"Thiếu gia, đó là xe của bộ môn kia, tôi cũng bị chiếc xe giống vậy chở đến nơi
đó."
"Xem ra là lại bắt người về nhốt."
Đột nhiên, một cái bóng màu trắng bay ra từ trước xe của Karen, sau khi rẽ sang
một bên, trực tiếp bay tới phía cái xe tải nhỏ kia.
"Ầm!"
Xe tải trực tiếp bị đụng văng ra, cái bóng màu trắng kia dừng lại ở vị trí trước
đầu xe, là một cô gái tóc ngắn mặc váy dài, trong lòng bàn tay của cô ta, xuất
hiện một ngọn lửa màu trắng, hai người ngồi trong buồng lái trong khoảnh khắc
bị đốt cháy thành tro, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp thốt ra.
"Ông!"
Đằng sau xe tải bị phá một lỗ, một sợi dây leo màu đen trực tiếp nhô ra chụp
vào người của cô ta, nhưng lúc nó sắp đến gần, sợi dây leo đã nổ tung.
Dưới chân của người cô gái, xuất hiện một cái ô vuông màu đen, là hình thức
ban đầu của Trật Tự lồng giam.
Nhưng thuật pháp Trật Tự Lồng Giam vừa mới triển khai được một nửa, tựa
như gặp phải lực cản rất lớn, cho nên trực tiếp nổ tung.
Trong thùng xe phía sau xe tải, một bé gái leo ra từ bên trong, thân hình của
người cô ta lóe lên một cái, xuất hiện ở trước mặt bé gái, cô bé hé miệng, từ
trong miệng có một nhúm nhỏ màu trắng mềm như nhung bay ra, đáp xuống
trên vai của cô gái kia.
Hiển nhiên, người phụ nữ là tới cứu cô bé, không, là cứu nó.
"Trật Tự Thần Giáo đang chấp hành công vụ, ngươi dám..."
Cô gái nhảy lên, bay đến giữa không trung, ngón tay chỉ xuống dưới một phát,
phía trên xe tải xuất hiện một cái bia đá cổ, lập tức, bia đá rơi xuống.
"Oanh!"
Giống như là phương thức xử lý của nhà máy tái chế ô tô dành cho ô tô hư
hỏng, ở chỗ kia, chỉ trong một khoảnh khắc mà chiếc xe tải đã bị đè nát bép.
Còn về những người ở bên trong... Kết cục thì không cần nói cũng biết.
Cô ta là đang giết người diệt khẩu.
Sử dụng các nghiền ép vật lý này, Trật Tự Thần Giáo cho dù có muốn dùng
"Thức tỉnh" để tìm ra manh mối cũng không có cách nào.
Ánh mắt của cô ta, nhìn về phía Karen ở không xa, giơ ngón tay của mình lên.
Mẹ nó, cô ta còn muốn giết người diệt khẩu tiếp!
Thân hình Karen nhanh chóng hóa thành khói đen mà bay ra khỏi chiếc xe Pens
second-hand này, Alfred thì lập tức đẩy cửa xe ra rồi lăn xuống xe.
Cái con vật nhỏ trắng bồng bềnh kia bay đến trước mặt cô ta, cô gái khẽ nhíu
mày, thu ngón tay về.
Mà lúc này,
Lúc nãy Karen vừa mới đáp xuống mặt đường trực tiếp bị một hạt châu bóp nát
đập lên mặt đất, ánh sáng lấp lóe, một thanh kiếm xuất hiện, Karen một tay rút
thanh kiếm Lưu Tư ra, Áo Giáp Hải Thần bao phủ toàn thân.
...
Nhà sau của Nhà Tang Lễ Pavaro, phòng ngủ chính.
Cái tủ lạnh cũ bỗng phát ra tiếng kêu, Kevin từ góc phòng chạy đến, duỗi chân
chó ra mà mở cửa tủ lạnh, thanh kiếm bên trong đã biến mất.
"Gâu! Gâu! Gâu!"
Pall nhảy xuống giường, nhìn thấy cảnh này, hô lên:
"Trời ạ, Karen là đang đi cướp ngục sao!"
...
Cô gái bay về phía Alfred, Karen thấy thế, không chút do dự mà tăng tốc độ rồi
lao đến.
"Ông!"
Sau lưng cô ta xuất hiện một cái bóng mờ, từ trong ảo ảnh nhô ra một cánh tay
to lớn, trên cánh tay này phủ đầy các thuộc tính gây hại như nguyền rủa, ôn
dịch.
Karen không sợ hãi chút nào, tốc độ không giảm, đụng vào trên cái cánh tay
này.
Cô gái hiển nhiên cũng không ngờ tới Karen lại cứng rắn như vậy, bởi vì năng
lượng ô uế bên trên cánh tay này cũng không phải ngọn lửa của thuật pháp
Thanh Tẩy bình thường có thể giải trừ.
Còn Karen đã xông qua khỏi cánh tay kia, giơ kiếm lên chém về phía cô ta một
nhát.
Cô gái đưa tay trái ra, móng tay của cô ta cũng không phải rất dài, ít ra cũng
không quá mức mà chỉ là trong phạm vi chưng diện của phái nữ, nhưng chính
mấy cái móng tay này, vậy mà trực tiếp bóp lấy thanh kiếm Lưu Tư của Karen.
Khoảng cách giữa hai bên lúc này đã rất gần, cô gái cũng nhìn về phía Karen,
nhất là sau khi trông thấy ánh mắt của Karen vẫn còn trong suốt, trong mắt cô ta
lộ ra vẻ nghi ngờ, tất nhiên là đang kinh ngạc vì sao Karen còn không bị ô uế,
thậm chí còn không hề bị ảnh hưởng gì.
Trong cổ họng Karen phát ra một tiếng quát khẽ, năng lượng của Lưỡi Đao Ám
Nguyệt bắn ra, thanh kiếm Lưu Tư từ một thanh đại kiếm sắc bén bình thường
mà trong khoảnh khắc đã hóa thành vật dẫn tốt nhất cho Lưỡi Đao Ám Nguyệt.
Cô gái ngay lập tức rút tay về, nhưng móng tay của cô ta vào lúc này đều đã bị
cắt đi hết.
Karen tiếp tục ép sát, một kiếm chém ngang, trên mặt nữ nhân lộ vẻ tức giận,
nhưng vào lúc này, tấn công tinh thần đánh về phía cô ta, hai con mắt của
Alfred đỏ lên phối hợp với thiếu gia của mình cùng tấn công, cô ta lựa chọn lui
lại, trong khoảnh khắc đã kéo giãn khoảng cách mười mấy bước.
Alfred đứng ở trước người của Karen, mở miệng nói: "Thiếu gia, lúc vừa nãy
ngài nên lựa chọn việc rút lui."
"Tôi cũng muốn vậy lắm, nhưng anh không nhìn thấy sao, tốc độ của cô ta
nhanh như vậy, chúng ta không chạy nổi."
Cái thứ màu trắng mềm như nhung ở trên vai cô gái thấy Alfred tiến lên, lập tức
nhào lên, rất kích động mà phát ra một chuỗi âm thanh với cô ta.
Cô gái nhìn nó một chút, lại nhìn Alfred một chút, cuối cùng trừng mắt nhìn về
phía Karen,
Nói:
"Ta có thể không giết ngươi, nhưng ngươi cần phải hướng với ta sẽ không báo
cáo những việc vừa rồi với Trật Tự Thần Giáo."
Vẻ mặt Karen nghiêm túc mà lại thành kính,
Hai tay nắm chặt thanh kiếm Lưu Tư ở trước người,
Khí thế quanh người hoàn toàn tăng lên mức cao nhất,
Ánh mắt kiên nghị mà nhìn xem cô gái trước mắt:
"Được!"