Sổ Tay Tu Luyện Của Thám Tử Lừng Danh

Chương 2: ???




Dịch: Hắc Thiên Long

***

Khi nói những lời này, ánh mắt bác sĩ không hề rời khỏi người Chu Ngôn.

Không cha, không mẹ, không vợ, rõ ràng những thông tin thế này kích thích lắm đó nha. Giả thuyết đây không phải là một người bị bệnh tâm thần, thậm chí nếu người nghe là một tên cẩu độc thân (là FA đó) mà thôi, chắc chắn kẻ đó cũng sẽ điên cuồng xông tới nhai đầu bạn luôn.

Tuy nhiên, dường như Chu Ngôn không bị kích thích nghiêm trọng cho lắm. Điều này ít nhất đã chứng minh rằng, trạng thái tinh thần hiện tại của anh chàng này vẫn ổn định.



“Tại sao tôi lại bị chẩn đoán là mắc bệnh tâm thần?” Chu Ngôn hỏi.

“Nói chính xác hơn, cậu bị tâm thần phân liệt.” Bác sĩ trả lời: “Cậu đã tưởng tượng ra một nhân cách ảo trùng lấp lên nhân cách gốc của mình. Không những thế, nhân cách ảo này dần dần có xu hướng lấn át nhân cách gốc.”

Vừa nghe xong, Chu Ngôn chợt lo lắng: "Nghe anh nói, vậy chẳng lẽ người tên "Chu Ngôn" sẽ biến mất sau khi tỉnh dậy vào một sáng đẹp trời nào đó ư? Tôi sẽ bị thay thế hoàn toàn bởi một nhân cách tự gọi mình là [Phì Qua] à?"

"Chính thế!" Bác sĩ khẳng định: "Nói một cách dễ hiểu hơn, qua mấy tháng nay, dường như cậu cũng không rõ bản thân mình là ai rồi... Nhưng... " Nói đến đây, Bác sĩ lại nhìn Chu Ngôn. “Nhưng xét theo tình trạng hiện tại của cậu, xem ra bệnh tình đã thuyên giảm rất nhiều."

Chu Ngôn gật đầu. Xem ra, có lẽ bản thân ở thế giới này đã mắc bệnh tâm thần trước khi mình hồi sinh. Nhưng khi hắn hồi sinh lên thân thể người này, thuận đường chữa khỏi luôn chứng bệnh tâm thần ấy.

Đúng lúc này...

Dường như người bác sĩ chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng đứng dậy, bước đến tủ sách bên cạnh rồi bắt đầu lục lọi. Một lúc sau, ông ta lôi ra một xấp giấy, sau đó quay lại ngồi vào ghế.

“Bây giờ tôi sẽ hỏi một số câu hỏi, cậu thử trả lời xem.”

“Đây là bảng câu hỏi để kiểm tra xem bệnh nhân còn bị tâm thần hay không à?” Chu Ngôn hỏi.

"Đúng vậy. Đây là bài kiểm tra đa nhân cách của Minnesota Multiphasic Personality Inventory (MMPI). Vì trước đây từng xảy ra trường hợp bệnh nhân tâm thần phân liệt có dấu hiệu thuyên giảm rồi, nên tôi nghĩ cần phải kiểm tra cậu lại lần nữa cho chắc ăn."

"Lại lần nữa ư? Trước đây, tôi từng làm bài kiểm tra này rồi à?"

"Tất nhiên, cậu từng làm bài test này 3 lần trong suốt thời gian nhập viện."

"Điểm số của tôi thế nào?"

"Ngày càng tệ hơn. Lần cuối cùng, kết quả kiểm tra của cậu bị xác định là [tâm thần phân liệt mức độ nặng] đấy..."

Người bác sĩ nói rất chân thành, đồng thời lại liếc nhìn Chu Ngôn đầy nghi ngờ và cảnh giác.

Chu Ngôn thở dài, ra hiệu đừng nói nữa, bắt đầu làm bài kiểm tra thôi.

...

"Minnesota Multiphasic Personality Inventory" là bài kiểm tra được xem như có thẩm quyền nhất trong các loại bảng câu hỏi để xác định bệnh lý về mặt tâm thần. Hầu hết các hội chứng liên quan đến thần kinh như trầm cảm, lo lắng, tâm thần phân liệt, hypochondriasis, cuồng loạn, hoang tưởng, rối loạn tâm thần, v.v., đều có phương pháp kiểm tra tương ứng. Không những thế, bảng câu hỏi này cũng mang tính chất rất mơ hồ, nghĩa là - nó không hỏi bất cứ một vấn đề nào mang tính chất ám chỉ rõ rệt cả.

Bạn sẽ không bao giờ gặp được những câu hỏi đại loại như “Anh có từng muốn hành hạ một con mèo đến chết chưa?” Ngược lại, MMPI sẽ đưa ra những câu hỏi mà bạn thậm chí còn không biết mình trả lời nó để làm gì.

Ví dụ:

[Bạn có thường xuyên cảm thấy tay chân mình ấm áp hay không?]

[3, 10, 15, 22. Bạn thích con số nào hơn trong bốn số này?]

Những câu hỏi này chiếm phần đa số bảng câu hỏi; do đó, người trả lời khó có thể che giấu suy nghĩ thật của mình.

...

Thời gian trôi qua, ánh mặt trời ngoài cửa sổ dần dần buông xuống. Lúc Chu Ngôn đáp xong câu hỏi cuối cùng, trời đã bước sang thời khắc chạng vạng.

Bác sĩ tổng hợp đáp án trên tay và bắt đầu tính điểm.

Một lúc lâu sau, gã thở ra một hơi dài.

“Như thế nào rồi anh?” Chu Ngôn ngập ngừng hỏi.

Bác sĩ ngẩng đầu nhìn Chu Ngôn vẫn đang bị trói trên ghế.

"Xét theo bộ câu hỏi trúc trắc này, ừm... Cậu không còn bị liệt kê vào trường hợp mắc triệu chứng bệnh tâm thần phân liệt nữa rồi", gã nói.

Trái tim căng thẳng của Chu Ngôn cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút.

“Điều đó có nghĩa là, tôi không còn bị bệnh tâm thần và có thể xuất viện, đúng không anh?”

Bác sĩ lại ngập ngừng: “Đúng, nhưng theo quy trình, cậu vẫn phải trải qua ít nhất ba lần kiểm tra cộng với thời gian theo dõi hai tháng. Trong thời gian đó, nếu cậu không tái phát bất cứ triệu chứng tâm thần nào thì mới đủ yêu cầu xuất viện."

"Còn phải mất ít nhất hai tháng à?"

"Đúng vậy, đây là quy định". Bác sĩ trả lời, chợt ngay sau đó, ông ấy lại cho biết thêm: "Nhưng cậu nằm trong trường hợp đặc biệt."

Gã giơ bài kiểm tra trong tay lên: "Chỉ cần bài kiểm tra vừa rồi có thể chứng minh trạng thái tinh thần hiện tại của cậu đã ổn định, thì ngày mai cậu có thể xuất viện ngay lập tức."

Chu Ngôn sửng sốt, không ngờ hạnh phúc lại đến với hắn đột ngột như vậy..

“Anh đang nghiêm túc à?”

“Tất nhiên, tôi không có lý do gì để nói dối cậu cả.” Bác sĩ đáp lại.

“Thật là… Cảm ơn anh rất nhiều luôn!” Chu Ngôn kích động nhẹ, nói: “Nhưng mà… anh vừa nói tôi nằm trong trường hợp đặc biệt. Đặc biệt thế nào vậy anh?"

“Về vấn đề này...” Bác sĩ ngẫm nghĩ một lúc: "Bởi vì chỉ cần chứng minh phạm nhân không mắc bệnh tâm thần, thì án tử hình vẫn sẽ được thực thi như thường lệ."

...

...

Ngày hôm sau, một chiếc xe cảnh sát dừng lại ở cổng bệnh viện tâm thần. Được một cảnh sát hộ tống, Chu Ngôn bị áp giải lên xe. Trong toàn bộ quá trình này, hắn bị cảnh sát tròng một chiếc khăn đen lên đầu, tay chân cũng bị còng lại.

Như đã nói ngày hôm qua, Chu Ngôn đã rơi vào một tình huống cực kỳ dở hơi - chân trước vừa xuất viện, chân sau đã bị tóm vào ngục giam.

Ngồi trong xe tù, Chu Ngôn khó mà bình tĩnh trong một thời gian rất dài.

Hắn tự hỏi, chẳng lẽ màn hồi sinh của mình chỉ là một trò đùa của tạo hóa ư? Vừa hồi sinh xong, giờ trở thành tử tù à?

Vốn dĩ đã bị xe tông chết, lúc này lại sắp bị bắn chết, đệch cụ nó, vậy khác méo gì sắp trở thành xác chết đâu? Sao không cho hắn chết nhanh chết gọn một lần thôi?

Ngay sau khi Chu Ngôn hoàn thành bài kiểm tra Minnesota Multiphasic Personality Inventory" ngày hôm qua, hai cảnh sát ở ngoài cửa bước vào lập tức. Đương nhiên, Chu Ngôn cố gắng giải thích nhưng vẫn bị mặc kệ, cuối cùng thậm chí còn nói: "Tôi mới vừa được hồi sinh đấy! Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì mà!" nhưng chẳng có tác dụng gì.

Điều duy nhất khiến Chu Ngôn cảm thấy nhẹ nhõm là hắn đã hiểu rõ khuất tất bên trong qua cuộc nói chuyện giữa bên cảnh sát và người bác sĩ. Ít ra, bản thân vẫn hiểu rõ chuyện gì trước khi bị tử hình.

Những gì đã xảy ra có lẽ là như thế này...

Tôi là một kẻ giết người, và tôi đã bị kết án tử hình. Nhưng chỉ 4 tháng trước, đột nhiên bản thân tôi phát chứng tâm thần.

Luật pháp của thế giới này tương tự như nơi trước khi Chu Ngôn hồi sinh, không được dễ dàng tử hình một phạm nhân đang mắc bệnh tâm thần.

Mặc dù mọi người đều cho rằng Chu Ngôn đang giả bệnh nhằm thoát án, nhưng hết cách rồi; sau khi chẩn đoán, đúng thật là hắn mắc bệnh tâm thần.

Cùng đường, cảnh sát đành chuyển Chu Ngôn vào bệnh viện tâm thần.

Trong khoảng thời gian sau đó, bệnh tình của Chu Ngôn thật sự càng ngày càng nặng. Theo xu hướng này, ước chừng hắn thật sự có thể trốn ở bệnh viện cả đời.

Nào ngờ, có lẽ ngày hôm qua Chu Ngôn không thể vượt qua nỗi tòa án lương tâm của bản thân, thế là không tiếp tục giả vờ nữa.

Về phần lý do thật sự ư?... Dù có đúng là tòa án lương tâm lên tiếng, hay đúng thật hắn mắc bệnh tâm thần rồi khỏi hẳn, thì có ai quan tâm đâu cơ chứ?

Nói tóm lại, hắn đang rất khỏe mạnh, không được cái nhãn mác bệnh nhân tâm thần bảo vệ nữa. Do đó, án tử hình chắc chắn sẽ được thi hành đúng kỳ hạn.