"Đem pháp thuật này sửa đổi đơn giản hoá, có thể quá phiền phức tiền bối hay không?" Hứa Kỳ Tịch tuy rằng cảm giác đề nghị của vị tiền bối này quá tốt, nhưng dù sao cũng là lần đầu gặp mặt, người khác nói khách khí một câu, có đôi khi không nên xem là thật.
"Cũng không tính là chuyện phiền phức gì, trong thời gian tôi đợi con cá mắc câu, có thể hoàn thành cải tạo cho cậu." Người nam nho nhã mỉm cười.
—— khi đang nói chuyện, trong lòng ông đã xác định người trẻ tuổi trước mắt, không phải chủng tộc nhuyễn thể. Bộ công pháp này, rõ ràng thích hợp chủng tộc có hình thái bản thân mềm mại có thể tạo thành các loại hình dạng, mà điều kiện bẩm sinh của thiếu niên này không phù hợp, chính trong câu trả lời của hắn liền cam chịu điểm này.
Đáng tiếc mặt nạ trên mặt của đối phương, đã bảo vệ đối phương vững vàng, khiến ông nhìn không ra hình dáng chân thật của đối phương, cũng không cách nào suy đoán chủng tộc chân thật của đối phương.
Ngược lại có chút thú vị.
Người nam nho nhã không dùng sức mạnh, đi lấy mặt nạ trên mặt thiếu niên đối diện.
"Vậy, tôi liền không khách khí phiền phức tiền bối." Hứa Kỳ Tịch lần này không chối từ, dù sao đề nghị của đối phương quả thật hợp tâm ý của hắn.
"Ha ha ha ~" Người nam nho nhã phát ra tiếng cười hào hiệp, sau đó nhắm mắt suy diễn—— Suy nghĩ sửa đổi công pháp này ông đã sớm có, hiện tại chỉ là đem suy nghĩ biến thành hiện thực.
Cũng chỉ khoảng hai mươi lần hô hấp, dưới thuyền có con cá đang bơi, bơi tới gần vị trí thuyền.
Lúc này, người nam nho nhã mở mắt, đưa tay nắm lên cần câu, đồng thời tay kia vẽ trước mặt Hứa Kỳ Tịch.
Ngọn lửa màu đỏ từ ngón tay vẽ trên hư không của ông, hóa thành một cấu tạo dạng phương trình.
Phương trình thoạt nhìn có chút phức tạp. . . Nhưng theo một chưởng cuối cùng người nam nho nhã đánh ra, phương trình khổng lồ thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một phù văn lóe sáng.
Giống như là số Pi =3. 14159265. . . , con số vô cùng, cuối cùng có thể dùng π để biểu đạt.
Trong mắt của Hứa Kỳ Tịch, phù văn trong tay của người nam nho nhã trước mắt cũng như vậy, chỉ cần ghi nhớ nó liền đại biểu cho hắn đã nhớ kỹ phương trình phức tạp không gì sánh được kia.
Chỉ cần nắm giữ ký hiệu này, là có thể dùng 《 bí pháp Thiên Biến Vạn Hóa 》.
Khuyết điểm chính là giống người thường biết dùng máy vi tính, lại không biết trình tự hệ thống của máy vi tính được viết như thế nào. Dùng loại phương pháp này nắm giữ bí pháp là không có linh hồn, học xong, thậm chí có thể tinh thông biến hóa, nhưng lại không biết nguyên lý.
Thế nhưng. . . Cái ày phương pháp học tập không linh hồn này, với mình mà nói lại rất thích hợp!
Hứa Kỳ Tịch chỉ muốn chức năng của Thiên Biến Vạn Hóa, có thể sử dụng là được, hắn không cần phải tìm hiểu sâu về nguyên lý và cấu tạo của pháp thuật này.
Thậm chí《 bí pháp Thiên Biến Vạn Hóa 》này với hắn mà nói đều là một bước quá độ. Tương lai hắn chân chính muốn nắm giữ vẫn là thuật biến thân huyền bí siêu cường ẩn dấu trên mặt nạ.
"Học xong chưa?" Người nam nho nhã một tay đem ký hiệu vỗ đến trước mặt Hứa Kỳ Tịch, một tay kia nhẹ nhàng lắc cần câu, đem con cá mắc câu kéo lên.
"Xong rồi." Hứa Kỳ Tịch gật đầu nói, cái phù văn thiêu đốt này hắn đã ghi trong lòng. Khi nhớ kỹ phù văn, đồng thời hắn có cảm giác nắm giữ kỹ thuật hạch tâm của biến hóa.
Chỉ cần đem 'Khí thiên nhiên' của cảnh giới thứ 4 bây giờ truyền vào trong phù văn này, khí thiên nhiên vận chuyển dựa theo phương trình của phù văn này, hắn là có thể tùy ý biến hóa!
Đơn giản thực dụng, còn sửa chữa đặc tính chỉ thích hợp 'Quái bùn nhão' của bí pháp, khiến nó trở nên thích hợp với tất cả chủng tộc.
"Cảm ơn tiền bối." Hứa Kỳ Tịch ghi nhớ cái này đơn giản hoá của bí pháp, cung kính mà ôm quyền hành lễ với người nam nho nhã: "Còn chưa hỏi tôn tính đại danh của tiền bối?"
"Tên thật cái này, tôi hiện nay không thể cho cậu." Người nam nho nhã đem con cá để vào trong sọt cá, mỉm cười: "Tên thật đại biểu cho lực lượng, đại biểu cho ràng buộc. . . Nếu như tương lai chúng ta còn có cơ hội gặp mặt, chờ giao tình sâu, tôi sẽ cân nhắc tiết lộ một phần của tên thật cho cậu."
Không nghĩ tới thiết lập【 tên thật 】này, thật sự tồn tại? Bất quá. . .
"Một phần tên thật?" Hứa Kỳ Tịch sửng sốt.
"Tên thật càng dài, càng không cần lo lắng bị người đoán được, hoặc là bị người suy tính ra. Cho nên tên thật của tôi, do một trăm tám mươi vạn ký tự khác nhau tạo thành." Ngón tay của người nam nho nhã ra dấu bằng độ dày của một quyển sách: "Lần sau gặp mặt, tôi sẽ đem tên thật của hai trang đầu tiết lộ cho cậu."
Hứa Kỳ Tịch làm vẻ mặt trợn tròn, sau nửa ngày giơ ngón tay cái lên với người nam nho nhã —— tiền bối trâu bò.
Tên thật do một trăm tám mươi vạn ký tự khác nhau tạo thành. . . Cho dù có người suy tính ra tên thật của vị tiền bối này, muốn dùng lực lượng của tên thật hạn chế đối phương, vậy chỉ là phần đọc tên cũng phải đọc vài ngày?
Trong lúc đó còn không có thể đọc sai. . . Đọc sai là phải đọc lại.
Mà với độ thần bí và thực lực của vị tiền bối này mà xem, nói không chừng còn chưa đọc vài trang đã bị cảm ứng được, theo kết nối bò qua nhìn tình huống.
"Bất quá, vì thuận tiện cho cậu xưng hô tôi, tôi thật ra có thể cho cậu một danh xưng." Người nam nho nhã thu hồi cần câu: "Nếu như còn có cơ hội gặp mặt, cậu có thể gọi tôi là 'Mạt' ."
"Chỉ một chữ 'Mạt'?" Hứa Kỳ Tịch hỏi.
"Ừm, liền kêu như thế đi." Người nam nho nhã gật đầu nói: "Dù sao thì tôi vừa tùy tiện nghĩ ra tức thời."
Hứa Kỳ Tịch dở khóc dở cười: "Mạt tiền bối có thể quá tùy tiện không?"
"Chúng ta còn có thể gặp mặt hay không đều là không biết, hà tất đem tinh lực lãng phí tại xưng hô?" Người nam nho nhã một lần nữa móc mồi câu, một lần nữa ném cần.
"Có đạo lý." Hứa Kỳ Tịch gật đầu: "Vậy tiền bối ngài gọi tôi. . ."
"Không bằng cứ gọi là mặt nạ?" Người nam nho nhã nói: "Dù sao thì cũng không cần báo tên thật, tên thật của cậu với tôi mà nói cũng không có ý nghĩa sưu tập."
Hứa Kỳ Tịch nghe đến đó, đưa tay sờ hướng mặt của mình. Quả nhiên, trên mặt còn mang 'Mặt Nạ Không Cách Nào Nhìn Thấu' .
Người nam nho nhã thấy động tác 'Vô ý thức' của Hứa Kỳ Tịch, trong lòng hơi khẽ động.
—— Động tác của Hứa Kỳ Tịch, đại biểu cho bản thân hắn đều không nghĩ tới trên mặt còn mang mặt nạ. Nói cách khác, đối phương cũng không phải cố ý mang mặt nạ này, che giấu thân phận đi tới đây.
"Mặt nạ của cậu rất đặc biệt." Người nam nho nhã lên tiếng nói.
"Đúng vậy, tôi ngay từ đầu cũng không nghĩ tới công hiệu của mặt nạ này sẽ mạnh mẽ như thế." Hứa Kỳ Tịch gật đầu: "Đây là quà của một người bạn tặng. Mạt tiền bối có phải cảm thấy hứng thú đối với mặt nạ này hay không?"
"Ừm." Người nam nho nhã đẩy đẩy mắt kính, nói: "Nếu như không phải nó, ta tôi là sẽ không tiến hành giao tiếp hoặc giao lưu với cậu."
"Ngài nhận ra mặt nạ này?" Hứa Kỳ Tịch tới hứng thú.
"Không nhận ra. . . Con cá lại mắc câu." Người nam nho nhã lần thứ hai nhắc cần câu.
Mà ngay trong nháy mắt khi ông ta nhấc cần, Hứa Kỳ Tịch ở đầu thuyền kia đột nhiên biến mất.
Không có bất cứ dấu hiệu gì, liền biến mất như thế.
Động tác nhắc cần câu của người nam nho nhã đều hơi dừng lại, con cá cũng từ cần câu nhảy ra, vỗ đuôi nhanh chóng mà bơi xa.