Editor: Himee
Mặc dù Vân Đào chưa bao giờ có bất kỳ kỳ vọng nào về tính chính trực của hệ thống, nhưng cô vẫn bị sốc trước lời nói vô liêm sỉ của hệ thống.
Đã đến lúc làm tình mãnh liệt với họ chưa?
Với ai? Với Kỷ Thâm và Kỷ Hàm á, với một cặp sinh đôi chưa đủ tuổi vị thành niên, cùng nhau, 3P!
Hơn nữa cô vừa mới làm tình với Diệp Hào, chân vẫn mềm nhũn, hệ thống lại muốn cô lập tức làm tình với Kỷ Thâm và Kỷ Hàm!
Đây còn là tiếng người không? Không đúng, hệ thống vốn không phải là người.
“Im mồm, về sau mi đừng nói chuyện nữa!”
Hệ thống: [Được rồi~]
Vân Đào: “…”
Bình tĩnh, bình tĩnh, nó là một hệ thống, một đống dữ liệu, không thể chạm vào nó, không thể chạm vào nó.
Sau khi tự trấn an mình, Vân Đào đi gõ cửa phòng hai anh em Kỷ Thâm.
“Ai đó?” Giọng nói thiếu kiên nhẫn của Kỷ Hàm vang lên trước, cánh cửa đột nhiên mở ra, sau đó Vân Đào nhìn thấy bộ dáng Kỷ Hàm như chuột thấy mèo, bước trở lại vào phòng, cánh cửa vốn đã mở lại bị cậu khép lại, chỉ lộ ra một khe hở.
Kỷ Hàm đỏ mặt, từ khe cửa nhìn Vân Đào, “Cô tới làm gì?”
Vân Đào không hiểu ra sao cả, nhưng cô cũng quen rồi, cô không hiểu lắm về mạch não của cậu em trai này lắm, cũng không quan tâm lắm phản ứng này của Kỷ Hàm.
“Tôi tìm Kỷ Thâm.”
Kỷ Hàm nhướng mày, nhất thời nghĩ mãi không ra Vân Đào tìm Kỷ Thâm làm gì, tuy nhiên cậu lại mở cửa ra, chỉ là tay trái lại đưa ra sau lưng, tựa hồ đang giấu giếm thứ gì đó.
Vân Đào không có sở thích thăm dò bí mật của người khác, cô coi như không thấy, tầm mắt lướt qua Kỷ Hàm, cười nói với Kỷ Thâm đang đi tới, “Kỷ Thâm, cậu có thể cho tôi mượn một cái áo hoodies để mặc được không, giống kiểu mà lần trước cậu cho tôi mượn là được.”
Nhắc đến áo hoodies, Kỷ Hàm và Kỷ Thâm không khỏi nghĩ tới cảnh tượng ngày đó, núm vú của Vân Đào bị quần áo cọ xát dựng lên, khiến áo hoodies đẩy ra hai cái túi nhỏ.
Bọn họ đều biết Diệp Hào mang về một vali quần áo cho Vân Đào, cô cũng không thiếu quần áo mặc, vậy tại sao lại mượn quần áo?
“Cô mượn…” Kỷ Hàm còn chưa nói xong, trong lúc vô tình nhìn thấy mấy vết dâu tây trên cổ Vân Đào, còn có một nửa vết dâu tây giấu ở dưới cổ áo…
Anh Diệp… Anh Diệp cầm tinh con chó sao?
Lỗ tai Kỷ Hàm đỏ bừng, mặt cũng có chút nóng lên, cậu nhìn về phía anh trai sinh đôi của mình, hai người vừa nhìn nhau liền hiểu đối phương đang nghĩ gì: Vân Đào mượn áo hoodies là vì che dấu vết hoan ái trên người.
Vân Đào tất nhiên là không hiểu hai anh em đang nghĩ cái gì, lại hỏi Kỷ Thâm, “Có được không?”
Kỷ Thâm gật đầu, xoay người đi lấy áo, chỉ là ngoài ý muốn có chút cùng tay cùng chân.
Cậu lấy ra một chiếc áo hoodies màu xám đậm được gấp gọn gàng đưa cho Vân Đào.
Vân Đào nhanh chóng nhận lấy, lại cười hỏi, “Có khẩu trang không? Tôi cũng muốn mượn một cái.”
Kỷ Thâm hô hấp cứng lại, ngước mắt lên đúng lúc đối diện với đôi môi có chút sưng đỏ của Vân Đào, đó là bị hôn, quả thực cũng nên che lại.
Cậu lại gật đầu, quay lại lấy một chiếc khẩu trang màu đen, cẩn thận đặt ở trên áo mà Vân Đào đang cầm.
“Cảm ơn cậu, Kỷ Thâm.” Vân Đào cảm thấy Kỷ Thâm trái ngược với Kỷ Hàm, thật sự rất ngoan, đây mới là dáng vẻ em trai nên có!
Nếu không phải vóc dáng của Kỷ Thâm rất cao, lại không quá thân thiết, cô đã giơ tay ra xoa đầu Kỷ Thâm rồi.
Nhìn Vân Đào vui vẻ ôm áo và khẩu trang, nói lời cảm ơn rồi rời đi, Kỷ Hàm đóng cửa lại, hỏi anh trai Kỷ Thâm, “Kỷ Thâm, sinh nhật của bọn mình là hôm nào? Có phải ngày mai không?”
Ngày mai là sinh nhật, ngày mai sẽ tròn 18 tuổi!
Kỷ Thâm quay người bước vào, không nói một lời.
“Chẳng lẽ anh không muốn sao?” Kỷ Hàm nắm chặt cuốn sách khiêu dâm trong tay, đúng, sách khiêu dâm!
Đây là sáng nay cậu tìm ở bên ngoài về… Tài liệu giảng dạy!
Áo hoodies của Kỷ Thâm rất to, mũ cũng to, Vân Đào đội mũ lên, vành mũ rủ xuống che kín hơn nửa mặt cô, lại đeo khẩu trang lên, bảo đảm ngay cả khi người ta tới gần cũng không nhìn thấy mặt cô.
Vân Đào rất hài lòng, dưới sự trợ giúp của hệ thống, cô lẻn ra ngoài mà không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Chuyện chính quan trọng hơn, Vân Đào đi thẳng đến nơi nữ chính Vân Sênh đang ở.
Cốt truyện hiện tại của nguyên tác, nữ chính Vân Sênh nảy sinh mâu thuẫn với nam chính Lệ Sính vì hắn bỏ em gái Vân Đào một mình ở nơi hoang dã. Cô thấy Vân Đào bò lên giường tất nhiên không đúng, nhưng Lệ Sính càng không nên bỏ lại một mình người không có dị năng như Vân Đào, ít nhất nên chờ cô về rồi xử lý.
Vân Sanh có những đặc điểm mà tất cả các nhân vật nữ chính đều có, xinh đẹp, thiện lương, cứng cỏi. Dị năng của cô ấy là không gian cấp bậc bug, nhưng cô không muốn được nam chính Lệ Sính bảo vệ nên cô học cách chiến đấu, học bắn súng, học các loại kỹ năng khác nhau có thể giết người và giết zombie, dị năng giả bình thường chưa chắc đã là đối thủ của cô nếu không sử dụng dị năng.
Khi đọc truyện, Vân Đào rất thích Vân Sanh, thậm chí khi đọc đến phần này của cốt truyện, cô còn cảm thấy Vân Sanh có chút quá thánh mẫu, không phải chứ chị gái, em gái đã bò lên giường bạn trai mình rồi, cô lại còn tức giận về cách làm của bạn trai.
Cho dù em gái pháo hôi có cùng họ tên giống mình, Vân Đào cũng không nghĩ việc bỏ lại nguyên chủ có gì không đúng. Trong nguyên tác, nguyên chủ pháo hôi này không được thiết kế cẩn thận như nhân vật phản diện, hoàn toàn là một công cụ thuần túy.
Cô không có dị năng, hoàn toàn dựa vào Vân Sanh nuôi, lại không biết tốt xấu vênh mặt hất hàm sai khiến, gây rối trong nhóm, cái này vẫn chưa là gì, cô còn quyến rũ nam chính Lệ Sính, bò lên giường Lệ Sính, là kẻ ngu xuẩn và xấu xa điển hình.
Nhưng giờ đây bản thân cô đã trở thành Vân Đào pháo hôi…
Chị Vân Sênh cạnh tranh cao! Tập trung vào một quan điểm hay thay đổi!
Khi tìm thấy Vân Sanh, cô ấy vừa cãi nhau với Lệ Sính, đang đi dạo một mình ở chợ tạp hóa trong khu an toàn, thứ nhất là giải sầu, thứ hai là tìm hạt giống có thể dùng để trồng trọt.
Dưới sự chỉ dẫn của hệ thống, Vân Đào khóa chặt Vân Sênh, chỉ liếc mắt một cái cũng khiến tim cô đập thình thịch, nữ chính xinh quá, đẹp trai quá!
Vân Sanh buộc tóc đuôi ngựa, mặc áo ba lỗ bên trong, bên ngoài mặc áo sơ mi ngắn tay màu trắng không cài cúc, chỉ dùng góc áo buộc lại ở eo, phía dưới cô mặc quần yếm và giày Martin, trên đùi còn buộc hai con dao găm, nhìn thoáng qua đây là chị gái rất mạnh mẽ.
“Chị!” Vân Đào cao giọng gọi, vẫy tay rồi chạy tới đứng trước mặt Vân Sanh, bỏ mũ ra ngửa đầu nhìn cô.
Vân Đào thấp hơn Vân Sanh nửa cái đầu.
Vân Sanh sửng sốt một chút, hai tay ôm lấy bả vai Vân Đào, “Đào Đào, em vẫn chưa chết?”
Có thể thấy Vân Sanh rất kích động, bả vai Vân Đào bị cô ấy bóp đến đau, “Không có, em được người ta cứu, chị, cuối cùng em cũng tìm được chị rồi!”
Trong nguyên tác, Vân Đào ở trước mặt Vân Sanh rất ngoan, dù sao cũng biết mình đang dựa vào Vân Sanh, cho nên ngoài việc dùng thủ đoạn quyến rũ Lệ Sính, những việc còn lại đều dùng trên người Vân Sanh.
“Đào Đào, trở về với chị.” Vân Sanh nắm lấy cổ tay Vân Đào muốn đưa cô trở về.
Vân Đào làm sao có thể quay về cùng cô ấy, cô đứng im không nhúc nhích, “Chị, chị đến gặp chị vì có chuyện rất quan trọng muốn nói với chị!”
Vân Đào tự biết mình mấy cân mấy lượng, với sự tàn phá thành phố của Zombie cấp bảy hệ tinh thần, điều cô có thể làm chính là nói cho nam nữ chính biết, bọn họ đứng về phía công lý, sẽ không bao giờ dung thứ cho hành vi phản nhân loại như nuôi nhốt Zombie của Khúc Vô Dạng.
Một khi bọn họ biết được tin, bọn họ nhất định sẽ không thờ ơ không để ý tới, có lẽ với sự can thiệp của bọn họ, Zombie cấp bảy hệ tinh thần sẽ không xuất hiện.
Vân Đào kéo Vân Sênh đến nơi hẻo lánh, nhỏ giọng nói, “Em sẽ sớm rời khỏi khu an toàn với đội đã cứu em, bởi vì đoàn trưởng của bọn em nhận được tin, nói khu an toàn số ba sắp loạn, hơn nữa còn đại loạn. Em tìm chị chỉ hy vọng các chị rời đi càng sớm càng tốt.
“Đại loạn?” Vân Sanh nghi ngờ sự thật của sự việc.
An ninh của khu an toàn số ba chỉ đứng sau căn cứ thủ đô, chuyện gì có thể gây ra đại loạn chứ?
Hơn nữa, buổi đấu giá sẽ diễn ra sau hai ngày nữa, trước đó đã có tin truyền ra trong buổi đấu giá lần này có một viên tinh hạch hệ tinh thần cấp sáu, dị năng của Lệ Sính đang ở thời khắc mấu chốt thăng cấp, rất cần viên tinh hạch cấp sáu này.
Vân Đào nghiêm túc nhìn xung quanh rồi ghé sát vào lỗ tai Vân Sênh, “Chị, chị có biết tại sao khu an toàn số ba luôn có nhiều tinh hạch cao cấp hiếm có như vậy không? Bởi vì bọn họ nuôi nhốt zombie dưới khu biệt thự, tinh hạch cao cấp nào đều do bọn họ cố ý nuôi ra.”
Tin tức này quá mức chấn động làm người ta khiếp sợ, sống lưng Vân Sanh bắt đầu phát lạnh, “Không thể nào! Làm sao có thể có người…”
Bốn chữ phía sau, cô cũng không muốn nói ra khỏi miệng.
“Chị bảo anh rể khống chế nhân viên quản lý khu biệt thự đi, chỉ cần hỏi chị sẽ biết.”
Lệ Sính là dị năng giả hệ tinh thần, muốn đào bới trong đầu quả thực rất dễ.
Sắc mặt Vân Sanh trầm xuống, nếu việc này là thật, đại loạn mà Vân Đào nói có thể thật sự sẽ xảy ra, hơn nữa không khó tưởng tượng nó sẽ hỗn loạn đến mức nào.
Nuôi nhốt zombie trong khu an toàn, Khúc Vô Dạng điên rồi sao?
——————————————
Lời của tác giả: Chương sau đoàn trưởng Sùng Minh sẽ xuất hiện, nếu hắn còn không xuất hiện, độc giả đáng yêu sẽ quên hắn mất, Sùng Minh đáng thương, thiết lập thảm ghê(???︿???), ngoài Sùng Minh, còn có khúc Vô Dạng nữa, ha ha ha~
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 36 ★彡