Nhiễm Nam lấy thân mình đỡ bi sắt không biết bao nhiêu lần đổi lấy an toàn cho mọi người.
Tốc độ lẫn lực lượng của bi sắt rất lớn, đủ sức phá hoại các lớp giáp xác.
Cũng may khi đến lớp cuối cùng bên trong thì nó cũng hỏng mất nên thường thường phải trúng mấy đợt thì bi sắt mới chạm được vào da thịt Nhiễm Nam.
Khi đó Nhiễm Nam lại dùng bộ phận khác trên người còn lành lặng để đỡ.
Khi chẳng còn mảnh giáp xác nào thì Nhiễm Nam lại tạo giáp xác khác.
Mệnh lực lại không bao giờ hết nhờ vào biến dị sau tái sinh, càng trúng đòn dạng va chạm thì càng hồi phục mệnh lực nhiều hơn.
Giằng co như thế tận mấy ngày.
Meow Meow, Dạ, Hoa nhìn mà xót thay nhưng các nàng cũng biết mình không giúp ích được nhiều.
Meow Meow chỉ có thể ráng bắn vào bi sắt để nó lệch quỹ đạo.
Sự xuất hiện của chúng thường không riêng lẽ mà gần như đồng thời vài viên ở vài hướng.
Meow Meow không xử lý kịp hết được, thường chỉ làm lệch được một viên.
Dạ chỉ có thể dùng lá bài của mình tăng phúc cho Meow Meow và Nhiễm Nam về lực tấn công và phòng ngự như khi chiến đấu trước đó với đám dị nhân kia.
Hoa thì chẳng giúp ích được gì.
Niệm cũng thế.
Trong mắt nàng, hình ảnh Nhiễm Nam te tua dần khắc sâu vào tâm trí.
Tay nàng nắm chặt, run rẩy, mắt mở to rung rinh.
Cứ như vậy đến khi kẻ đánh lén bỏ đi, trận chiến trôi qua.
Black Hat chạy thoát khiến Nhiễm Nam vô cùng bực mình.
Nếu giữ được vài tên còn sống này thì có phải tra hỏi được kẻ đứng đằng sau rồi không.
Sau đó nhờ danh của Tà, tàn nhẫn giết gà dọa khỉ, về sau sẽ có được chút yên ổn rồi.
Chỉ tiếc bọn chúng giết người diệt khẩu quả thật là nhanh a.
Tuy nói Nhiễm Nam với khoảng cách mà hắn có thể nhìn trộm bây giờ có thể nói là cả trái đất, thậm chí mặt trăng cũng nằm trong phạm vi này.
Black Hat trốn tới đâu Nhiễm Nam cũng có thể tìm thấy nhưng muốn bắt thì chẳng dễ gì.
Ngày hôm nay đã tốn biết bao công sức mới bắt được, lần sau đối phương đã cảnh giác.
Khó như lên trời.
Nhưng cũng có chút an ủi là không nhất thiết phải bắt người.
Cứ âm thầm quan sát hẳn là sẽ có cơ hội biết kẻ ra lệnh, chủ tử đằng sau tên chạy thoát này là ai thôi.
Trên bầu trời đêm, ngày kết thúc trận đánh lén bằng bi sắt, tầng mây thấp, gió lộng, oxy loãng.
Một người khỉ to con lực lưỡng đứng thẳng như người, trầm ngâm lơ lững dưới ánh trăng, chân đạp mây, lông dài rậm rạp toàn thân đón gió.
Trên mắt người này là một cặp kính kỳ lạ nhỏ nhắn như một cặp kính râm thông thường.
Có vài thiết kế điện tử nên có thể biết nó không phải là kính râm mà là kính điện tử hiện đại.
Người khỉ này sau khi ngừng tay không ném bi sắt nữa thì gỡ cặp kính ra.
Trong miệng phát ra tiếng cảm thán.
“Đồ công nghệ của con người thật lợi hại.
Nhờ hình ảnh thu phóng và tính toán từ trí thông minh nhân tạo của nó.
Minh thậm chí ở khoảng cách hơn 15 cây số vẫn có thể ra tay tấn công người khác một cách khá chuẩn xác như vậy.”
Tán thán xong.
Người này chỉnh lại tai nghe trong tai rồi nói tiếp “Lục Hồng Huấn.
Xong rồi đó.
Tiếp theo làm gì?”
Có tiếng đáp lời qua tai nghe “Được rồi, tiếp tục đi theo Niệm đi.
Đừng để cho họ phát hiện ra ông.”
Trở lại đêm nọ.
Black Hat thở hồng hộc bay luồng lách trong các con hẻm nhỏ, sau đó hắn thay đổi nhân hình, hòa vào dòng người đi đêm trên đường.
Khóe miệng hắn hơi mỉm cười đắc ý.
Lần này tuy chưa thực sự thử ra được thực lực mạnh nhất của Nhiễm Nam nhưng thực lực của những cô gái khác đã nắm rõ.
Hơn nữa cũng phát giác ra Nhiễm Nam có lực phòng ngự rất mạnh.
Như vậy cũng là thu hoạch lớn rồi.
Hắn bước nhanh hơn tới một chiếc xe du lịch đậu ven đường, lên xe rồi chạy đi mất.
Nhưng Black Hat hoàn toàn không biết rằng mọi hành động cử chỉ của mình đã bị ghi lại, quan sát từ xa.
Những hình ảnh của hắn thông qua vệ tinh quan sát, thông qua camera giao thông ở các trụ đèn xanh đèn đỏ bị truyền tập trung về một căn phòng, chiếu lên mấy cái màn hình lớn.
Trước màn hình là đám đàn ông lực lưỡng, trên áo của ai cũng có hình logo một đầu gấu.
Chính là thành viên của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu.
Một tổ chức Nhiễm Nam tạo ra cho… Vui rồi xem như quên luôn kể từ sau chiến dịch xưởng gỗ, chẳng hỏi han gì nữa, cứ thả nổi nó cho Lục Hồng Huấn.
Kích hoạt Xuyên Giới Liên.
Một người nói với người đầu dây bên kia.
“Tổng giám đốc Huấn.
Đối tượng đã chạy thoát như anh muốn.
Chúng tôi đang theo dấu.”
Không lâu sau Lục Hồng Huấn liền xuất hiện ở đây, cùng quan sát theo dấu tên Black Hat.
Tên này chạy thoát được chính là điều anh ta muốn.
Chính anh ta đã nhờ Demon Monkey âm thầm trợ giúp Black Hat thoát đi mà không để hắn nghi ngờ.
“Cuối cùng cũng cắn câu.
Các người dù làm thế nào thì cũng sẽ bị ta truy tung thôi” Lục Hồng Huấn nhìn màn hình theo dõi rồi nói.
‘Hừ.
Muốn bắt người tra hỏi cũng không phải không được nhưng mà giới tội phạm có rất nhiều cách phòng ngừa chuyện như vậy.
Nhất là khi đối thủ có thể là một chính phủ hay liên hiệp nhiều nước nào đó, cẩn thận tới mức chỉ bắt người thường thôi cũng quan sát, kiểm tra mấy ngày trời.
Thay vì thế bắt rồi tra hỏi chi bằng thả cho địch nhân chạy đi rồi theo dõi mới là phương án hay nhất.
Nhưng phải chú ý diễn như thật.
Tốt nhất là cả diễn viên cũng không biết mình đang diễn.
Với tình hình vừa rồi chắc hẳn tên này sẽ không nghi ngờ việc hắn chạy thoát được là do cố tình.
Chỉ nghĩ là may mắn.
Cứ như vậy khả năng cao hắn sẽ liên lạc với thế lực đứng đằng sau chuyện này.
Lần này để xem các ngươi là ai? Là tổ chức dị nhân thì tốt nhất, có thể tiêu diệt không nương tay làm gương.
Nếu là chính phủ nước nào đó thì ta càng có thể lợi dụng danh Tà làm lớn chuyện hơn nữa, càng có hiệu quả giết gà dọa khỉ.
Nhiễm Nam, cậu làm rất tốt, phối hợp với kế hoạch trong khi không biết gì với tôi.
Ha ha ha.
Muốn phá rối tôi nhưng cậu đâu có biết đó cũng là điều tôi dự tính chứ.
Bọn chúng cắn câu, bắt cha mẹ Dạ uy hiếp trước cũng được.
Hoặc là cậu xuất hiện phá rối khiến chúng nhân tiện ra tay dò xét cũng được.
Cách nào cũng sẽ dụ chúng ra tay.
Bởi vì thực lực của cậu là một điều bí ẩn, tung tích lại thần bí khó mà tìm, chỉ có thể tìm cách dụ ra.
Kẻ nào có ý đồ điều phải dò la về thực lực của cậu.
Cha mẹ Dạ chính là một cơ hội tôi tạo cho chúng có thể đánh với cậu một trận.
Hoặc là chúng mang con tin đi rồi tôi theo dõi hoặc là cậu tự xuất hiện.
Hai bên đánh nhau tôi sẽ can thiệp để không để chúng thành công bắt người, khiến chúng thua, để chúng trốn thoát được vài tên từ đó theo dõi truy tung.
Tôi biết cậu không tin tưởng tôi, sớm muộn gì cũng xuất hiện định gây rối mà.
Hừ, muốn phá rối tôi, cậu còn non lắm’ Lục Hồng Huấn nhìn một khung màn hình còn đang quay chụp từ góc nhìn trời cao xuống nhà Dạ, nhìn thấy Nhiễm Nam đi tới đi lui.
Hắn ta có chút đắc ý như là mọi chuyện không thể thoát khỏi dự tính của mình vậy.
Trời đang ban đêm, dựa vào camera giao thông và vệ tinh rất dễ mất dấu.
Lục Hồng Huấn đã có cách giải quyết.
Chính là cho người theo đuôi.
“ m thầm đuổi theo, quan sát từ tầng mây cho tôi” Lục Hồng Huấn nói vào Xuyên Giới Liên với ai đó.
Bên kia dạ vâng một tiếng liền ngắt máy.
Người nhận lệnh không xa lạ gì với Lục Hồng Huấn, chính là một vệ sĩ của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu tu linh phong hệ.
Anh ta cùng một đồng bạn khác kết hợp với ống nhòm hiện đại cùng tin tức truy tung của vệ tinh từ chỗ Lục Hồng Huấn truyền tới đuổi theo Black Hat.
Nhiệm vụ của anh ta là theo dõi Black Hat tới cùng trời cuối đất.
Vệ tinh mà Lục Hồng Huấn dùng dĩ nhiên không phải của Việt Nam vì lúc này quốc gia chưa đủ sức sở hữu một vệ tinh quan sát mặt đất mạnh như vậy.
Đây là vệ tinh của Mỹ, lợi dụng sự đe dọa của Tà mà đạt được quyền lợi sử dụng khi cần.
Lục Hồng Huấn biết Nhiễm Nam có thuật nhìn trộm nhưng anh ta không biết phạm vi của thuật này có thể nhìn xa tới đâu nên quyết định phải cử người theo đuôi.
Thật ra thì trước đó Lục Hồng Huấn giao nhiệm vụ cho Niệm cũng nói rõ rồi.
Demon Monkey phải theo sau Niệm.
Cho nên mọi chuyện ở nhà Dạ, đều có Demon MonKey quan sát.
Lần này Lục Hồng Huấn an bài cho mọi trường hợp có thể xảy ra.
Mục đích tối thượng là truy tung, tìm ra chủ mưu của ít nhất một tổ chức muốn nhúng chàm bom nhiệt hạch của Tà.
Tổ chức nào xui bị bắt được chứng cứ thân phận thì đợi Tà lập uy đi.
Trước đó Tà mới chỉ hù dọa suông chưa thật sự làm tổn hại tới quốc gia nào nên có nhiều tên sẽ xem nhẹ.
Phải thực sự đánh giết thì mới có cái uy nghiêm chân chính được.
Không bắt đại quốc gia nào đó với cái lỗi ất ơ rồi “lập uy” là vì hình tượng của Tà không phải là thằng điên.
Nếu vậy thì người ta chỉ có sợ hãi, bên ngoài hợp tác bên trong làm cho có, thậm chí là âm thầm mượn tay thế lực khác cản trở, không tốt cho việc dựa vào Tà giúp đỡ đất nước.
Cần là cần hình ảnh một Tà vì mục đích ra tay độc ác tàn nhẫn nhưng vẫn nói lý, để cho người khác thấy.
Ồ, anh ta thật là mạnh, thật là quyết đoán, thật là có chính kiến, có thể nói chuyện, có uy tín đáng tin, nói là làm, có thể đầu tư được.
Như vậy mới khiến người khác có lòng hợp tác thật sự được.
Lập uy cũng làm giảm bước mấy con cá con nhảy loi choi lên muốn đớp quyền lợi từ Tà.
Lập uy rồi thì Lục Hồng Huấn là đại diện cho Tà càng có tiếng nói hơn với chính phủ các quốc gia khác.
Có tiếng nói thì mới ra được nhiều yêu sách.
Ra nhiều yêu sách thì mới cố tình giúp đất nước được ưu đãi nhiều hơn.
Con đường thành vĩ nhân của anh ta mới nhanh hơn được.
Trường hợp đầu tiên.
Cha mẹ Dạ bị bắt.
Lập tức cho người theo đuôi bằng cách quan sát bằng thiết bị khoa học nhưng là từ xa, cách một tầng cản trở.
Dị nhân khi quan sát người khác, dù không muốn nhưng tinh thần của họ cũng hướng tới đối tượng, sẽ bị những đối tượng có dị năng kỳ lạ nhạy cảm dễ phát hiện được.
Nhất là trong trường hợp chúng rút lui sẽ luôn cảnh giác cao độ hơn ngày thường.
Đất này là đất của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên đó mà, phải cảnh giác tránh họ đuổi theo tới chứ.
Nhưng nếu dùng thứ như ống nhòm, vệ tinh quan sát mặt đất, camera giao thông thì người theo dõi chỉ là nhìn hình ảnh của thiết bị truyền lại, sẽ không bị cái gọi là cảm nhận ác ý, cảm nhận sát khí các kiểu con đà điểu trong truyền thuyết của giới cao thủ giang hồ.
Tránh khả năng địch nhân có dị năng cảm nhận ánh mắt.
Còn đặt thiết bị định vị trên người cha mẹ Dạ, trò này cũ rít rồi, không dễ qua mặt đối phương được, không cần làm chi cho phí tiền của.
Và với trường hợp này, Nhiễm Nam có biết trước hay không cũng chẳng quan trọng.
Báo trước cho cậu ta chỉ tổ cậu ta làm nghịch lại, không cho phép dùng cha mẹ Dạ làm mồi thả câu.
Lục Hồng Huấn đã có phương án giúp cha mẹ Dạ an toàn.
Con tin là người thường, dễ khống chế.
Đối phương sẽ không cần giết bớt con tin.
Không có lợi cho chúng đàm phán về sau với Nhiễm Nam hoặc tổ chức sau lưng Tà.
Họ đã là linh tu cấp 1 và hồn tu cấp 1, có thể dùng Thời Không Giới Lệnh bản thứ cấp mở cổng không gian trốn vào khi thời gian tới.
Tin tức về cổng không gian này điều chỉ vào Nhiễm Nam.
Ai lại ngờ hai người thường nhỏ yếu lại có thể sử dụng được chứ? Việc để họ làm con tin hơi mạo hiểm một chút nhưng… Lục Hồng Huấn lạnh lùng phớt lờ ý nghĩ này.
Với gã, vì mục đích không từ thủ đoạn, từ trước khi gặp Nhiễm Nam thì đã như vậy rồi.
Xúi quẩy quá, một trong hai người họ bị giết, Nhiễm Nam làm căng thì cũng có thể giải thích là đã dạy họ dùng Thời Không Giới Lệnh để trốn thoát rồi.
Tại họ không làm theo mà thôi.
Tiện đây cũng nói tới Thời Không Giới Lệnh.
Nó giống như điện thoại có lớp bảo mật bằng mật khẩu vậy.
Mật khẩu ở đây là khí tức linh hồn của người sỡ hữu.
Cho nên dù chủ nhân có chết đi thì người nhặt được cũng không có cách nào sử dụng hay nhận chủ mới gì được cả.
Bởi nó không thể bị hack như điện thoại được.
“Mật khẩu” không đúng? Vậy khỏi dùng.
Cha mẹ Dạ có chết để lại Thời Không Giới Lệnh cũng không sợ có ai đó dùng nó để vào Thời Không Giới.
Nói đi nói lại, ở hang ổ của chúng chắc chắn có thành viên chủ chốt chỉ huy nhiệm vụ bắt cóc và báo cáo cho chủ mưu.
Kẻ này chắc chắn biết nhiều hơn so với mấy kẻ được sai đi tấn công nhóm Tà.
Người theo đuôi báo cáo vị trí hang ổ về cho Lục Hồng Huấn.
Lúc này chỉ cần báo cho Nhiễm Nam, để cậu ta đi một chuyến tới gần đó do thám, tìm ra tên chỉ huy này.
Sau đó dùng Hồn Ước, Giả Niệm, Giả Tượng để tra khảo tìm xem kẻ chủ mưu là những ai hoặc là nhìn trộm xem hắn liên lạc với kẻ cấp trên nào nữa, tra theo manh mối này tiếp tục đến khi lòi ra những kẻ đứng đầu thì thôi.
Tin tưởng với Hồn Lực hiện tại và khả năng nhìn trộm từ xa của Nhiễm Nam sẽ hoàn thành nhiệm vụ này dễ dàng.
Trường hợp thứ hai.
Nếu nhóm Nhiễm Nam vì lý do nào đó mà bị vây bắt.
Hoặc là cả nhóm bị bắt.
Hoặc là Tà, tức là Nhiễm Nam bị bắt.
Hoặc là một trong các nàng Meow Meow bị bắt.
Kiểu nào cũng thế.
Nhiễm Nam sẽ không khoanh tay ngồi nhìn mọi người hoặc bản thân bị tổn thương nên khả năng rất cao sẽ thỏa hiệp với địch, dùng “lợi ích” đổi lấy an toàn cho Meow Meow và mọi người trốn vào Thời Không Giới.
Nếu cậu ta khôn ngoan thì dĩ nhiên sẽ chỉ giao một phần “ích lợi”, giữ lại một phần phòng thân.
Kẻ địch mà quá đáng thì dọa chết chung.
Ai cũng sợ chết cả, đã có “lợi ích” rồi thì chúng cũng sẽ không mạnh mẽ ép Nhiễm Nam giao hết ra nữa.
Làm quá, ai cũng có vũ khí hủy diệt trong tay, chỉ có thể ở đó giằng co mà thôi.
Việc kẻ địch đạt được nhiều ít bom nhiệt hạch từ Nhiễm Nam.
Lục Hồng Huấn không quan tâm.
Chúng cũng không bị điên mà đem đi đánh lung tung.
Trong tay Nhiễm Nam ai biết còn bao nhiêu? Dĩ nhiên chúng cũng sẽ không dám đụng chạm Việt Nam.
Và Nhiễm Nam thì vẫn còn bom nhiệt hạch số lượng lớn.
Bản thân lại không đại diện cho quốc gia mà chỉ là cá nhân với tổ chức thần bí đằng sau chưa rõ là nước nào.
Cậu ta vẫn có thể dùng hiện thân Tà, cằm chúng nó đi đe dọa các nước làm theo yêu cầu của mình.
Chẳng có gì thay đổi lớn cả.
Giằng co càng lâu thì càng bất lợi cho địch.
Chúng sẽ lo sợ tổ chức sau lưng Tà xuất hiện giúp Nhiễm Nam.
Tới lúc đó có nguy cơ vừa nuốt được chút “lợi ích” thì đã phải nhã ra.
Ngoài ra cũng lo sợ các thế lực khác đang canh me Tà sẽ nhảy ra chia phần.
Lựa chọn khôn ngoan nhất sẽ là để Nhiễm Nam rời đi, còn chúng cũng mang theo một số “lợi ích” từ tay Tà, trở về báo cáo.
Như vậy, giống như trường hợp một.
Vẫn là có người theo đuôi kẻ địch.
Báo cáo vị trí sinh hoạt của tất cả bọn chúng cho Lục Hồng Huấn.
Lục Hồng Huấn lại nhờ Nhiễm Nam nhìn trộm, trinh sát, điều tra kẻ chủ mưu.
Trường hợp thứ hai này cũng chẳng cần cho Nhiễm Nam biết sắp đặt của mình làm gì.
Để cậu ta khỏi sơ hở lộ ra việc có người phe mình đang quan sát bọn họ (tg: ý nói Demon Monkey chứ không phải người được cắt cử theo đuôi).
Khỏi làm địch nhân cảnh giác.
Chúng cảnh giác thì về sau khó theo dõi được.
Lục Hồng Huấn để Demon Monkey đi theo âm thầm chỉ là dự phòng trường hợp vạn nhất ngoài ý muốn gì đó mà Lục Hồng Huấn sơ sót cần có sức mạnh giúp đỡ mà thôi.
Anh ta cũng là con người, không thể toàn tri toàn năng, phòng hờ có sơ sót vẫn là phải đạo quân sư.
Còn cái gì mà sợ Tà bị xem là yếu đuối thỏa hiệp, không phù hợp hình tượng gì gì đó mà Nguyệt Dạ nghĩ tới.
Lục Hồng Huấn cũng không thèm để nó vào đầu.
Có nghe thấy cũng từ lỗ tai này chui qua lỗ tai kia rồi bay mất.
Chỉ cần bom nhiệt hạch còn trong tay số lượng lớn.
Muốn hình tượng nguy hiểm cở nào cũng có.
Cái anh ta quan tâm chỉ có hai.
Đó là lợi dụng Nhiễm Nam lớn mạnh đất nước, bản thân mình trở thành vĩ nhân và an toàn của Nhiễm Nam, thậm chí ai cũng có thể chết, Nhiễm Nam tuyệt đối không được phép.
Chỉ là Nhiễm Nam và Tà Nam điều thích chiến đấu mạo hiểm kích thích.
Hay đem tính mạng ra đùa với đối thủ mạnh hơn.
Điều này thật khiến Huấn nhà ta đau đầu.
An toàn của nhóm rất quan trọng, cần chăm chú bảo đảm nhất có thể mà không ảnh hưởng kế hoạch lớn.
Lục Hồng Huấn nắm rõ tâm lý vì Bất Nhân Hình của Demon Monkey hơn Nhiễm Nam nên gã mới liên hệ Niệm nhờ vả ông ta đi theo bảo vệ âm thầm.
Nhiễm Nam không nắm rõ điều này, đã vậy còn có va chạm với nhau khi xưa, dùng chiêu chọt đít người ta tận ba lần chọc giân nữa kìa, nên cậu ta mới không nghĩ tới nhờ vả ông tham gia biệt đội siêu anh hùng của mình, bảo vệ mọi người.
Vậy tại sao Demon Monkey lại phải âm thầm? Vì nếu ông mà xuất hiện, lộ ra mối quan hệ với Tà.
Không nói thực lực mạnh mẽ cực kỳ của ông ta sẽ khiến cho kẻ địch tiềm ẩn tăng mạnh sự trọng thị mỗi khi ra tay sau này, làm cho phe ta gặp nguy hiểm vốn nên thấp thì lại cao hơn một cách không cần thiết.
Mà còn là nếu Demon Monkey công khai xuất hiện bên cạnh mọi người, làm sao có khả năng để chạy thoát kẻ địch, giả làm thế lực khác đánh tới tạo cơ hội cho kẻ thù thoát thân đây? Chúng thoát không được thì lấy gì theo đuôi? Điều tra?
Với khí thế và sức mạnh của Demon Monkey mà “lỡ tay” để lọt vài tên chạy thoát thì hơi ảo, kẻ chủ mưu chưa chắc đã tin tưởng mà sẽ nghĩ đây là bẫy, phe ta có phương án theo dõi mấy tên chạy thoát này để tìm ra hắn.
Hắn chắc chắn sẽ không để chuyện này xảy ra.
Hoặc là không liên hệ, hoặc là tìm cách nào đó diệt khẩu mà không để lại manh mối thân phận.
Nếu thân phận bại lộ Tà nhất định sẽ tìm tới ngay.
Kẻ chủ mưu, đầu não tổ chức địch nhân không thể không cẩn thận như vậy.
Không có tên nào chạy thoát được, cũng không có con tin bị bắt.
Lục Hồng Huấn làm sao truy tung? Còn về việc tra hỏi bằng thủ đoạn hồn tu ư? Nếu nhỡ đâu kẻ chủ mưu cực kỳ cẩn thận, tất cả kẻ tham gia trận chiến điều không biết ông ta là ai thì phải làm sao? Cho nên ông ta phải âm thầm lặng lẽ.
Cứ như vậy thì mục đích tìm con gà để giết dọa con khỉ của Lục Hồng Huấn mới thuận lợi.
Nếu không chỉ có đợi đợi lần sau.
Thời gian là vàng bạc, Nhiễm Nam còn phải đi học viện X-Gen, đâu có nhiều cái lần sau như vậy được.
Trở lại nhà Dạ, sau khi trận chiến kết thúc.
Bây giờ hai ông bà phụ huynh của Dạ đang trợn mắt ra nhìn con gái mình, lại có vẻ không ngờ liếc nhìn sang mấy cô gái bên cạnh.
Hai người đến giờ vẫn còn hơi run rẩy sợ hãi.
Mẹ Dạ vội chạy tới xoay xoay con gái kiểm tra xem có bị sứt mẻ chỗ nào hay không.
Cha Dạ thì vội chạy đi đóng cái cánh cổng nhà đã cong vẹo te tua.
Sau đó ông mang theo sắc mặt mờ mịt đi vào nhà, ngồi trên chiếc ghế cạnh bàn tiệc, nhìn nhìn nhóm Nhiễm Nam như muốn hỏi cái gì?
“Bác đã biết trước chuyện này sẽ xảy ra đúng không” Nhiễm Nam bước vào trong, dẫn theo Meow Meow, Niệm và Hoa cùng vào.
Mấy cô nàng vừa ngồi xuống ghế liền ngạc nhiên khi nghe Nhiễm Nam nói thế.
“Phải” Cha của Dạ do dự một chút thì gật đầu, ánh mắt ông vừa có vẻ hoảng hốt vừa có vẻ mong chờ.
“Là một người tên là Huấn nói với bác sao?” Nhiễm Nam truy vấn.
“Ể, khoan đã.
Nhiễm Nam, sao lại có liên quan gì tới Lục Hồng Huấn ở đây.
Ý anh là…” Meow Meow sắc sảo liền nghe ra vấn đề.
Nhiễm Nam gật đầu xác nhận suy nghĩ của cô không sai, cậu ta nói “Khi chiến đấu bắt đầu, mặc dù hai bác đây có hoảng sợ, có lo lắng cho Dạ nhưng lại không thấy họ ngạc nhiên quá mức.
Bây giờ trận chiến đã xong họ cũng không hỏi thăm cho ra nhẽ ngay những chuyện này là sao, chúng ta là ai, bọn địch nhân là ai mà chỉ quan tâm con gái có bị thương không.
Bác trai đây lại còn nhìn chúng ta với vẻ muốn nói gì đó.
Những điều này chứng tỏ họ đã biết trước chuyện hôm nay sớm muộn cũng xảy ra”
Khi trên đường đem bánh kem trở về, suy nghĩ ra việc Lục Hồng Huấn dùng cha mẹ Dạ làm mồi thì cậu chàng cũng đã dùng nhìn trộm để quan sát quanh nhà.
Dĩ nhiên đã thấy rõ biểu hiện của cha mẹ Nguyệt Dạ vào lúc đó.
Kết hợp quá trình sau đó nên có ngay kết luận là hai người họ chắc chắn là biết trước chuyện bị tấn công sớm muộn sẽ tới.
“Cẩn thận cảm ứng thì trên người hai bác đây có dao động rất nhẹ của linh tu.
Hẳn là Lục Hồng Huấn đã giúp hai người thành tiên tu, cũng trao Thời Không Giới Lệnh thứ cấp có trong kho trong Thời Không Giới cho họ rồi.” Nhiễm Nam nói tiếp.
Lòng thầm nhẹ nhõm một chút nhưng lại nghĩ tới khuôn mặt của Lục Hồng Huấn liền có sự tức giận đâu đó trong đầu trỗi dậy.
Phải tìm tên này lý luận một phen mới được.
“Thôi, chúng ta tiếp tục tiệc sinh nhật đi.
Tuy là đã muộn mất mấy ngày nhưng mà cháu còn chưa tặng quà cho Dạ mà” Nhiễm Nam đổi thái độ, vui vẻ nói.
Cậu chàng cũng lấy ra Thời Không Giới Lệnh bản chính, đổi lại với cha mẹ Dạ.
Mọi người nhìn nghó khung cảnh hoang toàn một chút, định tiếp tục ở đây sao? Xa xa còn có một đám cảnh sát và nhóm người kỳ lạ của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên.
“Chúng ta vào Thời Không Giới tiếp tục đi.” Meow Meow nói.
“Đúng đó, đúng đó.
Ở trong đó thần kỳ lắm, cũng rất rộng.
Để con cho cha mẹ xem nhà của con ở đó, cả một hành tinh luôn” Dạ hưng phấn hô.
“Đi thôi” Nhiễm Nam chốt.
Cánh cửa Thời Không Giới lần nữa mở ra.
Meow Meow, Dạ, Niệm đã hiện hình, Quách Tiểu Thư, Nhiễm Nam lần lượt bước vào trong.
Cha mẹ Dạ cũng mang theo sự tò mò, nhìn cánh cửa không gian như trong phim viễn tưởng.
Sợ sệt một chút rồi cũng bước theo vào.
Chui vào cổng không gian đi thông Thời Không Giới cuối cùng là một vật thể nhiều tầng tàng hình.
Nó do dây leo tàng hình của Niệm bợ lấy đem theo.
Là thứ bất ngờ thứ nhất Nhiễm Nam muốn cho Dạ.
Đình viện hóng mát.
Tinh cầu ban đầu trong Thời Không Giới.
Trong tiệc sinh nhật Dạ may mắn chỉ có gia đình Dạ ăn với nhau nên khi trận chiến xẩy ra thì không có thêm người ngoài khác.
Bây giờ lần nữa tổ chức lại muộn màng trong Thời Không Giới cũng chỉ có mấy người bọn họ.
“Cha mẹ, sau này mọi người sống trong này một thời gian nha.
Có ra ngoài cũng phải cẩn thận.
Không thể sống ở chỗ cũ nữa.
Tu giả chúng ta, nhà cửa cũng không cần thiết.
Bây giờ tụi con là nhóm siêu anh hùng.
Về sau sẽ có nhiều kẻ thù.
Cha mẹ đừng ra ngoài nhiều để bị kẻ địch tóm.” Nguyệt Dạ đang dặn dò cha mẹ cô.
Nhiễm Nam cười tinh quái nhìn Dạ.
Mọi người ngồi xung quanh trên mấy cái ghế trong đình.
Cha mẹ Dạ vẫn chưa hết xuýt xoa với sự kỳ lạ của nơi này.
Đủ thứ cây cối kỳ lạ phát sáng trong như lạc vào thế giới mộng mơ vậy.
Hai người còn thích thú dùng trí tưởng tượng tạo ra mấy con bướm 8 cánh, cá có chân, cây phong tán cây ở dưới mà gốc cây chỉa lên trời…
“Nhìn… Nhìn gì thế?” biểu e thẹn tình hiếm thấy ở Dạ hiện ra.
Đôi bông tai pha lê cực đẹp ở hai vành tai càng như phát sáng theo ráng hồng trên đôi má Dạ.
Meow Meow cũng hơi không hiểu, nhìn nhìn Nhiễm Nam, muốn xem cậu ta định giở trò gì.
Sao hồi trước không thấy cậu ta đối xử với mình như với Dạ chứ.
Không có lãng mạng gì với mình hết.
Niệm cười híp mắt nhìn Nhiễm Nam biểu diễn.
Bên cạnh cô là Hoa liên tục lột bao bì bánh kéo, bỏ bánh kèo vào mồm nhai một họng, mắt trợn lên nhìn Dạ và Nhiễm Nam.
“Ói ày… àm ì àm anh i” Hoa trắc trở nói.
(Nói này… Làm gì làm nhanh đi).
Cô nàng vỗ bụng một cái, một họng đồ ăn biến mất vào bao tử, mở miệng nói tiếp “Để xem quà của anh có thực dụng được như của em với Niệm không cho biết”
Cha mẹ Dạ cao tuổi mà tươi trẻ như thiếu niên, lo chơi với khả năng tạo vật của Thời Không Giới mãi nên không chú ý con gái họ và Nhiễm Nam nếu không thấy biểu hiện của cả hai chắc đã hiểu lầm giới tính con gái mình rồi.
“È hem… Sinh nhật thì phải có bánh kem nha.
Đầu tiên chúng ta cắt bánh kem đã” Nhiễm Nam liếc mắt sang Niệm.
Cô nàng hiểu ý, lập tức thu hồi phép thuật dây leo tàng hình.
Khiến ổ bánh kem mà Nhiễm Nam đặt ở tận Đà Lạt mang về hiện ra.
Một cái bóng to lớn làm cha mẹ Dạ giật mình nhìn ra ngoài đình.
Một cái bánh kem ngàn tầng.
To như một hòn núi đất.
Lớn hơn cả đình viện hóng mát mà mọi người đang ở gấp cả trăm lần.
“Quoa quao quao” Quách Thị Hoa hú lên.
Mắt cô sáng rực, hình ảnh cái bánh kem như thu nhỏ vào mắt cô, chui vào họng cô, bị bụng cô tiêu hóa mất.
“A… To như vậy? Ăn bao giờ cho hết? Chỗ nào có thể làm cái bánh kem to như thế vậy? Làm trong bao lâu?” Meow Meow trợn mắt lên.
Cô nàng hét “Nhiễm Nam.
Mai tới sinh nhật chị đó”
Nhiễm Nam đang đắc ý thì mém sặc nước miếng chính mình.
‘Sinh nhật chị là mai á? Em tưởng mấy tháng nữa kia chứ?’
“Ha ha.
Sinh nhật thế mới đáng chứ, phải không Dạ.
Em cắt bánh kem đi” Nhiễm Nam vỗ vai Dạ, đẩy cô ra ngoài đình.
Mắt cũng liếc nhanh Hoa, trong mắt có ý cười làm cô nàng hơi khó hiểu.
“Phù phù…” Hoa vội bước lên, dùng tay thon vạch mắt Nhiễm Nam ra thổi vài hơi thơm tho vào trong khiến mắt cậu ta rát lên.
“ y.
Hoa, em làm gì vậy?” Nhiễm Nam gạt tay nàng ta ra, bất mãn hỏi.
“Bị bụi vào mắt hả? Để em thổi cho” Cô nàng muốn dấn tới thổi tiếp.
“Thổi cái đầu em.” Nhiễm Nam gắt, đưa miệng vào sát vành tai Hoa nói nhỏ “đặt bánh to vậy là cho em ăn cho đã đó.
Anh biết cái bụng của em lắm mà”
“A.
Cảm…” Hoa mừng rỡ nhẩy cẩn lên định vỗ tay cảm ơn thì nháy mắt xụ mặt xuống, gầm ghè nhìn Nhiễm Nam truyền âm “Anh chê cái bụng em là thùng phuy không đáy, ăn như heo hả..”
“Không dám, không dám” Nhiễm Nam chấp tay lạy cô nàng tinh nghịch này.
“Hứ.
Tính sổ với anh sau.
Tối này, tìm chỗ chúng ta quan hệ vợ chồng.
Em cho anh biết tay.
Em học của chị Meow Meow mấy chiêu hay lắm đó, chắc chắn có thể khiến thân xác con gái của anh mê mệt”
“Sặc” Một búng nước bọt bay ra, trám lên mặt Niệm khi cô nàng đang tò mò quan sát Nhiễm Nam và Hoa.
Mặt Niệm xanh mét, lấy tay chùi.
“Hoa.
Mau nói cho anh biết, có phải mấy em lén lút, bị Meow Meow kéo nhau đi làm bậy với nhau không?” Nhiễm Nam truyền âm.
“Không nói cho anh biết, chuyện phụ nữ anh xía vào làm gì” Hoa dểnh môi lên.
“Anh… ” Nhiễm Nam tức lên “Anh bây giờ cũng là phụ nữ”
“Sặc… Ha ha ha” Hoa bất chấp hình tượng, bụm miệng lại cười bò lăn bò càng khiến Meow Meow ở bên cạnh bị thu hút ngó sang.
Lúc này nàng ta đang ra dáng người có kinh nghiệm, gợi ý cách cho Dạ làm sao cắt cái bánh kem khổng lồ ra, làm sao thổi một phát tất cả đèn cầy tắt hết mà không cần dùng năng lực tu giả.
“Hai đứa cười đùa gì thế?” Meow Meow đưa đầu vào giữa Nhiễm Nam và Hoa, nhìn ngó qua lại.
Nhiễm Nam xanh mặt, buồn bực chẳng trả lời.
Bước một bước tới bên cạnh Dạ ở bên ngoài.
Một cây dao khổng lồ dài hẹp do thần khí Khí Bảy Màu biến hình xuất hiện.
Cậu chàng nhẹ nhàng đặt nó vào tay Dạ.
Nắm tay cô.
“Để chị cùng em cắt bánh.
Con dao này nặng lắm” Nhiễm Nam dịu dàng như tình nhân, nói.
Cậu ta trước mặt cha mẹ dạ không thể xưng “anh” được.
Ai biểu cơ thể bị biến thành nữ nhân, biết làm sao được.
“Dạ”
Cha mẹ Dạ ngố ra nhìn con gái họ.
Sao trước giờ không thấy con nhỏ này dịu dàng và biết nghe lời như vậy nhỉ.
Còn nhớ hồi trước họ không cho nó đi thi “game show” trí tuệ gì gì đó nó cũng lén đi thi, còn ẩm giải về, làm truyền thông xôn xao một thời.
Thậm chí mới hôm qua đây, chính nó còn nói nghỉ học đại học với họ nữa.
Sao giờ nói tiếng vâng dạ nghe ngọt sớt vậy.
Cha Dạ sáng mắt lên.
Dường như ông đã hiểu ra.
‘Nhóm các cô gái này ai nấy cũng điều là tiên tu.
Cô gái được gọi là Nhiễm Nam này hẳn là đầu tàu.
Thực lực cô ta rất mạnh, cũng rất là ưa thích con gái.
Có thể là sư phụ của nó cũng không chừng.
Tôn sư trọng đạo.
Nhẹ nhàng chứng tỏ tôn kính người đã dạy mình tu luyện.
Rất tốt, rất tốt.
Đó mới là gia giáo gia đình này phải có’
Cha Dạ gật gù, tự đắc trong lòng.
Nào có ngờ con gái họ không chỉ “tôn sư trọng đạo” mà còn “dâng hiến tình yêu” nữa.
Một bệ đỡ vô hình bay lên.
Nhiễm Nam đứng sau lưng Dạ, choàng tay qua eo nàng.
Cả hai cùng cầm dao thần khí dài sọc của Nhiễm Nam.
Nhờ bệ đỡ di chuyển, cả hai bay lên trời cao.
Từ đỉnh bánh kem, cùng nhau cắt xuống.
Mùi hương thơm mát từ hai người hòa quyện vào nhau.
Lòng Nhiễm Nam bỗng nhiên ngây ngất.
Kể từ khi các nàng bắt đầu tu luyện, người ai cũng có mùi thơm tự nhiên khiến hắn rất thích thú.
Dạ tu mệnh lực bản chính thống thánh cấp giống hắn.
Từ người nàng có mùi nhẹ nhàng tỏa ra, ngửi vào linh hồn liền say đắm.
Không thể tả được nó giống mùi hoa nào trên thế gian.
Chỉ biết trong dịu dàng có sự thôi thúc.
Trong thôi thúc có chút nồng cay.
Đó là mùi mệnh lực dồi dào sức sống, dục tính tăng cao trong cơ thể người tu mệnh tỏa ra.
Nhiễm Nam trước đây cũng có mùi tương tự nhưng nó không dịu nhẹ mà mạnh mẽ hơn, đầy tính nam cương cường.
Bây giờ hóa thân thành nữ, cái mùi của hắn lại trở nên rất kỳ lạ.
Nó dường như không mùi lại dường như có mùi phơn phớt như gió.
Hòa quyện vào mùi của người khác sẽ khuếch đại mùi người đó trở nên quyến rũ hơn.
Hai cơ thể chạm vào nhau.
Mùi hương quyến lữ hòa làm một tràn ngập khứu giác hai người.
Dạ cũng hít sâu một hơi, cảm thấy tim đập rộn ràng.
Linh hồn dường như thả lỏng hơn.
Có chút dấu hiệu muốn thăng lên cấp 100, ngưỡng cửa ải đầu tiên của hồn tu.
Trong nụ cười tỏa nắng.
Nhiễm Nam cùng Dạ hoàn thành việc cắt bánh kem.
Meow Meow ở dưới nhìn lên mà bĩu môi hoài không thôi.
Hoa thì không quan tâm, cô tiếp tục công cuộc gặm bánh kẹo của mình.
Dường như Bao Tay Trữ Vật của nàng ta chứa vô tận đồ ăn vặt vậy.
Ăn bao nhiêu cũng không thấy béo lên.
Niệm hai mắt có chút mơ hồ.
Một ngày nào đó, cô sẽ có đủ can đảm để chen một chân vào trái tim Nhiễm Nam chứ?
“Nè nè… Cắt bánh kem rồi, để đó từ từ ăn.
Mau lấy quà của anh, à của chị ra đi… Xem có thực dụng bằng đồ ăn của em không?” Hoa nhảy cái xoạch lại kế bên Dạ và Nhiễm Nam, chen vào giữa hai người, tách cả hai ra.
Mặc dù nhìn như không quan tâm chuyện gì nhưng cô cũng cảm thấy có chút… Ghen ghét a.
‘Hừ hừ.
Nhiễm Nam, nô lệ không xứng chức của ta, đừng có ôm ôm hít hít nữa’
“...” Nhiễm Nam buồn bực.
“Phải đó.
Lấy quà ra đi” Meow Meow cười gian xảo đi từ tới, cằm bàn tay Dạ, kéo nhẹ nàng ta về phía mình.
“Quà của em phải thật tốt nha.
Nếu không chị sẽ thay mặt Dạ trị em”
Cha mẹ Dạ ở bên cạnh cũng chờ mong nhìn Nhiễm Nam.
Không biết cô gái này sẽ tặng gì cho con gái họ.
Liệu có phải là pháp bảo kỳ lạ như trong phim thần tiên mà đài truyền hình hay chiếu không?
Dạ cũng chớp chớp đôi mi xinh, khuyên tai pha lê của Niệm tặng cho trên tai cô càng phát sáng khiến Dạ giống như nữ tiên vừa tỉnh giấc, trong trắng mà ngây thơ, tinh khiết mà gợi cảm.
Nàng nhìn khiến Nhiễm Nam như bị thu hút không rời ra được.
Từ lúc nào, Dạ trở nên đẹp như vậy nhỉ?
“Được rồi.
Nhưng mà chị Meow Meow, Hoa, Niệm không được ghanh tị nha.
Niệm sau này cũng sẽ được một cái phù hợp.
Hoa thì đợi em trở thành tu giả được, có thể sử dụng đồ vật bảo bối thì cũng sẽ có phần của em.
Chị Meow Meow, chị có đủ bộ rồi nha, vài hôm nữa chị với em lại song tu linh hông nhé” Câu đầu là Nhiễm Nam nói bằng lời, đoạn sau cậu ta chuyển thành truyền âm cho ba cô gái.
Vung tay lên.
Một trong nhưng thần trang Nhiễm Nam ước sẵn để trong kho xuất hiện.
Hai mảnh vãi kỳ lạ nằm trên tay Nhiễm Nam.
Nhìn nó như làm bằng nước, phát sáng kim tuyến.
Một mảnh màu tím và một mảnh màu vàng kim.
Nhìn rất ảo và rất đẹp.
“Oa, đây là cai gì?” Hoa tò mò đưa đầu tới, mũi ngửi hít hà liên tục nhưng không nghe thấy mùi gì cả.
“Áo yếm hả?”
“Không phải.
Đây là một bộ thần trang.
Đây là một bộ Thiên Y Tử Mẫu.
Chúng ta sắp trở thành kẻ thù chung của dị phạm toàn thế giới.
Phòng ngự phải nâng cao hơn nữa.
Có thứ này.
Dạ có thể yên tâm cùng chúng ta chiến đấu với cái ác.
Trở thành người hùng cả thế giới ngưỡng mộ”
“Thiên Y Tử Mẩu? Nó có công dụng gì?”
“Rất thần kỳ nha.
Với hai người tu năng lượng cùng hệ giống nhau.
Nó mới có tác dụng.
Tác dụng của nó là… ”