Tựa như cảm giác được ánh mắt của Karen, đội trưởng đưa tay bẻ kính viễn
vọng một cái “xoạch", sau đó đưa một nửa cho Karen.
"Cảm ơn đội trưởng."
"Không có việc gì, thủy tinh rẻ, thấu kính thì mắc hơn, truyền chút linh tính vào
là được."
Karen dùng một con mắt nhìn vào mảnh kính, truyền năng lượng linh tính vào
trong, chỉ chốc lát, một loại cảm giác kì lạ xuất hiện, nó không chỉ có khả năng
tăng tầm nhìn, mà tựa như có thêm khả năng tập trung hình ảnh, làm cho mắt
mình có thể thấy được khu vực cần quan sát một cách rõ ràng nhất.
Khiên, đao, áo giáp, trường cung, mũi tên...
Karen so sánh trang bị trên người bọn họ với giá phiếu điểm trong cửa hàng,
không khỏi cảm thấy bồi hồi một chút, đây tuyệt đối là một đội quân đắp lên
bằng tiền.
Đương nhiên, cân nhắc đến tất cả trang bị đều được rèn đúc từ công xưởng nội
bộ của Trật Tự Thần Giáo, như vậy thì chi phí thật sự để chế tạo chúng ra hơn
rất nhiều so với giá bán trên thị trường.
Mặc dù quân đội bây giờ của các quốc gia trong thế tục đều đã tiến vào thời đại
của vụ khí nóng, lúc ở bến cảng Thành phố York, Karen không chỉ một lần thấy
được tàu bọc thép của quân đội đế quốc Wien, nhưng đội quân xuất hiện từ
trong cái hang kia, đủ để khiến cho quân đội của bất cứ quốc gia nào trong thế
tục đều phải cảm thấy tuyệt vọng.
Bọn họ mặc dù vẫn dùng vũ khí lạnh như cũ, nhưng những vũ khí trên tay của
họ, cũng không phải là loại vũ khí có thể phân chia “Nóng lạnh”.
Tấm khiên trong tay kia cung cấp Lá chắn Trật Tự, bên trong có khắc trận pháp,
cho dù đại pháo bắn vào nó, đạn pháo cũng chỉ có thể bị dội ra ngoài, không
cách nào tạo thành bất cứ sát thương gì đối với nó, mà những cây cung và mũi
tên trong tay những cung thủ kia, có thể bắn ra mũi tên di chuyển với khoảng
cách xa hơn mũi tên không biết bao nhiêu lần, còn có định vị vị trí cố định để
bắn.
Còn những cỗ xe bắn đá kia thì càng kinh khủng, bọn chúng có thể dùng để bắn
đi thêm các loại thuộc tính tăng cường vào trong phát bắn như "Ôn dịch" "Tai
hại" "Khát máu" "Tàn bạo", bắn trúng một phát vào căn cứ của kẻ địch, đối
phương nếu như chỉ là quân đội bình thường mà nói thì chẳng mấy chốc sẽ có
một đám người biến thành người điên mà tấn công giết hại đồng đội của mình,
mà những thứ thuộc tính này còn có thể truyền nhiễm ra thêm.
Chỉ có điều Karen chú ý đến quân chương trên áo giáp của bọn họ, anh nhận ra,
đây là Kỵ Sĩ Đoàn thứ ba.
Đây là Kỵ Sĩ Đoàn đang tại ngũ, quân dự bị đồn trú ở các địa phương đều là
quân xuất ngũ của mỗi Kỵ Sĩ Đoàn, bộ giáp mà họ được phân phối lúc tại ngũ
có thể được giữ lại, cho nên mới xuất hiện tình huống mỗi Kỵ Sĩ Đoàn trở thành
quân dự bị đồn trú ở địa phương, mà Kỹ Sĩ Đoàn đang tại ngũ thì sẽ không có
việc này xảy ra.
"Vì cái gì còn có thêm quan tài?" Karen không kìm lòng được mà hỏi.
Trong tư liệu mà anh ta được đọc trước đây, chỉ có Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất là được
tạo thành từ "Những kẻ đã chết được phục sinh", hoàn toàn nhận được vinh dự
trở thành Kỵ Sĩ Đoàn mạnh nhất.
"Mỗi một cái Kỵ Sĩ Đoàn đều sẽ có một ít biên chế đặc biệt, dùng để chấp hành
một ít nhiệm vụ có khả năng tử vong rất cao, ví như thăm dò, tiến công, bọc
sau."
"Đội cảm tử?"
"A, là đội chết chắc."
"Đúng, đội trưởng nói rất đúng."
"Trông thấy cái cột cờ trên chiếc xe ngựa kia không, đó là Thánh Khí của Thần
Giáo chúng ta, những thi thể đều đã qua quá trình xử lý, năng lượng linh tính
trong thể xác cũng đã được điều chỉnh, lúc quan chỉ huy ra lệnh Thức Tỉnh, cột
cờ sẽ bị thiêu đốt, trợ giúp người sử dụng thuật pháp chuyển đi cái giá phải trả
khi Thức TỈnh."
"A, thì ra là như vậy."
"Nhưng dù vậy cái giá để thức tỉnh vẫn còn là rất lớn, cảnh giới càng cao, lúc
còn sống càng mạnh mẽ, cái giá để Thức Tỉnh càng lớn, nghe nói, bên trong Kỵ
Sĩ Đoàn thứ nhất, còn có không ít thi thể của Trưởng Lão Thần Điện được bảo
quản."
"Cái này, ngẫm lại thì cảm thấy quá kinh sợ."
"A, cho dù là người trong Thần Giáo cũng cảm thấy sợ hãi thì cũng đừng bất
ngờ khi thấy các giáo hội khác sợ hãi, sức mạnh của Trật Tự Thần Giáo, nằm
ngay ở quả đấm của nó, khiến người đã chết cũng có thể chiến đấu, người sống
vào lúc này, sau khi chết trận, cũng có thể ngay lập tức quay lại chiến đấu.
Thậm chí nếu sử dụng một ít phương pháp đặc thù, những kẻ địch bị giết chết,
cũng có thể trở thành sức mạnh của mình.
Ai sẽ nguyện ý đối mặt với đối thủ như vậy, ai lại dám đối mặt với đối thủ như
vậy."
"Nếu như không thể phát triển coi như xong, nhưng nếu như đã phát triển, thật
sự rất đáng sợ."
"Cậu có biết Thần Giáo chúng ta phát triển dựa vào cái gì không?" Neo hỏi.
"Chỗ dựa đó là... Ánh Sáng."
Trong cái kỷ nguyên mà Trật Tự trỗi dậy, Trật Tự Thần Giáo dường như là một
thanh đao trong tay Ánh Sáng thần giáo, lúc Ánh Sáng muốn trừng phạt kẻ nào,
Trật Tự Thần Giáo mãi mãi cũng là kẻ đầu tiên hưởng ứng và đồng thời phát
động chiến tranh, không phải chỉ la hét tạo khí thế, mà là thật sự lao lên đầu
tiên.
Ở kỷ nguyên trước, Thần Trật Tự từng giết chóc và trấn áp rất nhiều thần linh,
bên trong cũng có không ít thần linh bị Thần Ánh Sáng phán xét là “Tà Thần”.
Tóm lại, đó là thời kỳ mà quan hệ giữa Trật Tự và Ánh Sáng thân thiết nhất.
Chỉ là, sau khi Ánh Sáng Thần Giáo suy sụp, đã không còn đủ khả năng nắm
giữ thanh đao càng ngày càng sắc bén này, thậm chí, có thể còn bị nó đâm chảy
máu.
Rất nhiều ghi chép đã bị sửa chữa, nhưng dấu vết của sự sửa chữa cũng chính là
chứng cứ, nếu như Trật Tự không nhúng tay vào trong lúc Ánh Sáng suy vong,
vì cái gì sau đó lại cố gắng xóa đi quan hệ giữa Trật Tự và Ánh Sáng?
Nguyên nhân chắc chắn không chỉ bởi vì Ánh Sáng suy yếu không còn xứng
với Trật Tự, bởi vì Trật Tự hoàn toàn có thể kế thừa "Thể chế Ánh Sáng", càng
thêm danh chính ngôn thuận để chi phối thế giới giáo hội, nhưng Trật Tự Thần
Giáo cũng không lựa chọn cách làm này.