Xong xuôi, Úy Ương bế Đồng Đồng đi tắm, Đồng Đồng mơ màng nằm trong ngực anh.
Thân thể cô tuy khỏe mạnh nhưng mỗi lần xong xuôi đều ủ rũ, vô cùng dính người, luôn đòi ôm đòi hôn, ngủ cũng phải ôm, không hề có cảm giác an toàn.
Đối với chuyện này, Úy Ương không giải thích được.
Bé con ra đời trong sự chú ý của mọi người, lớn lên luôn được cả nhà yêu thương cưng chiều, có thể nói cho đến bây giờ chưa từng gặp cái gì phiền lòng, anh cũng thấy cô không có gì buồn phiền, nhưng từ khi hai người quan hệ thân mật, Úy Ương mới phát hiện khi ngủ Đồng Đồng thường giật mình tỉnh giấc rồi mơ màng ngủ lại với một thân đầy mồ hôi, đôi khi còn khóc.
Hỏi cô vì sao thì cô không nói, anh cũng không hỏi nữa, dù sao thì chỉ cần có người ngủ cùng cô, ôm chặt cô thì sẽ không sao.
Đồng Đồng ngáp một cái: "Anh Úy Ương ngủ ngon."
"Ngủ ngon, bảo bối." Úy Ương hôn lên trán Đồng Đồng, chỉ để lại ngọn đèn ngủ ở đầu giường, chỉnh lại chăn thật tốt rồi mới nhắm mắt.
Giấc ngủ này là một giấc đến hừng đông, mỗi lần anh và cô làm chuyện xấu hổ, Đồng Đồng đều có thể ngủ rất say... cô còn gì không vừa lòng nữa?
Lặng lẽ mở cửa phòng, thấy hành lang không có ai, Đồng Đồng cấp tốc trốn ra. Trên người cô đã mặc đồ ngủ, chỉ cần ra khỏi phòng Úy Ương một đoạn là sẽ an toàn.
Tại sao khi đến cô mang áo sơ mi và váy ngắn mà khi về lại mang đồ ngủ? Đơn giản là vì trong phòng Úy Ương có giấu rất nhiều quần áo của cô, nếu không thì rất dễ bị lộ, lỡ không cẩn thận bị bắt được thì cô có thể nói là mình cố ý dậy sớm kêu anh Úy Ương rời giường, thật là cơ trí!
Khả năng bị phát hiện thực ra rất nhỏ, vì cả nhà trừ Úy Ương và Đồng Đống thì hầu như tất cả mọi người đều không dậy sớm.
Ông Úy và Úy phu nhân ở quân đội thì không tính, hai người kia dậy sớm thành thói quen, cho dù có thời gian ngủ nướng cũng không ngủ được.
Đồng Đồng về phòng, nhìn qua lịch mới phát hiện thời gian trôi thật nhanh, chỉ còn ba ngày nữa là cô phải đến trường học báo danh.
Ngày nghỉ luôn trôi qua thật nhanh, ba ngày còn lại trong nháy mắt đã qua hết...
Đến ngày khai giảng, Đồng Đồng nước mắt nước mũi tèm lem ôm cột nhà không chịu đi, Lục Tiểu Lâm ở phía sau trợn trắng mắt nhìn trời: "Còn không đi thì sẽ muộn!" Đã nhập học rồi còn giở trò vô lại!
"Gia không muốn đến trường!" Đồng Đồng nước mắt lưng tròng quay mặt lại, khuôn mặt ngọt ngào giờ đầy đau khổ, quả thực có thể khiến cho người nghe im lặng thương xót, đáng tiếc không lừa được Lục Tiểu Lâm.
"Cậu không đi học thì làm gì? Chơi bời làm loạn hay nằm ngủ?!" Đồng Đồng ngoại trừ đến trường thì đâu có gì làm, mỗi ngày chỉ ăn rồi ngủ ngủ rồi ăn, cũng không sợ biến thành heo!
"Được rồi, đi nhanh đi!" Lục Tiểu Lâm giơ tay nhìn đồng hồ, chín rưỡi còn có buổi nói chuyện với giáo viên, bây giờ là tám giờ bốn lăm, Đồng Đồng đã ôm cột nhà hết nửa tiếng!
"Đồng, Đồng! Cậu còn không đi thì mình sẽ mặc kệ cậu!"
Nói xong, Lục Tiểu Lâm làm bộ đi thật, Đồng Đồng bật người nhào đến ôm hông cô ấy: "Đừng đi đừng đi, mình không thể không có cậu được!"
Lục Tiểu Lâm lần thứ hai trợn trắng mắt: "Vậy cậu nhanh lên đi, nhanh lên!" Cô vừa nói vừa bắt Đồng Đồng đứng nghiêm chỉnh trước mắt mình, chỉnh lại cổ áo, cặp sách và tóc cho Đồng Đồng.
"Được rồi, đi thôi!"
Đồng Đồng cẩn thận bước từng bước ra khỏi nhà, đời này cô không có tham vọng cũng không có chí hướng gì, cứ như vậy được nuôi trong nhà cả đời là tốt nhất, vĩnh viễn không xa rời nhau =w=
Nhưng mà cô nghĩ cũng thật hay... Hiện tại cả nhà chưa biết chuyện mờ ám giữa cô và Úy Ương. Nếu như biết được... Nghĩ đến tính cách bạo lực của bố, Đồng Đồng không khỏi cảm thấy đau đầu.
Bởi vì Lục Nhi đến nên hôm nay không cần xe đưa đón, hai người chen chúc trong tàu điện ngầm, lúc này chính là giờ cao điểm, chờ khi đến nơi thì bánh mì lót dạ của Đồng Đồng đã bị ép xẹp lép, vài cái bánh đậu cũng bị ép lòi cả nhân.
"Haha, mình đã nói gì nhỉ? Cậu phải hành động nhanh lên, giờ thì nhìn đi, mình xem cậu ăn thế nào."
Lục Tiểu Lâm một chút cũng không đồng tình, ôm vai Đồng Đồng cười haha suốt cả chặng đường đi. Cô lớn tuổi hơn Đồng Đồng, thế nhưng Đồng Đồng lớn rất nhanh, vậy nên chiều cao hai người không khác biệt lắm.
Đồng Đồng hơi thấp chút, 1m68, còn Lục Tiểu Lâm vì siêng năng vận động nên đã đạt đến 1m72.
Có thể nói, hai người khá nổi danh ở đại học Q, Đồng Đồng nổi danh với dung mạo và thành tích, Lục Tiểu Lâm thì với vũ lực và các hoạt động thể thao.
Hai người một văn một võ, thấy ai không vừa mắt thì liên thủ chỉnh người, thiên hạ vô địch.
Đồng Đồng vào trường lúc mười hai tuổi, khi đó còn là một tiểu muội muội đáng yêu ngọt ngào không gì sánh được, những bạn học khác nhỏ nhất cũng hơn cô bốn tuổi, cho nên mọi người đều nhìn cô như trẻ con --- tuy rằng sau này mọi người mới phát hiện đứa trẻ này đích thực là một tiểu quỷ.
Theo thời gian, Đồng Đồng dần nảy nở, dung mạo càng thêm xinh đẹp lóa mắt, người có ý với cô càng nhiều.
Trong đó có đủ loại biến thái thích loli, Đồng Đồng cũng không phải lần đầu tiên gặp người như thế, cô trưởng thành thế này, không có người chọc ghẹo mới là bất bình thường.
Cho nên khi nhìn thấy một tên con trai đang làm gì đó hèn hạ trong bồn hoa ven đường, hai người không thèm chú ý, chỉ là khi thấy hai cô đi tới, tên kia thoáng cái quay người ra, hai cô đều ngây ngẩn cả người, tên kia lại dám khoe hàng trước mặt hai cô!
...Thế giới trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Vài giây sau, Lục Tiểu Lâm cười lạnh nói: "Đồng Nhi, nhìn thấy gì không?"
"Nhìn thấy, Lục Nhi." Đồng Đồng học theo cô ấy cười lạnh, chắc là tên kia cho rằng thấy các cô nhỏ nên chưa trải việc đời, không ngờ Đồng Đồng đã sớm theo Lục Nhi xem một đống AV Âu Mỹ, Nhật, Hàn đi? Cả nam lẫn nữ, NP[1], SM[2], tên kia còn không biết xấu hổ lấy ra khoe? Còn không đủ để dọa người!
"Mình cứ nghĩ son môi là hư cấu, không ngờ là thật sự có người như vậy." Lục Tiểu Lâm lắc đầu thở dài: "Tiên sinh, của tiên sinh nhỏ như thế, người trong nhà có biết không?"
"Nhỏ?" Đồng Đồng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Đâu phải nhỏ, mình hoàn toàn không thấy gì hết!" Cô chớp chớp mắt, nhặt một cục đá dưới đất ném đi, vừa vặn trúng đũng quần của tên biến thái kia.
Tên bỉ ổi kia bị nhục nhã đến mức không chịu được nữa, thẹn quá hóa giận đi đến muốn bới lông tìm vết, Lục Tiểu Lâm mạnh mẽ đạp một cú, tên kia liền ôm hạ thân nằm dưới đất rên rỉ không ngừng. Hai nữ sinh nắm tay vui vẻ đi xa, để lại mình hắn ở chỗ đó khóc rống thất thanh.
Hắn chỉ muốn đùa giỡn lưa manh với mỹ nữ mà thôi, cần phải ác như thế sao?
-----
Chú thích thêm:
[1] NP: n "person", một nữ nhiều nam, một nam nhiều nữ hoặc nhiều nữ nhiều nam. Ám chỉ quan hệ yêu đương hay khía cạnh tình dục.
[2] SM: Sadist & Masochist (người bạo dâm và người khổ dâm) hoặc Servant & Master (người hầu và chủ nhân) Trong đó một người thích thú được hành hạ người khác. Còn người kia lại thích bị đối phương hành hạ. Có thể ám chỉ mối quan hệ liên quan tới tình dục hoặc không.