Fanny rửa mặt và thay đồ xong bước ra khỏi phòng tắm, vừa ăn bữa sáng vừa
cười nói:
"Đang nhớ đến bạn gái của cậu sao?"
"Không phải, đang suy nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua."
Peia vừa lúc bước ra từ phòng tắm, mắng: "A, đáng chết, bây giờ hai người
chúng tôi ngay cả việc khiến cậu nghĩ đến bạn gái của mình cũng không làm
được sao!"
Karen trả lời: "Suy cho cùng thì cũng không cùng một nhóm tuổi."
"F* ck!"
"F* ck!"
Hai người phụ nữ cùng mắng một câu thô tục, Fanny giơ ngón giữa lên với
Karen, Peia thì dự tợn mà cắn đứt một cái xúc xích.
Sau đó, lại là thời gian chờ đợi.
Lúc mười giờ rưỡi, Karen cùng với Peia và Fanny gõ cửa phòng Derius, Derius
mở cửa ra, trên người vẫn mặc bộ thần bào ngày hôm qua, khí sắc cả người rất
tốt, có một vẻ trang nghiêm và thần thánh, rất khó tưởng tượng anh ta sẽ có hình
tượng giống như đêm qua.
Bữa tiệc chào mừng được tổ chức trong một hội trường nhỏ, ba người Karen,
Peia và Fanny cùng tiến vào sảnh, nhưng trong hội trường chỉ có để ba cái bàn
dài.
Derius và Chủ giáo Bern mặc thần bào màu đỏ cùng ngồi một bàn, mặt khác hai
bàn còn lại lần lượt là đoàn người Pamirez giáo đi cùng với Derius và thành
viên đoàn đàm phán của Trật Tự Thần Giáo.
Tổ ba người của Karen, chỉ có thể đứng ở phía ngoài, không nói đến ăn, ngay cả
một cái ghế có thể ngồi cũng không có, chỉ có thể đứng làm nền; cũng may là
bữa sáng đã ăn no.
Dính đến việc sát nhập của hai tông giáo, quy mô hình thức có vẻ hơi nhỏ,
nhưng khi cân nhắc đến việc kết quả đàm phán sẽ được truyền lại cho ban lãnh
đạo thật sự của hai phe giám định thì bố trí trước mắt có vẻ cũng rất bình
thường.
Không có lời chào mừng dài dòng, cũng không có phần phát biểu cảm nghĩ, bữa
tiệc chào đón này, được tiến hành rất nhanh, mọi người tựa như chỉ đang qua
loa cho có hình thức.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, theo lịch trình lúc đầu thì buổi đàm phán đến hai giờ
chiều mới tiến hành thì bây giờ đã ngay lập tức bắt đầu.
Phòng hội nghị cũng không lớn, nhưng lần này không có cấm chú hay trận pháp
ngăn cách, bởi vì người ở chỗ này trước khi đàm phán xong cũng không được
phép rời khỏi khách sạn Ankara, cho nên cũng không cần thiết phải bảo mật.
Nội dung cụ thể của Hiệp ước, cũng không cần phải giữ bí mật, bởi vì kết quả
của việc đàm phán thành công là Pamirez giáo sát nhập vào Trật Tự Thần Giáo,
đến lúc đó thì đã là người một nhà, mà nếu đàm phán thất bại thì hậu quả cũng
chính là Pamirez giáo bị xóa tên, cũng chỉ còn lại người một nhà.
Hội nghị lần trước, Fanny và Peia đều đang không ngừng ngủ gà ngủ gật, cảm
thấy là đây là một sự tra tấn tinh thần, sợ mình ngủ thiếp đi sẽ ngáy cho nên nhờ
Karen bóp đùi để nhắc nhở họ.
Nhưng lần này, bọn họ cũng không cảm giác mệt mỏi chút nào, ngồi thẳng
người, nghe được rất chăm chú, trong nháy mắt tựa như có vẻ rất quan tâm đến
tương lai của Thần Giáo.
Đầu tiên là Derius đại diện cho Pamirez giáo nói ra yêu cầu, tổng kết lại trên cơ
bản chính là, Pamirez giáo đối với bên ngoài sẽ tuyên bố thuộc về Trật Tự Thần
Giáo, sửa đổi giáo nghĩa và lời văn ghi chép trong thần thoại tự thuật, đồng thời
trong việc xử lý các vấn đề của thế tục và với các giáo hội khác sẽ duy trì sự
nhất trí với Trật Tự Thần Giáo.
Bên phía Trật Tự Thần Giáo là ông nội của Leon, cũng chính là Đại Chủ Giáo
của Đại khu Thành phố York đưa ra yêu cầu của phía Trật Tự Thần Giáo, tổng
kết lại là Trật Tự Thần Giáo sẽ tiếp quản tất cả nơi truyền giáo của Pamirez
giáo, nội dung của giáo nghĩa nhất định phải lấy « Ánh Sáng Trật Tự » làm chủ,
giáo nghĩa cũa Pamirez giáo thì sẽ là một quyển thêm vào trong bộ sách;
Cơ cấu giáo vụ của Pamirez giáo, sẽ bị chia tách, nhập vào trong từng bộ môn
của Trật Tự Thần Giáo, còn trọng điểm về thuật pháp không gian và chế tạo
Thánh Khí Không Gian mà Pamirez giáo hiểu rõ nhất trở thành một chi bộ duy
nhất thuộc về Pamirez giáo được thêm vào trong số các bộ của Trật Tự Thần
Giáo;
Không Gian Sứ Giả nhất định phải mở rộng cửa lớn với Trật Tự Thần Điện, xây
dựng trận pháp dịch chuyển vĩnh viễn giữa hai không gian, việc vận hành trận
pháp sẽ do phía Trật Tự Thần Giáo nắm quyền.
Yêu cầu của hai bên chả có chút nào khớp với nhau, quả thực là cách biệt một
trời một vực.
Bất quá giống như là việc làm ăn vậy, chỉ có thể để giá cho cao, tiếp theo mới
có chỗ để kì kèo mặc cả.
Sau đó, hai bên lại bắt đầu biện luận rồi cãi vã rất dữ dội, lần lượt đập giấy bút
xuống bàn, cũng chẳng thèm giữ hình tượng thần quan của mình, thậm chí là
đám bà cô bán cá trích ngoài chợ cãi nhau còn văn minh hơn bọn họ.
Đến lúc tranh cãi dữ dội nhất:
Ba tên thần quan đàm phán bên phía Pamirez giáo bỗng cởi thần bào trên người
ra, quỳ trên mặt đất, hô to "Nếu như vậy thì ta tình nguyện chết cũng sẽ không
thần phục!"
Còn bên phía Trật Tự Thần Giáo thì hai tên Thuật Pháp Quan xắn tay áo lên mà
kêu to: "Cái này còn cần gì sát nhập, trực tiếp đánh tới Không Gian Sứ Giả, hủy
diệt Pamirez!"
Chỉ là, cả hai bên đều bị nhóm người của mình kéo về, sau đó lại tiếp tục cãi
nhau.
Karen ngay từ đầu cũng ngồi nghe rất chăm chú,
Nhưng nhìn xem Derius đang cố gắng tranh giành đãi ngộ và quyền tự chủ cho
Pamirez giáo với đại biểu của Trật Tự Thần giáo, lại nghĩ đến câu hỏi mà anh ta
nói với mình: Cậu đang hoài nghi lòng trung thành của ta dành cho Trật Tự?
Ai, Karen yên lặng mà thở dài. Bây giờ Lão Saman đang làm gì nhỉ?
Có lẽ,
Đang cùng Alfred thương lượng chi tiết về tang lễ của chính mình.