Edit: Đậu Xanh
Beta: Kim Hằng
"Ngứa sao?" Anh hỏi cô, ánh mắt nóng rực dừng ở trên người cô như muốn thiêu đốt cô ra thành một cái động nhỏ.
Đường Sùng Ninh mím môi, đầu vú nương theo hô hấp mà run rẩy, chóp mũi phát ra một tiếng rên rỉ, "Ưm."
Thẩm Hòe An cảm thấy cô gái ở trước mặt vô cùng xinh đẹp lại vô cùng quyến rũ, anh không nhịn được muốn giở trò lưu manh, đầu ngón tay rục rịch, dường như đã chạm nơi mềm mại nhất.
Giống như bị điện giật, cơ thể cô bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, kẹp bàn tay anh càng chặt hơn, nhưng uổng công, anh cảm thấy bản thân bị bao bọc đến gắt gao.
"Đã nói ngứa rồi mà!" Hai má cô đỏ bừng, tức giận mắng anh.
"Vậy anh sẽ nhẹ chút..." Một bàn tay khác của Thẩm Hòe An phủ lên đầu gối của cô, chậm rãi xoa nắm, giống như đang dẫn dụ.
Đầu óc của Đường Sùng Ninh quay vòng vòng, lối vào nhanh đã mở rộng chào đón anh.
Hai đùi dần dần tách ra, nhụy hoa phấn hồng đang run rẩy như đóa hoa diễm lệ vừa hé nở, trên cánh hoa chứa dịch mật óng ánh. Anh vô thức nuốt ngụm nước bọt, yết hầu cuộn lên cuộn xuống.
Đường Sùng Ninh thấy thế, cô cũng vô thức khẽ hé môi liếm viền môi của bản thân.
Ngón tay của Thẩm Hòe An lần tìm hoa hạch, một tay khác giữ chặt bắp đùi của cô, không để cô khép lại nữa.
Vào thời khắc anh chạm vào, cô bất giác giãy giụa giống như một con cá mắc cạn đang kề cận với cái chết. Nhưng lại bị bàn tay của anh giam cầm, cô chỉ có thể bị đè lại lên thớt, dùng sức hít thở như đang thiếu oxy.
Thẩm Hòe An cũng thả chậm hô hấp, anh lo lắng sẽ dọa đến cô nên nhẹ nhàng an ủi hoa hạch. Sau khi tận mắt nhìn thấy dịch mật không ngừng chảy ra, anh ngước mắt lên nhìn vào gương mặt của cô.
Gương mặt trắng nõn đỏ ửng vô cùng diễm lệ, biểu cảm xoắn xuýt lại khó chịu. Răng hàm cắn chặt môi dưới, đầu lưỡi đỏ thắm để ở giữa môi, cực kỳ mê hoặc.
Anh trực tiếp dùng cả lòng bàn tay dán lên toàn bộ âm hộ của cô, khiến cho lòng bàn tay ướt đẫm. Anh nhướn người lên hôn cô, đôi môi dán lên mặt cô cọ xát từng chút từng chút, sau cùng lần tìm đến đầu lưỡi của cô.
Trong đầu nảy ra vô số ý nghĩ điên cuồng, Thẩm Hòe An chỉ cảm thấy bản thân mình sắp nổ tung rồi.
Nụ hôn kịch liệt, môi lưỡi quấn quýt, trao đổi nước bọt cho nhau.
Anh rút bàn tay ra.
Đường Sùng Ninh run rẩy một lúc, gió khẽ lùa vào mang theo hơi lạnh, vẫn là thích bàn tay ấm áp của anh hơn.
Nhưng cô không nói, bởi vì cô nhìn thấy Thẩm Hòe An đang cởi quần ra.
Âm thanh sột soạt vang lên ở phía dưới, nhịp tim của cô càng đập nhanh hơn, cô dán lên môi anh, tựa vào người anh thở dốc, nhìn thấy quần của anh đã bị cởi xuống vứt sang một bên, cô cười cười, hỏi bên tai anh: "Không nhịn nổi nữa à?"
Thẩm Hòe An nhéo nhéo bầu ngực mềm mại trước người cô, "Anh sắp nổ tung rồi." Anh khàn giọng trả lời.
"Để em xem có phải thật không." Đường Sùng Ninh nói xong, nhanh chóng vươn tay ra chạm vào phía dưới của anh.
Quần lót cũng không biết bị cởi ra lúc nào, giây lát sau, cô chạm đến bộ phận cứng rắn nóng hổi, trên đỉnh còn chảy ra chút dịch. Đây không phải là lần đầu tiên chạm vào, nhưng cô vẫn cảm thán vì kích thước to lớn của anh.
Cô chậm rãi lên xuống vài lần, Thẩm Hòe An cũng rên rỉ thành tiếng.
Cô lén cười.
Nụ hôn của Thẩm Hòe An dần dần hướng xuống, từ trên môi cô dời đến bầu ngực của cô. Anh ngậm vú thịt trắng nõn vào trong miệng, dần dần, đầu vú ngon miệng cũng bị anh ngậm lấy.
Khi cô tự mình sờ thì không hề có cảm giác gì, nhưng lúc này cô cảm thấy trái tim của mình dường như bị Thẩm Hòe An nắm ở trong tay. Sự vui thích từ đỉnh đầu chạy xuống tận bàn chân, ở nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể dường như đang bắn pháo hoa, khiến cô như lâng lâng bay bổng.
Được hầu hạ thoải mái, cô cũng quên mất công việc của bản thân, động tác ở trên tay chậm đi không ít.
Anh chỉ có thể tự lực cánh sinh, chậm rãi va chạm vào tay cô, khiến quả trứng cọ vào lòng bàn tay của cô, cô mềm nhũn gần như không thể cầm chặt được. Anh cắn vào đầu vú của cô, nhỏ giọng nói: "Nắm chặt."
Đường Sùng Ninh lúc này mới vực dậy tinh thần.
Trên người cô chảy mồ hôi. Ướt đẫm nhẵn bóng thật giống một con cá, cô không ngừng thở dốc, một bàn tay nắm lấy gậy th*t của anh, một bàn tay loạn xạ nắm lấy tóc của anh.
Qua một hồi lâu, mọi thứ cuối cùng cũng kết thúc.
Anh bắn ra vừa nồng vừa nhiều, khiến bàn tay cô đâu đâu cũng ướt đẫm. Anh tự nhiên cảm thấy quẫn bách, cầm lấy một tờ giấy giúp cô lau sạch từng ngón tay một.
Cô khép hờ mi mắt nằm tựa lên ghế sô pha, trước ngực đầy những dấu vết cắn mút, phía dưới lại càng lầy lội hơn thế.
Cô nhìn chăm chú vào gậy thịt màu hồng có chút mệt mỏi của anh, rầu rĩ nói: "Bắn rồi thì ngoan ngay, ban nãy thật dữ tợn."
Trên ngón tay cuối cùng vẫn còn dính một ít chất dịch màu trắng đục.
Thẩm Hòe An vừa định nói xin lỗi với cô, nào ngờ Đường Sùng Ninh dùng môi chặn miệng anh lại.
"Nhưng em lại thích nó dữ tợn như vậy đấy."
Nói xong, cô đưa ngón tay ấy vào trong miệng của mình, dùng đầu lưỡi cuốn lấy chút dịch kia vào trong miệng.