"Nhanh lên, nhanh nữa lên, sắp đuổi tới rồi." Neo hô.
"Đã nhanh nhất rồi..."
Tafman cùng Neo lúc này cúi đầu xuống, một nguồn năng lượng chấn động đảo
qua, phá hủy chỗ ngồi phía sau của toa xe ngựa, góc độ hai người cúi đầu vừa
lúc tránh khỏi một chiêu này.
Nhưng Độc Giác Thú đã mất đi một nửa trọng tài của xe ngựa ở phía sau, tốc độ
ngược lại bởi vậy mà càng tăng lên.
Mấy đám khí màu xám đuổi theo ở hai bên, đây là một loại thuật pháp tương
đương với thuật pháp di chuyển bằng khói đen của Trật Tự Thần Giáo.
Tafman lập tức thay đổi phương hướng của xe ngựa một lần nữa, quẹo vào
đường mòn bên cạnh.
"Độc Giác Thú sắp kiệt sức rồi." Tafman hô.
"Vậy thì nhảy khỏi xe!"
Hai người lập tức nhảy xuống xe ngựa, Độc Giác Thú triệt để hết hơi, mang
theo một nửa xe ngựa lật nghiêng trong bụi cỏ ven đường.
Neo và Tafman thì bắt đầu dùng hai chân chạy, nói thật thì mất đi xe ngựa là
phương tiện giao thông, lúc chạy trốn bọn họ ngược lại có thể càng thong dong
hơn, mặc dù không thể sử dụng thuật pháp rõ ràng dễ gây nên sự nghi ngờ của
đám người đuổi theo đằng sau, nhưng kinh nghiệm và kỹ năng của họ đều rất
phong phú, bốn phía xung quanh đều là thảm thực vật rậm rạp, dễ dàng che đậy
tầm mắt hơn.
Sau khi hai người chia ra chạy được một đoạn, lại rất ăn ý mà chạy về chung
một chỗ.
Cung Tưởng Niệm ngay ở phía trước mặt, hộ vệ bên kia cũng cảm ứng được
năng lượng thuật pháp chuyển động ở hướng này, nhanh chóng di chuyển đi.
"Không qua được!" Tafman nói.
"A."
Neo nhảy người lên, nhảy vào vườn hoa phía trước, lập tức hình ảnh và ánh
sáng trên người trở nên méo mó, vậy mà ngay lập tức sử dụng thuật pháp Ánh
Sáng để che giấu bản thân.
Theo lý thuyết, lúc này ẩn thân sẽ có hiệu quả rất kém, bởi vì bọn hộ vệ Ám
Nguyệt ở phía trước đã nhận ra, tiếp theo chỉ cần vận dụng thuật pháp thăm dò
hoặc thuật pháp có phạm vi bao phủ rộng thì rất dễ dàng có thể tìm ra người ẩn
nấp, nhưng vấn đề bây giờ là, phía sau còn có một đám người của Luân Hồi
chạy theo phía sau.
Tafman do dự một chút, cũng cùng với Neo nhảy vào trong vườn hoa, năng
lượng Ánh Sáng bao phủ trên người, che giấu bản thân.
"Trời ạ, ngươi vì sao muốn nấp cùng một chỗ với ta!" Neo mắng, " Ngươi làm
vậy thì cả hai chúng ta đều sẽ bị phát hiện!"
Lúc trước Neo vừa nhảy vào cộng thêm thuật ẩn thân, là trước lúc bọn hộ vệ
thay đổi tầm mắt nhìn về phía bên này.
Tafman nhảy theo ở phía sau, gần như vừa lúc ánh mắt của bọn hộ vệ đều
hướng về phía nơi này, tương đương với việc nói cho bọn hộ vệ rằng có người
đang ở chỗ này.
"Chỉ có khu vườn hoa này hơi bí mật mà thôi." Tafman giải thích nói.
Chính là muốn khiến ngươi bại lộ.
"Ha ha." Neo cười.
Sau khi nghe được tiếng cười, Tafman bỗng nhiên ý thức được một sự kiện,
mình không nên nhảy vào chỗ này.
Quả nhiên, một đám hộ vệ ám nguyệt đầu tiên là sững sờ, vậy mà ngay lập tức
rất ăn ý không tiếp tục bao vây khu vườn hoa này, bởi vì bọn họ nhìn thấy tướng
quân của mình nhảy vào đó.
Mặc dù tướng quân mặc quần áo hàng ngày và còn đeo thêm mặt nạ, nhưng bộ
dáng này của tướng quân, trước đó không lâu bọn họ cũng mới nhìn thấy, mặc
dù không biết tướng quân vì sao muốn làm như thế, nhưng bọn họ cũng không
có quyền can thiệp.
Bọn hộ vệ của Ám Nguyệt thì chạy về phía đám người của Luân Hồi để ngăn
cản.
Trong khoảng thời gian này, không ít người trong đoàn đại biểu của Luân Hồi
Thần Giáo trong lòng đã chứa đầy tức giận, bỏ qua một đám lúc đầu đuổi theo
Neo từ rạp hát người cá tới đây mang theo sự phẫn nộ và căm thù nguyên thủy
nhất, còn những người tiếp theo sau, thì là nghe được truyền tin, chủ động tiến
đến muốn tìm người để xả giận.
Tafman nhìn xem Neo đang ngồi xổm ở trước mặt, hắn ta đã phát hiện thân
phận thật sự của mình rồi?
"Sắp đánh nhau rồi, chờ đến sau khi bọn chúng đánh nhau, chúng ta thừa cơ hội
vào bên trong mở quan tài ra rồi thổi cái ốc biển đó lên."
"Không được đánh."
Hộ vệ trưởng của Đảo Ám Nguyệt đi lên phía trước hô: "Nơi này là trọng địa
của Đảo Ám Nguyệt chúng tôi, không được mạo phạm, xin hỏi các người..."
Nói thực ra, tên này hộ vệ trưởng Ám Nguyệt này ứng xử rất hợp cách, hắn đã
nhìn ra thuật pháp của đám người đang chạy đến kia, giai đoạn này, có thể tụ tập
thành quy mô như vậy trên Đảo Ám Nguyệt chỉ có thế lực của hai Thần Giáo
chính thống.
Hộ vệ trưởng không muốn có xung đột gì nổ ra, muốn hòa hoãn lại cục diện
này, biết rõ ràng tình huống xảy ra.
Nhưng khi hắn vừa nói hết câu vừa rồi;
Dưới bụi cỏ gần đó, một người đàn ông ngồi xổm nữa ngày trong một cái hố mà
không nhúc nhích, từ từ ngẩng đầu lên:
"Từ mấu chốt!"
Bên kia, đám thần quan đuổi theo suốt một quãng đường tới đây, vừa đúng lúc
dừng chân lại, rất nhiều người còn đang thở dốc, càng nhiều người thậm chí
không biết mình đến cùng đang đuổi theo ai.
Đã nghe được phía đối diện hô lên: "Nơi này là trọng địa của Đảo Ám Nguyệt
chúng tôi, không được phép mạo phạm..."
"Oanh!"
Dưới chân bọn họ, bỗng nhiên nổ tung!
Đây chính là từ trận pháp do tự thân thuật pháp quan của Trật Tự Thần Giáo bố
trí và kích nổ, vào giai đoạn thích hợp nhất, kích nổ thành công.
Trong nháy mắt, cơ thể của rất nhiều thần quan Luân Hồi Thần Giáo bị nổ nát,
càng nhiều người bị thổi bay ra ngoài.
Cục diện, triệt để trở nên hỗn loạn, người bên phía Luân Hồi Thần Giáo theo
bản năng mà sử dụng thuật pháp đánh về phía hộ vệ của Đảo Ám Nguyệt, mà
đội hộ vệ của Đảo Ám Nguyệt bên kia cũng bắt đầu chống trả.
Neo quay đầu nhìn về phía Tafman,
"Ba!"
Búng ta một cái rất vang:
"Chậc, đánh nhau rồi!"