“Karen, cậu bị điên à?”
Ông Pavaro thấy Karen ôm John nhỏ đi đến thì hỏi.
Lúc này,
Alfred đã đứng ở vị trí mà Kevin chỉ lúc trước, bố trí xong trận pháp.
Đây chỉ là một trận pháp rất đơn giản, đơn giản đến mức nó có xuất hiện trong
ghi chú của ông Hoven, để dùng cho những người mới học tập luyện cho thành
thục.
Trên thực tế thì vai trò của trận pháp này là giúp dân làng đào giếng.
Bây giờ, ở nhiều làng quê tổ chức một số nghi lễ trước khi khoan giếng thì họ
vẽ trận pháp lên miệng giếng, thực ra thì trận pháp có nguồn gốc như vậy nhưng
giờ nó chỉ còn lại tác dụng nghi lễ thôi.
Karen để John nhỏ xuống, cho cậu nằm trên đất.
John nhỏ vừa bị ngất xỉu, bây giờ lại giống như đang gặp ác mộng, trong miệng
nỉ nom: “Tôi không nên đi đến cô nhi viện, không đến cô nhi viện...”
Karen vỗ tay một cái, nhìn về phía Alfred.
“Thưa Ngài, đã chuẩn bị xong.”
“Gâu!”
“Meo!”
“Ngài Pavaro, thuật pháp đại nhân đến, có thể một lát nữa thôi sẽ xuất hiện ở
trên đài cao, cho nên nếu Ngài có gì nói với ông ấy thì bây giờ có thể nghĩ
trước.”
“Karen, không thể làm như vậy, quá nguy hiểm!”
“Nữ sĩ Annie đã chết.”
“Tôi biết, nhưng....”
“Ngài cũng đã chết, và Ngài đã hứa với tôi rằng là một người đã chết thì Ngài
sẽ không ngăn cản.”
“Tôi chỉ suy đoán thôi, nhưng tôi thật không ngờ là các cậu lại có thể... Đây là
kế hoạch cậu đã định sẵn từ trước rồi phải không?”
“Phải.”
“Cho nên, khi mấy lần tôi hỏi cậu, tìm được chỗ thì cậu sẽ làm như thế nào, cậu
lại trả lời là tìm được đã rồi mới nói sau, nhưng thật ra thì trong lòng cậu đã
sớm quyết định là sẽ làm như vậy rồi đúng không?”
“Phải.”
“Mặc dù tôi không biết là bằng cách nào, nhưng tôi có linh cảm rằng con chó
này sẽ tìm được, nơi nó tìm đến chắc chắn sẽ chính xác!”
“Gâu!” Kevin kiêu ngạo xoa đầu chú chó.
Karen nhìn Kevin, cười sau đó trả lời:
“Ừ.”
“Anh muốn cho nổ chỗ này sao?”
“Ừ.”
“Tôi đánh cược rằng khi nguồn ô nhiễm này bị kích nổ, tác động và cảm giác
gây ra sẽ ngay lập tức cảnh báo cho Giáo hội Trật tự, không chỉ có Giáo hội Trật
tự, mà các lực lượng giáo hội khác ở thành phố Yorktown cũng sẽ nhanh chóng
được cảnh báo.
Nó có tác động mạnh hơn hoạt động tàn tích ánh sáng ở Yorktown.”
“Cậu định kích nổ nguồn ô nhiễm ở nơi này, thu hút sự chú ý của các vị lãnh
đạo cấp cao của quần thần nhìn đến đây, đồng thời vạch trần bí mật và tội ác của
quan tòa sao?”
“Đúng vậy, vì chúng ta không có cách nào báo cáo với những quan chức cấp
cao ở trên, vậy chúng ta sẽ thu hút ánh mắt của họ nhìn về đây.”
“Vậy cậu có nghĩ đến trường hợp những lãnh đạo cấp cao của những giáo phái
ấy đến muộn, họ không thể ngăn chặn sự lan tràn ô nhiễm ở đây kịp thời thì sao;
Bao nhiêu người dân thường sống ở gần đây sẽ bị ô nhiễm?
Đây là Yorktown, dù chỉ ô nhiễm một khu phố thôi thì anh có biết ở đó có bao
nhiêu người không?”
“Ngài Pavaro, tôi vẫn rất luôn kính trọng Ngài, và tôi luôn tôn trọng Ngài kể từ
khi tôi nhìn thấy những ghi chép của Ngài.”
“Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để nói chuyện này...”
“Không, biết tại sao tôi lại kính trọng Ngài không? Bởi vì tôi không làm được
giống như Ngài, cho nên tôi mới tôn trọng những người có thể làm những điều
mà tôi không thể.
Ngài Pavaro, phải giải quyết vụ này thôi, nữ sĩ Annie đã chết, và ông cũng vậy;
Tôi cũng muốn giải quyết trường hợp này,
Nhưng mà,
Tôi không muốn chết.”
“...” Pavaro.
“Ngài phải tin vào tốc độ phản ứng của các vị thần, và Ngài phải tin vào tốc độ
phản ứng của các nhà thờ khác ở thành phố Yorktown nữa. Khi nguồn ô nhiễm
ở đây được kích nổ, tác động của nó chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của tất cả
quan chức cấp cao lại đây.
Họ sẽ kiểm soát sự ô nhiễm tràn lan này,
Chắc chắn sẽ được.”
Pavaro nhắm mắt lại, ông sẽ không nói thêm bất cứ điều gì để ngăn cản Karen
nữa; khi Karen nói thẳng rằng anh ta không muốn chết, thì ông, một người đã
chết rồi cũng mất đi tư cách để thuyết phục người khác.
Karen hít một hơi thật sâu, nhìn Alfred đã bố trí xong trận pháp.
Thật ra thì, khi anh biết được John nhỏ là bị lây từ chỗ này, kết hợp với việc
điều tra trong các ghi chép điều tra, anh cũng chắc chắn rằng ở đây có một
nguồn ô nhiễm rất đáng sợ.
Đúng là như vậy, việc của những người phụ nữ nằm trong chuồng lợn này là
chết trong sự tra tấn, lấy đó làm chất dinh dưỡng để nuôi dưỡng ý thức của đồng
tiền tệ Varax bằng nỗi uất hận của họ.
Ý thức của đồng tiền tệ Varax đã được nuôi dưỡng trong nguồn ô nhiễm nhân
tạo này.
Tất cả những gì Karen phải làm bây giờ là phải cho nổ cái “nguồn ô nhiễm”
này.
Ông Pavaro và bà Annie đã chết ở bàn đánh bài trên đó, Karen không nghĩ rằng
anh có đủ tư cách để thắng trong trò chơi này;
Vì vậy, ý tưởng của anh ngay từ đầu đã là... lật bàn!
Bởi vì mình anh có điều kiện mà không ai có, đó là anh có vị thần ác quỷ này ở
bên cạnh anh.
Nó có khả năng nhạy bén có thể tìm được chính xác vị trí của nguồn ô nhiễm, là
vị thần ác quỷ, nếu nó còn không có năng lực này thì quả thực là không xứng
với cái tên đó.
Về trận pháp của Alfred, nó quá đơn giản và cấp độ cũng thấp nên anh hơi lúng
túng khi dùng nó, nhưng mà dù sao cũng không cần trận pháp quá phức tạp hay
mạnh mẽ. Chỉ cần chọn đúng vị trí, thì dù là một cây kim cũng có thể làm nổ
một quả bóng bay lớn chỉ bằng một nhát.
“Alfred”
“Thưa Ngài.”
“Thuốc.”
“Vâng, thưa Ngài.”
Alfred lấy trong túi quần ra một hộp thuốc lá, đưa cho Karen, Karen cầm lấy
cắn ở bên mép.
Ngay sau đó, Alfred lau lòng bàn tay lên trên quần áo mình, lau đi mồ hôi trong
lòng bàn tay mặc dù nó không hề có, trong đầu nhớ lại hành động châm thuốc
mà cậu đã luyện tập qua;
“Cạch!”
Chiếc bật lửa tạo thành một vòng cung thanh lịch trong tay Alfred,
“Bùm!”
“Lúc bật lửa giơ lên cạnh miệng của Karen thì ngọn lửa bên ngoài vừa vặn cũng
bùng lên để chiếu sáng giúp Alfred châm thuốc, rồi vụt tắt.
Sau khi toàn bộ động tác hoàn thành, Alfred thở dài nhẹ nhõm một cái, đã có
lúc, anh cảm thấy mình phải dựa vào “kỹ thuật châm thuốc lá” này để vẽ một
bức tranh;
Cậu cần phải xem lại, tuy rằng bây giờ Ngài Karen đã bỏ thuốc lá, bình thường
căn bản cũng không động vào những thứ này, nhưng cậu tuyệt đối không được
quên động tác.
Lúc này,
Trên đài cao xuất hiện sương mù đen,
Bóng người của thuật pháp đại nhân xuất hiện ở đó.
Karen vốn là định cho Ngài Pavaro nói chuyện với thuật pháp đại nhân, nhưng
khi nhìn thấy thuật pháp đại nhân xuất hiện thì anh lập tức hủy bỏ ý định đó,
làm vậy chỉ có thể gây thêm rắc rối hơn thôi;
Nhưng anh vẫn để lại sự bình tĩnh cho mình khi ung dung đứng hút thuốc lá,
Tàn thuốc lá rơi xuống đất;
“Alfred.”
“Vâng!”
“Đốt nó!”