Số 13 Phố Mink

Chương 683: Mười năm trước (1)




Trong lúc đàm phán Derius đã từng nói qua, cái không gian giam cầm kia cực kì

không ổn định, chỉ cần rút hai viên gạch ra thì sẽ sụp đổ.

Ý của câu rút hai viên gạch ra ở đây đó là dùng phương thức không gian mà

Pamirez giáo thông hiểu nhất, kích nổ vị trí không gian đã xác định kia, hủy diệt

nó.

Bản thân là Thần tử của Pamirez giáo, Derius đang lợi dụng việc trưởng lão Siti

cùng Kỵ Sĩ Đoàn thứ 7 đang bị kẹt bên trong không gian giam cầm kia trở thành

át chủ bài để tranh giành lợi ích cho Pamirez giáo.

Từ kết quả của buổi đàm phán hôm nay mà xem xét, anh ta thật ra đã thành

công, dưới thái độ hùng hổ của Trật Tự Thần Giáo, anh ta đã cố giành được sự

tự chủ lớn nhất có thể sau khi sát nhập.

Điều này, có thể thấy được từ sự bất mãn của Leon và Laure ban nãy, bởi vì bọn

họ càng quan tâm đến lợi ích thực tế hơn là hư danh.

Bọn họ muốn đưa Chân Thần Pamirez trở thành một phần của thần thoại 《

Ánh Sáng Trật Tự 》, sau đó bóc lột Pamirez giáo đến tận xương, đồng hóa tất

cả.

Vốn dĩ mọi việc phải phát triển theo hướng đi này mới đúng.

Nhưng bây giờ, tất cả mọi thứ sau khi Chủ Giáo Bern nói ra câu này, xuất hiện

một sự sai lầm cực lớn, không, là phá vỡ mọi thứ trước đó!

Karen đứng ở chỗ này có thể cảm giác được, xem như có "Điều lệnh bảo an" ở

đây đi nữa, nhưng việc này mình có tư cách nghe được sao?

Mưu đồ bí mật như thế này, giống như đã thoát khỏi phạm vi chỉ giữ “im lặng”

là được, cũng không còn chỉ giới hạn bởi việc không thể rời khỏi khách sạn

Ankara trước khi cuộc đàm phán hoàn toàn kết thúc.

Sau khi rút một viên gạch ra, không gian giam cầm bị sụp đổ, sau đó trưởng lão

Siti và Kỵ Sĩ Đoàn thứ 7 gặp nạn, mình là người biết chuyện này, còn có thể

sống mà bước ra khỏi cái khách sạn này chăng?

Dùng một vị Trưởng Lão Thần Điện và một Kỵ Sĩ Đoàn như vật tế, mặc kệ là vì

mục đích gì, cho dù thân phận thật sự của Chủ Giáo Bern là gì, đây cũng không

phải là hậu quả mà ông ta có thể gánh chịu được.

Karen vô ý thức giơ tay lên, muốn gõ gõ lên cái vỏ sò trên tai mấy cái, anh ta

muốn cầu cứu đội trưởng...

Nhưng mà, lúc tay vừa giơ lên được nửa đường, Karen đã nhìn thấy ánh mắt

của Chủ giáo Bern đang chuyển sang trên người của mình.

Không phải là ánh mắt của Chủ giáo Bern đang đứng trước mặt anh, mà là của

"Chủ giáo Bern" trên cửa sổ, trong khi cơ thể thật của ông ta cũng không di

chuyển mà lại xoay người qua, cảnh tượng này, vô cùng kỳ lạ.

Karen do dự một chút, cánh tay vừa giơ lên được một nửa kia đưa quá gãi gãi

vào mu bàn tay bên cạnh, giống như cảm thấy ngứa nên muốn gãi.

Trong lúc Karen lo lắng mình có bị diệt khẩu hay không thì cảm xúc của Derius

vào lúc này tựa như đã bước vào trạng thái nổi điên, anh ta gầm lên với Chủ

giáo Bern:

"Rốt cuộc ông muốn làm gì, muốn làm gì!"

Một khi không gian giam cầm sụp đổ, Trật Tự Thần Giáo đối mặt với tổn thất

lớn đến như thế sẽ không còn lựa chọn nào khác, Pamirez giáo tất nhiên sẽ bị

chôn vùi trong sự phẫn nộ của Trật Tự!

Kết quả là, tất cả những thứ làm nền, tất cả việc đàm phán, đều sẽ trở thành một

trò cười.

Tất cả sự nỗ lực, tính toán, đánh đổi của anh ta chỉ trong một khoảnh khắc đã

trở nên vô nghĩa.

Chủ giáo Bern nhìn xem dáng vẻ của Derius, thở dài, nói: "Rõ ràng con trẻ tuổi

hơn ta rất nhiều, nhưng vì cái gì, trên người con lại có vẻ già nua hơn ta rất

nhiều đây?"

"Ta muốn biết sự thật!"

"Con đã làm xong việc mình nên làm."

Chủ giáo Bern quay người, nhìn về phía Karen, nói: "Thời gian gặp mắt đã kết

thúc."

Karen gật gật đầu, nói: "Tôi tiễn ngài đi."

Chủ giáo Bern đi về phía cửa, nhưng khi bước qua bên người của Derius, bị

Derius duỗi cánh tay ra ngăn lại.

Vẻ mặt của Derius có chút dữ tợn, có lẽ, dù hai cha con đã không gặp mặt nhau

suốt nhiều năm, nhưng giữa hai người vẫn tồn tại một sự cảm ứng, anh ta có thể

cảm thấy được, lời mà Chủ giáo Bern vừa nói lúc nãy, không phải là một lời đe

dọa hay là một trò đùa.

"Nói rõ ràng mọi chuyện rồi hẵng đi!"

Chủ giáo Bern khẽ mỉm cười, đưa tay muốn đẩy cánh tay của Derius ra.

Lúc này trên cánh tay của Derius phát ra một vầng sáng màu xanh lam, sức

mạnh không gian tỏa ra, muốn phong tỏa khu vực này lại, trông giống thuật

pháp 【 Trật tự lồng giam 】 nhưng so với 【 Trật tự lồng giam 】 thì càng tự

nhiên hơn nhiều

Trong lòng bàn tay của Chủ giáo Bern xuất hiện một vòng sáng màu đen, trong

chốc lát đã đánh xuyên qua cái không gian phong tỏa đang hình thành này, đồng

thời, trong nháy mắt thì luồng sáng đen kia cũng đã chui vào trong người của

Derius, giam cầm cơ thể của anh ta lại.

"Phù phù!"

Derius quỳ xuống dưới đất.

Chỉ trong một lần giao thủ, Derius đã bị chủ giáo Bern đánh bại hoàn toàn.

Trong lúc giao chiến thật sự, thường thường sẽ không có cảnh thuật pháp bắn ra

vèo vèo, chiến đấu náo nhiệt, lúc thực lực có sự chênh lệch tuyệt đối thì tất cả

đều sẽ trở nên rất đơn giản.

Lần gần nhất mà Karen thấy một người đánh nhau đơn giản như vậy đó là lúc

mà ông nội mình ra tay.

Giờ phút này, Karen vốn là cận vệ bảo vệ cho Derius cũng không dám tiến đến

để "Giải cứu" Derius, giữa hai cha con người ta đang đùa giỡn với nhau, mình

không thích hợp ra tay, quan trọng nhất chính là, đối mặt với Chủ giáo Bern sâu

không lường được, Karen cảm thấy cho dù mình có ra tay thì phần lớn là sẽ có

thêm một người đang quỳ dưới đất mà thôi.

Chủ giáo Bern chuẩn bị rời đi, nhưng vừa đi chưa được mấy bước, Derius đang

bị giam cầm dưới đất bỗng nhiên có một dấu ấn ánh sáng màu xanh lam xuất

hiện trước ngực anh ta, một con côn trùng màu xanh lam từ trong đó bay ra.

Lúc nó xuất, Karen cảm thấy ánh mắt của mình như bị xé rách ra, giống như là

có một cây đao, đang chém vào mắt của mình.

Con côn trùng màu xanh lám trực tiếp phóng về phía sau lưng của Chủ giáo

Bern, Chủ giáo Bern cũng không thèm quay đầu, nhưng vị"Chủ giáo Bern” ở

trong tấm cửa sổ kia vào lúc nãy lại đưa tay ra, tay của ông ta kéo dài từ trong

tấm kính ra ngoài hiện thực, bắt nó lại trước lúc Trùng Không Gian tiếp cận

được bản thể của mình.

Trùng Không Gian bắt đầu giãy dụa, không gian xung quanh nó cũng vặn vẹo

đứt gãy, nhưng bàn tay bắt lấy nó vốn từ vô hình hóa thành hữu hình, cũng

không thật sự tồn tại, cho nên mặc cho Trùng Không Gian có cố gắng như thế

nào, vẫn như cũ không cách nào trốn khỏi bàn tay đang bắt lấy nó.

Rất nhanh, năng lượng trong cơ thể nó có vẻ đã tiêu hao hết, bắt đầu trở nên mệt

mỏi, không còn vùng vẫy nữa.

Cùng với đó thì Derius cũng trở nên mệt mỏi theo, Karen trông thấy tai và mũi

của anh ta đã có máu tươi chảy ra ngoài.

Chủ giáo Bern xoay người, nhìn xem con Trùng Không Gian đang bị giam cầm

trước mặt mình.

"Theo ghi chép, Chân Thần Pamirez, là nhờ vào Saimes, mới có thể tự do ra vào

phần lớn các không gian của những vị Chủ Thần khác, thậm chí có thể tùy ý

ghé qua chiến trường của Chân Thần.

Những còn Trùng Không Gian này là hậu duệ của Saimes, nhưng những hậu

duệ này có vẻ như cũng không thể tái hiện lại vinh quanh của tổ tiên chúng

trước kia.