Lúc này Karen có thể xác định, Gross thực sự không nói cho Neo nội dung cuộc
nói chuyện của anh với hắn ta, cho nên Neo cũng không biết mình đã gài Gross
nói ra thân phận của Neo.
“Đúng vậy, đội trưởng, mặt khác thân phận của người chết cũng có thể nói rõ
tình huống.”
“Chỉ dựa vào những điều này?”
“Đúng vậy.”
“Hai người con gái của thẩm phán Pavaro và phu nhân của ông ấy đâu?”
“Tôi đã bố trí để bọn họ vào ở trong khách sạn đêm nay rồi, hai vị tiểu thư của
ông chủ ở trong nhà thời gian dài, thỉnh thoảng đi ra ngoài đổi hoàn cảnh cũng
có lợi với bệnh tình.”
“Cậu bố trí rất khéo léo, cậu xem, lại quay về vấn đề “khéo léo” rồi.”
Xe tang đi vào cổng của nghĩa trang Thanh Đằng, Karen mở cửa xuống xe, đi
đến chỗ quản lý ở trước cổng lớn, người quản lý đã ngủ rồi, sau khi bị Karen
đánh thức thì tính tình có chút cộc cằn. Nhưng rael chính là áp tốt nhất, khi sau
khi Karen đưa 200 rael thì ông ta cũng không hề tức giận, mở cổng của nghĩa
trang ra, nói cho Karen vị trí dự định của ngôi mộ, ý bảo Karen tự lái xe đi vào.
Một lần nữa trở lại trong xe, Karen lái xe vào trong nghĩa trang, sau đó dừng xe
ở chỗ đã dự định làm mộ, người của nghĩa trang sẽ giúp đào sẵn hố.
“Tới rồi, đội trưởng, chính là nơi này.”
Neo “nâng” quan tài xuống xe tang, từ từ đặt quan tài vào trong hố.
Sau đó, hai tay anh ta mở ra:
“Trật tự - tinh lọc!”
Hơi thở của tinh lọc lướt qua, hoàn toàn lau đi hơi thở của dị ma trên thi thể của
Elisa, phòng ngừa ô nhiễm chỉ là một khía cạnh rất nhỏ, quan trọng nhất chính
là phòng ngừa những tên trộm một chuyên môn ăn trộm thi thể có linh tính.
Sau khi tinh lọc hoàn thành, Neo thở dài: “Nếu có thể, tôi sẵn sàng trả bất cứ giá
nào để cô ấy tỉnh lại, nói chuyện với tôi một lát.”
Điều này thật ra Karen có thể hỗ trợ, nhưng Karen không làm. Không phải sợ
bại lộ chính mình, mà là bản thân Neo cũng có thể làm được, chẳng sợ Elisa là
Dị Ma, thức tỉnh khó khăn cùng đại giới rất lớn.
Nhưng vấn đề là, trước khi chết Elisa đã lâm vào bị lạc, dáng vẻ khi chết vô
cùng dữ tợn. Cho dù lúc này có đánh thức cô ấy thì cô cũng chỉ biến thành một
thi thể khát máu biết đi mà thôi, bản thân Neo cũng rất rõ ràng điểm này.
Karen mở miệng an ủi nói: “Chắc chắn cô ấy cũng không hy vọng một mặt đó
của mình xuất hiện trước mặt đội trưởng ngài.”
“Đúng vậy, cô ấy rất thích mình xinh đẹp.”
Karen cầm hai cái xẻng từ xe tang xuống, một cái dựng ở bên cạnh, còn mình
thì cầm một cái khác bắt đầu lấp đất.
Neo cũng cầm lấy một cái xẻng khác, bắt đầu cùng nhau lấp đất.
So với đào hố thì lấp đất nhẹ nhàng hơn rất nhiều, rất nhanh đã đắp xong mộ.
“Đội trưởng, Elisa tiểu thư thích hoa gì, để mấy hôm nữa tôi sai người trồng.”
Karen hỏi.
“Cậu đang lấy lòng tôi sao?” Neo hỏi.
Karen lắc đầu: “Đây là công việc, cũng là tôn trọng.”
“Cô ấy thích hoa hồng trắng.”
“Tôi nhớ rồi, đội trưởng, ngài muốn tôi chở về không?”
“Không cần.”
“Tôi đây...”
Lúc này, Karen cảm giác được một bàn tay đang đặt ở trên vai mình.
Nói không căng thẳng là không thể, bởi vì người trước đo được Neo đặt tay lên
bả vai đã bị cắt đầu xuống.
“Tôi vẫn luôn suy nghĩ, nếu lúc trước tôi không theo đúng sự thật mà đăng báo
quan hệ tình cảm giữa mình và cô ấy thì kết quả có thể khác đi hay không?”
“Nếu như thế thì, gia tộc Navas đã không vì thân phận Trật tự Thần Giáo của
ngài mà kiên quyết không đưa thuốc an nghỉ cho Elisa tiểu thư?”
“Đúng vậy, nếu người bỏ nhà ra đi chính là Gross thì nói không chừng bá tước
đã lén đưa thuốc an nghỉ cho cô ấy.
Chỉ là, vì sao cậu không hỏi, nếu ta không công khai mối quan hệ này, tôi và
tiểu đội của tôi cũng đã không bị chèn ép nhiều năm lãng phí nhiều thời gian
như vậy?”
“Bởi vì cảm thấy đội trưởng ngài không có ý nghĩ cấp thấp như vậy, sẽ không
hối hận vì những chuyện đã xảy ra do sự lựa chọn của mình
“Ha ha.”
Karen cảm giác được bàn tay kia vỗ vỗ trên vai mình.
“Tôi đã từng cho rằng trách nhiệm chính là nếu yêu nhau thì nên chọn cách
công khai, cùng nhau đối mặt tất cả mọi chuyện. Khi tôi thể hiện sự chân thành
của mình với thần mà không hề giữ lại điều gì, thần sẽ thấy sự thành kính của
tôi.
Bây giờ, tôi bỗng dưng cảm thấy, nếu có thể, giữ lại một ít bí mật thích hợp
cũng không phải không được.”
Neo quay đầu, nhìn về phía ngôi mộ ở đằng sau, tiếp tục nói:
“Bởi vì thần, có thể là căn bản không thèm để ý đến sự thẳng thắn thành khẩn
của cậu.”
“Thẩm phán Pavaro nói với ta, điều ông ấy ca ngợi chính là trật tự.”
“Vì vậy, khi ông ấy nhận điểm khoán mà Vicole phán quyết quan đưa cho, dù là
thẩm phán Pavaro cũng học được bảo vệ bí mật.
Tôi đã xem hồ sơ vụ án Zich, tôi cũng đã xem qua hội báo của thẩm phán
Pavaro lúc trước trình lên đại khu, tôi biết lúc đấy ông ấy đối mặt với tình
huống như thế nào, gánh vác áp lực nặng nề như thế nào, còn có gánh nặng gia
đình trầm trọng như thế nào.
Vì vậy, rôi rất kính nể ông ấy.”
“Vậy đội trưởng ngài còn sắp xếp tôi…”
“Cậu cho rằng tôi sắp xếp cậu báo cáo cho tôi là vì giám thị ông ấy?”
“Không phải sao?”
“Đúng vậy, không sai. Tôi đúng là hy vọng cấu có thể giúp tôi giám thị thẩm
phán Pavaro, bởi vì tôi hy vọng lần sau ông ấy còn gặp phải chuyện như thế
này, tôi có thể kịp thời biết được, mà ông ấy sẽ không giống như lần trước,
không có bất cứ chỗ dựa hay sự giúp đỡ nào.”
“Tôi đã biết, đội trưởng, tôi sẽ giúp ngài giám thị thẩm phán Pavaro.”
“Sức lực của tôi có hạn, tôi không có khả năng thấy một người có bí mật là đi
điều ta, cho nên cậu yên tâm, tôi sẽ không để ý chuyện của cậu, cũng sẽ không
lãng phí sức lực của mình đề điều tra cậu.
Bởi vì, nếu là thẩm phán Pavaro tiến cử cậu; tôi đây sẽ tin tưởng lựa chọn của
thẩm phán Pavaro vô điều kiện.”
Nói xong, bóng dáng của Neo hóa thành một làn khói đen hướng về phía xa bay
đi mất.
Karen đứng ở tại chỗ như cũ,
Theo bản năng duỗi tay sờ chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của mình.
Dáng vẻ tự giễu mà lắc đầu cười nói:
“Haizz, cái tính cách đáng chết này.”