Bách Thảo đường ngay tại phía sau núi Cửu Vân cung, mà thời gian đến sau núi chỉ cần một nén nhang chứ không có khoa trương một canh giờ như Tứ Cửu nói!
Rất nhanh Cố Hiểu Đao đã biết mình sai lầm rồi.
Bách Thảo đường, như vậy gần, xa như vậy.
“Ngươi nói ta bình thường trụ ở nơi đó?” Cố Hiểu Đao tuyệt vọng chỉ vào điểm đen nhỏ trên đỉnh núi, suýt chút nữa quỳ xuống.
Cung chủ lạnh nhạt ừ một tiếng.
“Ha ha a...” Ngươi xem các quan lớn còn đang vì tranh chấp giang hồ mà buồn rầu? Còn đang uể oải vì tìm không thấy gia viên sao? Bách Thảo đường -- vị trí ở sau núi Cửu Vân cung, thế lực bảo hộ tách biệt, tầm nhìn trống trải, độc tài toàn cảnh, rời xa ồn ào náo nhiệt chốn giang hồ, gần gũi phong cảnh thiên nhiên, trả lại một người giang hồ có giấc mộng đào nguyên!
Độc y này tốt xấu gì lúc trước cũng coi như là một đường chủ, ở ngăn cách như vậy thật sự tốt sao? Khó trách đẹp trai mà không có bằng hữu! Thử hỏi ai nguyện ý mỗi ngày leo núi gặp hắn a...
Cung chủ chế giễu nói: “Còn muốn đi không?”
Cố Hiểu Đao vẻ mặt đau khổ do dự không quyết định, chuyện leo núi này đối với loại người đã lâu không ra cửa quả thực là cực hình, chính là vừa nghĩ tới loại hình ảnh Tứ Cửu đè Diêu Ẩn, Diêu Ẩn lệ rơi đầy mặt cầu xin tha thứ này, Cố Hiểu Đao liền không hiểu tại sao tràn ngập nhiệt tình, vì thế kiên định gật đầu: “Đi!” Dù sao đi không nổi có thể cho cung chủ mang mình đi.
Cung chủ sờ cằm, “Bổn cung còn có chuyện quan trọng, không thể đi cùng ngươi.”
“...” Ngươi xác định là có chuyện? Cửu Vân cung các ngươi sẽ có chuyện quan trọng? Ta sẽ tin? Cố Hiểu Đao nắm lấy tay áo hắn, tội nghiệp nhìn hắn nói: “Nghẹn đi!”
Cung chủ vỗ vỗ đầu hắn: “Hôm nay bổn cung phải tu luyện võ công, gọi Chu Tước đi với ngươi được không?”
Chu Tước chỉ biết giục người ta đi nhanh lên, căn bản không thể vui vẻ chơi đùa! Cố Hiểu Đao lắc đầu, rõ ràng cả người đều treo ở trên cánh tay cung chủ.
Cung chủ buồn cười nói: “Vậy ngày mai cùng ngươi đến đó được không?”
Cố Hiểu Đao nghĩ nghĩ, gật đầu, dù sao quân tử báo thù mười năm không muộn!
Vì thế hai người lại đi về phía tẩm điện của cung chủ.
Tiểu Hoàng đã được Chu Tước ôm đến tẩm điện trước, lúc này vừa thấy cung chủ và Cố Hiểu Đao sóng vai mà đến, lập tức vui vẻ chạy về phía hai người. Chính xác mà nói, là chạy về phía cung chủ.
Nhìn tiểu Hoàng cọ cọ bên chân cung chủ còn vui vẻ phe phẩy đuôi, Cố Hiểu Đao rốt cục lý giải được từ 'chó săn'. Cung chủ khom lưng ôm tiểu Hoàng lên, xoa đầu nó, nhìn về phía Cố Hiểu Đao nói: “Bổn cung vào trong phòng luyện công, ngươi tự mình đi chơi đi, có chuyện gì thì gọi Chu Tước.” Nói xong đưa tiểu Hoàng cho hắn.
“Nga.” Cố Hiểu Đao ôm tiểu Hoàng nhìn theo hắn vào phòng, tiểu Hoàng ở trong tay hắn giãy dụa hai cái, rồi nhận mệnh nằm ở trong ngực hắn rầu rĩ không vui.
Hừ, có người ôm ngươi ngươi còn không hài lòng! Một con chó có tính cách như vậy thật sự tốt sao!
Cố Hiểu Đao ôm tiểu Hoàng một đường đi dạo lung tung, lại nói tiếp đây là lần đầu tiên hắn tự do hành tẩu tại Cửu Vân cung như vậy, hơn nữa thủ vệ bên đường nhìn thấy hắn đều sẽ gọi một tiếng độc y đại nhân -- tuy rằng đều là giả vờ cung kính. Đối với chuyện này, Cố Hiểu Đao cũng tỏ vẻ lý giải, từ phản đồ biến thành nam sủng, mặc cho ai cũng sẽ loạn nghĩ một phen.
Đi hai vòng, Cố Hiểu Đao cảm thấy có chút nhàm chán, người nơi này hắn không quen một ai, ngay cả đối tượng nói chuyện cũng không có, quả thực không thể càng bi thương hơn!
Đang muốn đi trở về, bỗng nhiên phía sau có người hô: “Cố Hiểu Đao.”
Bỗng nhiên Cố Hiểu Đao cảm thấy cúc hoa căng thẳng, nơi này hình như không có ai biết tên thật của hắn đi?
Vì thế Cố Hiểu Đao làm bộ như không nghe thấy, tiếp tục đi.
Người phía sau vèo vèo bay đến trước mặt Cố Hiểu Đao, vươn tay cản hắn lại: “Đứng lại.”
Cố Hiểu Đao nhìn thấy gương mặt tròn kia, bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là Hữu hộ pháp a...”
Hữu hộ pháp vẻ mặt nghiêm túc nói: “Cố Hiểu Đao, nghe nói ngươi làm nam sủng của đại ca ta?”
Cố Hiểu Đao chớp chớp mắt: “Ai là Cố Hiểu Đao?”
Hữu hộ pháp cực kì tức giận: “Tất nhiên là ngươi!”
Cố Hiểu Đao mờ mịt nói: “Hữu hộ pháp e là nhận sai người rồi, ta là Triển Chiêu...”
“Không có khả năng! Lần trước ngươi rõ ràng nói cho ta biết ngươi gọi Cố Hiểu Đao!”
Cố Hiểu Đao nhịn xuống xúc động muốn cười, nghiêm túc nói: “Không có khả năng, ta thật sự gọi là Triển Chiêu.”
Hữu hộ pháp nhíu mày nghĩ nghĩ, không kiên nhẫn nói: “Quên đi, mặc kệ ngươi tên gì! Ta hỏi ngươi, có phải ngươi thật sự trở thành nam sủng của đại ca ta không?”
Cố Hiểu Đao lắc đầu.
Hữu hộ pháp vừa mới thở phào một hơi, lại nghe được Cố Hiểu Đao nói: “Đại ca ngươi thành nam sủng của ta, chính là hắn cảm thấy quá mất mặt, cho nên... tôn nghiêm nam nhân, ngươi hiểu mà.”
Hữu hộ pháp nghe vậy đã kinh ngạc đến không nói được thành lời, một lúc lâu sau mới chỉ vào hắn phun ra một chữ: “Ngươi...”
Cố Hiểu Đao cười vỗ vỗ bả vai hắn: “Đừng cứ luôn ngươi ngươi ngươi, không lễ phép, gọi một tiếng ca phu nghe xem nào?”
Hữu hộ pháp tức giận đến mặt đỏ bừng, hất tay hắn ra, cả giận nói: “Ta muốn đi tìm đại ca hỏi rõ ràng!”
Cố Hiểu Đao thầm nghĩ ngươi còn muốn đi, vội vàng kéo hắn lại, “Ngươi yên tâm ngươi yên tâm, cho dù ta chiếm được thân thể của đại ca ngươi, cũng không chiếm được tâm hắn!”
Hữu hộ pháp lập tức chấn động: “Ngươi... ngươi chiếm được thân thể.... của đại ca ta?” Nói xong càng muốn phóng đến tẩm điện của cung chủ.
“Không đúng không đúng!” Cố Hiểu Đao đè hắn lại, “Là chiếm được tâm đại ca ngươi, không chiếm được thân thể hắn!”
Môi hữu hộ pháp mấp máy hai cái, cả giận nói: “Tâm cũng chiếm được rồi, thân thể còn sẽ xa sao?!”
“Như thế...” Cố Hiểu Đao tỏ vẻ đồng ý.
Vì thế Hữu hộ pháp đỏ mắt tránh thoát Cố Hiểu Đao liền xông ra ngoài.
Cố Hiểu Đao đành phải chạy theo phía sau hắn, thầm nghĩ, lần này sẽ bị cung chủ đánh ô ô!
Hữu hộ pháp nổi giận đùng đùng chạy đến tẩm điện, cách cửa phòng kêu lớn: “Đại ca! Đại ca!”
Trong phòng truyền đến thanh âm trầm thấp lạnh nhạt: “Chuyện gì?”
“Đại ca, tại sao ngươi có thể cùng Triển Chiêu...” Câu kế tiếp thật sự nói không nên lời, Hữu hộ pháp đành phải trừng Cố Hiểu Đao.
Cố Hiểu Đao yên lặng ngẩng đầu nhìn trời.
Một lát sau, cung chủ mở cửa phòng ra, nhíu mày nói: “Làm sao vậy?”
Hữu hộ pháp chỉ vào Cố Hiểu Đao nói: “Đại ca thành nam sủng của hắn?”
Khi cung chủ nghe nói như thế, trên mặt sửng sốt, sau đó híp mắt nhìn lướt qua Cố Hiểu Đao, cười như không cười.
Hữu hộ pháp thấy đại ca mình lộ ra vẻ mặt này, tưởng hắn ngầm thừa nhận, liền 'oa' một tiếng ngồi dưới đất khóc lên.
Cung chủ: “...”
Cố Hiểu Đao: “...”
Cung chủ nhìn thoáng qua Cố Hiểu Đao, thản nhiên nói: “Ngươi nói gì với hắn?”
Cố Hiểu Đao bĩu môi: “Là hắn muốn hỏi, ta đã nói sự thật cho hắn biết.”
Cung chủ nhướng mi: “A? Bổn cung là nam sủng của ngươi?”
Cố Hiểu Đao nhào qua cọ cọ, lấy lòng nhìn hắn: “Không không không, ta là nam sủng của ngươi, ta chỉ là đùa với Hữu hộ pháp một chút thôi.”
Cung chủ nói: “Đoạn Dục, ngươi cũng nghe thấy rồi đó, Triển Chiêu mới là nam sủng của bổn cung, đừng nghe hắn bịa chuyện.”
Ai biết Hữu hộ pháp khóc càng thương tâm hơn: “Nói như vậy các ngươi đích xác ở cùng một chỗ? Ô ô ô, ta cũng là đoạn tụ, đại ca cũng là đoạn tụ, đây phải làm sao a ô ô ô ô...”
Cố Hiểu Đao ở một bên nói: “Ngươi chặt đứt với ai?”
Tiếng khóc của Hữu hộ pháp ngừng lại, sợ hãi nhìn thoáng qua cung chủ, lại hung hăng trừng mắt nhìn Cố Hiểu Đao, khóc chạy đi.
Cố Hiểu Đao quay đầu nói: “Đệ đệ của ngươi chặt đứt với ai?”
Vẻ mặt cung chủ cũng khó hiểu, hiển nhiên cũng không biết, tiện đà nhíu mày nhìn Cố Hiểu Đao nói: “Ngươi còn nói những gì với hắn?”
Cố Hiểu Đao cười ha ha, “Thật sự không có nói gì hết, hắc hắc hắc, ngươi luyện công xong rồi hả?”
Cung chủ vuốt cằm, “Luyện xong rồi, bổn cung đi tắm.”
TẮM! GỘI! Cố Hiểu Đao không tự chủ được hiện ra ôn tuyền của cung chủ, nắm lấy tay áo hắn nói: “Mang ta đi cùng được không?”
Cung chủ chỉ chần chờ một giây, rồi sau đó nói: “Được.”
Há há há há, rốt cục có thể ngâm được ôn tuyền của cung chủ!
Hơi nóng từ phía ôn tuyền nghênh diện đánh tới, Cố Hiểu Đao không thể chờ đợi được nữa, hai ba bước cởi sạch y phục, chuẩn bị thả người nhảy xuống.
Chỉ nghe được cung chủ hô: “Khoan đã.”
Cố Hiểu Đao quay đầu nhìn hắn: “???”
Cung chủ lạnh nhạt chỉ chỉ ôn tuyền bên cạnh, “Ngươi đến bên kia.”
Cố Hiểu Đao lúc này mới chú ý tới, ôn tuyền này có hình thức chữ 8, ở giữa dùng hòn đá cách trở, vừa thấy chính là làm tạm thời.
Nhìn thấy cung chủ chỉ nơi đó, một cái hố đường kính không đến một thước? Đi vào chỉ sợ không duỗi người được?
Cố Hiểu Đao vẻ mặt bi thương nhìn cung chủ: “Ngươi ghét bỏ ta...”
Cung chủ trầm mặc một lát: “Bổn cung chính là không có thói quen tắm cùng người khác.”
Vậy ngươi cũng phải chia thêm cho ta chút vị trí a! Cố Hiểu Đao làm bộ lau nước mắt: “Ngươi chính là ghét bỏ ta...”
Cung chủ gật đầu: “Là ghét bỏ ngươi.”
Đệch mợ, nói tốt uyển chuyển đâu? Cố Hiểu Đao bắt đầu yên lặng mặc y phục, ngạo kiều nói: “Không tắm nữa!” Hừ, hiện tại không tắm, chờ sau khi ngươi ngủ ta lại đến tắm, oa ha ha ha ha ha.
Vẻ mặt Đoạn Yến phức tạp, như là đang làm đấu tranh tư tưởng, một lát sau thỏa hiệp nói: “Thôi, chỉ cần ngươi không tiểu ở trong.”
“...” Bộ ta là người có tố chất thấp như vậy sao? Cố Hiểu Đao lần này như ý nguyện nhảy xuống ôn tuyền.
Cung chủ cũng cởi y phục, chậm rãi bước vào, hai người các theo một đầu, không tiếng động đối diện: “...”
Vì sao lại cảm thấy có chút không được tự nhiên? Cố Hiểu Đao yên lặng rũ mắt xuống, sờ sờ tóc mình, rút cây trâm ra, một đầu tóc dài liền phô ở trên mặt nước.
Sau khi tẩm ướt tóc, Cố Hiểu Đao ngẩng đầu lên nói: “Có dầu gội không?” Nghĩ lúc trước khi tóc mình chỉ ngắn ngủn, gội đầu cũng không phiền toái như vậy!
Cung chủ liếc mắt nhìn hắn một cái, lấy ra một cái bình, ném về phía hắn.
Thật sự có? Cố Hiểu Đao tiếp được cái bình, mở nắp bình ra ngửi ngửi, còn rất thơm a, lúc trước còn nghĩ rằng cái thời không này không có dầu gội đầu, làm hại hắn ngày thường đều là dùng nước sạch để gội.
Đổ chút dầu gội ra lòng bàn tay, Cố Hiểu Đao liền dùng sức vò đống tóc kia.
Cung chủ nhìn thấy nhíu mày, “Ngươi làm vậy không đau hả?”
Cố Hiểu Đao một bên vò một bên nhíu mày: “Đau a, thật sự muốn cầm kéo cắt đi.”
Cung chủ rốt cục nhìn không được nữa, liền đứng dậy.
Cố Hiểu Đao trộm ngắm cung chủ, dáng người hắn thập phần cân xứng, có cơ bắp nhưng không khoa trương, màu da cũng tương đối trắng nõn... Hay cho dáng người ngươi xinh đẹp, đừng có đi về phía ta biết không! Cố Hiểu Đao tận lực nhìn vị trí phía trên cổ cung chủ, không dám nhìn xuống vị trí bên dưới, khẩn trương nói: “Ngươi muốn làm gì...”