Fanny trượt xuống từ trên sườn núi, không chỉ không có hỏi thăm về thuật pháp
mà Karen đã sử dụng trước đây, thậm chí cũng không cảm ơn Karen, chỉ quả
quyết mà giơ lên súng trường lên, nhanh chóng thay đạn, nhắm chuẩn vào mục
tiêu đang cùng với đội trưởng chém giết lẫn nhau.
Karen đứng người lên, Áo Giáp Hải Thần và Lưỡi Đao Ám Nguyệt vẫn được
giữ lại mà không giải trừ, nhưng lúc này anh cũng không biết làm sao để gia
nhập vào cuộc chiến.
Sự thiếu thốn về kinh nghiệm chiến đấu của Karen chỉ là một phần nhỏ, chủ yếu
vẫn là do cách thức chiến đấu của đội trưởng, để cho anh cũng không biết làm
sao để hỗ trợ.
Loại cảm giác này giống như là nhìn thấy một đám trẻ nhỏ đang nhảy dậy, mình
đứng ở bên cạnh, muốn tham gia lại không thể tìm thấy nhịp điệu, cứ muốn
nhảy vào, nhưng lại liên tục kìm nén lại.
Ngược lại là Fanny, có thể tìm được đúng điểm để vào, đều là nhờ Neo kéo dài
khoảng cách với mục tiêu sau đó chỉ trong nháy mắt thì viên đạn của cô đã bắn
trúng người của đối phương, mặc dù đạn không có cách nào bắn xuyên vào cơ
thể của hắn ta, nhưng hiệu quả kèm theo của viên đạn lại có thể làm gián đoạn
nhịp điệu chiến đấu của hắn từ đó gia tăng tốc độ tiêu hao.
"Rống!"
Tiếng rống của tên kia phát ra càng thêm tức giận và điên cuồng, thật ra, vào lúc
Karen chặt đầu anh trai của hắn xuống, thì tâm lý của hắn ta đã rơi vào trạng
thái cuồng loạn, không còn biết khống chế sức mạnh của mình một cách chừng
mực mà bắt đầu để cảm xúc chi phối cách chiến đấu.
Thế nhưng là đối thủ mà hắn gặp phải, trên cơ bản cũng không cho hắn cơ hội
đến gần để chiến đấu cận chiến.
Đối với kẻ đã giết anh trai của mình và ngừời phụ nữ vẫn đang luôn cầm súng
ngắm bắn mình kia, hắn rất muốn tiến tới tấn công bọn họ trước, nhưng đối thủ
trước mặt lại vẫn luôn kiềm chế bước tiến của hắn, điều chỉnh khoảng cách và
phương hướng chiến đấu, làm cho hắn trên cơ bản cũng không thể thoát khỏi sự
trói buộc này.
Fanny lấy ra một viên đạn màu tím, lên đạn, một lần nữa nhắm chuẩn vào mục
tiêu, có điều cũng không nóng lòng mà bắn ra.
Karen đứng nghiêng người một bên ở phía trước Fanny, vừa có thể bảo vệ cho
cô, đồng thời cũng sẽ không ảnh hưởng đến tầm bắn của cô.
Nếu đã không có cách nào để tham gia vào cuộc chiến của đội trưởng, vậy ít ra
thì mình cũng có thể làm một vài việc có ích khác.
Tia lửa không ngừng bắn ra trên người của người đàn ông kia, tạo ra những vết
thương vô cùng đau đớn trên người hắn;
Đội trưởng tựa như là một vị nghệ sĩ đang biểu diễn, truy cầu sự tinh tế trong
từng chi tiết nhỏ, bởi vì Karen phát hiện từ lúc bắt đầu giao chiến cho tới bây
giờ thì quần áo trên người của đội trưởng gần như không có một chút hư hại
nào.
Cuộc chiến quyết liệt nếu vẫn tiếp tục kéo dài... Không, cho dù từ lúc này, thắng
bại đã được phân rõ ràng, người đàn ông kia chỉ đang giãy dụa vài lần cuối
cùng, tựa như là một con trâu điên trên người đã bị cắm đầy những mũi giáo,
nhìn như có vẻ vẫn hung bạo và mạnh mẽ như thế, nhưng chắc chắn sẽ ngã ầm
xuống đất vào một lúc nào đó.
Nhưng đội trưởng vẫn ra hiệu bằng một động tác tay,
Fanny hiểu ý,
Trên người cô tỏa ra một ánh sáng màu tím, chui vào bên trong súng trường,
bên trên súng trường của lộ ra một vầng sáng màu tím.
Ý của động tác tay mà đội trưởng ra hiệu vừa nãy có nghĩa là tăng tốc tiến độ!
Tăng tốc tiến độ, là vì sớm đạt được chiến thắng đã nằm trong tầm tay, chỉ là
chắc chắn phải trả giá thêm bằng một chút nỗ lực.
Nhưng cân nhắc đến động tĩnh phát ra từ nơi này và tín hiệu cầu viện được phát
ra, những tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật khác và các đơn vị được các thế lực giáo
hội khác điều động tới;
Tóm lại, nếu là không sớm kết thúc việc chiến đấu một chút, thì tiểu đội của
mình sẽ mất đi thời cơ dọn dẹp chiến lợi phẩm trên chiến trường!
Hai tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật bị tiêu diệt, tuyệt đối là một khoản của cải không
thể xem thường, bọn họ có mang theo Thánh khí, phiếu điểm, vật phẩm đặc thù
đều sẽ bị lấy đi, cái này cũng không có gì phải ngại ngùng, bởi vì đây là thù lao
để giúp họ báo thù, mà lại cái này sự báo thù này không chỉ dừng lại ở đó.
Những tên dị ma, kẻ bị ô uế kia, một vài bộ phận của chúng sẽ bị lấy đi, còn con
rết khổng lồ màu bạc kia, sau khi bị từ từ dây dưa đến chết, các vật liệu hữu
dụng trên người nó sẽ bị lấy đi hết, sau đó lại đập nát nó ra.
Chó săn, tuyệt đối sẽ không để lại một khối thịt thừa nào.
Thứ duy nhất có thể để cho bọn họ dừng tay lại, thì cơ bản cũng chỉ có thi thể
thành viên của những tiểu đội khác, bọn họ sẽ không đụng vào.
Sau khi tăng tốc tiến độ, khúc dương cầm của Neo giống như đang tiến vào
phần cao trào, anh ta bắt đầu thường xuyên chiến đấu cận thân hơn, đồng thời
trên thân của người đàn ông các có nhiều tia lửa màu đen xuất hiện dữ dội hơn.
Nhưng rốt cuộc thì người đàn ông cũng chờ đến cơ hội, hoặc là nói, là đội
trưởng chủ động cho hắn ta một cái cơ hội, khi chiếc rìu trên tay phải hắn chém
hụt, tay trái của hắn bỗng hòa tan, biến thành một lưỡi đao giống như anh trai
của hắn lúc nãy, trực tiếp đâm thủng bả vai bên phải của đội trưởng.
Đội trưởng giống như đang bị treo trên cánh tay trái của hắn, nhưng lúc hắn dự
định vung rìu lên để chém đội trưởng làm hai khúc.
"Ầm!"
Một viên đạn màu tím bắn ra, đánh trúng vào cánh tay biến thành lưỡi đao, cơ
thể sau khi chuyển sang một trạng thái khác vốn đang rất cứng chắc, bỗng trở
nên không còn kiên cố như lúc trước, trái lại trở nên có chút cứng giòn dễ vỡ.
"Ba!"
Cánh tay đứt gãy, cơ thể của Neo trượt xuống, hai tay chụp lấy đầu của người
đàn ông kia.