“Vậy cậu ở cùng với nó không sợ à?” Trương Lương nhớ lại những phim kinh dị từng xem. Nữ quỷ trong đó đều là tóc dài xõa vai, sắc mặt trắng bệch, khóe môi đầy máu, mắt cũng lạnh như băng, muốn có bao nhiêu dọa người thì có bấy nhiêu. Anh ta chỉ suy nghĩ một chút đã thấy đáng sợ cực kỳ.
“Sợ cái gì mà sợ? Lần nào tôi thấy cô ấy cũng như uống mấy chai thuốc kích thích vậy.” Đường Nham dứt lời, mặt lại treo nụ cười hèn mọn bỉ ổi mang tính thương hiệu.
“A, cho tôi xem dáng vẻ nữ quỷ kia thế nào chút đi?” Trương Lương vừa thấy dáng vẻ này của Đường Nham, lập tức bị khơi lòng tò mò lên.
“Được, nể tình anh em của chúng ta, hôm nay sẽ để cậu mở mang tầm mắt.” Đường Nham hào phóng đồng ý lập tức.
Ôm một em gái ma xinh đẹp lại không thể chia sẻ với người khác, thực sự rất không vui vẻ gì. Cho nên anh mới không kiềm được mà muốn khoe khoang trước mặt Trương Lương một trận.
Anh lấy balo trên vai xuống, móc nước Vô Căn, ra hiệu cho Trương Lương bôi lên mắt. Chờ anh ta làm theo xong anh mới lấy hồ lô nhỏ ra, mở nắp.
Một luồng khí đen nhanh chóng nhẹ nhàng đi ra, ngưng tụ lại thành một bóng dáng xinh đẹp yểu điệu.
Chờ Trương Lương nhìn rõ dáng bóng dáng kia, tầm mắt cũng không dời ra nổi nữa.
Khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp tinh xảo, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng mà lại có dáng người câu hồn đoạt phách. Tấm vải mỏng manh miễn cưỡng che lại vị trí quan trọng. Những chỗ khác thì hoàn toàn lộ ra trong không khí, trắng bóng một khoảng khiến mắt Trương Lương sáng tới mức hoa lên.
Hai hàng máu tươi trào ra từ mũi Trương Lương, nhỏ lên áo sơ mi trắng của anh ta như đóa mai đỏ bỗnh nhiên xuất hiện vậy.
Đường Nham bị giật mình vì dáng vẻ này của anh ta, vội vàng đi tới, vỗ mạnh lên vai anh ta một cái, nói: “Trời ạ, Trương Lương, tỉnh lại, tỉnh lại đi.”
“Á, sao thế? Có chuyện gì à?” Lúc này mạch suy nghĩ của Trương Lương mới thay đổi, quay trở lại, nhìn Đường Nham bỗng xuất hiện bên cạnh mình, tò mò hỏi.
“Cậu ấy, đúng là hết chỗ nói rồi. Thằng nhóc cậu gặp không ít gái đẹp rồi mà còn có phản ứng lớn như vậy à? Nhìn mù mờ còn chưa tính, nhìn tới nỗi máu mũi chảy xuống nhiều bao nhiêu.” Đường Nham nói đầy bất đắc dĩ.
“Máu mũi?” Trương Lương mơ mơ màng màng đưa tay sờ mũi một cái, đặt đến trước mắt nhìn. Quả nhiên trên tay có thêm không ít máu. Sắc đỏ thẫm kích thích thần kinh anh ta, khiến anh ta rùng mình một cái, lúc này mới tỉnh táo hoàn toàn.
Anh ta lập tức vừa xấu hổ vừa không được tự nhiên, bịt thẳng mũi chạy vào nhà vệ sinh.
Thấy dáng vẻ ngượng ngùng của anh ta, Đường Nham vui tới mức eo cũng cong không thẳng lại được.
Lúc này, Tô Thiên cũng mới hiểu được tình hình trước mắt. Thì ra là người đàn ông xa lạ này cũng có thể nhìn thấy mình. Cô nhớ lại cách ăn mặc của mình. Dùng dáng vẻ này để người khác thấy được khiến cô tức tới mức toàn thân run lên, bwóc lên nhéo mạnh vào tay Đường Nham một cái.
“Ái ối, đau.” Đau đớn truyền tới bất thình lình khiến Đường Nham không kiềm được mà kêu to thành tiếng, vội vàng tránh qua một bên. Lúc này anh mới nhìn rõ người ra tay là Tô Thiên, lập tức nổi giận.
“Cô làm cái gì thế hả? Muốn mưu sát chủ nhân của mình à? Mấy ngày này không dùng roi da chào hỏi cô, da lại ngứa có phải không?”
“Cái tên khốn nhà anh, vậy mà lại để người khác thấy dáng vẻ này của tôi.” Tô Thiên nổi giận đùng đùng nói.
“Kêu la cái gì? Dáng vẻ này thì làm sao? Cũng không nhìn thấy hết của cô. Tôi cũng không ngại, cô có cái gì mà phàn nàn?” Đường Nham hừ lạnh một tiếng, nói đầy không khách sáo.
“Anh…Anh quá đáng thật.” Tô Thiên bị tức không chịu được vì lời anh, cũng bất chấp tất cả, lập tức giơ móng tay dài nhọn ra xông lên.
Khí thế của Đường Nham lập tức hạ xuống, ba chân bốn cẳng bỏ chạy, vừa chạy vừa kêu lên: “Cái em gái nhà cô. Chủ nhân cho cô ra ngoài hấp thu sức mạnh, cô không cảm ơn còn chưa tình, lại còn dám ra tay với tôi.”
Hấp thu sức mạnh? Tô Thiên nghe thấy bốn chữ này thì ngẩn người, động tác lập tức dừng lại.
Cô nhớ tới lần trước hấp thu lực tín ngưỡng xong thì trên người lập tức tăng thêm một phần sức mạnh, lập tức dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Đường Nham. Sự khao khát với sức mạnh khiến cô lập tức ném chuyện không vui lúc trước ra sau đầu.
Tốc độ trở mặt không thua lật sách.
Lúc này Đường Nham mới dừng lại, tay đè lên cạnh bàn, thở hổn hển từng hơi từng hơi.
Tính sai rồi tính sai rồi. Sớm biết thế thì cầm roi da nhỏ theo nếu không anh cần gì phải xoay người chạy trối chết, quất thẳng một roi qua để xem cô có còn dám không nghe lời không.
Hừ, kiên nhẫn chút, chờ về rồi sẽ trừng phạt nô lệ nhỏ không nghe lời này.
“Khắp nơi trong phòng này đều có sát khí còn sót lại. Cô thử xem có thể từ từ hấp thu chúng vào người hết không.” Đường Nham dặn dò.
Tô Thiên khẽ gật đầu, nhắm mắt lại, dùng lực tinh thần để cảm nhận sát khí trong không gian, sau đó điều động khí đen trong hồn phách, dẫn dắt chúng ra ngoài, hợp lại với sát khí.
Hai thể khí dung hợp vào cùng một chỗ rất nhanh, sau đó lại nhẹ nhàng thổi vào trong hồn phách cô. Tô Thiên lập tức cảm thấy sức mạnh của mình lại tăng lên một bậc. Toàn thân cô nhẹ nhàng, vô cùng dễ chịu. Cô cúi đầu nhìn thì phát hiện một đoạn cánh tay đã thực thể hóa rồi.
Điều này khiến cô vui vẻ lên, chạy tới chạy lui trong phòng, hấp thu hết tất cả sát khí, không để thừa lại một chút xíu nào.
Mà mức độ thực hóa hồn phách của cô cũng từ cánh tay lan tới cả nửa người.
Đường Nham nhìn hai luồng mềm mại nặng trĩu dường như lúc nào cũng có thể khiến áo rách ra chằm chằm, trong lòng như bị mèo cào, nhột muốn chết. Chờ lát nữa cô hấp thu xong lực tín ngưỡng của Trương Lương thì nửa người trên có thể gần thực thể hóa xong rồi. Rốt cuộc có thể sờ tới thứ mình tha thiết ước mong rồi. Anh chỉ nghĩ thôi đã thấy vui vẻ.
Bên kia, Trương Lương xông vào nhà vệ sinh, lập tức mở vòi nước rưa sạch vết máu trên mặt, sau đó ngửa đầu ra, mãi tới khi mũi không còn chảy máu nữa mới ngừng lại. Anh ta quay người lại, nhìn bản thân đầy nhếch nhác trong gương.
Trên quần áo dính rất nhiều vết máu đọng, tóc ướt chèm nhẹp dính vào mặt, thực sự là vô cùng thê thảm. Anh ta không kiềm được mà cười khổ một tiếng.
Đường Nham này thật đúng là lợi hại, vậy mà lại nuôi một con nữ quỷ xinh đẹp như thế. Mình còn đang lo lắng cho sự an toàn của người ta. Tiếc là cô đã biến thành một quỷ hồn rồi, nếu không ngủ với người đẹp nưh thế một lần đúng là chết cũng đáng giá.
Á phì phì, mình ở đây nghĩ bậy gì thế? Đường Nham còn đang chờ bên ngoài, việc chính quan trọng hơn. Về phần gái đẹp ấy à, trên thế giới này không thiếu con gái trẻ tuổi khuôn mặt xinh đẹp. Anh cả Trương anh ta ngoắc ngón tay là đã có người xếp hàng muốn nhảy vào lòng rồi.
Vừa nghĩ như thế, Trương Lương cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Trái tim đập thình thịch không ngừng cũng từ từ yên tĩnh lại. Chờ hoàn toàn khôi phục bình thường anh ta mới đi ra từ trong nhà vệ sinh.
Đường Nham vừa thấy anh ta thì vội vàng lớn tiếng nói: “Mau qua đây. Tôi đã đốt hương nến rồi. Chỉ cần cậu ngoan ngoãn đọc chú ngữ là được rồi.”