Số 13 Phố Mink

Chương 599: Ánh trăng tà loang lổ, nhìn thấy con người thực sự của anh (3)




Cho dù là lúc đưa cơm cũng chỉ là đặt đồ ăn ở chỗ vắng vẻ nào ở tầng lầu sau

đó quay người rời khỏi.

Mặt khác chính là, Neo sẽ bàn bạc với các thành viên khác trong đội nên làm

thế nào, chứ rất ít bàn bạc việc sẽ làm cái gì.

"Cho nên, rất xin lỗi, tạm thời anh không có cơ hội về đảo Ám Nguyệt. Nhưng

tôi tin rằng về sau anh chắc chắn sẽ có cơ hội. Thậm chí tôi có thể xin gia tộc

chuyển mộ của tiểu thư Pall và người thân của anh về đảm Ám Nguyệt.”

"Không cần làm như vậy đâu." Karen nói.

"Cái này phải xem ý định của anh.” Ophilia mỉm cười nói: "Bây giờ hãy cho tôi

biết cấp bậc thực sự của anh. Đương nhiên, anh cũng có thể tiếp tục khẳng định

mình chỉ là một tên thần bộc.”

Karen nhìn Ophilia, lại dùng ánh mắt nhìn lướt qua thanh trường kiếm kia, ánh

sáng màu đỏ trên thân kiếm vẫn chưa hoàn toàn tan đi.

Ngay sau đó, anh thuật lại mọi chuyện trong đầu của mình một lần, sau khi chắc

chắn là không có chỗ nào sai sót mới đặt chén nước lên trên bàn trà.

Lập tức hơi thở của thần khải tỏa ra.

Tiếp theo đó là hơi thở của thẩn mục.

Cuối cùng, một lớp thần bào thẩm phán của Trật Tự Thần Giáo hiện ra ở trên

người anh.

Hiển thị được một nửa thì Karen lại cầm nước chén lên, đồng thời cực kỳ không

kiên nhẫn mà xua đi hơi thở trên người mình.

"Thẩm phán."

Ophilia gật gật đầu: "Tôi đã biết, tôi rất hài lòng. Tôi tin tưởng gia tộc cũng sẽ

rất hài lòng."

Karen không nói chuyện. Không chỉ là vì lúc này không nên nói nhiều, một mặt

khác là trong lúc đàm phán, mua bán, bên ít nói chuyện hơn thường thường có

thể đạt được nhiều lợi ích hơn.

"Bây giờ việc chúng ta cần bàn bạc chính là làm cách nào để đưa đến tay anh

những tài nguyên trợ giúp của gia tộc. Rất xin lỗi vì trong nội bộ của Trật Tự

thần giáo không có những người khác trong gia tộc. Đương nhiên là nếu có

cũng không thể cung cấp cho anh, vì như thế ngược lại sẽ làm anh bị lộ tẩy.”

"Thông qua việc làm ăn với gia tộc Ellen."

"Gia tộc Ellen?" Trong đầu Ophilia hiện ra hình ảnh Karen cùng mình đến trang

viên: "Anh rất quan thuộc trang viên Ellen, nhưng hình như người của trang

viên Ellen cũng không quen anh.”

Đó là bởi vì kỹ thuật diễn của bọn họ quá tốt.

"Con cháu của tiểu thư Pall cũng không hòa hợp với người của trang viên Ellen,

phải không?"

"Đúng vậy, bởi vì áy náy."

Trải qua thời gian dài, trong lòng của Pall vẫn luôn có cảm giác hổ thẹn đối với

gia tộc của mình.

"Tôi biết rồi." Dường như Ophilia có điều băn khoăn, lập tức hỏi: "Nếu như

dùng cách thông qua gia tộc Ellen thì quả thật có thể đề phòng sự nghi ngờ. Bởi

vì có một câu chuyện tình yêu đẹp nhưng thê lương để che giấu nên tất cả đều là

chuyện hợp tình hợp lý.

Nhưng tôi rất tò mò, anh có thể khống chế trang viên Ellen không?

Nói cách khác chính là, anh có thể đạt được lợi ích từ tay trang viên Ellen

không?”

"Có thể."

"Có thể nói cho tôi sự tự tin của anh đến từ đâu không?”

"Bạn gái của tôi là con gái đầu của tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Ellen.”

"..." Ophilia.

Trên bàn trà lâm vào sự yên lặng trong thời gian ngắn.

Ophilia đang xem xét tin tức này. Cô không cảm thấy con cháu của tiểu thư Pall

và con gái nhà Ellen yêu nhau là chuyện lạ gì. Bởi vì trong thời đại này, anh em

họ hàng đều có thể lấy nhau, còn phía Karen đã không biết cách bao nhiêu đời

rồi.

Chỉ đơn giản là có họ giống nhau mà thôi.

Điều khiến cô tò mò là một điểm khác:

"Vì sao?" Ophilia hỏi.

"Đây là ý của tiên tổ, tôi chỉ tuân theo sự sắp xếp của tiên tổ trước khi an nghỉ.”

"Cho nên, nhánh gia tộc này của anh vẫn luôn ở trong bóng tối bảo vệ trang

viên Ellen sao?"

"Đúng vậy, không sai. Tôi vẫn luôn làm như vậy cũng là vì ý của Pall. Dường

như mỗi ngày lúc tôi rời giường đều thì thầm bên tai tôi.”

Thẩm phán, trang viên Ellen...

Mặc dù hiện nay trang viên Ellen đã suy thoái, nhưng nó vẫn có thể làm một cơ

cấu cực kỳ quý giá cho đảo Ám Nguyệt ở thế giới bên ngoài. Cái này tốt hơn so

với việc một lần nữa xây dựng lại một thế lực mới gấp nhiều lần.

Quan trọng nhất chính là, Trang viên Ellen có hệ thống của riêng mình. Sự suy

thoái của nó là một cơ hội rất tốt cho các chi thứ giành lấy vị trí gia chủ, nếu

như tài nguyên đầy đủ và hợp lý thì khả năng quật khởi một lần nữa là rất lớn.

"Tốt, chuyện quan trọng chúng ta đã nói xong rồi. Đợi sau khi trở về, tôi sẽ lập

tức báo cáo và xin tài nguyên nâng đỡ cho anh, thông qua trang viên Ellen dùng

tốc độ nhanh nhất để giúp đỡ anh.”

“Cảm ơn.”

"Tôi có thể hỏi lại một ít vấn đề cá nhân được không?"

"Có thể."

Karen lại gắp thêm một cục đá bỏ vào chén, ánh mắt liếc nhìn thanh kiếm kia,

trên thân kiếm vẫn còn hiện ra một chút ánh sáng đỏ.

"Anh hận Ám Nguyệt không?"

Nghe thấy vấn đề này, Karen vô ý thức nhìn về phía Ophilia, nói: "Muốn nghe

lời thật trong lòng phải không?"

"Đương nhiên, đây là buổi nói chuyện thẳng thắn."

"Không hận."

"Không hận ư…”

"Không chỉ là không hận, trong lòng tôi còn có cảm tình với nó.”

Tình cảm xuất phát từ vị tiểu thư Ophilia này, người đã nghiêm túc nhận mình

là người cùng tộc và đồ ăn quý giá và cô đã đưa cho mình.

Điều quan trọng nhất chính là, có ai sẽ phản cảm người giúp đỡ mình chứ?

"Một vấn đề cuối cùng."

"Cô cứ hỏi."

"Karen, trong lòng anh Thần Trật Tự là duy nhất ư?"