"Xin người ban cho tôi, chủ nhân, xin người ban quan tài cho tôi, chủ nhân, chủ
nhân!"
"Ngươi không có tư cách này."
"Tôi biết, tôi ti tiện, tôi súc vật, tôi hèn hạ, tôi..."
Karen đứng người lên, duỗi lưng một cái.
Bernard lập tức mở miệng hô: "Đám người kia tự xưng là Trầm Mặc Giả, bọn
họ là một tổ chức đã truyền lại suốt nhiều kỷ nguyên, sự tồn tại của tổ chức này
thậm chí còn xa xưa hơn so với thời gian tồn tại của rất nhiều giáo hội chính
thống!"
"Ta không tin."
"Thật, bọn họ thật sự tồn tại, tôi vốn dĩ cũng không tin, nhưng trong hai người
tới tìm tôi, một vị là Quang Minh thần quan, một vị là... là... Vĩnh Hằng thần
quan, tôi có thể cảm giác được sự hùng mạnh của bọn họ, bọn họ mạnh đến
mức tôi không thể chống lại. Áp lực kinh khủng để cho tôi cảm thấy mình chỉ
như là một con sâu kiến ở trước mặt bọn họ
Một vị là Ánh Sáng, một vị là Vĩnh Hằng, Ánh Sáng thì không nói đến, Thần
quan Vĩnh Hằng cũng xuất hiện ở trước mặt của tôi, Vĩnh Hằng Thần Giáo đấy,
đây là giáo hội vốn đã tiêu vong từ hai kỷ nguyên trước rồi!"
"Bọn họ hùng mạnh như vậy, vì sao còn cần ngươi phải ra tay?
“Bởi vì bọn họ có quy tắc, không cách nào thật sự ra tay, bọn họ nói, bọn họ
đang chờ đợi chư thần trở về, đến lúc đó, bọn họ sẽ được chư thần ban ân."
Thần Ánh Sáng trở về còn chưa nhắc đến, Thần Vĩnh Hằng cũng sẽ trở về sao?
Tổ chức như vậy, mục đích tồn tại của nó là vì cái gì, trông coi nhà cửa sao?
Karen rất rõ, chắc chắn Bernard cũng không biết gì nhiều về tổ chức này, hắn ta
chỉ là biết một chút tin tức bên ngoài.
"Bọn họ hứa hẹn với tôi, khi chư thần trở về, tôi cũng sẽ nhận được ban ân, tôi
dùng thân phận tộc trưởng Ám nguyệt, lãnh đạo Ám Nguyệt dung nhập và Tân
Ánh Sáng Thần Giáo, tôi sẽ trở thành trưởng lão của Tân Ánh Sáng Thần Giáo,
nhận được sự dẫn dắt của Thần!"
"Tại sao ngươi lại vì vậy mà động lòng?"
Nếu dựa theo tính cách của Bernard, nếu đối phương đã cho biết bọn họ không
thể ra tay can thiệp, vậy thì tại sao mới gặp lần đầu thì Bernard đã can tâm tình
nguyện cúi đầu?
"Bởi vì... Bởi vì tôi đã nhìn thấy Thần Ánh Sáng!"
Ánh mắt của Karen nhưng lại.
"Thần... cười với tôi."
Cách nói này có chút trừu tượng.
"Tôi thật sự đã nhìn thấy, nhưng tôi không biết nên dùng ngôn ngữ như thế nào
để hình dung, nhưng tôi thật sự đã nhìn thấy, tôi nhận được sự khẳng định đến
từ Thần Ánh Sáng, lúc Ánh Sáng ảm đạm, biến thành Ám Nguyệt, con đường
tương lai của tôi trong nháy mắt trở nên rõ ràng!"
Thôi miên sao?
Ảo cảnh sao?
Không phải, Bernard không dễ dàng bị lừa gạt như vậy, vậy thứ mà hắn ta thật
sự đã nhìn thấy là cái gì?
Karen không tin đó là Thần Ánh Sáng, nhưng đối phương làm sao có thể khiến
cho người như cấp bậc của Bernard trong nháy mắt đã tin phục?
Karen không khỏi nghĩ đến mình, nếu như để cho mình đi đóng vai Thần Trật
Tự giáng thế, độ khó có vẻ thấp hơn rất nhiều.
Cho nên, bên trong thứ đã lừa gạt Bernard, có một phần nào đó là thật sự.
Mặt khác, bên trong tổ chức này lại có thần quan Ánh Sáng và Vĩnh Hằng, lại
có thể bị Bernard dùng hai chữ "Hùng mạnh" để hình dung, nói rõ rằng tổ chức
này thần bí và siêu nhiên.
Karen cảm thấy có chút đau đầu, bây giờ anh cũng không phải rất muốn suy
nghĩ đến những chuyện này, thậm chí, rất mâu thuẫn khi chạm đến loại tổ chức
như vậy, sự tồn tại của nó, mục đích đã biết bây giờ đó tựa như là để thanh trừ
tất cả những người giống như Philias và mình.
Trầm Mặc Giả... Giữ sự yên lặng đối với Thần quyền sao?
Ai dám phát ra tiếng, thì xóa bỏ người đó?
Giáo hội chính thống có biết đến tổ chức này hay không? Chắc hẳn cũng là bí
mật tối cao, sau khi trở về mình có thể điều tra ra được gì không?
Đội trưởng chắc chắn là không biết, bởi vì Philias chỉ biết là Bernard phản bội
bọn họ, vô ý thức mà cho rằng đây là hành vi qua cầu rút ván.
Như vậy, có nên nói cho đội trưởng biết về việc này hay không?
"Thần Ánh Sáng đưa cho tôi lời hứa hẹn, để cho tôi vào ngày 10 tháng 10 năm
1735 theo lịch Ám Nguyệt, đến tế đàn ở Đảo Hắc Cơ, nghênh đón sự dẫn dắt
của Thần, thần sẽ thực hiện mọi lời hứa hẹn!
Bởi vì thời gian còn hơn một trăm năm, bọn họ đồng ý giúp tôi sắp xếp việc yên
nghỉ chờ đợi, nhưng tôi từ chối, bởi vì khi đó Philias vừa lúc đã nuôi dưỡng ra
được loại côn trùng có thể giúp người ta an nghỉ."
Lịch Ám Nguyệt...
Karen bắt đầu tính toán trong lòng, nói cách khác, còn ba năm nữa?
Cho nên, thời gian thức tỉnh của Bernard bị mình thay đổi sớm ba năm.
Một tổ chức tên là Trầm Mặc Giả, phái ra hai vị thần quan mạnh mẽ, một Ánh
Sáng và một Vĩnh Hằng, tìm tới Bernard, còn để Bernard nhìn thấy Thần Ánh
Sáng.
Ở phần nhìn thấy "Thần Ánh Sáng", Karen còn có nghi vấn, anh cũng không tin
Thần Ánh Sáng sẽ thật sự xuất hiện để làm chuyện như vậy, nhưng tình huống
và không khí lúc đó, làm cho Bernard bị thuyết phục.
Không, còn có một vấn đề.
Bọn họ nguyện ý cung cấp phương pháp an nghỉ cho Bernard, nhưng bởi vì lúc
ấy Philias nghiên cứu ra loại côn trùng có tác dụng tương tự, cho nên hắn ta mới
từ chối.
Karen đương nhiên biết rõ, Bernard chắc chắn tin tưởng vào nhân phẩm của
Philias, cũng biết rõ Philias là một bậc thiên tài, cho nên hắn ta rất tin tưởng vào
thành quả nghiên cứu của Philias.
Bởi vì chính mình đã có, cho nên từ chối.
A,
Nếu nói về việc cò kè mặc cả,
Việc mà người khác muốn sắp xếp giúp mình, tự bản thân mình có thể sắp xếp
được, cũng phải nên bồi thường mình ở những mặt khác mới đúng chứ?
Thế nhưng là, vì sao Bernard còn không nói ra chuyện này, bây giờ hắn đã ở
trong tình cảnh này, không có khả năng còn việc gì giữ lại mà giấu diếm mình
cả.
Nếu vẫn còn giữ lại, dù chỉ là một chi tiết vô cùng nhỏ bé, đây cũng có nghĩa
rằng hắn ta không thẳng thắn tuyệt đối, giống như là...
Karen khẽ nhíu mày.