Edit: Đậu Xanh
Beta: Kim Hằng
Có đẹp không?
Thẩm Hòe An thật sự đang suy nghĩ về cái vấn đề này.
Vì thế ánh mắt của anh trong lúc vô tình lại nhìn vào ngực cô, nhìn chăm chú một lúc cuối cùng anh cũng biết được đáp án, đương nhiên là đẹp rồi.
Cô đứng cách anh rất gần, đôi tay ôm lấy cặp ngực chưa từng bị ai thấy qua của bản thân, run rẩy nhìn về phía anh.
Trong ánh mắt cô chất chứa sự rụt rè, nhưng cũng vô cùng tự tin, là một tư thế vừa mâu thuẫn lại vừa cực kỳ quyến rũ.
Anh tự biết bản thân mình chẳng phải Bồ Tát gì.
Vào lúc này, ở trước mặt cô, anh phát hiện bản thân thậm chí còn chẳng được tính là một người bình thường có sức tự chủ.
Anh cố gắng dời ánh mắt đang dán trên bầu ngực cô đi, lại lần nữa nhìn vào đôi mắt của cô, thật đẹp. Dường như cổ họng khô đến mức muốn bốc khói.
Đường Sùng Ninh không nói gì nữa, cô chỉ nhìn anh chằm chằm, dùng ánh mắt nói cho anh biết, anh muốn làm gì thì cứ làm đi.
Thẩm Hòe An giống như đã hiểu, hô hấp của anh càng thêm nặng nề, anh vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của cô, sau đó dời đi, để hai khối thịt mềm mại kia thoát khỏi sự trói buộc, lắc lư đung đưa trong không khí.
Lập tức, bàn tay ấm áp của anh chạm vào bọn chúng, nắm ở trong tay, chậm rãi xoa bóp.
Đường Sùng Ninh không kiềm chế được phát ra một tiếng rên kiều mị trong khoang mũi, cả hai người vừa nghe thấy thì trái tim đều run rẩy.
Thẩm Hòe An không có cách nào hình dung cảm giác của anh, anh giống như đang bắt lấy một chú chim bồ câu ấm áp, bồ câu trắng vừa mềm vừa ấm, dường như anh còn có thể cảm nhận được nhịp tim của cô.
Anh thuận theo bản năng nhẹ nhàng xoa nắn, sợ làm cô đau, nên anh dịu dàng hỏi cô: "Có được không?"
Hô hấp của Đường Sùng Ninh nặng nề hơn, hai má đỏ ửng lên, cô không trả lời, chỉ cắn chặt cánh môi đỏ đến trắng bệch, dùng ánh mắt mông lung nhìn chằm chằm vào anh.
Thẩm Hòe An đến gần cô, hôn lên mặt của cô, sau đó dời nụ hôn đến đôi môi bị cô cắn chặt, anh vươn đầu lưỡi ra, thuận theo viền môi chậm rãi đánh vòng, tiếng rên rỉ của cô bị anh chặn ở trong miệng, nước bọt hòa vào nhau, hô hấp nặng nề vương vấn trong không khí.
Động tác ở trên tay không hề ngừng lại, anh dần dần dùng thêm sức, nắm chặt khối thịt mềm mại ở gần trái tim cô nhất chậm rãi nhào nặn.
Đường Sùng Ninh gần như mềm oặt ở trong lòng anh, cô nhỏ giọng rên rỉ, đôi môi bị anh cắn mút đến nỗi không còn nói được gì nữa.
Thẩm Hòe An thở dồn dập, ngón tay lần tìm đến đầu vú hồng hồng của cô, lòng bàn tay cọ cọ vào viên tròn tròn, xoa nắn như đang trêu đùa, anh nhấn nó, ép nó, đợi nó dần trở nên cứng rắn hơn.
Đường Sùng Ninh đột nhiên cảm thấy xấu hổ, cằm đặt lên bả vai của anh, không ngừng đùn ủi vào mặt của anh, "Lớp trưởng, em có chút khó chịu."
Trước đây Thẩm Hòe An chưa từng nuôi thú cưng, nhưng anh đoán rằng, thú cưng có lẽ sẽ thân cận với chủ nhân như thế này, anh luôn cảm thấy mềm mại, trong lồng ngực cuộn trào lên từng cơn sóng.
"Khó chịu như thế nào?" Nhưng tay anh vẫn không chịu rời khỏi bầu ngực của cô, vẫn chậm rãi chơi đùa đầu vú của cô.
Cô vươn đầu lưỡi ra liếm mút da thịt dưới miệng của anh, nhỏ giọng nói: "Ướt."
Một từ hai nghĩa, ý chính là phía dưới của cô đã ướt, cũng là nói da thịt của anh bị cô liếm ướt rồi.
Thẩm Hòe An vân vê đầu ngực của cô, khàn giọng hỏi, "Thế phải làm sao bây giờ?" Cam tâm tình nguyện hùa theo cô, đắm chìm vào hố bẫy do cô đặt ra.
"Cởi hết." Tay cô đi xuống sờ đến quần ngủ của mình, nhẹ nhàng dễ dàng cởi quần ngủ xuống đến tận chân.
Thẩm Hòe An nắm lấy mắt cá chân của cô rồi nâng chân cô lên, quần ngủ rơi xuống đất.
Quần lót màu đen dán chặt trên mông cô.
Anh chưa từng nói với cô.
Trước đây anh cứ luôn không nhịn được nhìn chằm chằm vào mông cô.
Cô thích mặc quần áo sát người, quần đồng phục cũng bị cô sửa thành quần bó, dưới eo chính là bờ mông đầy đặn.
Anh nhìn qua không chỉ có một lần, sau khi tỉnh táo lại anh sẽ ảo não cả ngày trời.
Nhưng lúc này, cô ở ngay trước mắt anh, cởi xuống mảnh vải vướng víu kia, thứ anh ngấp nghé đã lâu bây giờ cứ như thế bày ra trọn vẹn trước mắt anh.
Anh khống chế lại dục vọng gấp gáp muốn chiếm hữu của bản thân, nhưng sau cùng vẫn uổng công.
Một tay anh đè trên eo cô, để nửa thân trên của cô dán chặt vào anh, bầu ngực mềm mại đầy đặn chèn ép trên vòm ngực của anh, một tay còn lại thuận theo sống lưng của cô hướng xuống, sờ đến mép quần lót của cô.
Ngón tay chen vào khe hở giữa vải quần lót và da thịt, nắm lấy lớp vải mỏng manh nhẹ nhàng kéo xuống đùi.
Cô rất ngoan, đúng lúc nâng cao mông lên, để anh tiện đà cởi quần lót xuống.
Sau đó cả vùng mông của cô ngồi ở trên đùi của anh, hai đùi kẹp chặt, không để anh nhìn thấy vùng giữa đùi.
Thật ra Thẩm Hòe An từng nhìn thấy.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua, lông mu ở nơi đó không quá nhiều, phồng phồng, trông như bánh bao vậy, trong bánh bao có một cái khe.
Trong khoang miệng không ngừng tiết ra nước bọt, anh ôm lấy eo của cô, hôn lên mặt cô rồi dời đến bên tai cô, "Ướt rồi à?"
"Ừm." Đường Sùng Ninh trả lời, hiện tại kẹp chặt đùi như thế này, giữa đùi càng cảm thấy lầy lội, nhưng cô lại biểu hiện như không muốn để cho anh nhìn thấy.
Cô muốn anh chính miệng thừa nhận, cô mới để cho anh nhìn.
Thẩm Hòe An cúi đầu nhìn chằm chằm giữa đùi cô, cô dùng bàn tay che lại, gần như không nhìn thấy, nhưng có thể liếc thấy một sợi lông mu nghịch ngợm 'chạy trốn' ra ngoài.
Viền mắt anh nóng bừng.
Anh cảm thấy bản thân mình sắp điên mất rồi.
"Cho anh xem." Cuối cùng anh cũng mở miệng, ôm chặt cô, vươn tay ra nắm lấy cổ tay của cô.
Ngoài dự đoán, anh vừa nhẹ nhàng kéo một cái, Đường Sùng Ninh đã buông tay ra.
Thật xinh đẹp.
Thịt mum múp.
Thẩm Hòe An nhìn chằm chằm nơi riêng tư của cô mấy giây sau đó thở gấp ngẩng đầu lên nhìn cô.
Đôi mắt cô ngập nước, rõ ràng anh còn chưa chạm vào cô, nhưng cô lại giống như đã cao trào một lần, chóp mũi cũng ửng đỏ lên.
Anh cùng cô đổi vị trí, để cô tựa vào ghế sô pha. Toàn thân cô trần trụi trông như một con búp bê tình dục, mặc cho anh trêu đùa.
Hai chân cô tách rộng ra, nơi riêng tư đã ướt đẫm lộ ra trong không khí, đồng loạt ập đến còn có cả ánh mắt mang theo nhiệt độ của anh.
Thẩm Hòe An đã không còn biết bản thân mình đang làm gì nữa. Những thứ anh nên cân nhắc đến đều bị anh vứt hết ra sau đầu, anh hành động thuận theo cỗ dục vọng ở nơi sâu thẳm nhất trong lòng.
Anh quỳ xuống trước mặt cô.
Cánh hoa hồng hồng sớm đã ướt đẫm, phía trên dính dâm dịch óng ánh, lông mu cong cong trông như dây leo mắc trên vùng thịt mềm mại trắng nõn.
Nương theo hô hấp của cô, khe hở nhỏ kia lúc đóng lúc mở, lại vào thời khắc nào đó phun ra cỗ dịch mật óng ánh.
Anh vươn tay ra chạm vào nơi riêng tư của cô, đầu ngón tay trơn trượt ướt át, cứ như một giấc mơ vậy.
Toàn thân cô run rẩy, không ngoan ngoãn mà kẹp chặt hai đùi của bản thân bao bọc lấy bàn tay lớn của anh, sau đó, cô dùng giọng điệu kiều mị nói: "Ngứa."