Số 13 Phố Mink

Chương 633: Karen và Pall (3)




Pall đưa tay ra và cố vuốt thẳng lông mày của Karen, nhưng vuốt mãi mà nó

vẫn không thẳng.

"Sao phải thế này, Dis chỉ hy vọng cậu sống hạnh phúc vui vẻ, nhưng cậu nhất

quyết muốn ra ngoài để xem thế giới này, nó cũng đâu tươi đẹp như thế."

Pall thở dài.

Cô lòng bàn tay trái của mình ra, cầm cây đũa phép bằng tay phải, dùng đầu

nhọn khoét một lỗ rất lớn trên lòng bàn tay trái, rồi để máu chảy ra, đầu tiên là

rơi trên người mình, sau đó nhỏ dần trên chiếc giường lớn màu trắng này.

Ngay lập tức, chiếc giường lớn màu trắng và bậc thềm pha lê trắng bắt đầu khẽ

run lên.

Lúc này nếu tầm nhìn tốt một chút, có thể nhìn thấy rõ một nam một nữ nằm ở

trên giường, rõ ràng nằm ở trên móng tay, phía dưới có một tượng ngón tay cực

lớn.

Sau khi làm xong những thứ này, Pall vươn vai, xúc động nói:

"Xem ra làm người cũng không thoải mái như vậy, lại phải mặc quần áo, thật

phiền phức."

Dừng một chút, cô lại nói với chính mình:

"Có vẻ như lần này không đủ để ta trở lại thành một con người, nhưng nó sẽ

giúp ta hồi phục một chút sức mạnh."

Cô nhìn Karen, trên khóe miệng nở một nụ cười:

“Nhờ nghi thức cộng sinh này, ta có thể đạt được khá nhiều tự do, nhưng ta

không biết cậu có thể dựa vào ta lấy được bao nhiêu lợi ích.”

Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một hoa văn màu máu.

Pall ngẩng đầu lên, nhìn vết máu đang dần bao phủ và lẩm bẩm:

"Sức mạnh huyết mạch của cậu đã phát huy tác dụng rồi sao?"

Pall nhớ lại trước đó vài ngày, buổi tối trao đổi với Gray, Karen nằm trên

giường nói với cô rằng anh cảm thấy sức mạnh của tín ngưỡng gia tộc có thể

giúp anh học hỏi, cho nên vai trò của hệ thống tín ngưỡng gia tộc của anh là

phải lĩnh ngộ?

Pall ngáp một cái nói:

"Làm thế nào mà hệ thống tín ngưỡng gia tộc được thừa hưởng từ Dis lại có thể

lĩnh ngộ được? Đây rõ ràng là... Cướp đoạt."

Nói xong, Pall cũng không kìm được cơn buồn ngủ của mình, nằm trong vòng

tay của Karen, mặt cọ vào ngực Karen, tìm một góc độ thoải mái, sau đó kéo tay

phải của Karen, đặt lên ngang hông của mình.

Đột nhiên, Pall mạnh mẽ chống lại cơn buồn ngủ của mình mở mắt ra:

"Chà, ta dường như đã quên rằng bây giờ ta không phải là một con mèo..."

Sau đó, cô hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.



Phòng ngủ.

Alfred ngồi xổm trên mặt đất, giữ nguyên độ cao với Kevin, cùng nhau nhìn

thiếu gia.

Ánh sáng của cuộn giấy lúc này đã tan biến.

"Nghi thức đã thành công mỹ mãn?"

"Gừ."

"Vậy hiện tại, thiếu gia bắt đầu được hưởng chỗ tốt của việc cộng sinh sao?"

"Gừ."

Trước mặt Karen, một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, ngọn lửa này đang nhảy

nhót như có sức sống.

"Thuộc tính Hỏa của gia tộc Ellen?"

“Gừ."

Thanh kiếm của Lưu Tư trong hộp kiếm ở phòng làm việc bên cạnh cũng bắt

đầu run lên, như thể nó đã nhận được một loại cảm ứng nào đó.

Trên mu bàn tay của Karen hiện ra hai luồng sáng màu đỏ, ngọn lửa xuất hiện

lúc nãy bắt đầu hợp nhất với hai màu đỏ này, màu đỏ thuần ban đầu giống như

roi da, dần dần tiến hóa thành hai luồng dung nham.

"Gừ."

"Sức mạnh thuộc tính Hỏa của gia tộc Ellen đã bắt đầu hợp nhất với Ám Nguyệt

Chi Nhận?"

Ngay sau đó, một làn nước sương mù khác xuất hiện trước mặt Karen.

"Sức mạnh thuộc tính Thủy của gia tộc Ellen? Tôi nhớ Pall là thuộc tính Hỏa

mới đúng."

“Gừ."

"Ý của anh là thiếu gia có chung huyết mạch của Pall, sau đó dựa vào huyết

mạch này mà sinh ra sức mạnh thuộc tính kép nước và lửa?"

"Gừ."

"Cho nên, đây là thiên tài sao? Bất kể là thiếu gia theo hệ thống tín ngưỡng giáo

hội hay tín ngưỡng gia tộc, ngài đều là thiên tài?”

"Gừ."

“Ý của anh là, ý nghĩa của thiên tài là với bất kỳ môi trường nào cũng có thể

thích ứng cực kì nhanh?"

Kevin nâng chân chó lên, Alfred đưa tay ra, sau đó hoàn thành một cú vỗ tay.

Sau khi vỗ tay, Kevin đột nhiên ngây người. Cảm thấy hơi khó hiểu, anh ta có

thể nghe hiểu lời của mình?

Chẳng lẽ là bởi vì anh ta vẫn luôn cố gắng lắng nghe Karen nói, nên anh ta mới

tiến hóa nghe những thứ khác?

Kevin bất giác quay đầu chó lại nhìn Alfred một cách rất nghiêm túc, nó và Pall

vẫn đang chờ Karen trở thành thẩm phán quan để có thể đạt được một chút có

hội tự do, nhưng có một người lại im ỉm làm nâng cao sức mạnh bản thân đến

tận bây giờ?

Hải Thần Chi Giáp xuất hiện trên cơ thể của Karen. Chẳng bao lâu, sương nước

cũng hòa vào Hải Thần Chi Giáp. Trong khoảnh khắc, Hải Thần Chi Giáp càng

trở nên rõ ràng hơn. Mọi đường vân trên bộ giáp được sửa sang lại, một số vị trí

còn tự đóng băng lại rồi tan biến... Cái sức mạnh phòng ngự này không chỉ

được tăng lên một cấp!

Kevin lè lưỡi, đây không còn là "kế thừa huyết mạch", cũng không phải là "hợp

nhất huyết mạch", thanh niên mà nó chọn trước mặt đã hoàn toàn bỏ qua hai

bước trước, trực tiếp đi tới "sử dụng huyết mạch".

Cho dù đó là Ám Nguyệt Chi Nhận hay Hải Thần Chi Giáp, anh cũng đã sử

dụng huyết mạch của Ellen để cải thiện bản thân.

Vào lúc này, một tia sáng trắng chói mắt xuất hiện trên người Karen.

Đây là sức mạnh của ánh sáng!

Kevin quỳ sát xuống dưới, giống như lần thanh tẩy cuối cùng, nó lại cảm nhận

được hơi thở từ Thần Quang Minh, sau đó, miệng chó của nó bắt đầu phun ra

bọt trắng.

Alfred cũng quỳ xuống, nhưng trong mắt không có sợ hãi, chỉ có sự cuồng

nhiệt!

Cuối cùng, ánh sáng trắng tan biến, mọi thứ lại yên bình trở lại.

Karen chậm rãi mở mắt ra.

Mắt phải của anh có màu trắng thánh thiện và nhu hòa, sau đó, mắt trái của anh

lại có màu đen thâm thúy.