Đường Nham sau khi ăn đậu hũ trong phòng làm việc, mấy Phó chủ tịch mới từ trên lầu đi xuống, khi bọn họ thấy Đường Nham lần thứ hai, thái độ của họ lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.
Bọn họ đều vội vàng chạy tới vừa bắt tay vừa khen ngợi, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Đường Nham như tìm được bảo vật quý hiếm gì đó, không ngừng nói cái gì mà thực sự là lợi hại các loại, còn lặng lẽ rỉ vào tai Đường Nham vài câu, hỏi anh ta có thể giúp nhà mình xem phong thủy một chút có được hay không.
Sau khi lên lầu tự mình kiểm tra, bọn họ lúc này mới tin lời Triệu Tiểu Phàm nói, sự nghi ngờ ban đầu của họ đã bị sự thật đánh gục, không ngờ thanh niên trẻ tuổi trước mắt lại có không ít tài năng. Chẳng trách chủ tịch đích thâm tiến cử anh ta, đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài a.
Đường Nham nghe một tràn tân bốc này lại rất thoải mái, thò tay từ trong túi quần áo lấy tấm vé nhỏ tuyên truyền cho của hàng của mình, đưa cho một người trong số họ, dặn bọn họ có chuyện gì có thể đến cửa hàng tìm anh ta.
Sau khi trao đổi với nhau vài câu, Đường Nham đã được một nhóm người vây quanh và đưa ra khỏi tòa nhà, dọc theo đường đi gặp phải công nhân, họ đều xì xào bàn tán về anh, tự hỏi đây là một nhân vật lớn cỡ nào? Đương nhiên trong tài khoản ngân hàng của anh, cũng nhanh chóng nhiều hơn gấp năm số tiền ban đầu.
Khi Triệu Tiểu Phàm ngồi vào buồng lái đã hỏi Đường Nham phải đưa anh đến đâu.
Nghĩ đến chuyện vừa rồi thừa nhận bản là yêu tinh, Đường Nham nói dối rằng chính mình cùng chủ tịch Tô cũng xem như có tình cảm bạn bè qua lại, ông ta ngã bệnh, theo nguyên tắc anh phải đi thăm ông ta một chút, anh để Triệu Tiểu Phàm đưa mình đến bệnh viện.
Yêu cầu này đã làm thay đổi không ít cái nhìn của Triệu Tiểu Phàm về anh, không ngờ vị Đường tiên sinh này còn là một người chủ trọng tình trọng nghĩa, anh hoàn toàn không giống những kẻ giàu kia luôn làm bộ làm tịch tự cho mình là thanh cao, anh quả nhiên là một chính nhân quân tử, rất xứng đáng để học hỏi theo.
Nếu như bị Tô Thiên nghe được tiếng lòng của cô ta lúc này, chắc chắn sẽ nhảy ra hung hăng đánh cô ta một trận, đều là không biết nhìn a, cầm thú sao có thể nói là chính nhân quân tử, đây hoàn toàn là cần phải đi khám giác mạc a.
Xe chạy rất nhanh đã tới bệnh viện, Đường Nham mang theo một giỏ hoa quả mua được ở dọc đường, đi theo Triệu Tiểu Phàm đến một căn phòng vip ở tầng ba
Thời điểm gõ cửa bước vào, Tô Kiến Quốc đang nằm ngửa trên giường, mang kính mắt, cẩn thận lật xem một cuốn sách cũ trong tay.
Mà Tô phu nhân lại yên lặng ngồi một bên giúp ông ta gọt hoa quả.
“Chủ tịch, Đường tiên sinh đến thăm ngài.” Triệu Tiểu Phàm bước lên cúi đầu nói.
Đường Nham vội vã bước lên trước, đặt giỏ hoa quả trong tay lên bàn bên cạnh, mặt mỉm cười chào hỏi: “Ngài khỏe a, Tô tiên sinh, cơ thể thế nào, có khỏe không?”
Tô Thiên ở một bên không kịp chờ đợi lập tức vọt lên trước giường bệnh ngồi xuống, ân cần đánh giá sắc mặt của cha mình, thấy ông ấy tuy rằng bên ngoài có vẻ bị bệnh, nhưng sắc thái vẫn có chút hồng hào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi Tô Kiến Quốc nhìn thấy Đường Nham, vô cùng kinh ngạc, vội vã để cuốn sách trong tay xuống, kêu anh ta ngồi xuống.
“Đường tiên sinh thật là có tâm. Chao ôi, người tôi già rồi cũng trở nên vô dụng, gần đây chuyện gì cũng không thể tự làm được, luôn xảy ra vấn đề. Bây giờ ngay cả công ty cũng không thể giữ được.” Tô Kiến Quốc nhăn mặt cau mày nói.
“Ngài đang nói gì vậy, người sống trên đời đều phải trải qua tam tai ngũ nạn, đây cũng không phải chuyện ngài có thể quyết định, thư kí Triệu đã nói với tôi về tình hình thực tế của tòa nhà đế quốc, vừa rồi chúng tôi đã đi xem qua,, tôi sẽ hỗ trợ tu sữa lại nơi này một chút, hiện tại đã không còn gì đáng ngại, có thể tiếp tục công việc lại như bình thường.” Đường Nham nhanh chóng an ủi.
“Ô, thật sao?” Tô Kiến Quốc kinh ngạc hỏi, quay đầu nhìn về phía Triệu Tiểu Phàm.
Triệu Tiểu phàm vội vàng gật đầu nói rằng: “Là thật, Đường tiên sinh thật sự quá lợi hại, không bao lâu đã giải quyết xong mọi chuyện rồi.”
“Thật sự là quá tốt, tôi ở bệnh viện đều không thể yên tâm nghỉ ngơi, vẫn lo lắng chuyện của công ty, hiện tại cuối cùng cũng có thể yên tâm, thật là cảm ơn anh rất nhiều, Đường tiên sinh, tôi biết cậu nhất định có biện pháp.” Tô Kiến Quốc vẻ mặt cảm kích nói rằng.
“Ha ha, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.” Đường Nham không thoải mái với thái độ cung kính của ông ta, dù sao con gái ông ta cũng bị anh lợi dụng cả ngày rồi.
Tô phu nhân cũng đi tới chào hỏi, mấy người nói chuyện một hồi, cho đến khi Tô Thiên xác nhận cha mẹ đều mạnh khỏe, Đường Nham mới từ biệt rời đi.
Vẫn là Triệu Tiểu Phàm lái xe, lúc này trời đã nhá nhem tối, đến khi về đến cửa hàng nhỏ nhà mình, tạm biệt Triệu Tiểu Phàm, Đường Nham cùng lúc này gọi điện thoại cho Trương Lương, nói chuyện đã xảy ra hôm nay.
Biết được Đường Nham vừa ra tay, đã tăng gấp năm lần tiền sổ sách, Trương Lương vui vẻ không ngớt, trong lòng âm thầm tán thưởng một phen, quả thật là quá tinh mắt, anh ta chỉ biết, dựa vào Đường Nham, vị đại Phật này nhất định anh ta có thể thuận lợi làm giàu.
Sau khi về đến nhà, Đường Nham không kịp nghỉ ngơi, anh vội vàng tìm ra bộ kinh Phong Thủy do Tô Thiên phiên dịch và bắt đầu tìm cách trấn áp tà ma.
Ứng Với Phong được anh cử ra ngoài để điều tra xem những vùng lân cận có cô hồn dã quỷ thường lui tới, còn lại Tô Thiên lại bị yêu cầu tiếp tục phiên dịch chân kinh.
Cầm lấy cuốn Phong Thủy chân kinh, chép lại từng câu trên đó, sau đó sẽ dùng điện thoại di động để dịch chúng thành những câu mà người bình thường có thể hiểu được, quá trình này rất khô khan vô vị.
Nhìn một hồi, Tô Thiên có chút không mở mắt ra được, nếu không làm như vậy, cô sợ Đường Nham sẽ tìm cơ hội để bắt nạt mình, cho nên cô chỉ có thể kiên cường chống đỡ một chút.
Ngay khi cô đang buồn ngủ, đột nhiên, một câu nói được dịch ra thu hút sự chú ý của cô.
Đợi khi khế ước linh hồn đầy tớ ma xảy ra biến hóa và đạt đến cấp độ bốn, còn có thể phát sinh một loại năng lực ẩn núp, đó là có thể tạm thời thoát khỏi trong tay chủ nhân, có thể đến một nơi xa hơn tùy ý hoạt động, cụ thể thời hạn là dựa vào sức mạnh của linh hồn đầy tớ làm chuẩn, hơn nữa chỉ có thể sử dụng một lần, sau khi vượt quá thời hạn, bất kể cơ thể người ở vị trí nào, nó sẽ tự động trở về bên chủ nhân.
Tạm thời thoát khỏi bàn tay của chủ nhân còn có loại chuyện tốt như này làm Tô Thiên vui mừng muốn nhảy cởn lên, vừa định hét lớn một tiếng, lại đột nhiên nhớ đến Đường Nham vẫn đang bên cạnh, nếu như để anh biết chuyện này, anh sẽ có phòng bị đối với cô.
Vì vậy cô nhanh chóng kiềm chế kích động trong lòng, lén lút đem những lời này xóa đi, hắc hắc, dù sao từ khi bắt đầu dịch Phong Thủy chân kinh, Đường Nham cũng không nhìn qua bản gốc, cô không nói, anh ta tuyệt đối không thể biết có loại chuyện như vậy.
Rõ ràng là trời cùng giúp cô a, lúc xế chiều còn đang suy nghĩ làm sao tìm được cơ hội trừng trị tên khốn nạn này, không ngờ bây giờ mọi chuyện đã ổn thỏa, chỉ cần cô có thể tạm thời thở ra một ngụm ác khí, sau này bị bắt nạt nhiều hơn nữa cô cũng chấp nhận.
Còn bây giờ, đương nhiên là phải lên kế hoạch cẩn thận một chút, làm sao có thể sử dụng hiệu quả khoảng thời gian quý báu này.