Sổ Tay Công Lược Vạn Người Mê

Chương 46: Công lược đế vương lãnh khốc (6)




Edit: Min Heun

Beta: LinhLan601

Canh bát trân, hoành thánh tôm bích ngọc, cá lóc quế...

Từng nhóm cung nữ bưng các món ăn được làm vô cùng tinh xảo, hương vị tuyệt sắc tiến vào, đặt từng món xuống.

Lúc này, một tiểu thái giám tiến lên dùng ngân châm thử độc, sau đó lại có một thái giám khác mỗi món đều gắp lên ăn thử.

Sau khi toàn bộ thức ăn đều đã được thử qua không có độc, thì đôi giày minh hoàng kia mới chậm rãi đi tới.

Các cung nữ hầu hạ một bên nhanh chóng cúi đầu, nhưng tim lại đập rất nhanh.

Bệ hạ quả thực rất đẹp, mày kiếm sắc bén, mũi thẳng cùng đôi môi hơi nhếch lên đều làm các nàng tâm hoa nhộn nhạo.

Huống chi, hiện giờ bệ hạ còn tuổi trẻ, chỉ mới có hai mươi hai tuổi.

Hậu cung cũng không có một vị phi tần, lần này tuyển phi chính là vì làm cho hậu cung có thêm màu sắc.

Động tác ăn cơm của hoàng đế Sở Càn vẫn tao nhã, nhưng mày thì cau chặt lại.

Đại thái giám một bên chia thức ăn nhẹ giọng hỏi: "Bệ hạ, ngài có phải có chuyện gì phiền lòng?"

Sở Càn thở dài: "Huy ca nhi, vẫn còn chưa nói được."

Đại thái giám theo Sở Càn mười lăm năm, từ nhỏ liền hầu hạ bên người Sở Càn, đương nhiên là có thể hiểu rõ thánh ý nhất.

Hắn nói: "Bệ hạ không cần lo lắng, tiểu điện hạ hồng phúc tề thiên, tự nhiên sẽ có quý nhân giải ưu, hóa hiểm thành an."

Sở Càn không nói chuyện nữa, dùng chút thức ăn xong liền buông đũa xuống, tiếp tục đi xem tấu chương.

Đại thái giám cung kính đi theo hoàng đế, khoanh tay đứng bên cạnh, không dám nhiều lời.

***

Hoàng đế ở bên kia ăn no, nhưng Mộng Nhã lúc này lại ôm bụng mà nằm ở trên giường.

May mắn là gia gia cô đã từng là thái phó, cho nên mới có được một phòng đơn cho một người ở.

Suy nghĩ hôm nay cô chỉ được ăn một cái màn thầu thôi, thật sự rất đói.

Hệ thống nhìn Mộng Nhã, nói: "Ký chủ, nếu không sau khi hoàn thành xong thế giới này ngươi đi học tập võ thuật đi, như vậy liền có thể đi lấy trộm thức ăn."

Mộng Nhã ánh mắt sáng lên, phảng phất giống như cô đã hóa thân thành võ lâm cao thủ, vượt nóc tường băng, tiến vào Ngự Thiện Phòng trộm một cái màn thầu dễ giống như là lấy đồ ở trong túi.

Cô nói: "Đây là một ý kiến hay."

Mộng Nhã cuối cùng vẫn là ôm bụng đói đi ngủ. Trong mộng, cô nhìn thấy một con vịt quay giương nanh múa vuốt xoay vòng vòng trước mặt. Nước miếng Mộng Nhã chảy xuống nhưng làm thế nào cũng không thể bắt được nó.

Đột nhiên, Mộng Nhã tỉnh lại, vịt quay lập tức biến mất.

"Rầm."

Thật đói.

Mộng Nhã rửa mặt qua loa xong, đem đầu tóc chải thành kiểu tóc cung nữ hay chải. Dù không trang điểm, nhưng mày đẹp mắt to, một động tác của cô cũng trở thành một bức tranh mỹ lệ.

Cô lại đi tới Ngự Thiện Phòng.

Hôm nay, vẫn là thái giám ngày hôm qua canh gác.

"Đại ca, cái này là cái gì, thơm quá."

Mộng Nhã nuốt nước miếng, nhất định là vịt quay! Thơm quá, thật muốn ăn!

Thái giám kia cười nói: "Ngươi là cung nữ trong cung nào, như thế nào luôn ăn không đủ no? Tới đây, vừa lúc có món vịt quay mà nhà bếp không cần đến, cầm đi ăn đi."

Mộng Nhã trừng mắt to nhìn, nhà bếp không cần đến cũng thơm như vậy sao?

Cô cũng không phải là hoàng đế, không hề bắt bẻ những điều này. Nhưng nói cũng đúng, Ngự Thiện Phòng nấu món gì, cũng đều đặc biệt ngon!

"Đại ca, một con này đều cho ta sao?"

Đại thái giám kia cười nói: "Bệ hạ chúng ta chỉ ăn chân vịt với thịt thôi, còn mấy phần khác đều không ăn, liền thưởng cho ngươi đó."

Mộng Nhã vội vàng nói: "Cảm ơn đại ca!"

Cô ôm vịt quay chạy tới phía sau núi giả ngày hôm qua, ngoài dự đoán, tiểu nam hài kia cũng ở đây.

Nhìn thấy vịt quay trong ngực Mộng Nhã, trong mắt hắn bắn ra tia sáng.

Mộng Nhã: "......"

Không cần làm bộ dáng như vậy, ta một phần cũng nhất định không chia cho ngươi đâu nha!

Nhưng cuối cùng, Mộng Nhã với tiểu nam hài kia lại cùng nhau phân chia con vịt quay này.

Xong việc, hai người vuốt bụng tròn vo dựa vào trên núi giả phơi nắng.

"Ăn no thật thoải mái a."

Cô nhìn bộ dáng của tiểu nam hài kia, mặt mày đều mang theo ý cười.

20/8/2018

-----------oOo----------

Heun: Haizzz, nàng LinhLan lại mất biệt tâm tích nữa rồi. Huhu có ai khổ như ta hông T^T Ai thấu hiểu nỗi đau này~~

LinhLan: Đã beta.

Thật sựlàta bận lắmnàng. Sangtháng mới rảnhđược. Hic.