Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế

Chương 25: GIA SẢN CÀNG LỚN, TIÊU HAO CÀNG NHIỀU




Cha mẹ cô không giao cho cô trọng trách to lớn như cứu vớt thế giới. Họ chỉ chuẩn bị rất nhiều thứ, hy vọng cô và anh trai có thể tìm được một đường sống sót trong tận thế.

Nhưng nhiệm vụ “giải cứu thế giới” khó khăn như vậy, lại được một chú mèo con chưa đầy tháng tuổi tùy tiện nói ra, và còn hùng hổ tuyên bố sẽ cùng cô đối mặt!

Trái tim bất an của Diệp Như Hề nhờ vậy mà cảm thấy được an ủi phần nào.

Chỉ dựa vào sức một mình cô, chắc chắn không thể hoàn thành nhiệm vụ siêu khó... khó đến mức khó tin như vậy.

Nhưng thế giới này không chỉ có mình cô, và cô không phải là người duy nhất đang cố gắng sống sót.

Không chỉ con người mà cả Mèo, chó, chim sa cá lặn, cây cỏ hoa lá,... tất cả đều muốn sống sót. Bản thân thế giới này cũng đang nỗ lực tự cứu lấy mình!

Sau khi lần đầu tiên ký kết khế ước với thú cưng thành công, Diệp Như Hề cảm nhận được một nguồn năng lượng ôn hòa phản hồi lại, tác động lên tinh thần và thể chất của cô. Khiến sức mạnh tinh thần tăng lên khoảng 50%, thể chất cũng cải thiện lên khoảng 10%.

Nguyên nhân là vì Tuyết Bảo còn quá nhỏ, cơ thể lại yếu ớt, nhưng sức mạnh tinh thần của nó lại rất mạnh mẽ.

Không phải chỉ khi ký khế ước thành công, cô mới có thể nhận được sự phản hồi sức mạnh từ Tuyết Bảo. Chờ khi Tuyết Bảo đột phá cấp bậc dị năng, cô cũng sẽ tiếp tục nhận được sự phản hồi sức mạnh thông qua khế ước sủng thú!

Xem ra, nếu muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, cô nhất định phải ký kết thêm nhiều thú cưng hơn!

Điều này cũng hợp lý, vì những nguy hiểm mà sau này cô phải đối mặt sẽ càng ngày càng nhiều, càng lúc càng mạnh. Một mình cô không thể đánh bại tất cả, càng nhiều trợ thủ càng tốt!

 

Nghĩ vậy, Diệp Như Hề cảm thấy đã đến lúc bắt đầu tìm kiếm thú cưng tiềm năng thứ hai rồi.

Những ngày tiếp theo, ngoài việc đi du lịch và tích trữ đặc sản ở các thành phố H và S, Diệp Như Hề còn cố ý đến thăm rất nhiều cửa hàng thú cưng khác nhau.

Nhưng vẫn chưa tìm thấy thú cưng nào "đúng gu" khiến cô cảm thấy “động lòng”.

Mang theo ý định "đời này nhất định phải có cả mèo và chó", thú nuôi thứ hai mà Diệp Như Hề muốn là một chú chó.

Vất vả lắm mới sống lại một đời, Diệp Như Hề vẫn quyết tâm muốn nuôi đủ cả chó lẫn mèo. Mèo thì đã có sẵn một con, vậy thú cưng thứ hai mà Diệp Như Hề muốn là một chú chó.



Dù đã xem qua rất nhiều chú chó khác nhau, đẹp có, đáng yêu có, thông minh và ngoan ngoãn cũng có,... nhưng cô vẫn cảm thấy thiếu một chút gì đó. Ngay cả [Ngự Linh đồ giám] cũng không có động tĩnh gì.

Có lẽ, chú chó có duyên với cô vẫn chưa xuất hiện.

Hôm nay, sau khi nói chuyện điện thoại với Thẩm Thanh Húc hơn nửa giờ. Vừa kết thúc cuộc gọi, cô đã đặt vé máy bay đến tỉnh Y vào buổi chiều.

Về phía Thẩm Thanh Húc, anh đã từ chức thành công tại viện nghiên cứu.

Thông qua bạn học cũ làm phó viện trưởng ở bệnh viện tư nhân, anh đã thu thập được một số lượng lớn thuốc thường dùng và một số loại thuốc đặc biệt.

Ngoài ra, anh còn có chuẩn bị thêm một số thiết bị thí nghiệm, dụng cụ pha chế thuốc và thiết bị y tế đã qua sử dụng.

Và cả những máy móc thiết bị mà Diệp Như Hề muốn dùng, để mở một phố ẩm thực và tự sản xuất thức ăn cho thú cưng.

Tuy nhiên, số tiền trong tay Thẩm Thanh Húc cũng được anh tiêu sạch.

Thuốc men, thiết bị y tế, cùng các loại máy móc khác đều rất tốn kém.

Việc Thẩm Thanh Húc có thể gom được những thứ này hoàn toàn nhờ vào mối quan hệ tốt với một anh học trưởng. Bệnh viện tư nhân nơi anh ấy làm việc đang trong giai đoạn nâng cấp toàn bộ thiết bị y tế.

Những thiết bị y tế bị thay ra vẫn còn rất mới, hầu hết chỉ mới sử dụng vài năm.

Ông chủ bệnh viện tư nhân chỉ lấy một chút tiền tượng trưng, rồi tặng toàn bộ thiết bị y tế trị giá hàng tỷ đồng cho Thẩm Thanh Húc.

Dĩ nhiên, không phải tự dưng mà họ cho không. Đó là vì Thẩm Thanh Húc đã giúp cải tiến một số loại thuốc mà ông nội của vị đại gia đó thường xuyên dùng.

Khiến bệnh tim của ông cụ ngoài 70 tuổi khỏi hẳn, huyết áp cao cũng biến mất, mất ngủ, hồi hộp, tiểu đường đều chào tạm biệt. Bây giờ ông ấy có thể ăn ba bát cơm một bữa và leo lên năm tầng lầu mà không hề hụt hơi!

Không cần hỏi cũng biết, chắc chắn Thẩm Thanh Húc đã dùng không ít dược liệu và thực phẩm từ không gian của mình để giúp ông cụ khỏe mạnh trở lại.

Trong cuộc điện thoại, Thẩm Thanh Húc nói khá qua loa, chỉ nói rằng vị đại gia kia có một công ty kinh doanh đá quý. Sắp tới sẽ đến tỉnh Y – một trong những vùng đất nổi tiếng về đá quý để nhập thêm một lô đá thô.

Thẩm Thanh Húc dự định sẽ ghé qua tỉnh Y xem sao, đồng thời khuyên Diệp Như Hể, nếu không có việc gấp thì cũng nên đi một chuyến.



Diệp Như Hề lập tức nhớ lại tình tiết trong nguyên tác. Những người có không gian không chỉ có nữ chính Khương Niệm Vi và – Đại Boss phản diện Thẩm Thanh Húc.

Ngoài những người thức tỉnh dị năng không gian trữ vật, còn có vài người sở hữu ngọc bội gia truyền, hoặc mua đồ cổ từ sạp hàng rong. Sau khi nhỏ m.á.u nhận chủ thì phát hiện bên trong có không gian trữ vật.

Ví dụ như, đại lão làm nền trong truyện - người đứng đầu căn cứ sống sót Huyền Vũ ở thành phố B - Lệ Trường Uyên.

Ngọc bội gia truyền của anh ta có thể trữ vật, thậm chí có thể thông qua hấp thụ năng lượng trong ngọc thạch để mở rộng không gian trữ vật.

Tuy nhiên, theo những gì Diệp Như Hề biết, chỉ có không gian ngọc bội của cô và anh trai mới có thể chứa sinh vật sống, có đất để trồng trọt. Không gian của những người khác chỉ có thể trữ đồ vật.

Không biết không gian ngọc bội của cô, ngoài tinh hạch zombie và hạch thú biến dị, liệu có thể hấp thụ năng lượng trong ngọc thạch hay không?

Khi cô càng tích trữ nhiều vật tư trong không gian, năng lượng trong đó cũng dần trở nên thiếu hụt. Ngoài trừ động thực vật ban đầu trong không gian - vẫn duy trì ở cấp độ một, thì động thực vật mới bổ sung gần đây chỉ đạt tới cấp độ 0.5!

Năng lượng trong không gian hải đảo đang dần cạn kiệt!

Gia sản càng lớn, tiêu hao càng nhiều!

Khi đi dạo qua các cửa hàng trang sức ở trung tâm thương mại, Diệp Như Hề cũng để ý đến các món trang sức bằng ngọc thạch, nhưng không phát hiện thấy bất kỳ d.a.o động năng lượng nào.

Cô không rõ, liệu có phải vì những viên ngọc trưng bày đó không đủ quý hiếm nên không chứa năng lượng? Hay là do chúng không được bảo quản đúng cách, dẫn đến năng lượng tự nhiên bị tiêu tán hết?

Có lẽ, những viên ngọc thô chưa được mài dũa, sẽ có năng lượng mà cô đang cần tìm?

Vì vậy, khi nghe Thẩm Thanh Húc mời cô đến vùng đất nổi tiếng về khai thác đá thô, Diệp Như Hề nôn nóng đến mức không thể ngồi yên được nữa! Cô lập tức đặt vé máy bay ngay.

Khi đặt vé máy bay, cô đã chọn chuyến sớm nất là chiều nay. Diệp Như Hề nhắn tin cho Thẩm Thanh Húc trên WeChat, hỏi: "Anh, người đàn ông mà anh khen là đẹp trai, tốt bụng và hào phóng ấy, tên là gì vậy?"

Những chuyện liên quan đến dị năng không tiện nói qua điện thoại hay phần mềm chat, nhưng chuyện này ngược lại có thể nói.

Thẩm Thanh Húc trả lời: “Anh ta tên là Lệ Trường Uyên.”

Diệp Như Hề: ...?!