"Ở trang viên Ellen sao, ha, thật vui mừng, biết được tin tức cô ấy vẫn còn sống,
tôi thật sự là rất vui mừng."
"Ở nhà ta."
"Ở... nhà... ngài..."
"Cô ấy thích ta vò bụng, mỗi lần vò bụng thì cô ấy đều sẽ cười đến không
ngừng, sẽ ôm tay của ta, cả người đều bắt đầu cuộn mình."
"Cô ấy thích dựa vào bả vai của ta, mỗi lần ở bên ngoài, cô ấy đều thích dựa chỗ
này."
"Cô ấy rất thích ăn đồ ăn ta làm, trong nhà hầu như mỗi ngày đều xin ta làm cho
cô ấy ăn, vì thế, cô ấy luôn có thể đáp ứng rất nhiều yêu cầu của ta, cũng tha
như tha thứ cho rất nhiều sai lầm và mạo phạm của ta."
"Mỗi lần ta muốn lúc ra ngoài, cô ấy luôn luôn căn dặn ta, đừng nhìn ngắm
những người phụ nữ khác ở bên ngoài, cho dù lúc ở nhà, cô ấy cũng vẫn luôn
lặp đi lặp lại cho ta nghe rằng đời ta chỉ có thể thích một người."
"A, đúng, mỗi đêm cô ấy đều ngủ chung giường với ta."
Mặt của Bernard bắt đầu đỏ lên, Vòng quay Ám Nguyệt trong mắt nói cho hắn
biết rằng, người đàn ông trước mắt mình cũng không nói láo.
Tia chớp màu đen, xuất hiện ở trên người hắn một lần nữa, nhưng hắn lập tức
thu lại tất cả năng lượng vừa mới tụ lại trong cơ thể mình bởi vì nổi giận, ánh
mắt của hắn, đã đầy tơ máu, màu đỏ này không liên quan đến Ám Nguyệt.
Bernard mở miệng nói: "Cô ấy cùng với ngài quả thật là một đôi rất xứng."
Karen cười.
Bernard cắn răng, tiếp tục nói: "Có thể trở thành niềm vui của ngài, là vinh hạnh
của tôi."
Karen gật nhẹ đầu.
"Cho nên, ngài cố ý đến đây là giúp cô ấy báo thù sao?"
"Cô ấy đã từng nhờ ta làm như vậy, nhưng lúc ấy ta cũng không muốn làm như
vậy lắm, bởi vì ta cảm thấy ngươi rất đáng thương, muốn mà không được, chỉ
có thể dựa vào việc viết ra những câu chuyện này để tự làm cảm động mình."
"Đúng vậy, tôi là kẻ thất bại, trên thực tế, từ đầu đến cuối tiểu thư Pall chưa
từng để ý đến tôi, ở trong mắt của cô ấy, tôi chính là một ly nước biển múc ra từ
trong đại dương bao la này, rất dư thừa.
Tôi nguyện ý bởi vì tôi đã từng không hiểu chuyện, tôi xin lỗi ngài và tiểu thư
Pall, hi vọng hai người có thể tha thứ cho tôi.
Tôi không được ưu tú như ngài vậy, không cách nào làm trái tim của cô ấy cảm
động."
"Ta nhìn thấy hố xác trên đảo."
"Bọn chúng là một đám tàn dư Ánh Sáng!"
"Đúng vậy, ta biết."
"Lúc tiếp xúc lần đầu tiên, tôi không biết thân phận của bọn chúng, tôi còn coi
bọn chúng là bạn bè tốt, thấy bọn chúng phiêu bạt trên biển cả, tôi có lòng tốt
chứa chấp, ai biết được, bọn chúng vậy mà mưu toan xây dựng giáo hội Ánh
Sáng trên Đảo Ám Nguyệt, muốn đem phát triển đảo Ám Nguyệt thành căn cứ
của Ánh Sáng.
Thế nhưng Ánh Sáng thần giáo là tà giáo, tôi sao có thể cho phép chuyện như
vậy xảy ra, cho nên, sau khi biết thân phận của bọn chúng, ta muốn mời bọn
chúng rời đi, rời khỏi hòn đảo sạch sẽ này.
Nhưng bọn chúng mặt ngoài đáp ứng, sau lưng lại đang chuẩn bị phát động làm
phản, muốn lật đổ tôi, khống chế đảo Ám Nguyệt.
Dưới sự bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể lựa chọn ra tay hạ sát bọn chúng, ai.
Tôi hi vọng Trật Tự vĩ đại không nên nghi ngờ sự trong sạch của Đảo Ám
Nguyệt chúng tôi, tôi tin tưởng con cháu của tôi cũng sẽ không tiến hành cấu
kết cùng với tàn dư Ánh Sáng, xin hãy tin tưởng tôi, xin hãy tin tưởng Đảo Ám
Nguyệt."
"Lần thứ nhất trông thấy cái hố xác kia, ta cảm thấy thật ngoài ý muốn, bởi vì,
ngay cả Pall đều không ý thức được, ngươi là một kẻ tàn nhẫn đến thế này,
nhưng ta có thể hiểu được lựa chọn của ngươi, tàn dư Ánh Sáng, bọn họ ở nơi
nào, đều có thể gây nên phiền phức lớn trong tương lai."
"Đúng vậy, ngài nói rất đúng."
"Cho nên, lúc ấy ta có thể hiểu được ngươi."
"Cám ơn ngài đã hiểu cho tôi."
"Thế nhưng là..." Karen chỉ chỉ về hai pho tượng ở trước người, vừa chỉ chỉ vào
quan tài đá bên cạnh, "Tiểu thư Jenifer, lúc trước là bạn tốt của Pall ấy nhỉ."
"Cô ta đã thay đổi tín ngưỡng vào Ánh Sáng, cô ta đã bị mê hoặc, tôi chỉ có thể
lựa chọn làm vậy, thật ra tôi rất hy vong cô ấy biết mình lầm lỡ mà quay đầu,
nhưng cô ta chấp mê bất ngộ, rơi vào đường cùng, tôi chỉ có thể, ai...
Cô ta, đã từng là đồng đội tốt của tôi, làm như vậy thật sự lòng tôi cũng rất đau.
Cho nên, tôi cố ý làm pho tượng của tôi và Pall để ở chỗ này, xem như là nơi
bái tế đồng đội khi xưa của chúng tôi."
Karen biết, Bernard đang thử thăm dò, đang thử thăm dò mình rốt cuộc biết
được bao nhiêu, cũng đang thử thăm dò mục đích của mình.
"Ta cảm thấy, chờ đến lúc đem việc này về nói cho Pall, cô ấy sẽ tới, tự mình lật
tung bia mộ của ngươi, nghiền nát xương cốt của ngươi thành tro."
"Ngài cũng phải rõ ràng, lúc đối mặt với tàn dư Ánh Sáng, chúng ta phải nên
làm như thế nào, Pall bởi vì việc này mà hận tôi, đó là chuyện đương nhiên,
nhưng tôi cũng không hối hận cách làm năm đó của tôi, dù là một lần nữa, tôi
cũng sẽ làm giống như vậy.
Bọn tàn dư Ánh Sáng dối trá lại giỏi ngụy trang, bọn chúng, đáng chết, cũng
nên bị thanh trừ!
Nếu như tôi không làm như vậy, thì sẽ không có đảo Ám Nguyệt hiện tại, bọn
chúng sẽ hủy diệt hòn đảo tươi đẹp này, để cho tất cả mọi người ở trên đảo bởi
vì sự điên cuồng của bọn chúng mà bị chôn vùi toàn bộ!"
"Ngài Philias, và tín đồ của ông ta, là một đám người tốt."
"Ngài sao có thể nói ra những lời này, bọn chúng là dị đoan, bọn chúng là ma
quỷ khoác lên bên ngoài một lớp vỏ trắng! Bọn chúng biết rõ cách để giả nhân
giả nghĩa mà mê hoặc lòng người, để thực hiện mục đích bẩn thỉu của bọn
chúng!"
"Ngươi có biết không, lúc đầu ta nghĩ đến, nếu như lần này ta không làm, chờ
đến sau khi Pall biết sau chuyện này, cô ấy chắc chắn cũng sẽ cố ý đến đảo Ám
Nguyệt để trả thù ngươi, ta nghĩ, ta nên thay cô ấy làm việc này, cũng tiết kiệm
thời gian, công sức cô ấy tự mình đến đây.
Còn nữa, sau khi đi vào hòn đảo này, ta phát hiện ngươi đã không phải là hình
tượng giống cảm động giống như trong câu chuyện ngươi đã vẽ ra, ngươi thật
sự là đang khinh thường cô ấy, nhục mạ cô ấy, suy cho cùng thì cô ấy cũng là
người ngủ chung giường với ta mỗi đêm, loại hành vi này của ngươi, để cho ta
cảm thấy rất không thoải mái."
"Tôi nhận lầm, tôi thừa nhận tôi..."
Karen kéo một sợi tơ ra, chỗ lồng ngực của Bernard có một ngọn lửa linh hồn
bốc cháy lên, đang nướng cháy linh hồn của hắn, đây là một sự tra tấn rất đau
đớn.