Năm đó quả thật ông đã lấy tiền, hơn nữa giá họa cho chú của Diệp Hiên Nhiễm, người kia Diệp Hiên Nhiễm cũng đã cho tìm hiểu qua, là đối thủ lớn nhất của chú cậu, đối thủ cạnh tranh buôn bán lớn nhất, năm đó bởi vì xảy ra tai nạn giao thông nên chú cậu cũng được gọi lên nói chuyện, mà người lại thắng được hạng mục mà hai nhà đang cạnh tranh.
Sau khi Lương Hạo thẳng thắn thừa nhận, trên mặt trở nên thoải mái, cũng cảm thấy áy náy: "Thật ra thì qua từng ấy năm, tôi thực sự thấy mình có tội, nhưng khi đó tôi rất cần tiền, thật xin lỗi, thật sự xin lỗi. Thật ra thì tôi cũng đã nghĩ đến việc đi tự thú, nhưng do tôi quá nhát gan, thật xin lỗi." Vừa nói, ông liền bật khóc.
Lạc Tử Tinh nói cho ông biết quyết định của ba cô, Lương Hạo nói ngày khác nhất định sẽ tới cửa nói xin lỗi, hơn nữa sau khi biết được Lạc Tử Tinh chính đứa bé năm đó bị đụng phải, càng thêm xấu hổ không biết nên làm cái gì bây giờ, mở ngăn kéo cầm một xấp tiền muốn đền bù lại cho Lạc Tử Tinh, nhưng Lạc Tử Tinh lại cự tuyệt, hiện tại bọn họ rất tốt, huống chi, tiền cũng mua không được sức khỏe.
Trên đường trở về, Lạc Tử Tinh thở phào nhẹ nhõm, biết sự thật, Lạc Tử Tinh cũng không cảm thấy thư giãn, nhưng khoảng cách giữa cô và Diệp Hiên Nhiễm, đã bị xóa bỏ. Lúc trước cô đã đồng ý với Diệp Hiên Nhiễm sẽ cùng nhau vượt qua tất cả trở ngại giữa bọn họ, nhưng cũng không thực sự đồng ý khôi phục quan hệ của bọn họ, chỉ là bọn họ thực sự rất yêu nhau, không thể chịu được sự chia ly, nên mới duy trì quan hệ mập mờ như vậy.
Lạc Tử Tinh cảm thấy hơi mệt, dựa vào bả vai của Diệp Hiên Nhiễm, hỏi thăm tình trạng hiện tại của đối thủ cạnh tranh với chú cậu. Diệp Hiên Nhiễm cẩn thận suy nghĩ một chút, nói: "Mình có chút ấn tượng, bởi vì vụ lừa gạt tài chính mấy năm trước, bị kết án hình sự, hiện trạng vẫn còn ở trong tù."
Thì ra là người xấu sẽ thật sự có báo ứng, Lạc Tử Tinh nhắm mắt lại, lặng lẽ nghĩ.
Sau khi về nhà, Lạc Tử Tinh nói sự thật cho Lạc Văn Viễn, Lạc Văn Viễn lại không có phản ứng gì đặc biệt, ngược lại vô cùng quan tâm Lạc Tử Tinh: "Vậy con cùng Diệp Hiên Nhiễm có thể yên tâm ở cùng một chỗ, chúc mừng con, Tiểu Tinh."
Lạc Tử Tinh cau mặt: "Chuyện cũng không dễ dàng như vậy đâu ba, còn phải vượt qua cửa ải của công ty nữa."
"Nhưng ba đối với các con có lòng tin." Lạc Văn Viễn chớp mắt, hai đứa nhất định sẽ đạt được hạnh phúc."
Lạc Tử Tinh nhẹ nhàng gật đầu, bọn họ nhất định sẽ đạt được hạnh phúc, đúng không, nếu không thì quá có lỗi với tình yêu của bọn họ.
Buôn bán phồn vinh trên đường, người đến người đi, cửa hàng bán đồ uống và đồ tráng miệng mở máy điều hòa không khí, có rất nhiều người đi dạo phố mệt mỏi đều vào trong đây nghỉ chân. Lạc Tử Tinh ngồi ở ghế trước, trước mặt bày một chiếc thuyền chuối xinh đẹp, nhưng cô lại không động, ngược lại nhìn cô gái đối diện.
Diệp Thi Thi sau một năm lớn lên, dần dần trưởng thành, mặt mũi càng xinh đẹp hơn, lại mang chút hơi thở của thiếu nữ trưởng thành, tựa hồ cô đã qua thời kỳ nổi loạn, cả người so với trước đáng yêu hơn rất nhiều.
Lần này cũng là Diệp Thi Thi hẹn cô ra nói chuyện một chút, Lạc Tử Tinh đã định không đồng ý, dù sao sau buổi nói chuyện lần trước, cũng chưa gặp lại lần nào, Lạc Tử Tinh cũng không cảm thấy có cái gì cần nói, nhưng Diệp Thi Thi lại mong cô nhất định phải tới, Lạc Tử Tinh không cách nào cự tuyệt, chỉ có thể đồng ý.
"Chị Tiểu Tinh." Diệp Thi Thi mở miệng trước, có chút ngượng ngùng nói, "Trước đây em có nói rất nhiều lời tổn thương chị, thật xin lỗi."
"Không sao, cũng đã qua." Dù thế nào Diệp Thi Thi cũng nhỏ cô nàng một chút, Lạc Tử Tinh sẽ không so đo với cô.
Diệp Thi Thi lại càng thêm áy náy: "Trước đây em có phần hơi quá, bởi vì muốn tốt cho anh trai, cho nên mới nói nhiều lời quá đáng như vậy, hiện tại em xin lỗi. Lần trước chị nói những lời đó, em thực sự đã suy nghĩ lại, hơn nữa sau khi có bạn trai rốt cuộc em cũng hiểu rõ, cho nên, lần nữa nói một tiếng xin lỗi, chị nhất định phải ở cùng một chỗ thật hạnh phúc với anh, anh trai em rất thích chị."
Trọng điểm mà Lạc Tử Tinh chú lại ở đoạn Diệp Thi Thi có người yêu, cô hơi tò mò nói: "Em yêu?"
"Không, em yêu thầm anh ấy, nhưng em tin tưởng nhất định em sẽ theo đuổi được anh ấy." Diệp Thi Thi nắm tay thành nắm đấm.
Lạc Tử Tinh không nghĩ tới Diệp Thi Thi cũng sẽ có ngày thầm mến mội người, cảm thấy cô thay đổi rất lớn, không khỏi nở nụ cười: "Vậy thì cố gắng lên, nhưng yêu sớm không tốt, em nên chú ý học tập hơn."
Diệp Thi Thi nghĩ rằng Lạc Tử Tinh sẽ ủng hộ cô, không nghĩ tới lại bảo cô chú ý học tập, không khỏi nheo mắt lại, kéo dài giọng: "Nếu như em nhớ không lầm, chị và anh trai em cũng là yêu sớm, phải không chị Tiểu Tinh."
Lạc Tử Tinh cũng cười híp mắt: "Đúng vậy, nhưng chị luôn là hạng nhất."
"Được rồi, chị thắng." Diệp Thi Thi bị đánh bại.
Mặc dù nói Diệp Thi Thi ủng hộ cũng không thể giải quyết vấn đề gì, nhưng Lạc Tử Tinh vẫn rất vui vẻ, cũng bắt đầu mong đợi, ngày cô cùng Diệp Hiên Nhiễm có thể ở chung một chỗ.
Nhưng ai ngờ, chuyện cũng không sẽ không thuận buồm xuôi gió như vậy.
Ngày Lạc Tử Tinh vừa kết thúc kỳ thi cuối kỳ, sau đó là nghỉ đông, Lạc Tử Tinh có thể đến phòng luyện tập với TK cả ngày, hơn nữa chuẩn cho các hoạt động tuyển chọn vào năm tới, quá khứ, bọn họ đã từng tham gia thi đấu, nhưng bởi vì giọng của Diệp Hiên Nhiễm, mà giữa đường lại bỏ dở, sau đó người nào đạt hạng nhất, Lạc Tử Tinh cũng không chú ý, ở trong lòng của cô, hạng nhất vĩnh viễn đều là TK.
Người thuận lợi đạt được thứ hạng trong cuộc thi, mà có thể ra mắt, sau đó phát hành album, từ đó bọn họ sẽ từ thực tập sinh, lột xác thành ngôi sao mới.
Nhưng lúc này, công ty cho nên biết giọng Diệp Hiên Nhiễm vẫn tồn tại vấn đề, mà mọi người đều biết, làm ca sĩ, cổ họng nhất định phải rất khỏe mạnh, lúc nào cũng phải giữ trạng thái hoàn hảo nhất. Ngay lập tức, công ty quản lý liền bắt đầu thảo luận, rốt cuộc có cần giữ lại TK hay không.
Công ty quản lý chia làm hai nhóm người, một nhóm cảm thấy, TK vô cùng ưu tú, chỉ cần ra mắt, nhất định sẽ tỏa sáng: rực rỡ, huống chi Diệp Hiên Nhiễm đã hồi phục, mặc dù có khả năng tái phát, nhưng chỉ xảy ra khi sử dụng quá nhiều, nếu như giữ vững thật tốt, nhất định không thành vấn đề, một nhóm khác lấy ba của Tống Nina đứng đầu, kiên quyết muốn đem TK giải tán, bởi vì TK kiên quyết không phục tùng quản lý, hơn nữa Diệp Hiên Nhiễm còn có vấn đề như vậy, có thể chống đỡ để ra mắt hay không cũng không biết.
Lâm Mộng đặc biệt tức giận, vừa cố gắng khơi thông quan hệ, vừa tra tới cùng là ai tiết lộ tin tức này. Bởi vì tình trạng Diệp Hiên Nhiễm, Lâm Mộng chỉ báo cho tổng giám đốc của Tinh Nghệ, mà lúc ấy tổng giám đốc đã đồng ý để TK tiếp tục tồn tại.
Nhưng nếu như toàn bộ quản lý phản đối, ngay cả là tổng giám đốc cũng không thể nào không nghe ý kiến, chuyện như vậy có thể trở nên rất khó giải quyết.
Cuối cùng tra được, lại là Tống Nina đang giở trò.
Mấy ngày nay Diệp Hiên Nhiễm bị cảm, cổ họng có chút không thoải mái, Lạc Tử Tinh đặc biệt lo lắng, liền dẫn Diệp Hiên Nhiễm đi bệnh viện kiểm tra, lại không ngờ sẽ đụng phải Tống Nina, vốn là không cảm thấy có gì không đúng, nhưng lại không nghĩ tới vì vậy mà cô ta biết được tình trạng của Diệp Hiên Nhiễm.
An Triệt an ủi Lâm Mộng: "Dì Mộng, không có chuyện gì, tin tưởng cuối cùng nhất định sẽ không có chuyện gì."
Úy Trì An Minh cũng nói: "Hiện tại có một nửa người ủng hộ chúng ta, đã là kết quả rất tốt."
Lạc Tử Tinh vừa muốn nói chuyện, khóe mắt lại thấy Diệp Hiên Nhiễm trầm mặc đứng, sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhưng nhìn ra được tâm tình cũng không được tốt lắm, tay cũng nắm thành quyền. Nhất thời Lạc Tử Tinh cảm thấy đau lòng, đi tới cầm tay của cậu, thấp giọng an ủi: "Nhiễm, đừng lo."
Diệp Hiên Nhiễm gật đầu: "Mình biết, nhưng..."
Vốn dĩ Diệp Hiên Nhiễm chính là một người tốt bụng, gặp phải tình huống như vậy, nhất định sẽ tự trách, lời của Lạc Tử Tinh khiến cho An Triệt cùng Úy Trì An Minh lực chú ý cũng tập trung tới đây, nhất thời cười an ủi: "Không sao, Nhiễm, mọi người đều là anh em, nếu như không thể sóng vai chiến đấu, thành công còn có ý nghĩa gì."
Lạc Tử Tinh cũng dùng sức gật đầu: "Đúng, An Triệt nói rất đúng, nếu như không thể sóng vai chiến đấu, thành công còn có ý nghĩa gì, Nhiễm, đừng lo lắng, tin tưởng quản lý sẽ không loại bỏ mọi người!"
Diệp Hiên Nhiễm nhìn Lạc Tử Tinh, đột nhiên đưa tay, dùng sức ôm lấy cô, sau đó cũng ôm lấy Úy Trì An Minh cùng An Triệt, cuối cùng, cũng nhẹ nhàng ôm Lâm Mộng, sau đó sải bước đi ra ngoài.
"Nhiễm, cậu muốn làm gì?!" Lạc Tử Tinh vội vàng gọi cậu.
Diệp Hiên Nhiễm dừng lại, xoay người, khuôn mặt luôn luôn trầm tĩnh lộ ra một nụ cười, giống như băng tuyết tan rã, vạn vật hồi phục, cực kỳ đẹp trai: "Cố gắng đi tranh thủ một chút."
Lạc Tử Tinh cũng đi theo cười lên: "Nếu nói muốn sóng vai chiến đấu, tại sao có thể chỉ một mình cậu đi."
An Triệt cùng Úy Trì An Minh đi lên trước: "Lúc trước bọn mình không vứt bỏ cậu, bây giờ cậu lại muốn vứt bỏ bọn mình sao, đi, cùng nhau!"
Lâm Mộng nhìn bọn họ, trong đôi mắt toát ra tia vui mừng, trên người bọn họ vẫn có một loại khí chất vô cùng đặc biệt, gọi là ăn ý.
Bốn tuấn nam mỹ nữ cùng nhau xuất hiện ở cửa phòng họp, cực kỳ gây chú ý, bọn họ vừa xuất hiện, quản lý đang họp liền yên tĩnh lại, đồng loạt nhìn sang hướng bọn họ. Úy Trì An Minh gõ cửa một cái, mỉm cười nói: "Xin lỗi vì làm phiền, nhưng chúng tôi có vài lời muốn nói, vì vậy hy vọng có thể cho chúng tôi hai phút."
Quản lý hai mặt nhìn nhau, không biết bọn họ muốn làm cái gì, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Diệp Hiên Nhiễm đi lên trước, hướng bọn họ cúi đầu một cái: "Rất xin lỗi bởi vì chuyện của tôi khiến cho mọi người phải khó xử như vậy. Cổ họng của tôi đã khôi phục, trừ phi mệt nhọc quá độ, nếu không sẽ không tái phát. Một ca sĩ có cổ họng khỏe mạnh, nếu như luôn nằm trong trạng thái mệt nhọc lâu dài, cũng sẽ xảy ra vấn đề, nhưng Tinh nghệ là một công ty rất tốt, đối với mỗi công nhân viên cũng vô cùng quan tâm, tôi tin tưởng sẽ không xảy ra tình trạng mệt nhọc quá độ, nói cách khác, cổ họng của tôi, sẽ không xuất hiện vấn đề. Mặc dù cho tới nay TK đều không coi là thuận lợi, nhưng tôi tin tưởng, tất cả những chuyện xảy ra đều là vì muốn tương lai chúng tôi trở nên tốt hơn. Cho nên tôi dám ở chỗ này nói, TK tuyệt đối sẽ không khiến cho mọi người thất vọng."
Nói xong Diệp Hiên Nhiễm lại hơi cúi người chào.
Lạc Tử Tinh nhìn Diệp Hiên Nhiễm, trong lòng cực kỳ xúc động, từ trước đến nay Diệp Hiên Nhiễm cũng chưa từng nói một đoạn văn dài như vậy, vì chuyện này, mới phá lệ cực kỳ chân thành và thuyết phục.
Phòng họp trầm mặc một chút, hồi lâu, có một người đàn ông trung niên tán thưởng nhìn Diệp Hiên Nhiễm, gật đầu nói: "Không tệ, thanh xuân ngắn ngủi, cũng nên cố gắng nở rộ. Tôi vẫn luôn rất có lòng tin đối với TK, không bằng trong cuộc thi kế tiếp mọi người cùng nhau nhìn xem, xem đến tột cùng bọn họ có bao nhiêu ưu tú."
Cứ như vậy, cuộc chiến liên quan đến sinh tồn của TK được mở ra.