Sổ Tay Về Cửa Hàng Nhang Đèn Tử Đằng

Chương 5: Đơn đặt hàng 2




Nhớ tới ‘Ba hòm giấy sổ’ được viết trên đơn đặt hàng, thứ này rõ ràng chỉ để lừa gạt mà thôi. Hiện tại, tình huống này chính là thời điểm phân nhánh trong vận mệnh mà nhân vật chính hay gặp phải trong tiểu thuyết hoặc truyền hình.

Chàng trai trẻ, nếu cậu làm được thì sẽ có thể giải cứu thế giới! Lời kịch như vậy quả là cmn rập khuôn nha. Bây giờ tình huống phải đối mặt sẽ là: A, nếu tôi chấp nhận, tiết mục trêu chọc sẽ tiếp tục được thực hiện. B, nếu không chấp nhận, lập tức phơi bày chân tướng, trả tôi phí diễn viên tạm thời hoặc một tặng phẩm nhỏ, rồi rút lui

Dưới tình huống này, tôi đương nhiên sẽ chọn B. Bởi vì hôm nay tôi còn phải buôn bán, không muốn lấy phí diễn viện tạm thời hay tặng phẩm nhỏ gì gì đó, dù gì cũng không có gái đẹp dẫn.

“Cái… tiền đặt cọc gì đó, tôi sẽ hoàn lại gấp đôi…” Căn cứ theo luật hợp đồng, không thể giao hàng đúng hạn thuộc loại hủy ước, phải hoàn lại gấp đôi tiền đặt cọc. Thế nào, tiệm tôi đã đủ thành tín chưa?

“Nếu đã như thế, thì hết cách rồi. Tôi sẽ bẩm báo đúng sự thật”

Xem ra sắp rút lui rồi, tôi vừa thở phào, gã âu phục đen lại nói sát bên tai: “Tương đại nhân sẽ rất tức giận, hậu quả nhất định sẽ rất nghiêm trọng a”

Có lẽ cho rằng tôi đã sợ, đối phương ngày càng táo tợn hơn, “Cậu có biết, Tương đại nhân là diêm vương của đệ nhất điện [1], quản lý sinh tử, quyết định hướng đi của người sau khi chết. Nói không chừng ổng giận quá, sửa lại mệnh của cậu, chờ cậu chết rồi sẽ không cẩn thận đẩy hồn xuống chỗ Lục đại nhân bên đệ cửu điện, hừ hừ…”

Đệ cửu điện [2] chính là a tì địa ngục, nhớ lại những tích truyện cổ từng nghe trước kia, tôi suýt nữa bật cười thành tiếng. Nếu chưa kết thúc ngay lập tức, vậy tiếp tục chơi với bọn họ một chút a

“Tin tưởng diêm vương đại nhân sẽ làm việc công bằng”

Phạm Vô Cứu đành chịu, nhún nhún vai, nhìn về phía cộng sự của mình. Tạ tất An ngẩng đầu nói, “Tuy diêm vương đại nhân sẽ không công tư bất phân. Nhưng hiện tại Tương đại nhân quả thật đang gặp khó khăn, vẫn mong đại nhân có thể dốc lòng tương trợ”

Biên đạo có phải đang muốn sửa tiết mục này từ trêu chọc sang đông phương huyền huyễn không. Tôi trợn mắt khinh thường, chỉ có thể nghe bọn họ nói tiếp

Lúc này di động của Phạm Vô Cứu vang lên, hắn đi ra ngoài tiệm nghe. Gã này thế nhưng dùng Iphone 4, quỷ soa sao có thể hiện đại hóa như vậy, quả nhiên là tiết mục trêu chọc. Loáng thoáng nghe thấy hắn nói ‘Hacker’, ‘Hệ thống sụp đổ’ linh tinh.

“Không phải tôi không muốn giúp, mà quả thực không biết phải giúp thế nào. ‘Giấy sổ’ kia là giấy gì? Nếu ở đây có, tôi lập tức bán cho các anh”

“Chính là giấy của sổ sinh tử. Thời gian rất gấp gáp, hiện tại chỉ có chế sư đại nhân mới có thể chế tác được”

Tôi tưởng là bản thân nghe nhầm, “Sổ hộ khẩu à?”

“Sổ sinh tử.”

Biên đạo, anh từ đâu xuyên tới vậy? Thật không khoa học!

“Nhưng các anh đều đã dùng tận Iphone rồi, còn dụng giấy làm sổ sinh tử?” Xem ra bọn họ đã quyết tâm phải diễn xong mới đi, hết cách, tôi đành liều mạng hầu quân tử vậy

“Đúng vậy” Tạ Tất An lấy ra một cái Ipad, “Chúng tôi sớm đã áp dụng hệ thống máy tính, tất cả số liệu đều do hệ thống trung ương xử lý, chúng tôi chỉ cần dùng sản phẩm điện tử là có thể xử lý công việc. Nhưng hôm trước hệ thống trung ương bị hacker xâm nhập, toàn bộ đường dây bị tê liệt. Không thể không đóng toàn bộ để bảo trì, hiện tại vẫn không thể hoàn thành dù chỉ là một vận hành cơ bản nhất. Đành tạm thời sử dụng thao tác trình tự nguyên sơ nhất”

Thông tin hóa địa phủ… Thế này lại càng không khoa học!

“Chẳng lẽ hiện tại ngay cả đầu thai cũng áp dụng kiểu xếp hàng gọi số ở ngân hàng?”

“Đúng, sao cậu biết?”

Thật không khoa học nha! Tiết mục trêu chọc lừa gạt, đừng lãng phí thời gian của tôi nữa. Cũng tại xe của các người chặn cửa nên hôm nay không có đến nửa vị khách

“Rất xin lỗi, quả tình không thể giúp gì được. Các anh đi mời người tài giỏi khác đi.” Càng lúc càng quá, tiếp nữa tôi nhất định diễn hỏng

Thấy tôi làm tư thế tiễn khách, Phạm vô cứu vốn định nói gì đó nữa, nhưng bị Tạ tất an giơ tay cản lại

“Vậy hôm nay chúng tôi cáo từ trước vậy”

Tôi tiễn bọn họ ra tận cửa, Phạm Vô Cứu đã lên xe, tôi vội vàng kéo Tạ Tất An hỏi: “Cái kia khi nào thì đưa?”

Người này thoáng bối rối, “Ý đại nhân là…”

“Đừng giả bộ nữa, đều đã quay xong rồi chứ. Tiết mục trêu chọc của các anh cũng phải có phí diễn viên tạm thời hay là tặng phẩm nhỏ chứ. Các anh cũng đã làm lỡ việc buôn bán của tôi nửa ngày rồi.”

Dường như phải mất một hồi lâu hắn mới hiểu được ý của tôi, rồi bật cười thành tiếng. Tôi đang muốn hỏi hắn cười cái gì, bả vai liền bị đối phương giữ chặt

“Ê, anh…”

“Nhắm mắt!”

Âm thanh kia như thể có ma lực, tôi không tự chủ nhắm mắt lại, cảm thấy mí mắt có thứ gì đó mềm mại ướt át dán lên, nhưng rất nhanh đã rời đi

Khi tôi ý thức được đó là cái gì rồi lập tức mở to mắt, gương mặt của đối phương chỉ gần trong gang tấc. Trên gương mặt xinh đẹp làm người ta không thể rời mắt này mang theo nụ cười xảo quyệt

“Nếu đại nhân hồi tâm chuyển ý, có thể gọi điện cho tôi” Nói xong thì nhét một tờ giấy vào tay tôi, rồi xoay người lên xe

Tôi còn chưa kịp tỉnh táo lại từ cơn kinh hãi vừa rồi, thì xe bỗng biến mất ngay trước mắt tôi. Không phải là chạy đi, mà là biến mất!

Vướng phải ‘âm’ ai còn dám tiếp tục mở tiệm, tôi khóa cửa đi về. Về nhà còn phải hỏi anh họ ở đâu có chùa miếu.



Hôm sau nhiều mây, trời âm u. Tôi quấn chặt lấy anh họ đòi anh đưa tôi đi mở tiệm. Ai ngờ vừa mở cửa, phát hiện cả đường đều là những thứ kỳ hình quái dạng. Có ông chú trên đầu ghim một thanh đao đầm đìa máu, có tang thi lúc nhúc giòi bọ khắp người, một đứa trẻ mặt tái xanh…

“Quái lạ, chưa tới Halloween mà. Hôm nay có hoạt động diễu hành gì sao?” Tôi hỏi anh họ bên cạnh

“Hoạt động gì cơ? Không có nha” Anh họ khó hiểu liếc tôi một cái

“Nhưng những người trên đường đều ăn mặc rất quái dị”

“Có sao? Bình thường mà”

Anh họ thế là thẩm mỹ quan kiểu gì nha? Rõ ràng là rất đáng sợ, rất ghê tởm được không

Một ông chú đi lướt qua, phía sau ông có một cô gái áo đỏ bám theo. Đôi mắt của người phụ nữ này đỏ đậm, phát hiện tôi cứ nhìn cô mãi, liền hung hãn trừng tôi một cái, mở miệng lộ ra răng nanh sắc nhọn phía trong.

【 Không được nói. 】

Giọng nói bi thương âm u đó khiến tôi rùng mình. Hiệu quả quá chân thực, kĩ thuật hóa trang bây giờ quả là rất cao tay

Người phụ nữ kia nhận ra tôi vẫn đang nhìn cô, miệng đột nhiên ngoác ra vô cùng lớn, cằm dưới chạm đến tận đất, trong khoang miệng là hàm răng sắc ngọn rướm máu.

“Đệt”

Tiếng hét thình lình của tôi làm anh họ giật mình “Em hét quái gì vậy?”

“… Anh có nhìn thấy đại tỷ áo đỏ mới nãy không…” Tôi cảm thấy toàn thân rét run, không nén được cơn sợ dâng lên trong lòng

“Đại tỷ áo đỏ nào? Em bị say nắng hả?” Phát hiện sắc mặt của tôi không đúng, anh họ tỏ vẻ lo lắng

“Nhưng mà sau lưng ông chú mặc T-shirt màu nâu mới nãy…”

Anh họ kéo tôi sang một bên, trán kề sát vào trán tôi, “Em không sốt”

Tôi đẩy ảnh ra, hơi tức rồi: “Em không phải con nít”

“Yên tâm đi, không sao đâu. Em cứ coi như không nhìn thấy là được rồi”

Lúc ấy, tôi cảm thấy ‘tam quan’ của mình hoàn toàn bị phá hủy. Thì ra ngài Mark mới là thầy pháp

Tam quan, tức Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan

Anh họ nói người đến tiệm nhang đèn mua đồ đa phần là người có tang sự hoặc là để bái tế người chết. Luồng hơi trên người bọn họ sẽ ảnh hưởng đến tôi. Cho nên có đôi khi sẽ nhìn thấy thứ kỳ quái, chỉ cần giả bộ như không nhìn thấy là sẽ không sao

“Ông nội cũng thường xuyên như vậy à? Bác cả và anh cũng vậy?”

Anh họ trầm mặc một lát, nói: “Anh chưa từng nhìn thấy. Cha hình như có thấy qua. Ông nội… ông rất đặc biệt.” Lúc này, tôi mới phát hiện trên người anh họ có một luồng sáng trắng nhàn nhạt dịu dàng

‘Coi như không nhìn thấy’ nói nghe thật đơn giản. Tôi phát hiện bản thân cơ bản không làm được. Chỗ âm u ở cửa tiệm đột nhiên có thêm một đống ‘huynh đệ tốt’. Có kẻ đang chơi mạt chược, có người đang đánh poker, còn có người kéo nhị hồ hát tiểu khúc, náo nhiệt vô cùng.

Thấy tôi vừa đến mở cửa liền xô đẩy nhau mà lên, lẩm bẩm: cho chút đồ ăn đi, đói quá đói quá!

Ạnh họ đẩy cửa ra xong, tôi vội vàng xông vào trong tiệm. May là bên trong không có con nào. Thấy tôi hoảng sợ không nhẹ, anh họ rất lo lắng

“Bằng không, hôm nay nghỉ một ngày đi”

“Không cần…” Tôi khoát khoát tay, chuyện này sớm muộn cũng phải đối mặt

“Đừng gượng ép bản thân. Hôm nay anh ở lại với em”

“Không cần. Anh còn phải đi làm mà” Cảm giác anh họ luôn coi tôi là con nít, người ta rõ ràng đã mười tám tuổi rồi mà

Khuyên can mãi cuối cùng cũng ‘đuổi’ được anh họ đi. Tôi ngồi phịch trên sô pha không muốn làm việc. Huynh đệ tốt ngoài cửa tuy rằng xô đẩy vỡ đầu, nhưng cũng không dám rảo bước vào trong tiệm. Chắc là trong tiệm có thứ gì đó chặn bọn họ.

Tầm mắt rơi lên bài vị gỗ của thổ địa công dưới chân cửa. Xem ra phải thường dâng hương cho thổ địa công công mới được

Vừa châm nhang xong, phát giác sau lưng hơi lạnh. Trời nắng nóng thế này, trong tiệm lại không có điều hòa, đáng lẽ sẽ không lạnh như vậy. Vừa ngẩng đầu lên tôi liền hoảng sợ đến suýt nữa hét toáng lên. Có một người phụ nữ áo trắng gãy một chân đang lơ lửng trước quầy, trong tay cầm một cây bút lông, đang viết gì đó lên đơn đặt hàng

Sau khi viết xong, người phụ nữ này hướng về phía tôi thi lễ, rồi ra khỏi tiệm

Tôi vội vàng đọc đơn hàng, trên mặt giấy vốn trống không viết: họ Trần căn hộ số 301 tầng 3 số 31 đường XX. Danh sách hàng, tiền giấy gì đó phía sau tôi đều biết, cũng chỉ có loại ‘thuốc XX’ này là chưa từng thấy

Thời điểm này đương nhiên phải quay số điện thoại đường dây nóng, ‘gọi điện thoại hỏi bài tập’ nha. Nhấn số điện thoại trên danh thiếp của lão Trương, một lát thì đối phương bắt máy.

Tôi đưa chuyện ngày hôm qua và hôm nay kể một lần, lại hỏi dò chuyện ‘thuốc XX’. Hắn ta nói sẽ lập tức sang đây

“Người hôm qua cậu gặp chính là quỷ soa thật sự. Không phải là tiết mục trêu chọc” Mặt của lão Trương hiện rõ vẻ ‘cậu thật ngu ngốc’

“Tôi đâu có biết nha. Người bình thường đều sẽ không tin” Chỉ có thầy pháp mới tin thôi. Không, có thể ngay cả thầy pháp cũng sẽ không tin. Bọn họ (thầy pháp) đều là đồ lừa đảo

“Cậu thật sự không tính chế giấy giúp bọn họ sao?”

“Sẽ rất phiền toái à?” Kì thật đây mới chính là vấn đề tôi quan tâm. Thầy pháp thì thầy pháp, dù sao hiện tại cũng không còn cách khác.

“Không biết nha”

Thầy pháp quả nhiên không đáng tin!

“Chỉ có một điểm” Lão trương uống một ngụm trà, cố ý ngừng lại để làm tôi sốt ruột, đồ xấu bụng

“Bạch vô thường ép buộc mở mắt âm giúp cậu”

“Mắt âm với mắt âm dương có gì khác nhau?” Có thể nhìn thấy ‘huynh đệ tốt’ thì hẳn đều là mắt âm dương đi. Thật ra có rất nhiều người có mắt âm dương, điều này cũng không kỳ lạ

“Cậu có thể nhìn thấy con đường cuối hẻm kia không?”

Lão Trương nhắc vậy tôi mới thấy kỳ quái, cuối hẻm này rõ ràng chính là vách tường. Nhưng hôm nay lại thấp thoáng nhìn thấy một con đường đá, bị sương mù màu trắng bao phủ, nhìn không tới điểm cuối

“Đây chính là âm lộ dẫn thẳng xuống địa phủ. Mắt âm dương thì nhìn không thấy, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy linh hồn bình thường. Mà mắt âm có thể nhìn thấy những thứ mà linh hồn nhìn thấy. Nghe nói người mở mắt âm có đạo hạnh cao, ngay cả kiếp trước của người ta đều có thể nhìn thấy”

Hắn vỗ lưng tôi, “Không biết phải nói thằng nhóc cậu may mắn hay là bất hạnh, bọn tôi phải tu luyện rất lâu, hơn nữa còn phải có tư chất hơn người mới có thể mở được mắt âm. Cậu thật sự khiến người ta phải ghen tị nha”

“Đổi được với anh thì tốt” Người này rõ ràng đang bỏ đá xuống giếng. “Phải làm thế nào mới đóng được mắt âm?”

“Không biết.”

“A?”

“Tôi chỉ biết phương pháp phong ấn tạm thời.Nhưng của cậu là do quỷ soa mở giúp, tôi cũng không dám phong”

“Hả? Sao có thể như vậy! Sau này anh đến mua bất kỳ hàng hóa gì trong bổn tiệm, tôi cũng sẽ giảm giá cho anh nha” Vậy chẳng phải tôi suốt ngày nhìn thấy những thứ đáng sợ kia. Thẩm mỹ quan của người ta sẽ bị méo mó nghiêm trọng a, trở nên giống hệt anh họ. (anh họ nằm cũng trúng đạn)

“Xin lỗi nha. Đắc tội quỷ soa thì tôi cũng khỏi lăn lộn trong giới luôn. Hơn nữa Tạ Tất An là thủ lĩnh của vô thường a, cho dù là công hội của Phong Khinh Vân cũng không dám đắc tội hắn.”

“Đó là gì?”

“Cậu không biết đâu.”

————————————-

[1] Nhất Điện Tần Quảng Vương:

Quản lý sổ sách ghi chép về tuổi thọ của con người, quản lý hết tất cả việc lành  dữ của cõi U Minh. Cung điện của Ngài ở bên dưới tầng đá ngầm đáy biển, nằm về hướng Tây của hắc lộ suối vàng.

Nếu người chết là người có làm việc thiện, thì được tiếp dẫn vãng sinh ngay. Còn nếu người chết là nam hay nữ  mà công tội ngang nhau, thì được đưa đến Điện thứ mười cho đi đầu thai, có thể nam chuyển thành nữ hay ngược lại, tùy theo nghiệp của mỗi người mà định. Nếu làm ác có ít, thì đưa vào một điện có đài cao, gọi là “Nghiệt kính (cảnh) đài”. Đài này cao một trượng, xung quanh có kiếng, treo ở hướng Đông, trên biển có đề câu: “Trước Đài Nghiệt Cảnh không người tốt”. Hồn người chết sẽ thấy lại tất cả những việc mình đã làm khi sống, bao nhiêu tội lỗi đã gây tạo, nay phải chịu sa xuống Địa Ngục chịu sự trừng phạt. Lúc này thì dù “vàng ròng cũng khó đổi” được. Sau khi xem hết các tội lỗi rồi thì chuyển qua Điện thứ hai để thọ hình phạt theo tội đã gây ra.

[2] Cửu Điện Bình Đẳng Vương :

*Ngục này nằm dưới tầng đá ngầm đáy biển ở về hướng Tây Nam. Tên là “Đại Địa Ngục ATỳ”có lưới sắt bao quanh. Có 16 tiểu địa ngục là:

1Xao Cốt Chước Thân Tiểu Địa Ngục. (đập xương gõ vào thân)

2Trừu Cân  Lôi Cốt Tiểu Địa Ngục. (kéo gân giả xương)

3Nha Thực  Tâm Can Tiểu Địa Ngục. (quạ ăn tim, gan)

4Cẩu Thực Trường Phế Tiểu Địa Ngục. (chó ăn ruột, phổi)

5Thân Tiễn Nhiệt Du Tiểu Địa Ngục. (dìm thân chảo dầu sôi)

6Não Cô Bạt Thiệt Bạt Xỉ Tiểu Địa Ngục. (đai siết quanh đầu, kéo lưỡi, kéo răng)

7Thủ Não Vị Điền Tiểu Địa Ngục. (lấy óc trét vào mình con nhím)

8Chưng Đầu Quát Não Tiểu Địa Ngục. (đốt đầu moi não)

9Dương Súc Thành Diêm Tiểu Địa Ngục. (dê chà xát thành bột)

10Mộc Giáp Đỉnh  Sai Tiểu Địa Ngục. (kẹp gỗ siết đầu)

11Ma Tâm Tiểu Địa Ngục. (mài trái tim)

12Phí Thang Lâm  Thân Tiểu Địa Ngục. (đổ nước sôi vào thân)

13Huỳnh Phong Tiểu Địa Ngục. (ong vàng chít đốt)

14Hạt Câu Tiểu Địa Ngục. (mọt đục thân thể)

15Nghị Chú Ngao Đam Tiểu Địa Ngục. (rang nướng giòn)

16Tử Xích Độc Xà Toản  Khổng Tiểu Địa Ngục. (rắn độc tím, đỏ chui vào các lổ trong người)