Số 13 Phố Mink

Chương 990: Hắn, cũng muốn trở về (2)




Không không không...

Neo đưa tay vuốt vuốt vị trí mi tâm của mình, lập tức nhớ tới hình ảnh mình

nhìn thấy sau khi đẩy ba ô cửa sổ kia ra, cảnh tượng thứ nhất là thiếu niên, cảnh

tượng thứ hai là thanh niên...

Mà "ngài Kevin" trước mắt này không phải là bộ dáng của vị Tà Thần trong ổ

cửa thứ ba sao!

Sở dĩ lúc trước Neo không suy nghĩ theo hướng này, là bởi vì trong cửa sổ thứ

ba thì Ranedal đã là Tà Thần, hình tượng của Ranedal, nhất là khuôn mặt, rất dễ

dàng bị xem nhẹ, bởi vì chỉnh thể mà người khác nhận biết về hắn cũng chỉ là

Tà Thần.

Mà bài trừ ra Karen có ác ý, khả năng mà cậu ta cố ý thiết kế con rối thành bộ

dáng này gần như bằng không... Vậy thì còn lại một nguyên nhân cuối.

"Hắn ta tựa như là một con chó trong nhà tôi "

Câu nói mà Karen từng tự nhủ, vang lên bên tai của đội trưởng.

Ánh mắt Đội trưởng dời xuống, nhìn về trên người con chó vàng kia.

Ngay sau đó,

Tại trước mắt biết bao người,

Đội trưởng đi đến trước mặt của ngài Kevin, không, nói chính xác thì là đi đến

trước mặt con chó vàng mà “ngài Kevin” đang dắt kia, ngồi xổm xuống.

Đội trưởng duỗi tay ra, không giống như là muốn trộm chó, càng giống như là

đang muốn bắt tay.

Kevin nâng lên một bàn chân chó, đặt ở trong tay đội trưởng, vỗ một cái.

Đội trưởng nghiêng mặt, vô ý muốn bắt lấy hai chân con chó này để xem xét

một hồi, nhưng lại có chút do dự.

Cho dù đội trưởng đã tạo ra sóng gió lớn như vậy ở Đảo Ám Nguyệt, nhưng

cũng lập tức trở nên ngại ngùng trước mặt con chó này.

"Đội trưởng, chúng ta có thể tranh thủ thời gian xuất phát."

"Ừm, được rồi." Neo đứng người lên, nhìn về phía Karen, trong mắt lộ ra sự

trưng cầu ý kiến.

Karen sờ lên túi, cũng không đáp lời, nhưng ý là, ngài đã thiếu bí mật để trao

đổi.

"A."

Neo cười một tiếng.

Fanny mở miệng hỏi: "Karen, cậu có đặt thuyền không?"

"Tiểu thư Pall có biện pháp giải quyết, đây chính là nguyên nhân tôi dẫn cô ấy

cùng đến đây."

"Xin mọi người hãy chờ một lát."

Pall đi đến bên bờ biển, để giày của mình giẫm lên trên bãi cát và chìm trong

nước biển, dưới chân, lúc này xuất hiện một luồng ánh sáng màu đỏ.

Lập tức,

Pall giơ tay lên,

Mở miệng nói:

"Dùng danh nghĩa của ta, triệu hoán ngươi xuất hiện, đồng đội của ta, Acelos!"

Mặt biển vẫn bình tĩnh như trước.

Nhưng sau mười phút trôi qua, nước biển bỗng nhiên dâng lên, lại nhanh chóng

hạ xuống, lập tức, bóng dáng to lớn của một con hải thú hiện ra.

Mặc dù đã trải qua sự chấn động thị giác khi nhìn thấy Dorons khổng lồ, nhưng

lúc đối mặt với hải thú khổng lồ như vậy, đám người vẫn cảm nhận được áp lực

kinh khủng.

"Tiểu thư, nghe theo lời dặn dò của ngài!"

Pall xoay người, ngoắc tay với đám ngươi trên bờ, ra hiệu mọi người đi tới.

Hải thú sau đó há miệng ra, nhô ra đầu lưỡi thật dài.

"Mọi người trực tiếp đi vào trong đi, bên trong có một không gian khô ráo." Pall

nói.

Đám người đi vào, Neo cố ý đi ở phía sau cùng.

"Rất khoe khoang đấy." Đội trưởng nói với Karen.

"Như thế này thì tốc độ sẽ càng nhanh hơn một chút."

Sự thực là, Karen cũng biết, so với việc xem trọng hậu duệ Wood của mình, Pall

càng muốn mượn cơ hội này để đem con rối của mình ra ngoài chơi.

Tốc độ và hiệu suất được tăng cao ngược lại chỉ là tiện đường.

"Đúng rồi, đội trưởng, tôi vốn cho rằng ngài sẽ dẫn cả tiểu đội đến đây."

"Marlowe mang theo những người khác đến thành phố Tang Phổ làm một

nhiệm vụ khác rồi, độ khó không lớn, nhiệm vụ ban thưởng cũng không cao,

cho nên cũng không thông báo cho cậu, xem như để chính bọn họ kiếm thêm

chút thu nhập."

"Vậy nhiệm vụ của tiểu đội Gendi..."

"Thật ra thì, Gendi nhận nhiệm vụ từ trong tay ta, bọn họ đi làm, chúng ta có thể

trực tiếp nằm chơi mà nhận tiền phần trăm, cho nên nếu như tiểu đội của Gendi

xảy ra chuyện quá nghiêm trọng thì ta cũng sẽ có chút phiền phức."

"Đội trưởng."

"Tiểu đội chó săn chúng ta trước đây cũng như vậy, lúc trước ở thành phố Tang

Phổ, nhiệm vụ tốt cũng không nhiều, muốn làm nhiều nhiệm vụ có dư chất béo,

đều phải nhận từ trong tay của người khác, mới có thể kiếm được một chút canh

để uống."

"Cho nên dù tôi có không đến, thì ngài cũng sẽ đến đảo Corona đúng không?"

"Đúng vậy, ta nhất định phải đưa đội viên về, nhưng mà ai bảo ta lại biết quan

hệ giữa cậu với trang viên Ellen đây."

"Người phụ trách của nhà Ellen trên đảo đã bị khống chế lại, đây là tin tức có

thể xác nhận."

"A, chuyện đó thì dễ xử lý." Neo thở một hơi dài nhẹ nhõm, "Đường dây trên

đảo Corona thật ra là con đường làm ăn giữa Trật Tự Thần Giáo và Đảo Ám

Nguyệt, trang viên Ellen chỉ là một người trung gian ở trong, bây giờ thì có một

thế lực không rõ, cắt vào giữa đường dây này, đây là sự mạo phạm đối với Trật

Tự Thần Giáo chúng ta."

Karen biết, đội trưởng đang làm cho vấn đề này nghiêm trọng hơn, vì như thế,

cho dù tiểu đội của Gendi thật sự gặp phải vấn đề nghiêm trong nào đó, sau đó

phía trên cũng sẽ không có thời gian rảnh để quan tâm đến việc nhận nhiệm vụ

không đúng theo quy trình này.

"Vẫn hi vọng có thể nhanh chóng giải quyết xong việc này đi."

"Rất khó, đối phương đã dám ra tay với tiểu đội của Gendi và lại còn khống chế

người phụ trách trên đảo, chứng minh đối phương có lẽ thật sự có lực lượng, có

điều chờ đến lúc chúng ta lên đảo thì có thể thử giải quyết, nếu như lực lượng

của chúng ta đủ vậy thì nhanh chóng giải quyết xong việc này, nói không chừng

có thể bởi vậy mà nhận được công trạng và ban thưởng, nếu như dựa vào thực

lực của chúng ta còn chưa đủ để giải quyết, vậy thì ta sẽ gọi thêm tiếp viện.

Đúng, con Kevin kia, a không, ngài Kevin kia, và vị Tà Thần lúc trước, có quan

hệ gì?"

"Hôm nay ánh nắng không tệ lắm."

Neo chỉ tay về phía Karen.

Karen cười.

"Cậu chờ đấy, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ bố trí ra một bí mật cực lớn,

để cậu đi cầu xin ta trao đổi."

"Tôi cũng rất chờ mong."

Neo đi vào bên trong miệng của hải thú.

"Thiếu gia, ta muốn đi cùng." Alfred thỉnh cầu.

"Đương nhiên, tôi vĩnh viễn đều cần sự trợ giúp của anh, Alfred."

Chó mèo trong nhà cũng đều đi cùng thì cũng không thể không để Alfred đi

theo.

"Cám ơn thiếu gia."

Alfred đi vào trong miệng, đang lúc Karen chuẩn bị cũng đi vào, Pall mở miệng

nói: "Acelos, ngậm miệng lại."

Hải thú khép kín miệng lại.

Karen mở miệng nói: "Tôi ngủ không ngon giấc, muốn vào trong nằm ngủ bù

một lúc."

"Đã nhiều năm như vậy, lần thứ nhất tôi ra ngoài với hình dạng con người mà

cậu cũng không thể đi cùng với tôi một lần sao?" Pall đưa tay nhéo nhéo mặt

mình, "Coi như là bồi thường cho việc cậu bóp mặt của tôi đi."

"Được rồi, được rồi, cô có thể bỏ qua việc này được chưa?"

"Hừ hừ, còn phải xem tâm trạng của tôi."

Karen và Pall cùng đứng ở trên đỉnh đầu Acelos, Acelos phun ra một cột nước,

lập tức cả người đều chìm vào trong biển chỉ chừa lại một chút ở trên đỉnh đầu,

cơ thể khổng lồ của nó lại dùng một cách chuyển động linh hoạt mà người khác

khó có thể tượng tượng được, tiến về Đảo Corona