Sổ Điểm Danh Vạn Giới

Chương 62: Thật xin lỗi, chúng tôi sống còn không bằng một con chuột




Dịch: Lãng Nhân Môn

Sao anh Diệu lại xuất hiện ở đó? Nó tới đó làm gì?

Nó đi lúc nào nhỉ? Sao mình không phát hiện gì cả?

Hơn nữa, tại sao nó lại đưa cả lô hội của mình theo chứ?

Cả một chậu lô hội to tướng như thế, vác đi không mệt à?

Hứa Kỳ Tịch thộn mặt ra.

“A, đây là con hamster do bác sĩ Diệt Hoàng đưa tới làm vật thí nghiệm đúng không? Chậu lô hội kia cũng là của nhà mình mà.” Họa Mi vừa nhằn hạt dưa vừa tò mò hỏi.

“Chắc là đúng thế rồi.” Hứa Kỳ Tịch đáp.

Hắn hơi lo cho lô hội nhà mình… giữa hoàn cảnh hỗn loạn như thế, liệu nó có bị tổn thương hay không?

Tuy chậu lô hội này vừa mới mua được vài hôm, nhưng Hứa Kỳ Tịch vẫn dùng “tình yêu” để nuôi nó.

Rất nhiều khán giả xem kênh địa phương cũng chú ý tới con hamster này.

Nhưng đại đa số khán giả nhìn thấy con hamster này và chậu lô hội đó xong thì không để ý tới nó nữa. Bình thường, một con hamster có thể vác chậu lô hội như thế cũng xem như một tin kỳ thú. Nhưng hiện tại con rùa khổng lồ kia vẫn đang bò khí thế, mọi người đều tập trung chú ý tới quái thú, ai nấy đều đang mong chờ không biết anh hùng có xuất hiện hay không.

“Anh hùng đâu?” người dẫn chương trình ở hiện trường cũng sốt hết cả ruột.

Đúng với suy đoán của Hứa Kỳ Tịch, mấy tiết mục trực tiếp thế này đều được quốc gia đứng sau âm thầm thúc đẩy để tạo thế.

Tiểu đội người thức tỉnh có thể xử lý tinh thú đã ở trong thế giới gương từ trước để khống chế bản thể của nó.

Đợi đến khi bắt đầu trực tiếp thì trong tiểu đội người thức tỉnh sẽ cử một hai thành viên ra mặt thể hiện bản lĩnh, xua tan hình chiếu của tinh thú ở hiện thế. Sau đó lại vào thế giới gương, phối hợp với những thành viên còn lại để giải quyết tinh thú.

Đại Hạ định một hơi khiến cho tất cả người bảo vệ của Đại Hạ xuất hiện, xâm nhập lòng dân, tạo thành cảm giác an toàn cho dân chúng Đại Hạ.

Nhưng hình như trong hiện trường trực tiếp địa phương lại có chút sự cố.

Người bảo vệ vốn dĩ phải có mặt sẵn ở đây lại không xuất hiện, hình chiếu tinh thú vẫn nghênh ngang di chuyển khắp nơi.

“Hay chúng ta tới đó xem thử nhé?” Họa Mi hỏi.

“Đừng lo, đại cục ở đó đã định rồi.” Hứa Kỳ Tịch lại vô cùng bình tĩnh.

Dù sao thì anh Diệu cũng đã có mặt ở đó. Hơn nữa, hình như mục tiêu của anh Diệu chính là con tinh thú đó thì phải?

Trên quảng trường của trấn.

Thân ảnh của hamster nhỏ và chậu lô hội lướt qua màn hình… sau đó đã biến mất tăm hơi.

Một lát sau.

Giữa hư không đột nhiên xuất hiện một cái vuốt khổng lồ, đánh mạnh về phía con tinh thú dạng rùa kia.

Cái móng vuốt kia lớn hơn mười mét, còn to hơn cả thân hình của con rùa đó.

“Đây là gì? Năng lực của người bảo vệ à?” phóng viên ở hiện trường bắt đầu phát huy khả năng.

Cái vuốt khổng lồ này khác hẳn với tài liệu về năng lực của người bảo vệ trong tay của anh ta, nhưng đã tới lúc này rồi, anh ta làm gì lo được nhiều như thế, bây giờ chỉ cần có người ra cứu cánh là may lắm rồi.

Rầm ~ cái móng vuốt khổng lồ đó quét qua, trực tiếp đánh dẹp hình chiếu của con tinh thú lớn kia, làm nó lún xuống đất.

Hình chiếu tinh thú rùa và sương mù màu hồng đều tan biến sau một cú tát đó.

Mặt đất cứng rắn của quảng trường cũng vỡ nát theo, thủng xuống một lỗ.

tinh thú rùa biến mất, móng vuốt kia cũng tiêu tán theo.

anh Diệu đứng trong góc nhếch mép cười đầy khinh thường, sau đó nó lại vác bé lô hội nhảy lên, thân hình chui tót vào trong thế giới gương.

Trong thế giới gương…

Một tiểu đội người thức tỉnh đang điên cuồng tấn công bản thể của con tinh thú rùa kia.

Thật ra thực lực của tiểu đội này rất khá, nếu như nói tiểu đội của Diệt Phượng là nhóm tinh nhuệ nhất của Đại Hạ hiện nay thì tiểu đội này ít nhất cũng là nhóm đứng đầu chỉ sau nhóm tinh nhuệ. Bọn họ là thành viên trong nhóm dự bị bảo vệ nhà họ Hứa. Nếu như tiểu đội của Diệt Phượng có nhiệm vụ quan trọng, phải điều động đi thì đội của họ sẽ nhận nhiệm vụ bảo vệ nhà của Hứa Kỳ Tịch.

Tiểu đội của họ được bố trí đủ cả công, phòng, chữa trị.

Bình thường, bọn họ dư sức xử lý đám tinh thú có thể xuất hiện trong thời gian này.

Nhưng con tinh thú lần này… quá cứng.

Mai rùa của nó đánh kiểu gì cũng vẫn trơ trơ ra đó.

Lực phá hoại lẫn tốc độ của con tinh thú này đều cực thấp, thua xa đám tinh thú cùng cấp bậc. Nhưng phòng ngự của nó lại quá cứng, toàn đội cố gắng cả buổi trời cũng chỉ tạo thành thương tổn có hạn với nó.

Đương nhiên, chỉ cần cho bọn họ thêm một chút thời gian thì vẫn sẽ giải quyết được nó, chẳng qua là phải mài từ từ mà thôi.

Mài đến cuối, người chiến thắng đương nhiên sẽ là bọn họ.

Nhưng bọn họ lại có nhiệm vụ khác… bọn họ phải phối hợp với kế hoạch tuyên truyền để tạo thế.

Nhưng bây giờ cả nhóm thật sự không thể bứt ra được.

Cả đội chỉ biết nhìn trời mà thôi.

“Chít ~” Lúc này lại có một tiếng kêu nho nhỏ vang lên bên tai họ.

Đội viên phụ trách việc trinh sát trong đội, vừa quay đầu lại thì lập tức nhìn thấy một con hamster ngồi trên chậu lô hội bay về phía này.

Là bay, chậu lô hội còn có chức năng bay á?

“Chậu lô hội với con hamster này… là của nhà thầy Hứa à?” thành viên trinh sát này lập tức nhận ra thứ đang bay tới.

Dù sao bọn họ cũng là đội viên dự bị sẽ bảo vệ Hứa Kỳ Tịch, nên cũng biết rõ mọi thứ diễn ra trong nhà Hứa Kỳ Tịch. Bọn họ biết mấy hôm trước Hứa Kỳ Tịch vừa mua một chậu lô hội, còn hamster thì là do đội phó Diệt Hoàng đưa tới.

Nhưng sao lô hội và hamster lại xuất hiện ở thế giới gương?

Đây không phải nơi chỉ có người thức tỉnh hoặc người đặc biệt có tinh thần lực cực mạnh mới có thể vào hay sao?

Đúng lúc đội viên của tiểu đội này lấy làm thắc mắc thì con hamster trên trời bỗng nhiên bật người lên thật điệu nghệ, nhảy xuống khỏi chậu lô hội.

Trong quá trình nhảy xuống, hamster và lô hội đồng thời phát ra ánh sáng chói lóa.

Hợp thể!

Lô hội và hamster hợp thể rồi!

Đây đúng là một khung cảnh đầy mộng ảo, hai mắt của thành viên phụ trách trinh sát kia sáng rực lên - đây là tiết mục mà lúc bé hắn thích xem nhất!

Hợp thể cũng là ước mơ thuở bé của rất nhiều cánh mày râu.

Rầm ~ một con hamster khổng lồ hiện thân vô cùng ngầu lòi giữa sương khói mịt mù.

Con hamster này có tứ chi cường tráng hữu lực, móng vuốt sắc lẻm. Đuôi của hamster lại có hình lô hội.

Trên đỉnh đầu của hamster lại có một chiếc vương miệng do lô hội biến thành.

Tuy rất khổng lồ, nhưng vẫn có cảm giác cực kỳ đáng yêu.

Sau khi hamster hợp thể xong thì lại quất móng vuốt về phía tinh thú rùa kia.

Móng vuốt nhanh chóng phình to, biến thành cự trảo cao hơn mười mét, thoáng cái đã ấn con tinh thú rùa kia xuống sát đất, khiến nó không thể nào nhúc nhích được.

“Đây là năng lực gì thế, biến lớn gấp mười à?” các đội viện đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.

“Vừa biến lớn toàn thân, lại có thể biến lớn từng bộ phận… Mẹ nó, hâm mộ quá đi mất. Tôi bằng lòng dùng cánh ánh sáng của mình để đổi lấy năng lực này.” một nam đội viên lên tiếng.

Đội trưởng tay cầm trường đao: “…”

“Chít ~ chít chít ~ chít~” sau khi đè con tinh thú rùa kia xuống, hamster lại kêu lên theo tiết tấu.

“Thú cưng của thầy Hứa muốn nói gì với chúng ta à?” đội viên trinh sát nghi hoặc hỏi.

Đội trưởng cầm đao suy đoán: “Nó muốn chúng ta phối hợp tấn công à? Nó đã khống chế tinh thú rùa, chúng ta có thể dốc hết sức tấn công?”

Trong lúc bọn họ trao đổi thì trên móng vuốt của hamster lại xuất hiện vài chữ viết lóa mắt.

Văn tự tràn ngập cảm giác thần bí.

Là thể chữ vuông, mỗi chữ giống như đại biểu cho quy tắc hoặc sức mạnh nào đó.

Chúng rơi lên người của tinh thú rùa, nháy mắt đã biến thành một cái quan tài, nhốt tinh thú rùa lớn ở bên trong… trên quan tài còn biến thành kết cấu như mộ bia.

“Phong ấn thuật?” thành viên tiểu đội nghi hoặc nói.

Tuy bọn họ chưa chính thức nhìn thấy phong ấn thuật… nhưng bọn họ sống giữa thời đại tiên tiến, từng tiếp xúc với khái niệm này qua đủ loại phim ảnh và tiểu thuyết rồi.

Thứ mà con hamster kia dùng rõ ràng là thuật pháp phong ấn.

[Thành viên trong tiểu đội của chúng ta còn thua cả hamster nhà thầy Hứa?]

Một cảm giác mất mác khó nói thành lời xộc thẳng lên đầu họ.

hamster vươn vuốt, kéo tinh thú rùa bị phong ấn lại.

Sau đó nó lại kêu lên chít chít, hình như là đang trao đổi với ai đó thì phải?

Loại trao đổi này giống như thương nhân đang cò kè mặc cả với khách thế nhỉ?