Richard mua về là món thịt gà cuộn, thịt bò nướng cắt miếng và xúc xích, cộng
thêm một phần salad rau quả.
Lúc hai người ăn được một nửa, đồng hồ treo tường trong phòng khách bỗng
nhiên vang lên.
"Ông nội tôi tới." Richard đứng người lên, đi ra trước cửa mở cửa.
Ông nội của cậu, đó không phải là... ông ngoại của tôi sao?
Karen cũng bỏ cái nĩa xuống, đứng người lên nhìn về chỗ cửa trước.
"Cha của cháu đâu?"
"Cha nói có việc, vừa đi, ông nội, sao ông lại đến đây?"
"Nhớ cháu, nên đến thăm."
Lập tức, Karen trông thấy một ông lão đang cùng Richard đi đến.
"A, có khách đến à."
"Đúng vậy, ông nội, anh ta là bạn của cháu, Karen."
"Chào ngài, đại nhân." Karen hành lễ với ông lão.
Karen cần phải xưng hô đại nhân và hành lễ đối với mỗi người trong nhà của
Richard.
"Được rồi."
Deron. Guman nhẹ gật đầu, ngồi xuống ở trên ghế sô pha: "Ta cũng thấy đói
bụng."
Richard lập tức đi vào phòng bếp lấy nĩa và đĩa cho ông nội.
Karen chú ý tới thần bào trên người của ông ta là màu xanh lam, phía trên có đồ
án phù văn trận pháp rất rõ ràng.
Deron ăn hai miếng thịt gà cuộn, lại ăn thêm một chút thịt bò, cầm lấy ly nước
mà cháu mình rót ở bên cạnh, uống một hớp lớn, lúc này mới phát ra một tiếng
thở dài thỏa mãn.
"Hôm nay còn thiếu một chút, thiếu một chút nữa thì cao ốc giáo vụ triệt để sụp
đổ."
"Hôm nay ông nội cũng có mặt ở chỗ tòa cao ốc à?"
"Ừm." Deron nhẹ gật đầu, "Ta không chỉ ở đó, còn trông thấy cháu và người
bạn của mình đang khiêng cáng cứu thương."
"Sao ông nội không gọi cháu một tiếng?"
"Ta đang chủ trì trận pháp, đâu có rảnh mà gọi, cháu không sợ ta phân tâm rồi
làm rơi cái mảnh cao ốc phía trên xuống đè chết cháu à, lại nói tiếp, hôm nay
cháu đến cao ốc giáo vụ để làm cái gì thế?"
"Lãnh trợ cấp của cháu, sắp đến là kỷ niệm ngày kết hôn của ông và bà, cháu
muốn chuẩn bị một phần quà kỷ niệm cho hai người, nhưng phiếu điểm của
cháu không đủ, nhớ đến cháu vẫn còn trợ cấp thần bộc chữa lãnh lần nào, nên
đến nhận."
Karen liếc mắt nhìn qua Richard, nếu như không phải cảm giác đặc biệt của cậu
ta đối với mình, Karen thực sự nghi ngờ cậu ta có phải là con ruột của Eisen hay
là không.
Deron cười rồi lấy một sổ tiết kiệm từ trong ống tay áo thần bào ra, đặt ở trên
bàn trà: "Lấy phiếu điểm trong đây mà dùng, ta sẽ không nói với bà ấy, đến lúc
đó cho bà ấy một niềm vui bất ngờ."
"Được rồi ông nội." Richard khéo léo nhận lấy sổ tiết kiệm.
Cái sổ tiết kiệm này là để giữ phiếu điểm, Karen cũng có một cái, hoặc là nói,
mỗi một thành viên của thần giáo cho dù là thần bộc đều sẽ có, nhưng Karen
không có giữ phiếu điểm ở trong, thu nhập trong tiểu đội cũng cấp bằng hình
thức tiền mặt.
Bởi vì mỗi tháng anh cũng chỉ có một trăm phiếu điểm trợ cấp, bỏ vào trong sổ
tiết kiệm cả chục cả trăm nghìn phiếu điểm, cho dù là kẻ ngu đều sẽ biết rằng có
vấn đề.
"May mắn là hôm nay có ông ở đây, nếu không thì cao ốc thật sự sụp đổ hết rồi,
chết không biết bao nhiêu người đấy."
"Hôm nay có buổi họp của bộ môn chúng ta." Deron gật gật đầu, "Đúng vậy a,
rất may mắn."
Thật sự chỉ là may mắn sao?
Lúc cao ốc sắp sập, bộ môn phụ trách duy trì trận pháp đang ngồi họp trong cao
ốc?
"Cho nên, ông nội à, đây thật sự là tự biên tự diễn sao?" Richard chủ động hỏi.
Delon nhìn thoáng qua Karen đang ngồi ở phía đối diện, lắc đầu, nói: "Không
phải, thần giáo không mất mặt đến mức phải dùng loại phương pháp này."
"Vậy thì bởi vì sao?" Richard tiếp tục hỏi.
Deron có vẻ không muốn tiếp tục nói về cái đề tài này, mà chỉ nói: "Không phải
cháu nói muốn gia nhập vào Đòn Roi Kỷ Luật sao?"
"Đúng vậy, ông nội cuối cùng đã đồng ý rồi sao?"
"Ta vốn cũng chưa từng phản đối, rất nhiều nhân vật lớn cũng theo con đường
của Đòn Roi Kỷ Luật mà thăng chức lên cao, phía trên cũng rất xem trọng lý
lịch xuất thân từ Đòn Roi Kỷ Luật, nếu cháu muốn lựa chọn con đường này, ta
vẫn luôn rất tán thành nhưng cái tiểu đội mà ta chọn cho cháu..."
"Cái tên đội trưởng Gendi lúc gặp mặt lần trước, cái dáng vẻ cung kính kia đối
với ông và cháu, cháu cảm thấy không thích được, đã cảm thấy đi theo một tên
đội trưởng như vậy thì rất buồn chán, hoàn toàn không phù hợp tưởng tượng
của cháu với Đòn Roi Kỷ Luật.
Cháu vẫn muốn gia nhập vào cái tiểu đội kia, cái tiểu đội được điều đến từ
thành phố Tang Phổ, lúc cháu đến thành phố Tang Phổ thăm mẹ thì có nghe nói
đến.
Trước đó không lâu không phải bọn họ còn lập nên công lao rất lớn sao, diệt hai
tiểu đội bị mê hoặc, gạt bỏ nhưng tên bị ô uế kia, còn lấy được đồng xu Varax."
"Hai cái tiểu đội bị mê hoặc kia, không phải là không thể cứu vớt bọn họ."
Deron nhắc nhở.
"Trong tình huống đi thì nên dùng phương pháp quả quyết nhất để giải quyết!"
Richard nói, "Tiểu đội có loại phong cách này mới đã nghiền!"
Rất hiển nhiên rằng, cậu ta là người trẻ tuổi, rất thích phong cách làm việc của
tiểu đội Neo.
Karen bỗng nhiên có chút buồn cười, em họ của mình vậy mà muốn tham gia
tiểu đội của mình.
"Cháu có biết ở trên hình dung cái tiểu đội này ra sao không, họ nói bọn hắn là
một đám chó săn." Delon nói.
"Ông nội, cháu cảm thấy có thể được hình dung thành một đám chó săn, là sự
ca ngợi lớn nhất dành cho tiểu đội này, cháu hi vọng được vào trong tiểu đội
này để được rèn luyện thêm, cháu cũng tin chắc rằng sau này ông nội sẽ thấy
được một con người mới của cháu."
Đây chính là chỗ tốt của việc gia đình có thế lực, Dincom và Pieck lúc trước thì
cũng chỉ có thể ngồi uống nước ngọt ở Nhà Tang lễ rồi ngây người mà nhìn trời;
Nhưng Richard không chỉ có thể trực được sắp xếp gia nhập vào tiểu đội Đòn
Roi Kỷ Luật để mạ vàng hồ sơ lý lịch, còn có thể dựa trên cơ sở này mà chọn
chọn lựa lựa.
Richard càng nói càng thêm kích động, vì để ông nội giúp mình sắp xếp, cậu ta
tiếp tục nói:
"Ông nội, ngài cũng không muốn cháu sớm tìm bạn gái rồi kết hôn lập gia đình
sao? Cháu biết ông vẫn luôn hài lòng với việc mẹ cháu chỉ sinh có một đứa con,
chả nhẽ ông cũng không muốn được ẵm chắt trai chắt gái sớm một chút sao?"
"Muốn thì tất nhiên là muốn nhưng cái việc này cùng với việc cháu gia nhập
tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật thì có cái gì liên quan với nhau?"
"Có liên quan, rất có liên quan!"
Richard đứng người lên, rất kích động và cũng rất sùng bái mà nói:
"Cháu nghe nói cái tiểu đội này lần trước phụ trách nhiệm vụ bảo vệ cho chuyến
đi của đảo Ám Nguyệt, sau đó một đội viên trong tiểu đội của họ, thành công để
cho công chúa của Đảo Ám Nguyệt ôm bụng bầu quay trở về!"
"..." Karen.