Sổ Ước Luân Hồi

Chương 305: 305: Nhiệm Vụ Chính Thức Chân Tâm Khủng Bố Uy Hiếp Trần Trụi43





Ngược thời gian khi mà Nhiễm Nam vừa khôi phục lại cơ thể xong được khoản 1 tuần.
Trước cổng tòa nhà quốc hội của nước bạn.

Một cô gái xinh đẹp tuyệt luân che mờ khuôn mặt bằng Ẩn Tinh Vật xuất hiện rồi ngang nhiên đi vào trong mà lực lượng bảo an không dám nổ súng.

Ai nấy cũng liếc nhìn cô ta rồi liếc nhìn bầu trời trên cao.

Cùng với cô ta, bầu trời thủ đô cũng xuất hiện 3 quả bom nhiệt hạch treo trong không khí ở tầng cao 500 mét.
Trước ba quả bom có một đồng hồ đếm giờ khá lớn đang đếm ngược 24 giờ.
Người dân thường thì không hay biết gì nhưng các nhân viên chính phủ và chủ tịch nước Tập đang xôn xao rối loạn vì sự kiện này.
Ban đầu Tà xuất hiện trên bầu trời thủ đô, sau đó là giọng nói truyền âm của Tà vang lên bên tai của tất cả mọi người trong tòa nhà quốc hội nơi đang diễn ra một cuộc họp lớn của cả nước.

Bao gồm cả các nhân viên chính quy lẫn bảo an, lao công, vâng vâng, miễn là trong phạm vi tòa nhà thì đều nhận được truyền âm của Tà.
“Tất cả các người vui lòng dừng cuộc họp lại.

Phiền chủ tịch nước và các yếu nhân khác ra ngoài này nói chuyện.”
Sau đó Tà nhanh chóng từ bầu trời hạ xuống mặt đất.

Trước khi các vệ sĩ tấn công, nhất là các tu sĩ bảo vệ chủ tịch nước.

Tà đã nhanh chóng đe dọa trước.
“Trước khi ra tay thì mời các vị cân nhắc ba qua bom hủy diệt hàng loạt đang treo trên trời kia”
Tà dùng bom nhiệt hạch đe dọa an nguy của thủ đô, dưới sức ép đó, chủ tịch nước đành bước ra nói chuyện với Tà.

Sau vụ này phải cải biên quân đội lại mới được.

Người ta mang cả bom nhiệt hạch đến tận quốc hội mà các người còn chưa biết gì cả, chẳng có cái cảnh báo nào là thế nào? Quân đội làm ăn như phế vật vậy?
Thực ra thì trách sai rồi.

Nhiễm Nam có Bao Tay Trữ Vật, đem cả tàu con thoi tới cũng chưa chắc các thiết bị phòng không có thể tra được thì nói gì chỉ là bom nhiệt hạch có kích thước nhỏ hơn nhiều.
“Cô nương là Tà đúng không? Không phải là nữ siêu anh hùng đứng đầu nhóm Miu Miu sao? Xin hỏi cô nương đến đây có chuyện gì?” Lời nói đầu tiên của chủ tịch Tập đã chôn một cái bẫy đầy gai hướng về Tà.
“Phi… Ai là Tà của đám Miu Miu nào? Bổn nhân đến đây là muốn đòi một cái công đạo… Chắc hẳn các người cũng biết sơ qua về ta qua đoạn video giết người phát ra trên các kênh truyền hình quốc gia của các nước trên toàn thế giới nhỉ? Trong đoạn video đó ta đã nói kẻ nào muốn làm hại người ta yêu ta sẽ trả đũa.

Ta phải cho các ngươi biết lễ độ tránh về sau lại tới làm phiền.

Hừ hừ” Trong trường họp công khai thế này.

Nhiễm Nam dĩ nhiên không thể nhận mình là Tà của nhóm Miu Miu để mà đem bom nhiệt hạch đi đe dọa người khác được.

Chỉ có thể dùng thân phận tà ác ngày đó mà thôi.
Nghe lời Tà phát ra mà gò má chủ tịch Tập giật giật.

Hừ.

Đúng là vô sỉ dám làm không dám nhận.

Trừ các chính khách tầm cao, trung và thấp ra thì các đỉnh chóp như ông ai mà không biết Tà trong nhóm Miu Miu và Tà trong đoạn phim độc ác đó là một, Tà đã uy hiếp họ trong cuộc họp liên hiệp quốc lần trước và Tà trước mặt đây là cùng một người.
Hôm nay sao tự dưng ả khốn này lại đến đây dương oai.

Ai đã đắc tội với ả rồi?
Trong quá khứ, video mà Tà giết chóc như ngóe phát toàn thế giới đó, khuôn mặt bị làm nhòe bằng cách cắt bỏ bớt hình ảnh, xóa mờ hình ảnh rất nặng nề.

Hầu như không có công nghệ nào có thể phục hồi hình ảnh lại được nên Nhiễm Nam không sợ người dân thường, người hâm mộ nhận ra mình.

Cho nên cậu chàng không hề lo lắng, không hề dùng thuật dịch dung gì đó để che mắt.

Cái cậu ta cần là để những nhân loại cao cấp như ông chủ tịch nước trước mặt đây nhận ra tất cả các Tà là một là đủ.

Như vậy mới có tính uy hiếp đối với họ.
Mỗi khi Tà xuất hiện, đa phần các trường hợp điều sử dụng Ẩn Tinh Vật.

Lần này cũng vậy.

Lần này Nhiễm Nam đóng vai ác nhưng lại dùng cả Ẩn Tinh Vật - một trong những tiêu chí nhận dạng của nhóm nữ siêu anh hùng Miu Miu cũng là có mục đích.
Lần trước trong trận chiến cứu con tin đã diễn một màn có kẻ xấu giả dạng Hoa trà trộn vào nhóm.

Kẻ đó cũng có Ẩn Tinh Vật.

Từ đấy có thể khiến một số người theo dõi cho rằng Ẩn Tinh Vật không phải thủ đoạn chỉ mỗi nhóm siêu nữ hùng có được.

Khiến cho nhiều luồng nghi ngờ xuất hiện.

Một số kẻ xấu khác cũng biết Ẩn Tinh Vật.

Vậy lúc này Tà sử dụng cũng không thể nhận định kẻ này là người của nhóm nữ anh hùng được.

Nếu có kẻ cố ý mượn việc này tạo luận điệu gây ảnh hưởng xấu hình tượng nhóm Miu Miu thì phía các nàng cũng có cớ để cãi lại.
Sau này khi Nhiễm Nam hoặc các nàng làm chuyện nặng tay trong trạng thái Ẩn Tinh Vật thì sẽ tránh được một phần miệng đời.
Lần này Tà xuất hiện làm chuyện xấu là dùng bom nhiệt hạch đe dọa người khác trong trạng thái mờ ảo khuôn mặt của Ẩn Tinh Vật sẽ chỉ khiến người không hiểu cho rằng thế lực kia lại giả dạng nhóm Miu Miu đi làm chuyện ác.
Liếc nhìn mấy trái bom hủy diệt hàng loạt treo trên cao cao như một chấm nhỏ kia.

Chủ tịch Tập khô khan nói “Được rồi.

Vậy không biết ai đã mạo phạm gì cô nương? Chắc là có hiểu lầm”
Chủ tịch Tập tuy không tu luyện linh lực nhưng có tu linh hồn để sử dụng trong các trường hợp giao tiếp cần bảo mật.

Một mặt ông nói chuyện với Tà.

Một mặt lại truyền âm hồn lực hỏi han tu sĩ đứng bên cạnh - Một tu sĩ trúc cơ thuộc một gia tộc tu tiên họ ngoại của chủ tịch Tập.

Người tu sĩ này mạnh hơn bất kỳ một Ngũ Đại Quốc Vệ nào nhưng lại yếu hơn Quách Phong.

Ông ta cũng là người mạnh thứ nhì trong gia tộc tu tiên duy nhất của Trung Quốc.

Tướng mạo rất tiên phong đạo cốt, tóc bạc trắng không râu, ánh mắt uy nghi.
Dùng ánh mắt nghi ngờ soi mói Tà, tu sĩ họ Bộ tên Vân truyền âm trả lời “Ngài Chủ tịch.

Tôi không thể cảm nhận rõ ràng uy áp trên người Tà.


Có vẻ là phép thuật làm mờ khuôn mặt kia có tác dụng ngăn cách cảm ứng.

Không thể biết được giữa tôi và ả ai mạnh hơn được.

Tôi đề nghị trước cứ theo lời ả.

Đợi an toàn rồi ra tay với ả cũng không muộn.

Không cần sợ mất dấu ả.

Trừ khi ả trốn vào cổng không gian như trước đây ả khoe mẽ.

Nếu không thì không thể thoát khỏi thuật truy tung của tôi được.”
“Hiểu lầm.

Ha ha ha.

Buồn cười chết bổn quân.

Các người hẳn là cũng nghe thấy chuyện Việt Nam bị đánh bom nguyên tử rồi phải không? Nếu không nhờ nước ta có nhân tài, có thể cản được vụ nổ đánh xuống mặt đất thì biết bao nhiêu người sẽ chết các ngươi biết không? Nếu không phải trong nước có phòng bị, giải quyết các loại phóng xạ một cách nhanh chóng đẩy ra biển thì biết bao nhiêu người sẽ bị ảnh hưởng mà bệnh chết? Bỏ qua những cái đó.

Vụ nổ đó đã rất có thể đánh trúng phải người ta yêu.

Còn dám nói hiểu lầm.

Bom này không do các ngươi phóng ra thì còn ai vào đây?”
“Cái gì? Đừng có ngậm máu phun người” Chủ tịch Tập phẫn nộ quát ra tiếng “Ăn bậy được nhưng chớ có nói bậy.

Đây là chuyện lớn liên quan đến giữa quốc gia và quốc gia, liên quan đến tình hình an ninh khu vực.

Cô chớ có vu oan giá họa”
“Ta không giá họa”
“Bằng chứng đâu?” Chủ tịch máu nóng sôi lên.

Chuyện này là thế nào? Ả này định kiếm chuyện giết người dọa khỉ à? Cho nên đến đây mượn cớ dựng chuyện vu khống, định khai đao với đất nước mình.
“Muốn bằng chứng.

Hừ.

Cho ngươi xem bằng chứng.” Giọng nói lạnh lùng, Tà vung tay lên.

Một cái Xuyên Giới Liên đã gắn sẵn trên cổng tòa nhà quốc hội tự bao giờ liền bật sáng lên.

Một màn hình chiếu ba chiều rộng hơn trăm mét liền hiện ra.
Một đoạn phim nhanh chóng được trình chiếu.

Nó là đoạn phim ghép từ nhiều đoạn video nhỏ khác nhau.

Hình ảnh bên trong điều lấy góc nhìn từ sau lưng của nhân vật chính trong đoạn phim.
Hình ảnh bên trong lần lượt là chính chủ tịch Tập ngay tại dinh thự của mình đi vào phòng trống, bật máy tính, lên mạng ảo, liên lạc với các đầu não của liên minh hắc ám.

Tất cả điều giấu mặt.
Sau đó là hình ảnh các quan chức cao cấp khác lần lượt gặp người dưới ra các mệnh lệnh kỳ lạ liên quan đến những việc đã bàn và trao đổi của chủ tịch Tập với các đầu sỏ kia.
Có một đoạn là chủ tịch Tập đang cãi nhau về vụ đánh bom GNB, đại ý là chính mình đã mạo hiểm ra lệnh mang bom đi đánh Tà rồi mà cuối cùng chẳng được gì.

Đến giờ Bao Tay Thần Kỳ chứa số lượng lớn bom nhiệt hạch của Nhiễm Nam vẫn chưa rõ tung tích.

Các bên của liên minh hắc ám cãi nhau không ngớt.
Toàn bộ là những gì Hắc Vận biến thành dạng nước theo dõi Thạch Hoàng và quay lại bằng Xuyên Giới Liên.

Nhiễm Nam và Lục Hồng Huấn cắt ghép bỏ đoạn biến hình của gã ta đi, chỉ để lại đoạn Thạch Hoàng giả dạng các quan chức mà thôi.
Chủ tịch Tập há hốc mồm ra nhìn đoạn phim.

Trong đó xuất hiện rất nhiều địa danh.

Ông ta không thể nào không nhận ra những thiết kế nội thất của dinh thự chính mình.

Thậm chí trong video còn lấp ló hình ảnh vợ ông ta vừa bước xuống xe ở xa xa chứng tỏ vô tình dính vào cảnh quay.
Không cần nghi ngờ gì nữa, tất cả cảnh quay điều ở trong nhà ông hoặc là nhà các quan chức liên quan.
Nhưng…
Đó chắc chắn không phải là mình.

Những người kia hẳn cũng không phải là… Chính họ.

Lý do chính là vào thời gian đó một số người còn đang làm việc với ông ta thì làm sao lại còn có mặt trong đoạn video này ở chỗ khác được?
Đây là có kẻ giả dạng trà trộn hoạt động bấy lâu nay trong hệ thống chính quyền đất nước của mình.

Kẻ này không chỉ giả dạng siêu quần mà hẳn còn có sức mạnh tinh thần lực mới khiến những cảnh vệ dị nhân không có chút nào phát giác được manh mối, hoặc là bị hắn thôi miên xóa ký ức…
“Còn muốn chối gì nữa không?” Tà gắt gỏng.
“...Tôi nói đó không phải tôi thì cô tin hay không?”
“Ha ha ha… Tin? Các ngươi nghĩ ta tin không? Hừ.

Nghe đây, trong vòng hai mươi bốn giờ phải liên hệ với người đại diện của ta và thỏa mãn điều kiện đưa ra.

Nếu không ba quả bom kia sẽ thổi bay người dân Bắc Kinh.

Bọn ta sẽ theo dõi bằng thủ đoạn của tu sĩ.

Các người ai dám đến gần với ý đồ hủy bom thì chớ có trách nó nổ sớm.”
“Tại sao cô lại có những đoạn video này? Là cô ngụy tạo” Chủ tịch Tập căm tức nói, cả người run lên vì kìm nén cơn tức giận.
“Hừ.

Bổn quân không đến để đàm phán với các người mà là đến cảnh cáo.

Sau hai mươi bốn giờ mà không khiến ta hài lòng thì chớ trách…”
Nói xong, Tà liền bỏ đi ra khỏi tòa nhà quốc hội rồi lủi vào một góc khuất, trước khi bị các tu sĩ, vệ sĩ truy tới thì đã nổ tung thành vụn phấn.

Thì ra từ đầu tới cuối chỉ là robot giả dạng Tà mà thôi.


Thực tế là Nhiễm Nam và Niệm tàng hình ở gần đó để điều khiển tất cả các hành động, bao gồm cả thông qua dây leo vô hình để dùng Ẩn Tinh Vật lên khuôn mặt của robot khiến nó nhiễu loạn cảm ứng hồn lực của các tu sĩ.

Khiến họ không nhận ra đó thực tế chỉ là vật chết, là robot.
Niệm và Nhiễm Nam tiếp tục tàng hình rồi bỏ đi.

Chuyện đàm phán sau đó thì để cho Lục Hồng Huấn đại diện mà liên lạc với đối phương.
Không cần đợi nước bạn chủ động liên hệ tới.

Sau khi Nhiễm Nam và Niệm trở về, Lục Hồng Huấn đã chủ động gọi điện thẳng vào số điện thoại của thư ký chủ tịch nước hàng xóm này với danh nghĩa cá nhân.
Anh ta yêu cầu nước đàn anh xóa sạch nợ của Việt Nam, yêu cầu thông thương hai nước bình đẳng mọi mặt hàng, bỏ hết thuế các mặt hàng xuất khẩu của Việt Nam sang nước họ và vô số các yêu cầu vô lý khác.

Tất cả điều nhầm mục đích tối ưu hóa lợi ích cho Việt Nam.

Dĩ nhiên nếu điều này thành công thì trong các hiệp ước, công văn, hợp đồng về sau không thể thiếu bóng dáng chữ ký của Lục Hồng Huấn.

Công lao của anh ta sẽ được ghi nhận.
Chủ tịch Tập tức tới mất ngủ.

Một cuộc họp bất thường của nội các lập tức diễn ra với khuôn mặt mờ ảo của Lục Hồng Huấn chễm chệ trên màn hình lớn.
Các quan chức ai nấy xanh mặt tức giận nhưng Lục Hồng Huấn nắm chặt điểm yếu không nhả.

Thậm chí anh ta còn buông lời đe dọa sẽ gợi ý cho Tà đem thêm bom nhiệt hạch tới các thành phố lớn khác của đối phương treo ở đó.
“Đừng có quá đáng” Chủ tịch nước đối phương vỗ sập bàn chỉ vào mặt Lục Hồng Huấn mà hét.
“Hừ hừ.

Các người phải biết Tà độc ác cỡ nào.

Các người chọn đi, giữa mạng dân chúng và yêu cầu của tôi”
“Ngươi…” Chủ tịch tức đến hộc máu.

Chưa bao giờ đất nước của mình bị đe dọa như vậy.

Không ngờ đến thời ông nắm quyền thì lại xảy ra… Hơn nữa còn không có cách nào phản kháng ngay được.

Lục Hồng Huấn và Tà điều dùng danh nghĩa cá nhân ép tới.

Ông ta không thể dùng danh nghĩa nước lớn đe dọa được.

Với những kẻ như Lục Hồng Huấn và Tà mà nói, đem an nguy quốc gia ra đe dọa chẳng có mấy tác dụng.

Dọa không tác dụng chuyển qua làm thật thì càng không được.

Ngươi có thể giết sạch Việt Nam, ok.

Nhưng một kẻ độc ác như Tà sẽ quan tâm sao? Tới khi đó không chừng hắn điên lên trả thù cá nhân thì nước mình cũng chẳng chịu nổi.
“Hai tên điên các ngươi vì cái gì yêu sách như vậy? Vì lòng yêu nước sao? Ta không tin” vị chủ tịch nghiến qua kẽ răng.
“Dĩ nhiên là không.

Bọn ta muốn được in mặt lên các tờ tiền trong tương lai cho vui được không? Tóm lại chỉ có ba yêu cầu đó thôi.

Thứ nhất trong vòng 18 giờ còn lại phải ký lệnh xóa nợ cho Việt Nam và các yêu cầu khác đã nói.

Thứ hai, trong vòng 1 tuần phải di tản dân cư khỏi Bắc Kinh nếu không đến khi bom nổ chết người thì ráng chịu.

Thứ ba, coi như để các người có cái cớ để làm dịu các phe phái trong nội bộ của mình.

Ta đã thuyết phục chính phủ bên đây đồng ý giao cho các vị một mỏ dầu ở Biển Đông.”
Chuyện thứ nhất Lục Hồng Huấn muốn giúp Việt Nam mau chóng lớn mạnh để hậu thuẫn cho học viện tu tiên sau này.
Chuyện thứ hai, dù cho đối phương có làm cái gì thì Lục Hồng Huấn vẫn sẽ cho nổ tan tành Bắc Kinh để các nước khác nhìn vào mà làm gương khi dám chọc vào Tà.
Chuyện thứ ba chính là để làm dịu một chút tránh đối phương trở mặt tại chỗ.

Lục Hồng Huấn cũng không muốn chuyện này thất bại, thành công vẫn tốt hơn.
Chủ tịch tập không có cách nào đàm phán được.

Lục Hồng Huấn khăng khăng giữ quan điểm.

Mắt thấy thời gian đếm ngược của mấy quả bom kia đã đến một tiếng cuối cùng.

Chính phủ Trung Hoa ngậm đắng nghe theo.
Sau đó một cuộc điều tra sắc máu được triển khai trong nội bộ nước này nhằm tìm ra kẻ giả dạng kia.

Nhưng Thạch Hoàng đã bỏ đi từ lâu, muốn bắt hắn cũng không bắt được.
Quá trình Lục Hồng Huấn giao tiếp với chính phủ nước bạn điều được quay hết lại, không đến mấy giờ sau đã được truyền đến trước mặt của tất cả các tổng thống, chủ tịch, nữ hoàng, vua của mọi quốc gia khác.
Sau đó Bắc Kinh vội di tản tất cả dân cư.

Để có thể nhanh chóng ép người dân di chuyển, còi cảnh báo bom hạt nhân được phát ra khắp nẻo.

Mặc dù người dân phản đối rất nhiều nhưng dưới sức ép của quân đội và chính phủ và nỗi sợ chết chóc, họ buộc phải di dời nhanh chóng.

Hơn nữa chính quyền cũng không dám nói sự thật là ai đánh bom tới, chỉ lập lờ là phát hiện đạn đạo mang theo bom nhiệt hạch đánh tới, chưa điều tra được ngọn nguồn là từ đâu bắn tới.
Sau khi kết thúc di chuyển không đến 5 giờ sau.

Ba quả nhiệt hạch bị Lục Hồng Huấn kích nổ, hủy diệt mọi thứ còn lại trong phạm vi Bắc Kinh.

Biến thủ đô này thành bình địa, chìm trong ô nhiễm hạt nhân.
Thiệt hại lần này để hệ thống chính trị nước bạn vô cùng tức giận và hận thù Tà cùng Lục Hồng Huấn.

Liên lụy vào thái độ đối với một số hạng mục hợp tác với Việt Nam cũng bị đình trệ.

Nhưng cũng chỉ có thể dừng ở đó mà thôi.

Không thể làm gì hơn.
Trong tay một tên điên nắm giữ vô số bom nhiệt hạch.


Hơn nữa tên điên này còn có khả năng chui vào cổng không gian trốn mất, vô pháp làm gì được hắn.

Ngươi có tức tới cỡ nào cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Còn may là trợ lý của tên điên đó là Lục Hồng Huấn còn có lý trí và tham vọng danh vọng, còn có thể nói chuyện được, nếu không sự tình hỏng bét hơn có khi đã xảy ra rồi.
Hiện tại trên toàn thế giới, thế lực thường nhân là không làm gì được Tà.

Thế lực dị nhân năm bè bảy mảng, đa số là tội phạm, bọn chúng còn ước gì thế giới càng loạn hơn nữa để đục nước béo cò.
Tổ chức dị nhân duy nhất cho là có khả năng xử lý Nhiễm Nam là học viện X-Gen.

Học viện X-Gen là sẽ không nghe ai sai khiến và không làm chuyện lỗ vốn.

Thậm chí thế lực giàu nhất thế giới còn là bọn chúng nữa thì ai có thể đưa ra điều kiện đủ hấp dẫn để X-Gen ra tay với tên điên Tà chứ.
Trừ khi bỏ ra cái giá cho phép thế lực này tự do chế tạo vũ khí hạt nhân hoặc là tự X-Gen có hứng thú với Tà mà ra tay.

Nhưng không thể vì xử lý Tà mà cho phép X-Gen tự do nghiên cứu chế tạo thứ đó được.

Làm như vậy khác nào diệt một tên Tà lại xuất hiện một đám Tà?
Thế lực còn lại có thể nhờ vả xử lý Tà chỉ có đám tu tiên giả.

Nhưng những cao nhân này gần đây đang bận rộn chuẩn bị thăm dò cái gì đó từ chối phân tán tinh lực lên chuyện khác.

Kết quả là Trung Quốc bị 1 đòn đau đớn mà các cường quốc khác cũng không dám hé răng.

Dù sao Tà vẫn còn có chỗ thương lượng, hắn cho nổ bom nhưng cũng cho phép di tản người dân đi trước.

Chưa đến mức diệt chủng điên cuồng cái loại phát xít.

Tốt nhất vẫn là đừng chọc giận vẫn hơn.

Đợi mọi chuyện lắng lại, đợi các thế lực tu giả có thời gian.

Từ từ nghĩ được biện pháp xử lý Tà cũng không muộn.

Trước ổn định, sau xóa bỏ.

Không tin Tà không có lúc lộ ra sơ hở.
Vụ nổ hủy diệt trắng trợn phá hủy kinh đô xảy ra.

Đoạn video đàm phán bất thành trên của Trung Quốc phát tán.

Nó như là tuyên cáo với các quốc gia còn lại trong liên minh hắc ám và các quốc gia khác rằng: hãy suy nghĩ cho kỹ hậu quả nếu muốn là địch của Tà.
Lục Hồng Huấn ngồi trong Thời Không Giới cười gằn.

Tốt nhất là Mỹ và các nước khác mà Việt Nam đang mang nợ cũng kiếm chuyện với Tà để ta có cớ yêu sách.

Ha ha ha.

Lần này tính là Trung Quốc xui rủi bị thuộc hạ của Pain hại một vố đi.

Cái tội của các người là không thể kiểm soát được giới dị nhân trong nước.
Lục Hồng Huấn không muốn tạo ra quá nhiều khủng bố.

Tương lai hắn muốn trái đất đi theo nền văn minh tu sĩ mà lấy hắn và Việt Nam làm tâm điểm.

Nếu bây giờ tạo ra hình tượng quá phản diện chỉ sợ tương lai ảnh hưởng tới kế hoạch này.

Vì vậy cùng Nhiễm Nam cân nhắc.

Thủ đoạn mạnh tay nhất cũng chỉ có thể là cảnh cáo hù dọa trên phương diện tổn thất của cải chứ không đụng tới nhân mạng.

Vì vậy mới không có chuyện tạo ra hủy diệt hàng loạt để cưỡng ép toàn thế giới nghe lời mình.
Một khi dùng tới thủ đoạn man rợ cực đoan.

Khó đảm bảo tương lai khi văn minh tu sĩ phát đạt, vì lật đổ mình mà sẽ có nhiều thế lực bắt tay nhau phản vệ.

Nước có thể dong thuyền cũng có thể lật thuyền.

Xây dựng hình tượng tốt đẹp vẫn hơn là bạo quân.
Với nước ngoài là thế.

Trong nước Lục Hồng Huấn có vẻ thân thiện hơn nhiều.

Chuyện gì cũng thông báo hoặc bàn bạc một chút chứ không cường ngạnh như đối với nước bạn.
Thực tế chính phủ Việt Nam không hề biết Lục Hồng Huấn có ý định làm gì.

Trước đó Lục Hồng Huấn gặp cao tầng chính phủ để đàm phán mua lại một mỏ dầu bằng bom nhiệt hạch.

Sau khi đắn đo suy tính thấy có lợi nên mọi người mới dùng mỏ dầu đổi lấy 10 quả nhiệt hạch.

10 quả này là Lục Hồng Huấn đã trình bày với Nhiễm Nam về mục đích sử dụng và mang đi.
Thực ra nếu không có lệnh cấm chế tạo và sở hữu bom hạt nhân thì Việt Nam vẫn có thể chế tạo được nhưng như vậy sẽ bị các nước khác biết được.

Còn bây giờ là giao dịch với Lục Hồng Huấn nên nó trở thành vũ khí bí mật bán công khai của Việt Nam mà không ai nói gì được.

Nếu vì nó mà nước nào dám nhiều lời thì sẽ phải để ý thái độ của Tà.

Bom là Tà đưa cho.

Gần đây Bắc Kinh vừa vì Tà mà bay màu.

Bây giờ nếu Tà không nhận lại những quả bom này thì chẳng nước nào dám ép lấy.

Còn nếu dám buộc Việt Nam hủy mớ bom vậy thì họ chờ Bắc Kinh thứ hai nổ đi.
Đến khi công văn xóa nợ và các ký kết giấy tờ khác xuất hiện trên bàn của chủ tịch nước thì họ mới vỡ lẽ Lục Hồng Huấn lấy mỏ dầu làm gì.

Cảm giác vừa mừng vừa sợ mà cũng vừa e ngại Nhiễm Nam cùng Lục Hồng Huấn nhanh chóng hiện ra trong lòng giới chức cấp cao của Việt Nam.

Nhất là khi Bắc Kinh bị nổ tan tành thì sự e ngại đó chuyển thành lo âu.

Họ sợ một ngày nào đó Nhiễm Nam sẽ làm cái gọi là đảo chính.

Nhất là Nhiễm Nam còn có dây dưa với Quách Gia và Ngũ Đại Quốc Vệ càng khiến họ không biết phải làm sao.
Một cuộc họp bất thường bí mật của những nhân vật cao nhất trong hệ thống chính quyền của Việt Nam cả hành chính lẫn quân sự nhanh chóng diễn ra.
“Không có cách nào.

Xem ra chúng ta chỉ có thể quan hệ thật tốt với người đại diện của Nhiễm Nam là Lục Hồng Huấn.

Theo đại tá Khá báo cáo thì Lục Hồng Huấn là thành phần ái quốc khá cực đoan.

Nếu có thể khiến anh ta đứng về phía chúng ta thì có thể thông qua anh ta chú ý Nhiễm Nam, thỏa mãn cậu ta cũng như hướng cậu ta đến việc có ích.

Tránh cậu ta có ý nghĩ muốn một mình làm vua.

Chỉ có thể làm như vậy mà thôi.


Còn ai có ý kiến gì nữa không.

Nếu không chúng ta biểu quyết.”
Không có gì để bàn cãi.

Nếu không làm gì được Nhiễm Nam thì chỉ có thể thành bạn.

Phiếu trăm phần trăm thông qua.

Mọi người quyết định ra sức hỗ trợ mọi yêu cầu miễn là không quá đáng của Lục Hồng Huấn.
Một ngày nào đó.

Chính phủ Trung Quốc cử người đến nhận mỏ dầu của Lục Hồng Huấn.

Một tháng đầu việc khai thác rất suôn sẻ.

Chủ tịch Tập dù đắng chát trong lòng nhưng vẫn xem như có chút an ủi.

Có mỏ dầu này cũng bù lại được phần nào thiệt thòi lần này.
Thế nhưng ông ta chưa thở dài được bao lâu.

Vào một buổi sáng đẹp trời, ông Tập nhận được một công văn báo cáo.

Mở nó ra, đọc nội dung.

Sau đó nữa giờ ông đã nẳm trong bệnh viện.

Báo cáo của bác sĩ là “Tức giận công tâm, nội tạng gặp áp lực, trào máu đường họng.”
Mỏ dầu chưa khai thác được bao lâu, toàn bộ tài nguyên thô còn trong lòng đất bị kẻ nào đó đào trộm sạch sẽ bằng thủ đoạn không phải của con người.
Có phong thanh rằng có kẻ nặc danh để lại một Bao Tay Thần Kỳ chứa một lượng cực lớn dầu mỏ chưa khai thác kèm thư thông báo cho Ngũ Đại Quốc Vệ.

Chính phủ Việt Nam nhanh chóng nhờ họ mở bao tay này ra, lấy mớ dầu mỏ này mang đến các xưởng xử lý của Việt Nam.
Chủ tịch Tập khi biết tin này, ông ta lại ói máu vào bệnh viện lần thứ hai.

Sau những vụ việc liên tiếp từ trận đấu Sài Gòn về sau.

Tà trong mắt các cao tầng quốc gia trở thành cái gì đó không nên động vào.

Trong mắt người biết chuyện thì Tà và các nàng trong nhóm Miu Miu là vật bỏng tay không thể đụng tới.

Trong mắt người dân thường thì các nàng là idol chính nghĩa khiến người ngưỡng mộ.

Trong mắt giới tội phạm thì là nỗi sợ hãi hoặc là cái gai.

Trong mắt giới tu sĩ thì… họ không có thời gian quan tâm vì bận chuẩn bị ráo riết cho di tích Out Planet sẽ mở ra vào cuối năm sau hoặc đầu năm kia.
Ngoài ra các quốc gia trong liên minh hắc ám sau khi nhìn thấy thành viên lớn nhất nhì của họ là Trung Quốc bị Tà dằng mặt khiến cho thiệt hại kinh tế và của cải bằng con số trên trời thì đã rén, sống trong sự hãi sợ Tà thấy chưa đủ đô tìm tới họ xử luôn.

Liên minh nhanh chóng giải tán không lâu sau khi tất cả các thành viên bàn nhau cách xử lý quả GNB cuối cùng, quả số 3.
---[1]---
Trở lại thời gian khi Thạch Hoàng trốn về X-Gen không lâu.
Pain vốn có khả năng nghe lén khắp thế giới nhờ dị năng tinh thần lực khủng bố của mình.

Giai đoạn đầu sau khi từ con chuột kia nhắc về Nhiễm Nam thì hắn đã theo dõi và biết việc Nhiễm Nam có vô số bom nhiệt hạch.

Với số lượng bom nhiều như vậy, cho phép Thạch Hoàng cướp một ít cũng không ảnh hưởng gì đến kế hoạch lợi dụng Nhiễm Nam trong tương lai của hắn.
Cho nên mới có chuyện Thạch Hoàng mạo hiểm tìm đủ cách cướp lấy bom nhiệt hạch của Nhiễm Nam.

Việc này không hoàn toàn là vì Thạch Hoàng muốn lập công mà còn là sự ngầm cho phép của Pain.

Đáng tiếc cuối cùng vẫn vì không lường được khả năng của phe Nhiễm Nam nên không thành công.
Thậm chí không lấy được quả bom nào mà còn phải bỏ đi thân phận bấy lâu trà trộn trong chính phủ Trung Quốc.

Giờ đây hắn phải quỳ mọp trước mặt Pain thỉnh tội.
Căn phòng tối.

Pain đứng quay mặt nhìn ra cửa sổ, cái bóng thì kéo dài bò qua bàn sau lưng.

Cửa sổ cũng chỉ mở hé khiến người khác có thể nhìn thấy mây mỏng trôi qua bên ngoài.
“Hừ” một tiếng hừ lạnh vang lên khiến Thạch Hoàng run bắn.

Uy áp từ tinh thần lực của Pain tỏa ra khiến hắn như lọt vào hỏa ngục dữ tợn.
“Ta cho ngươi một cơ hội chuộc tội duy nhất.

Sắp tới Nhiễm Nam sẽ đến học viện học tập theo lời mời của ta.

Nhiệm vụ của ngươi là bảo đảm Nhiễm Nam không chết vì tranh đấu trong học viện và nếu có thể thì đoạt lấy một ít bom nhiệt hạch của cậu ta.”
Thạch Hoàng vã mồ hôi, gật đầu như mổ thóc.
“Đại nhân.

Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu không thành tùy ngài xử trí.”
“Có phải ngươi đang thắc mắc vì sao ta không tự chế lấy bom nguyên tử để sử dụng mà phải mất thời gian đi cướp của người khác hay không?” Pain nhìn ra được thắc mắc trong lòng Thạch Hoàng.

Vì để hắn chuyên tâm cho nhiệm vụ sắp tới, Pain quyết định giải đáp một số nghi hoặc trong lòng thuộc hạ.
“Dạ, thuộc hạ không dám”
“Hừ, ngươi có gì mà dám.

Ngươi thì dám làm cái gì? Vừa thấy mặt địch nhân đã bỏ chạy thẳng về đây.

Đúng là đồ nhát chết.

Lần này bảo vệ Nhiễm Nam, lâm trậm mà bỏ chạy thì hãy xem ta sẽ trừng phạt ngươi thế nào.” Pain lạnh giọng xuống.
Hắn tiếp tục nói “Không phải ta không muốn chế tạo bom nguyên tử mà là ta không muốn dẫn tới sự chú ý của đám tu tiên giả và chính quyền các cường quốc trên thế giới.

Các kỹ sư lĩnh vực vật lý hạt nhân bị theo dõi rất sát sao, nếu ta bắt cóc bất kỳ ai cũng sẽ bị bọn chúng chú ý.
Việc tự đào tạo kỹ sư tốn quá nhiều thời gian, đến bây giờ vẫn chỉ mới có được một lớp kỹ sư nửa mùa, không thể chế tạo bom hạt nhân ổn định chớ nói chi là tạo ra bom nhiệt hạch với số lượng lớn.
Còn nếu dùng đám dị nhân tinh thần hệ đi học tập tri thức để rút ngắn thời gian đào tạo thì ta không an tâm.

Ai biết chúng có âm thầm tạo ra thứ gì đó chống lại ta hay không? Người thường thì ta có thể dễ dàng khống chế nhưng dị nhân thì không thể nói chắc trăm phần trăm được.

Nhưng bây giờ Nhiễm Nam xuất hiện mang tới cơ hội mới.

Cho nên mới cần ngươi ra sức trộm lấy bom nhiệt hạch của Nhiễm Nam.”
“Thuộc hạ đã hiểu.

Nhất định lần này sẽ thành công.”
“Lui đi.

Khi ta không liên hệ thì không được phép chủ động liên hệ ta”
“Dạ.

Thuộc hạ đã hiểu”