần phải dùng hiện kim nữa.

Nhờ vậy, học viên nghèo chỉ cần chăm làm nhiệm vụ là cũng có thể sống thoải mái ở học viện.
Matcha mở cửa ra, vừa bước ra ngoài thì một cái mặt cười đã đập vào mặt cô.


Môi cũng xém bị va chạm.
“Oái”
Cô nàng giật bắn mình, mặt đỏ lên tức giận, mái tóc vàng óng ánh dập dìu.

Đóng vội cửa không cho người lạ nhìn khuê phòng của mình.

Phòng của nàng có vẻ đặc biệt hơn của Nhiễm Nam.

Cửa phòng hiện đại có khóa bảo mật, diện tích cũng lớn hơn và trong có vẻ rất chắc chắn, không thể đi vào trái phép mà không gây động tĩnh lớn.
“Chào bạn Matcha” Nhiễm Nam lên tiếng.

Ngó nghiêng vẻ đẹp thánh khiết thiên thần của nàng ta “Bạn ở chung với bạn khác à?”
Cậu chàng tò mò hỏi.

Matcha đã xinh đẹp như vậy, bạn cô ấy sẽ không tệ đâu nhỉ? Cũng tóc vàng giống cô ấy nữa.
Vừa rồi Nhiễm Nam thoáng thấy trong phòng có người nằm trên giường trùm chăn, mái tóc vàng đẹp đẽ lú ra bên ngoài.

Chậc chậc.

Nếu mình và Matcha thành đôi, tay trái có nàng ta, tay phải ôm bạn nàng ấy thì thế nào nhỉ? Quay trái cũng tóc vàng, quay phải cũng tóc vàng…
“Ùm” Matcha ngượng ngùng “Không phải, bạn ấy đêm qua ghé chỗ mình chơi thôi.

Giờ đang còn ngủ.

Đừng làm phiền người ta.

Sao bạn không đợi mình đến mà lại qua đây?”
Matcha đóng cửa phòng, cùng Nhiễm Nam lên đường đi đến khu quản giáo nằm ở phía bên kia khu công viên, đối diện với khu túc xá.

Khu túc xá bên phải trên bản đồ thì khu công viên là trung tâm bản đồ và khu quản giáo, khu y tế, thư viện, khu bảo an, khu nhiệm vụ tập hợp thành khu phức hợp hành chính ở mé bên trái của bản đồ.
Quãng đường giữa khu túc xá và hành chính cách nhau vài chục cây số nhưng ở học viện cấm đánh nhau bằng dị năng mà không được xin phép.

Như vậy cũng cấm luôn dùng dị năng để di chuyển bởi vì sẽ khiến bộ phận kỷ luật khó phân biệt dao động năng lượng đó là bay hay là đánh nhau khi có quá nhiều người di chuyển bằng dị năng.
Matcha và Nhiễm Nam cùng nhau đi bộ trên đường.

Không ít nam học viên bị thu hút nhìn nàng chăm chăm.

Khó chịu ra mặt khi thấy người đẹp đang bị quái vật nắm tay.

Nhiễm Nam lại vận dụng hồn lực khiến cả hai thân thiết bên nhau, đốt cháy giai đoạn.
Ngoài nam học viên, không ít nữ học viên cũng nhìn tới và buông lời cay nghiệt
“Xem con nhỏ đó kìa.

Lại dụ thêm một thằng trai mới.

Chắc là bị đ*t te tua rồi.

Đúng là không biết lựa hàng.

Chọn thằng mập vậy.

Tuy nhìn mặt thằng đó cũng đẹp trai nhưng lại múp hơn nó, không sợ bị thằng đó đè dẹp lép trên giường à? Chắc thằng này là đại gia, thứ vừa nghèo vừa yếu như ả mới bám lấy người như vậy.

Ha ha”
“Hừ.

Thứ lăng loàn.

Vừa đến học viện đã có một túc xá nâng cấp rồi.

Chắc cũng là tiền của mấy thằng bị nó dụ”
“...” Matcha cúi gằm mặt mà đi.

Bàn tay nàng xiết chặt lấy tay Nhiễm Nam.
“Bạn Nhiễm Nam.

Bạn đừng tin lời họ.

Phòng đó là do bạn thân mình hỗ trợ chi phí, không phải như họ nói đâu.

Xong việc mình sẽ giới thiệu bạn ấy cho bạn làm quen”
Nhìn đôi mắt nàng đỏ lên sắp khóc.

Nhiễm Nam cảm thấy tức giận với thói đời ghen ăn tức ở.

Mắt liền sắt lạnh nhìn chằm chằm mấy cô gái kia.
“Tên mập này.

Nhìn cái gì.

Không có đồng phục, là học viên mới phải không? Nhìn nhìn, ta móc mắt ngươi bây giờ.

Mới đến thì biết điều đi không thì chết như con nhỏ tóc vàng nào đó hôm qua đó.

Đừng nghĩ học viện cấm đánh nhau thì không thể giết được.

Hừ hừ” Một cô gái xinh đẹp đang ghen tị nói xấu Matcha bị Nhiễm Nam trừng mắt liền tức khí lên tiếng.
“Mặc kệ họ đi Nhiễm Nam.

Chúng ta nhanh đi lấy đồ cho bạn thôi.” Matcha kéo Nhiễm Nam đi nhanh.

Cô quá đẹp, bị ghen tị cũng quen rồi nên nhịn được.
Nhiễm Nam thật ra muốn đứng lại kiếm chuyện để mình nổi bật nhưng mà thấy tâm trạng cô nàng không tốt nên cũng nhịn hỏa khí đi theo.

Miệng lại mở ra bà tám “Hôm qua có ai chết à bạn Matcha?”
“Ừ.


Mình nghe đồn có một cô gái tóc vàng bị ai đó giết.

Bạn Nhiễm Nam mới đến cũng nên bớt nổi bật, tránh kết thù với đám học viên cao cấp hoặc là mấy tên có thực lực mạnh trên bảng xếp hạng.

Tuy học viện cấm đánh nhau nhưng nếu trong vòng một đòn hạ sát rồi chạy nhanh thì học viện cũng khó mà tra nổi hung thủ.” Matcha rùng mình nói.

Xem ra là khi nàng mới đến cũng đã ăn thiệt thòi rồi đúc kết ra kinh nghiệm này.
Nhiễm Nam âm thầm bĩu môi.

Nói thật thì nếu không bị các loại di chứng từ Ma Hóa thì Nhiễm Nam thực lực đủ để bao trùm lên địa cầu.

Bản thân cậu có một chút gì đó cảm thấy mình thượng đẳng hơn đám dị nhân, không quá xem trọng thực lực bọn họ.

Điều này cũng ít nhiều ảnh hưởng tới quyết định không khiêm nhượng trong thời gian ở X-Gen mà cậu và Lục Hồng Huấn đã bàn bạc.
Đụng tới mình, chưa biết ai giết ai đâu.

Cần gì phải sợ, cần gì phải lo.

Cứ nhượng bộ lui binh thì tới bao giờ mới đạt được nhiều tài nguyên của X-Gen đem về cho thế lực phe mình chứ?
Nghĩ đến người đẹp bên cạnh.

Tiểu Nhiễm Nam lại rục rịch kéo tinh thần Nhiễm Nam đổi chủ đề suy nghĩ.
‘Tên khốn nào dám ăn hiếp Matcha của ta thế? Đừng để bố tra ra thì biết tay bố’
Nhiễm Nam chép chép miệng nhàm chán, tiếp tục công cuộc buôn dưa lê, nói “Bạn Matcha.

Học viện làm sao lơ lửng được giữa trời nhỉ? Còn nữa, trên này là tầng mây thế mà trong học viện chẳng có chút sương mù nào.

Còn có nhiều nắng nữa chứ, cứ nghĩ là phải bị mây che nhiều lắm kìa.

Nhiều nắng vậy mà không khí lại mát mẻ ghê, chắc cũng dưới 23 độ C.

Sáng vừa dậy mà lạnh lẽo ghê”
“Hi hi.” Matcha cười lên, nhân gian như u ám hẳn chỉ còn mỗi nàng tỏa ra ánh sáng ngời ngời, một nụ cười tỏa nắng với mái tóc vàng kim lung linh là lên luôn.
“Bạn không biết đó thôi.

Trong học viện có một số máy móc đặc biệt chuyên khuếch đại một số loại dị năng.

Học viện ban bố nhiệm vụ vận hành chúng cho học viên.

Có máy xua tan mây mù trong phạm vi trong và ngoài học viện.

Càng vào trung tâm thì lượng mây sẽ càng ít.

Quanh học viện ít mây nên nắng thường rất gắt.

Trong lâu đài hầu như không có mây luôn.

Còn có máy điều hòa không khí toàn bộ phạm vi quanh học viện nữa.

Quanh năm điều mát mẻ.”
“A.

Vậy vụ học viện bay lơ lửng tại chỗ cũng là máy móc do học viên nhận nhiệm vụ điều khiển rồi.”
“Cái đó thì không đâu.

Cái đó đúng là do máy móc nhưng không phải do học viên điều khiển mà nhờ vào một cỗ máy đặc biệt.

Chỉ cần cung cấp năng lượng điện đủ mạnh là có thể nâng giúp học viện bay lơ lửng phản trọng lực.

Có điều năng lượng cần rất lớn.

Hầu như toàn bộ học viên có dị năng hệ điện điều nhận nhiệm vụ cung cấp điện cho nó.

Lúc bạn đến có thấy bên dưới lâu đài là một khối tháp ngược màu đen không? Nó là phần ngoài, bên trong là chứa cỗ máy đó đó.

Ngoại trừ Viện Trưởng thì không ai được phép xuống bên dưới tiếp xúc với cổ máy.

Học viên làm nhiệm vụ cung cấp điện năng cũng chỉ thông qua các đầu nối sắp đặt quanh học viện.”
À… Xem ra cái học viện bề ngoài cổ kính bí ẩn này bên trong cũng rất tiên tiến hiện đại nha.

Thậm chí còn vượt thời đại nữa.

Mà cũng đúng.

Mọi tiện ích từ khoa học mà người dân đang sử dụng cũng chỉ là một góc của những gì các nhà khoa học đã phát minh ra mà thôi.

Đa số thứ quá tiên tiến điều bị dấu nhẹm đi và nhả từ từ qua từng năm để tránh đùng một cái đưa ra toàn bộ lại khiến xã hội bất ổn.

Ví như hiện tại đã có công nghệ điện phản hạt cơ bản chưa hoàn thiện nhưng có thể ứng dụng.

Thế nhưng tạm thời chỉ dùng trong các viện nghiên cứu lớn còn người dân bên ngoài vẫn phải dùng điện gió, điện mặt trời, điện hạt nhân, thủy điện.
Mà sao cái học viện này phải bay trên trời nhỉ? Tạo phong cách hay là muốn cách biệt với đời, thể hiện sự siêu nhiên của mình? Hay có nguyên do khác nhỉ?
Học viện phát minh rất nhiều thứ hay ho.

Bay lơ lửng hẳn là có thể toàn phương vị bảo vệ tránh bị người tìm cách lẻn vào trộm nha.
Một nam một nữ nắm tay nhau nói chuyện rôm rả, đoạn đường có cảm giác như ngắn lại.

Thoáng cái Matcha đã dẫn Nhiễm Nam đến khu phúc hợp hành chính khu của học viện.
Đó là một dãy nhà kéo dài mấy cây số và chia thành từng khúc riêng biệt với các chức năng khác nhau.

Khu quản giáo chuyện phụ trách các học viên nằm vào giữa khu phúc hợp này.
Lúc này khu quản giáo khá vắng vẻ.

Thường chỉ khi có đợt học viên mới hay tới giờ nghỉ trưa thì mới thi thoảng có các giáo viên đến đây.

Trong khu quản giáo có một người quản lý.

Matcha dẫn Nhiễm Nam bước lên các bậc thềm gạch làm từ đá tảng to lớn.

Cả hai mở cánh cửa khổng lồ ra, cùng tiến vào bên trong.
Đây là một hội trường cực kỳ rộng lớn với đầy các nét chạm khắc tinh tế về các vị thần, các câu chuyện xưa.

Ở giữa là lối cầu thang to lớn đi lên tầng trên.

Bên trái là một căn phòng đá lớn, biển hiệu đề ba chữ Quản Giáo Công bằng tiếng anh với kiểu chữ đanh gọn.

Khu quản giáo này có vẻ ngoài phòng chính còn có các phòng khác với các chức năng liên quan.
“Chúng ta tới đó gặp người quản lý để đăng ký nhập học cho bạn và nhận đồ dùng” Matcha chỉ tay về phía một căn phòng.

Từ cửa sổ có thể thấy bên trong đang có một bà lão với cặp kính lão dày cui đeo sợi dây chuyền bằng vàng.

Bà ta liếc đôi mắt ễnh ương đầy hắc ám lên nhìn hai cô cậu trẻ trung vừa đi vào khu quản giáo.
“Học viên mới đặc cách?” Bà ta hằn học nói, thái độ khó ưa ra mặt, mở miệng nói lớn.

Nhiễm Nam là nhập học “free” được phía trên đưa vào, khiến người làm nhiệm vụ ghi chép như bà không xơ múi được gì nên phật lòng bà ta.

Thông thường học viên mới muốn chính thức gia nhập học viện thì phải qua thi tuyển sàng lọc.

Thi thố ở đây không phải là thi về văn mà là các loại thử thách về dị năng.

Thí sinh có chuẩn bị sẵn sẽ không quá bỡ ngỡ và có thể có thành tích tốt hơn.


Đề tài thi, video quay lén các khóa trước sẽ được bà ta tuồn ra bán cho những thí sinh mới với giá rất chát.

Mỗi lần như vậy là một lần bội thu giúp bà ta có tiền để đổi lấy phúc lợi của học viện X-Gen.
Cái bà già dịch này… Nhiễm Nam hơi thấy giận giận.

Nhìn cái mặt bà chắc cũng không sống bao lâu nữa, không chừng là dị năng đạt tới giới hạn, sắp xói mòn hết sức sống mà chết.

Lúc này còn sống chắc là do dùng thuốc kéo dài tuổi thọ gì đó của học viện đây mà.

Chết quách đi cho rồi, đồ khó ưa.
“Cô Very Old ơi.

Con dẫn bạn Nhiễm Nam đến làm thủ tục đăng ký nhập học và lấy đồ dùng ạ” Matcha tươi cười khiến u ám trong lòng Nhiễm Nam lập tức tan biến, lòng ngực dễ chịu hẳn ra.
“Qua kia lấy vân tay, móng mắt, số đo cơ thể, đo sinh học.

Con chắc là biết cách làm rồi, hướng dẫn cho nó đi.

Xong rồi quay lại đây điền thông tin và đợi lấy thẻ học viên, đồng phục và đồ dùng khác” bà quản lý “Rất là già” chỉ tay tới căn phòng nhỏ bên cạnh, mắt vẫn không quên lườm lườm Nhiễm Nam.
Cái mụ này… Thèm tán bả một cái ghê!
Lấy vân tay, móng mắt dĩ nhiên là để sử dụng trong các trường hợp xác nhận danh tính.

Đo sinh học là ghi nhận tần số sinh học, đặc điểm cơ sở gốc của tế bào toàn thân của học viên nhằm đưa vào cơ sở dữ liệu.

Ai không có trong cơ sở dữ liệu mà đến gần học viện là sẽ bị máy quét cảnh báo ngay.
Học viện diện mạo nhìn sơ thì xưa cổ nhưng bên trong lại hiện đại hơn cả những viện nghiên cứu công nghệ lớn trên thế giới.

Nhiễm Nam chỉ cần cung cấp số đo, vân tay và thông tin là sẽ có hệ thống máy tính tự hành vận động chế tạo ra đồng phục và thẻ học viên trong vòng vài phút.
“Con cảm ơn”
“Cảm ơn BÀ”
Lườm lườm bà Very Old khi nhận đồ của mình rồi Nhiễm Nam ngoảnh đ*t cùng Matcha bỏ đi ra ngoài.
Nhiễm Nam nhận đồng phục, thẻ học viên sơ cấp và một số dụng cụ như điện thoại cục gạch chỉ có một kênh liên lạc duy nhất với học viện và không thể liên lạc người khác bằng nó.
Đồng phục của học viện thiết kế thuộc dạng rất năng động, vải thun có thể ôm lấy cơ thể và co giãn tạo sự thoải mái.

Chất liệu vải cũng rất đặc biệt và bền, thậm chí dùng kéo cũng không thể cắt đứt được.

Vãi mềm nhưng cực bền đạn bắn cũng không rách.

Thậm chí động năng va chạm của đạn cũng bị đồng phục dẫn tán ra toàn thân.

Hiệu quả chống đạn còn tốt hơn áo chống đạn của các lực lượng đặc nhiệm.
Áo đồng phục có viền vàng chạy dọc vai xuống cánh tay, viền chạy theo mép áo.

Màu áo chủ đạo là màu nâu huyền khó bắt sáng.

Quần cũng màu nâu viền vàng tương tự.

Đó là đồng phục nam.

Đồng phục nữ mà Matcha đang mặc càng đặc biệt hơn.

Trong rất mềm mại bồng bềnh với váy xòe điểm xuyết thêm các hạt màu đen.
Thực tế đồng phục cũng không cố định thiết kế.

Chỉ cần có dấu hiệu nhận biết của học viện là được.

Cho nên các học viên cũng có thể bỏ tiền hoặc điểm X để học viện chế tạo lại theo ý mình.
Vừa đi bên cạnh Matcha cậu ta vừa mặc đồng phục vào từ áo rồi đến quần khiến không ít học viên khác trố mắt nhìn.

Cái tên này cũng quá mất lịch sự đi.

Mặc đồ sao không vào phòng thay đồ mà cứ thế tròng lên đồ cũ mặc vào vậy?
Làm mọi thứ để bản thân bị chú ý, tiếng xấu tiếng tốt gì lan truyền cũng điều là Nhiễm Nam muốn.

Mặc đồng phục xong.

Ảo Y bên trong cũng biến hóa thành lớp da mỏng thoải mái.

Cậu chàng lại nắm tay Matcha mà đi khiến không ít kẻ ghen tị.
Hai người vừa ra khỏi khu quản giáo liền bị chặn đường.

Là 10 tên tối hôm qua gây hấn với Nhiễm Nam.

Lúc này chúng đều mặc đồng phục học viên khiến cả bọn trong đồng bộ và oai phong hơn không ít.

Trên cầu vai chúng còn dán lên huy hiệu hình một quả tên lửa có số 3.
“A… có trò hay.

Đội Rocket 3h chặn đầu thằng học viên mới kìa.

Nghe nói tên đội trưởng đang theo đuổi Matcha.

Đánh ghen tới rồi.

Ha ha” Người xung quanh bàn tán.
Nhiễm Nam bước tới một bước, kéo Matcha ra sau lưng mình khiến nàng xúc động.

Thực tế cái đám Rocket 3h này khiến nàng thấy chán ghét ngay từ khi vào học viện.

Bọn chúng luôn bám đít nàng, quấy rồi nàng bằng lời lẽ chúng tự cho là nên thơ, hay ho để lấy lòng, rất là phiền phức khiến nàng không vui.
“Nhiễm Nam.

Xem ra mày muốn chết nên không chịu nghe lời cảnh báo của bọn tao” Tên đội phó có đôi mắt xoáy tròn tức giận nhìn chằm chằm vào hay bàn tay đang nắm nhau của Nhiễm Nam và Matcha.
“Rồi sao? Bọn mày đã đi xin phép đánh nhau chưa?” Nhiễm Nam một tay bạo dạng kéo Matcha sáp vào lòng mình, bàn tay đặt lên eo nàng sờ nhẹ, hất cằm lên nói.

Thái độ muốn có bấy nhiêu trẻ trâu thì có bấy nhiêu trẩu tre.
Mặt Matcha đỏ lên, yếu ớt muốn giãy khỏi tay Nhiễm Nam nhưng không hiểu sao càng là muốn cậu ta ôm chặt mình hơn.
“Nhiễm… Nhiễm Nam”
Trong đầu Matcha bất chợt vang lên âm thanh trầm ấm của thằng ku quấy rối mình “Bạn Matcha.

Cái bọn trước mắt này làm phiền bạn lắm đúng không? Bạn để mình dạy cho chúng một trận để sau này chúng hết lượn trước mắt bạn nữa”
“Ưm” Matcha hơi đỏ mặt cúi đầu, trái tim dường như loạn nhịp.

Cậu bạn tu sĩ này cũng quá bá đạo đi chứ, đã là gì của nhau mà nói cứ như là thân quen vậy.

Nhưng mà… Mình thích???
“Mày…” Tên mắt xoáy nhảy xổ tới.

Tên lùn bên cạnh nhanh tay chụp hắn kéo lùi lại.
Tên đô con bước tới trước mặt Nhiễm Nam.

Mắt từ trên cao nhìn xuống, nói “Bọn tao đã liên hệ với ban kỷ luật xin phép mở đấu trường.

Thầy Monkey Super chủ quản ban kỷ luật sẽ đích thân đứng ra làm trọng tài.

Có nhiều loại thi đấu, mày thích loại nào bọn tao chiều hết.

Chúng ta đến khu đấu trường cao cấp đi”
Dù chưa rõ thực lực của Nhiễm Nam thế nào nhưng bọn chúng quyết định dùng tới đấu trường cao cấp nhằm không hạ thấp thân phận của chúng.