Trên đường lớn, Chu Bột dẫn đại quân hướng về phía đông vội vàng cấp tiến theo Hoàn Thủy.
Hai canh giờ trước, Chu Bột vừa mới nhận được tin của Mai Quyên, nói rằng rất có khả năng quân Sở sẽ đi theo đường Cức Bồ vượt qua Hoàn Thủy, Chu Bột liền ý thức được tình hình. Hiển nhiên, Hạng Trang và Úy Liễu đã ý thức được rằng quân Sở đã rơi vào lưới bên trong quân Hán, bởi vậy mới có thể liều lĩnh mà cấp tiến về phía đông, với ý đồ phá vòng vây mà đi ra.
Phải thừa nhận rằng, ánh mắt của Hạng Trang và Úy Liễu vẫn rất là cay độc.
Theo Cức Bồ vượt qua Hoàn Thủy, vô hình trung là đã phá hủy được vòng vây của quân Hán. Bởi vì, quân Hán nếu muốn vượt qua Hoàn Thủy, cũng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là cũng theo chỗ nước cạn Cức Bồ qua sông, hoặc là dùng thuyền qua sông. Nhưng cho dù có lựa chọn nào đi nữa, quân Hán cũng cần phải có thời gian, và khi quân Hán qua được sông, cũng sẽ rơi vào phía sau quân Sở, toàn bộ vòng vây cũng sẽ không còn tồn tại nữa.
Hiện tại, Chu Bột chỉ huy đại quân Mai Quyên có thể bám trụ quân Sở, ít nhất cũng muốn vây quân Sở ở phía tây Cức Bồ.
Một khi quân Sở vượt qua được Cức Bồ, cũng không dễ dàng gì mà nhập vào vòng vây của quân Hán, bởi vì phía đông Hoàn Thủy hoang vắng, hơn nữa khắp nơi đều là rừng rậm, cũng đủ yểm hộ cho quân Sở, quân Hán muốn nắm rõ hành tung của bọn họ, đều khó như lên trời.
Nghĩ đến đây, Chu Bột không khỏi có chút sốt ruột, lập tức chỉ bảo Chu Quan Phu nói:
- Quan Phu, hiệu lệnh toàn quân, trong đêm nay cần phải đuổi tới được Cức Bồ!
- Vâng!
Chu Quan Phu phụng lệnh, lập tức đi ra.
Lúc này, đại quân Mai Quyên cách Cức Bồ chưa đến 20 dặm!
- Báo…
Tiếng vó ngựa dồn dập, một con ngựa từ phía trước chạy vội tới, chưa kịp tới gần, trên lưng ngựa kỵ binh thám báo đã hô lớn:
- Tướng quân, quân Sở đang ở mãnh công ấp Cức Bồ!
Mai Quyên vã mồ hôi, thở hổn hển hỏi:
- Tình hình hiện tại là như thế nào?
Kỵ binh thám báo chắp tay thở dài nói:
- Hồi Bẩm tướng quân, hai quân còn đang chiến đấu, tạm thời chưa phân thắng bại!
- Tiếp tục thăm dò!
Mai Quyên phất tay cho kỵ binh thám báo lui, chợt lại quay đầu lại nói lớn:
- Hiệu lệnh toàn quân, đẩy nhanh tốc độ, ai có thể trong vòng nửa giờ đuổi tới Cức Bồ, lập tức thưởng ngàn lượng!
- Tướng quân có lệnh, trong nửa canh giờ đuổi tới Cức Bồ, thưởng nghìn lượng!
- Tướng quân có lệnh, trong nửa canh giờ đuổi tới Cức Bồ, thưởng nghìn lượng!
- Tướng quân có lệnh, trong nửa canh giờ đuổi tới Cức Bồ, thưởng nghìn lượng! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Hiệu lệnh của Mai Quyên nhanh chóng truyền khắp toàn quân, lập tức tinh thần tướng sĩ quân Hán tăng lên, các tướng sĩ đều cắn chặt răng lại, bắt đầu tiến lến!
Ấp Cức Bồ, hai bên đang giao chiến.
Kinh Thiên mặc áp giáp, lúc này đã nhập vào võ tốt trong trận, tay trái khóa đại thuẫn, tay phải quơ hoành đao, chính hướng phía trước Hành Sơn điên cuồng chém giết.
Hai bên phải trái Kinh Thiên, gần trăm tên võ tốt mặc giáp nghiêng người, khiêng trụ đại thuẫn, đẩy mạnh về phía trước, võ tốt bị quân Hán dùng kiếm kích đâm trúng, ai nấy cũng kêu gào thảm thiết ngã vào vũng máu, tuy nhiên rất nhanh sau đó vẫn có võ tốt trung thành vẫn duy trì khiêng đại thuẫn.
Sau khi gần trăm tên võ tốt tránh ở thuẫn tường, càng không ngừng đột thứ, đột thứ, tái đột thứ!
Ở phía sau, càng nhiều võ tốt mặc giáp, các võ tốt bày trận địa trường kích sẵn sàng lao vào địch. Một khi võ tốt ở phía trước thể lực suy giảm hoặc là bị thương bỏ mình, bọn họ lập tức sẽ lao về phía trước, bổ khuyết vào chỗ hổng đó. Ở phía sau, 5 trăm binh sĩ hỗ trợ lặp lại duy nhất một việc: Lui về ơhias sau, chạy lấy đà, tiến lên, cầm trong tay tiêu thương sau đó ra sức ném về phía đối phương!
Hai đội quân giống như những con thú dữ tợn, đang điên cuồng xông vào cắn xé nhau.
Một đám binh sĩ quân Hán mặc giáp kêu gào tiến lên, dùng kích chọc, sử dụng kiếm để chém, dùng vai đụng, dùng thuẫn đập, bọn họ điên cuồng tiến lên mà tàn phá thuẫn tường của quân Sở, nỗ lực nghiền nát làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi đống sắt thép bên trong thuẫn tường, điều đó cơ bản chỉ phí công mà thôi, bất kể bọn họ có tấn công như thế nào, đều không thể ngăn cản đống sắt thép thuẫn tường di động.
- Rống!
Một binh sĩ quân Hán xoay tròn đại chùy, vô cùng cuồng bạo đập về phía đại thuẫn của quân Sở.
Chỉ nghe thấy một tiếng "răng rắc" nổ vang, bao lá sắt đại thuẫn vỡ vụn, đại chùy dư thế chưa kiệt, sau khi đập vỡ đại thuẫn lại còn đánh trúng thiết khôi tên võ tốt quân Sở, thiết khôi của võ tốt quân Sở bị đập trúng đột nhiên lõm xuống, cũng vỡ vụn.
Tư Mã quân Hán thấy vậy, ngẩng đầu phát ra âm thanh quái dị cười khằng khặc.
Nhưng mà rất nhanh, lại một tên võ tốt quân Sở dũng mãnh tiến lên, thay thế vào chỗ tên võ tốt vừa rồi. Cùng lúc đó, thuẫn tường ở phía sau nhanh chóng lao ra, Tư Mã quân Hán vộ vàng né tránh, bên trái bên phải được binh lính quân Hán yểm trợ, nhưng vẫn không thể né tránh được.
Ở giữa một ánh chớp sáng lên, nhất chi trường kích đã đâm vào sau gáy Tư Mã quân Hán, thật sắc bén đã đâm trúng vào động mạch chủ của hắn. Tư Mã quân Hán lập tức đứng lên kêu gào thảm thiết, dòng máu đỏ phun ra từ miệng vết thương, rất nhanh sau đó, Tư Mã quân Hán ngã xuống chết.
Ngay sau đó, nhất chi trường kích vô cùng hung hăng ném vào Tư Mã quân Hán làm cho miệng mở lớn, lưỡi hình chữ thập thật sắc bén trong nháy mắt đã khiến đầu của Tư Mã quân Hán cắt thành hai mảnh dọc theo hàm răng, một nửa bộ phận xương sọ thoáng chốc bị bay lên, bay đến vài chục bước, tủy trong não chảy loang ra.
- Hả….
Lại một gã Tư Mã quân Hán phẫn nỗ rít gào, đột nhiên nhảy lên thuẫn tường.
Tư Mã quân Hán tay nâng kiếm lạc, võ tốt quân Sở ở trên đỉnh đại thuẫn mặt sau lập tức bị ngã xuống vũng máu.
Ngay sau đó, 6 chi trường kích gần như cùng đâm đến, một chút đã đưa Tư Mã quân Hán đóng đinh trên không trung. Miệng Tư Mã quân Hán đột nhiên mở lớn, cười sằng sặc, cầm trong tay trọng kiếm ra sức ném, bỗng chốc đã ném vào mắt của một tên võ tốt quân Sở, cổ họng của tên võ tốt quân Sở không sao thốt lên lời, cũng liền ngã xuống vũng máu.
Sau nửa canh giờ, đại quân Mai Quyên rốt cuộc bỏ chạy hơn 10 dặm.
Rất xa, thậm chí Mai Quyên đã có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh chiến trường, ở ấp Cức Bồ quân Sở và quân Hán giao tranh, hai bên mãnh liệt mà xông vào chiến đấu, liều chết tiến lên! Thật may mắn, 4 nghìn tinh binh của Tư Khấu Ly vẫn chưa sụp đổ, bọn họ vẫn đang kiên trì chiến đấu.
- Tấn công! Toàn quân tiến lên! Giết Hạng Trang, giết bằng được Hạng Trang...
Trên lưng ngựa, Mai Quyên cuồng loạn quơ lấy đại kiếm, cuồn loạn thét gào.
Mặc dù quân Hán vừa mới trải qua hành quân gấp rút đường dài hàng trăm dặm, nhu cầu lớn bây giờ là cấp bách nghỉ ngơi và chỉnh đốn để khôi phục thể lực, nhưng Mai Quyên đã cố gắng hết sức nhưng không được. Phía trước 4 nghìn tinh binh của Tư Khấu Ly đều có khả năng sụp đổ bất cứ lúc nào, hắn đã không có thời gian nghỉ ngơi và chỉnh đốn binh sĩ, không có thời gian khôi phục thể lực. Huống chi, thể lực của quân Sở cũng không còn được cường tráng nữa.
- Tiến công! Toàn quân tiến lên! Chém giết Hạng Trang, chém giết Hạng Trang...
Mai Quyên gầm rú cuồng loạn, hơn nghìn 10 nghìn quân Hán đều cắn chặt răng, hướng về phía ấp Cức Bồ để đánh lén.
- Viện binh tới rồi, viện binh của chúng ta tới rồi!
Xa xa Tư Khấu Ly đã thấy được đại quân của Mai Quyên, vô cùng hưng phấn lập tức đứng lên mà rống to.
Tinh thần hưng phấn, Tư Khấu Ly không kiềm chế được, đột nhiên tiến lên phía trước hai bước, đại kiếm trong tay đột nhiên đam ra.
Chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, đại kiếm của Tư Khấu Ly đã đâm về phía tên võ tốt quân Sở đang cầm đại thuẫn ở phía đối diện, sức lực chưa cạn kiệt võ tốt quân Sở cũng đâm đại thuẫn trả lại. Nhưng mà ngay sau đó, một khối lạnh đã bao phủ lên toàn bộ cơ thể hắn, quay đầu nhìn lại, thấy một fax tướng Sở đã quơ trường đao đánh về phía hắn.
- Thật đáng ghét!
Tư Khấu Ly đột nhiên giơ tay trái lên để khóa mộc thuẫn, lấy thuẫn nghênh về phía trường đao tướng Sở.
Thế nhưng, trường đao của tướng Sở sắc bén ngoài sức tưởng tượng, chỉ nghe "thử" một tiếng, toàn bộ mộc thuẫn của Tư Khấu Ly đã vỡ vụn. Trường đao của tướng Sở dư thế chưa kiệt, bỗng chốc đã cắt đứt cánh tay trái của Tư Khấu Ly. Tư Khấu Ly lập tức đứng lên kêu gào giống như con heo bị giết, tay phải cầm thiết quyền mãnh liệt hướng về phía tướng Sở.
Khó khăn lắm tướng Sở mới tránh được hai bên sườn, nhưng vẫn bị thiết quyền của Tư Khấu Ly đánh trúng hai má.
Chỉ nghe "cách bính" một tiếng, thiết khôi của tướng Sở đã lõm một khối, mặt giáp cũng đột nhiên bóc ra, máu từ trong miệng tướng Sở trào ra.
Tướng Sở đột nhiên đánh trả, giống như trước một đao toàn trảm.
- Ôi…
Tư Khấu Ly lại đứng lên kêu gào thảm thiết, một đao của tướng Sở đã chặt mất đầu gối bên trái của hắn, mất đi chân bên trái Tư Khấu Ly lập tức gã xuống đất, không đợi hắn bò dậy, 4 trường kích theo quân Sở đâm về phía hắn, bỗng chốc trên lưng hắn máu bắn tung tóe.
Tướng Sở Kinh Thiên ngọ nguậy bò đến, lắc lắc đầu, lại phát hiện thấy quân Hán ở phía trước giống như nước thủy triều rút, không ít quân Hán theo bãi sông Hoàn Thủy chạy trốn, đa số quân Hán nhằm về phía nước sâu Hoàn Thủy, ý đồ lội nước qua sông để trốn thoát.
Kinh Thiên thở hổn hển, tuy nhiên trong lúc nhất thời còn có chút phản ứng có tác dụng.
Kinh Thiên ở phía sau các võ tốt reo hò giống như trời long đất lở:
- Quân Hán đã thất bại!
br />
- Quân Hán đã thất bại!
- Quân Hán đã thất bại!
- Quân Hán đã thất bại!
Các võ tốt hoan hô thoáng chốc truyền khắp toàn bộ bãi sông
Ngay sau đó, tất cả tướng sĩ quân Sở đều hoan hô đứng lên, tiếng gầm thật lớn thẳng hướng tận trời.
Cách 10 dặm, hơn 1 nghìn quân Hán đang toàn lực tiến lên nhưng đã giảm bớt số lượng, quân Hán đã thất bại ư?!
Trên bãi sông, Hạng Trang thở phào một hơi, quay đầu lại nhìn về phía đại quân Mai Quyên, chợt quay đầu lại chỉ bảo Công Tôn Toại nói:
- Hiệu lệnh toàn quân, lội nước qua sông.