Số 13 Phố Mink

Chương 910: Không thể ngăn cản (3)




"Dàn trận xếp quân, nhưng không có bố trí phòng ngự lập thể." Chủ giáo

Rodina mở miệng nói.

Bà ta là một trong ba vị đại biểu bên phía Kỵ Sĩ Đoàn, nếu như xem Trật Tự

Thần Giáo như là một quốc gia mà nói thì bà ta xem như là đại biểu của quân

đội.

Hồng Y Giáo Chủ Creed mở mắt ra một chút, vẫy vẫy tay với tộc trưởng

Wiener của Đảo Ám Nguyệt đang quỳ ở đó.

Wiener lập tức đứng dậy đi tới, sau đó quỳ gối trước mặt Hồng Y Giáo Chủ.

"Tố chất của quân đội Đảo Ám Nguyệt cũng không được tốt lắm nhỉ."

Thật ra, Wiener có thể giải thích, quân đoàn ngăn chặn Dorons phía trước là

điều tới tạm thời từ các nơi trên đảo, cũng không binh sĩ trải qua thao luyện và

dùng cho chiến trường, nhưng Wiener cũng không có giải thích, bởi vì ông ta đã

nghe được ra được hàm ý của đối phương, Wiener mở miệng nói:

"Ngài nói rất đúng, chúng ta đã ý thức được vấn đề này từ sớm, vốn dĩ tôi định

đợi lát nữa sau khi hội nghị kết thúc, tôi sẽ tự mình đến thỉnh cầu ngài, thỉnh

cầu Trật Tự Thần Giáo vĩ đại có thể phái người tới giúp chúng ta tổ chức và

thao luyện quân đội."

Hồng Y Giáo Chủ Creed không nói chuyện, Chủ giáo Rodina bên cạnh thì mở

miệng nói: "Đúng vậy, hải quân đảo Ám Nguyệt, cũng cần phải chỉnh đốn, chỉ

có như vậy thì mới có thể gánh vác trách nhiệm phòng ngự vùng biển này."

Rõ ràng là việc liên quan đến quân đội trên bờ, lại bị liên lụy đến hải quân.

Mà lực lượng mạnh nhất của đảo Ám Nguyệt chính là hạm đội ngoài biển của

nó.

Nhưng Wiener không chút do dự, mặc dù ông ta tin tưởng Trật Tự Thần Giáo sẽ

không ngồi nhìn Dorons phá hủy thành thị, nhưng ông ta cũng biết rõ rằng, Trật

Tự bây giờ đang cố ý tìm cớ để phân quyền của Ám Nguyệt, ông ta có thể cự

tuyệt, nhưng tiếp theo thì có lẽ Trật Tự Thần Giáo cũng chẳng phải tìm cớ nữa.

"Đúng vậy, ngài nói không sai, năng lực phòng ngự của Đảo Ám Nguyệt thật sự

là quá yếu ớt, cần sự trợ giúp cấp thiết từ Trật Tự."

"Ừm." rốt cục thì Creed cũng lên tiếng, "Rodina, nếu tộc trưởng Wiener đã đại

biểu đảo Ám Nguyệt đưa ra lời thỉnh cầu, vậy phiền ngươi vất vả một chút, ở lại

trên đảo một thời gian để giúp đỡ đi."

"Vâng, thưa ngài." Chủ giáo Rodina lập tức hành lễ nhận lệnh.

Lập tức, bà ta nhìn về phía tộc trưởng Wiener, nói: "Để quân đoàn của Ám

Nguyệt rút lui đi, bọn họ cũng không ngăn cản được con hung thú kia, càng

gắng gượng chống cự cũng chỉ tăng thêm thương vong không cần thiết, ta

không muốn về sau lại tốn thời gian chiêu mộ tân binh một lần nữa."

"Vâng, tôi lập tức hạ lệnh cho bọn họ."

...

Khi cơ thể cao lớn của Dorons đến gần, quân đoàn Ám Nguyệt nhận được mệnh

lệnh rút lui tránh né, tất cả võ sĩ đều nhao nhao chạy trốn về phía hai bên, không

có một chút trì hoãn nào.

Dorons cũng không để ý đến bọn họ, mà là trực tiếp phóng tới ngọn đồi cuối

cùng, vượt qua ngọn đồi này, thành thị nằm ngay phía sau!

Cũng đúng lúc này, phía trên xuất hiện một ngai vàng màu đen, nó vô cùng

khổng lồ, tràn ngập uy nghiêm, nó rơi xuống từ trên trời, chặn lại khu vực

Dorons sắp đi qua.

Trật Tự Thần Giáo, cuối cùng cũng đã ra tay rồi.

...

Ophelia thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, cơ thể hơi cử động một chút, cô tin rằng,

một khi Trật Tự ra tay, xem như Dorons ngang ngược đến cỡ nào thì cũng

không cách nào bước thêm về trước một bước.

Ánh mắt của Karen thì nhìn vào hình chiếu của đội trưởng, mọi người thật ra

đều đã đoán được trước việc này, nhưng sự tự tin của đội trưởng, rốt cuộc từ

đâu mà đến?

"Chậc chậc chậc..."

Đội trưởng chép miệng vài lần,

Mở miệng nói:

"Dorons, để bọn họ nhìn xem bộ dáng thật sự của ngươi đi."

...

Khi bên trong bầu trời xuất hiện ngai vàng Trật Tự to lớn, vốn mang ý nghĩa

việc này cũng đã đến hồi kết.

Ngoại trừ Ngai Vàng Trật Tự ra, bên phía Trật Tự Thần Giáo còn có hai trận

pháp cỡ lớn sắp hoàn tất, đồng thời, một vị Đại chủ giáo của một đại khu cũng

đã chọn lựa ra một tiểu đội Đòn Roi Trật Tự để chuẩn bị hoàn thành việc mà

đám người Tafman lúc nãy không thể làm được.

Đây là một hàng phòng ngự cuối cùng, nhưng cũng là hàng phòng ngự khiến

con hung thú này thấy tuyệt vọng nhất.

Nhưng mà, đúng lúc này, cơ thể của Dorons bắt đầu xuất hiện thay đổi, đầu của

nó trở nên già yếu, cơ thể của nó, bắt đầu trở nên mục nát, mai rùa trên lưng nó

cũng bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt khổng lồ;

Còn đầm nước nằm trên mai rùa kia, vốn dĩ là một hồ nước xanh thẳmg, trong

phút chốc cũng biến thành đen ngòm và tanh hôi.

Không khí chết chóc nồng đậm bao quanh lấy toàn thân Dorons, cơ thể của nó

bắt đầu xuất hiện những đốm đen diện tích lớn.

Tafman và trưởng lão Zimar ở trên mai rùa liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai

người đều lộ ra sự hốt hoảng.

Hai tay của trưởng lão Zimar bắt đầu run rẩy, việc kinh khủng đến nỗi khiến cho

ông ta há hốc mồm không thể nói được lời nào

Tafman thì ngồi bần thần dưới đất,

Tay chống đỡ cái trán, lẩm bẩm nói:

"Cho nên, đây chính là nguyên nhân Philias phong ấn Dorons lại sao?"

...

"Bởi vì Dolons năm đó, tuổi thọ đã gần đến giới hạn, nó sắp chết."

Hình chiếu của đội trưởng nói,

"Thiên phú của chủng tộc nó, có thể ban cho nó năng lực để yên nghỉ, ta trợ

giúp nó hoàn thành phong ấn chính mình mà ngủ say, nó nói, hi vọng đợi đến

trăm năm sau, lúc nó tỉnh lại, trông thấy Đảo Ám Nguyệt chúng ta cùng nhau

chung tay xây dựng đã trở nên tươi đẹp như thế nào.

Dù chỉ nhìn một chút rồi chết đi."

Karen mở miệng nói: "Cho nên, trong cơ thể của nó, đã sớm tích lũy tử khí đến

mức độ kinh khủng."

"Đúng vậy, không sai, còn có một điều nữa, trùng nguyền rủa là do ta dùng bọ

chét trên người của Dorons mà nuôi dưỡng thành, ngươi thử đoán xem, trong cơ

thể của Dorons bây giờ có bao nhiêu trứng trùng?"

Bên trong ánh mắt của Karen lộ ra vẻ khiếp sợ, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý

trước, nhưng anh thật không nghĩ tới, tình huống lúc này lại phát sinh đến như

vậy.

Bởi vì điều này có nghĩa rằng, con hung thú khổng lồ này, bây giờ lại là một

nguồn ô uế cực kỳ khổng lồ!

Một khi nó nổ tung, hoặc là bị lực tác động bên ngoài khiến nó nổ tung, vậy thì

chỉ trong một khoảnh khắc, phân nửa diện tích của Đảo Ám Nguyệt sẽ bị ô uế,

không đề cập tới người trên đảo vì vụ nổ mà chết nhiều hay ít, hòn đảo này sau

khi chịu sự ô uế với quy mô lớn như thế cũng sẽ không còn phù hợp để con

người sinh sống.

Ngai vàng Trật Tự trên bầu trời vào lúc này cùng dừng hạ xuống, tất nhiên, bên

phía Trật Tự Thần Giáo cũng biết rõ chuyện gì đã xảy ra.

Dorons bây giờ giống như là cái mụn nhọt, nó sắp vỡ, nước mủ bên trong sẽ

tràn ra.

Nhưng nếu như bây giờ dùng Ngai vàng Trật Tự hoặc là những trận pháp khác

để trấn áp nó, vậy thì cũng có nghĩa đang kích nổ nó, sẽ tạo thành thiệt hại càng

nghiêm trọng hơn.

Chủ giáo Rodina mở miệng nói: "Dừng việc tấn công, dốc hết toàn lực sơ tán

mọi người đi."

...

Hình chiếu của đội trưởng vừa khóc vừa cười nói:

"Đây là mục đích mà ta đánh thức nó, đây là việc mà ta đã đồng ý với nó, ta và

hậu nhân của Bernard, sẽ đánh thức nó sau một trăm năm, để nó trước lúc chết,

nhìn ngắm phong cảnh trên đảo, để nó trông thấy nơi mà Ánh Sáng chiếu rọi sẽ

đẹp đẽ đến dường nào.

Nhưng rất hiển nhiên là Bernard cũng không dám ghi lại điều này vào trong

nhật ký của mình, haha..."

Đội trưởng hai tay giơ lên, hét lớn:

"Dorons, bây giờ, ngươi có thấy được sao, ngươi thấy được rồi chứ!"

"Rống!"

Dolons phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, Ngai vàng Trật Tự ở phía trên không

còn tiếp tục rơi xuống, những trận pháp khác cũng không có khởi động, Dorons

vọt thẳng qua phá tan ngọn đồi trước mặt, xông qua hàng phòng ngự cuối cùng,

chân của nó, rốt cục bước vào biên giới của thành thị.

Cảnh tượng khốc liệt, sắp xảy ra.

Nhưng vào lúc này, Dorons dừng bước chân của mình lại.

Nó ngẩng đầu, phát ra một tiếng rên rỉ thê lương lên bầu trời.

Ophelia thấy cảnh này, vô ý thức hỏi:

"Nó, sao vậy?"

Đội trưởng để hai cánh tay của mình xuống,

Cúi đầu,

Trả lời:

"Nó, không đành lòng."