Số 13 Phố Mink

Chương 707: Đam mê của Thần (1)




Luân Hồi thần giáo, cao ốc giáo vụ.

Căn phòng nằm ở nơi sâu nhất trong tầng năm, vốn dĩ phải là văn phòng của

Đại Chủ Giáo ở nước Wien của Luân Hồi thần giáo, nhưng giờ phút này, Đại

Chủ Giáo, ngài Sacco đang cung kính đứng hầu ở bên ngoài cửa phòng làm

việc, biểu lộ sự kính cẩn và vâng lời của mình.

Trật Tự Thần Giáo xem Wien như là nền tảng để phát triển và vận hành, mặc dù

cũng không bài xích việc những giáo hội khác thiết lập cơ quan và nơi truyền

giáo tại Wien, nhưng toàn bộ giới giáo hội đều rõ ràng rằng rốt cuộc Wien là địa

bàn của ai, sự đóng quân của Kỵ Sĩ Đoàn thứ 3 ở Wien chính là chứng minh tốt

nhất;

Mà Luân Hồi Thần Giáo cũng không quá quen thuộc với Wien, một là bởi vì địa

bàn sớm đã sớm bị Trật Tự chiếm lấy, Luân Hồi Thần Giáo càng giống như là

một vị khách ở nhờ; thứ hai là những người theo thể hệ văn hóa Markle, cũng

không cảm thấy rất hứng thú đối với giáo nghĩa mà Luân Hồi Thần Giáo tuyên

bố.

Nhất là người Wien, bắt đầu từ thời đại Đại hàng hải, nhóm cư dân đầu tiên của

họ xem hải tặc là một niềm vinh quang, để lại dấu ấn trong tận xương tủy, để

bọn họ càng muốn hưởng thụ sự kích thích trong nhất thời, bọn họ cũng lười

quan tâm đến kiếp sau của mình sẽ như thế nào.

Mặc dù những năm gần đây bởi vì dân nhập cư từ bên ngoài không ngừng tiến

vào cùng với sự phát triển của công nghiệp tài chính, dẫn đến việc đám người

phá sản và mê mang trong nông thôn và thành thị dần dần tăng nhiều lên, trên

một trình độ nào đó đã giúp ích cho việc mở rộng tín đồ, nhưng vẫn như cũ

không có thành tựu gì trên những phương diện lớn khác.

Bởi vậy, Sacco mặc dù là Đại Chủ Giáo ở Wien, nhưng thật ra địa vị của ông ta

trong giáo cũng không cao, nếu như cao mà nói thì cũng sẽ không bị "Đi đày"

đến đây để khai hoang.

Bên trong văn phòng và cảm giác cổ xưa chỉnh thể ở bên ngoài tòa cao ốc giáo

vụ hoàn toàn khác biệt, ở phía bên trong cực kỳ xa hoa, không chỉ có phòng làm

việc, bên trong còn có khu nghỉ ngơi gồm hai phòng ngủ và một phòng khách.

Lúc này, hai người phụ nữ đang nằm trên giường, trong đó có một người phụ nữ

mà Karen còn nhận biết, đó là Bertha đã từng làm thư ký trong phòng khám

bệnh tâm lý của Piaget...

Bertha y như là một con chim non nép vào bên người của người phụ nữ bên

cạnh, một đôi chân thon dài cho dù có co lại, cũng không ngắn hơn so với của

Bertha, phải biết rằng, dáng người của Bertha thế nhưng là rất cao gầy.

Người phụ nữ kia tên gọi là Tarina, là người của gia tộc Simerson, trong lịch sử

đã từng có mấy vị "Người giữ cửa" của Luân Hồi Thần Giáo xuất thân từ gia

tộc Simerson, tương đương với vị trí Giáo tôn.

Cho nên, mặc dù vị trí Người giữ cửa đương đại của Luân Hồi Thần Giáo

không phải là người của gia tộc Simerson, nhưng sức ảnh hưởng của gia tộc

Simerson bên trong Luân Hồi Thần Giáo, vẫn như cũ xếp ở vị trí trước ba, thậm

chí còn bị ca tụng là "huyết mạch Vương thất" của Luân Hồi thần giáo.

Chính là bởi vì sự xuất hiện của cô ta, cho nên Chủ giáo Sacco ở ngoài phòng

mới cam tâm tình nguyện nhường phòng làm việc của mình cho cô ta, còn

ngoan ngoãn đứng ở bên ngoài mà bày tỏ sự cung kính, ông ta thật sự rất muốn

rời khỏi Wien, ông ta cảm thấy mình vẫn còn không quá già, còn cơ thể tiến

thăng trong Thần Giáo, cho nên ông ta không muốn từ bỏ bất cứ cơ hội nào có

thể nắm bắt được.

"Bertha, em rất thích bộ dáng này sao?" Tarina quay đầu nhìn về người phụ nữ

đang nằm trong ngực mình.

"Ừm."

"Bởi vì em muốn tìm người kia sao?"

"Em không biết."

"Có manh mối gì không?"

"Hoàn toàn không tìm thấy bất cứ tung tích gì của anh ta cả, anh ta giống như

hoàn toàn biết mất vậy."

"Cần chị cho người giúp em đi tìm không?"

"Không cần, chị có thể nguyện ý gặp em, em đã rất hài lòng rồi, cũng cảm thấy

rất cảm kích."

"Đồ ngốc, nói những lời này làm cái gì, ở trong mắt người khác em có lẽ là tàn

dư của Ánh Sáng, nhưng trong mắt chị, em chỉ là một thiên sứ ánh sáng đáng

yêu."

"Vậy còn chị, chị đến Wien làm cái gì?"

"Tìm anh của chị, trong nhà nhận được tin tức, nói anh ta đang ở Wien, nhưng

cụ thể có ở Thành phố York hay là không thì ta cũng không biết."

"Đáng tiếc, tất cả người của em đều đã rời khỏi Thành phố York, nếu không còn

có thể giúp chị tìm một chút."

"Đừng ngốc, người anh trai kia của chị thích nhất là tìm một người phụ nữ gần

giống với mối tình đầu của anh mà cùng ẩn cư sống một cuộc sống bình thường,

anh ta là một tên cực kỳ biến thái cho nên cũng không muốn bị tìm tới."

"Anh trai của chị còn chưa bước ra khỏi sự ám ảnh về mối tình đầu sao?"

"Không chỉ không có, mà còn càng lún càng sâu, cha cũng đã nói với anh ta,

người phụ nữ kia đã sớm tiến vào trong Luân hồi, anh ta vì thế mà còn dám

chống đối lại cha, ngày đó nếu như không phải mẹ của chị kịp thời ngăn cản,

hai cha con bọn họ thiếu chút nữa đã đánh nhau rồi.

Nhưng ai mà biết được anh ta vẫn giữ lại ký ức mối tình đầu của mình, dùng Bí

pháp Luân Hồi truyền thừa, phong ấn thần trí của những người phụ nữ khác, sau

đó lại chèn ký ức của mối tình đầu vào, cho đến lúc này anh ta vẫn trải qua cuộc

sống như vậy.

Chỉ là bởi vì phương pháp này, tuổi thọ của những người phụ nữ bình thường

kia sẽ bị rút ngắn cực lớn, cũng sẽ không sống nổi qua nửa năm, cho nên anh ta

nhất định phải càng không ngừng tìm kiếm những người phụ nữ giống như mối

tình đầu của mình để sống chung."