Số 13 Phố Mink

Chương 479: Lật bàn! (2)




Hình bóng của quan thuật pháp đại nhân trong nháy mắt ngừng lại, ông quay

đầu nhìn về phía Loya:

“Cháu vừa gọi ông là cái gì?”

“Zich, làm sao, không phải ông gọi là Zich sao, ông già?”

“Cháu bị vấy bẩn rồi sao, có lẽ ông phải giúp cháu thanh tẩy lại một chút.”

“Vô dụng thôi, Zich, trừ phi ông lựa chọn trực tiếp chôn vùi tôi đi, nếu không

thì cho dù ông thanh tẩy tôi thêm bao nhiêu lần đi nữa thì ông cũng không thể

trở thành người ông tốt của tôi đâu.

Trong lòng tôi, ông vĩnh viễn cũng chỉ là một người vừa làm ta khó chịu vừa

làm tôi buồn nôn, khiến tôi phát ốm, tôi hận không thể nguyền rủa ông!”

“Người của đội tuần tra là bị cháu đánh gục sao?”

“Đúng vậy, họ đang phải vòng qua những chỗ khác rất xa nơi này và không thể

thoát ra được đâu.”

“Trận pháp ở nơi này cũng là do cháu che giấu sao?”

“Đúng vậy, cho nên những người hầu canh giữ trận pháp kia mới không phát

hiện ra, bọn họ sẽ không biết chuyện gì đang xảy ra cả.”

“Rốt cuộc là cháu muốn làm gì?”

“Tôi ư, chỉ là tôi muốn mượn cơ hội này để được nói một số chuyện đã giấu

trong lòng từ lâu.”

“Loya, cháu bị bệnh rồi, nhưng ông hứa sẽ trị liệu cho cháu thật tốt.”

“Vô dụng thôi, Zich, ông cho là ý thức của tôi từ đâu mà có, chẳng lẽ lại tự

dưng xuất hiện sao, ông cũng không nhìn lại xem cái gì hiến tế để nuôi tôi,

chính là oán giận của những người kia tích tụ lại hóa thành chất dinh dưỡng để

tôi thức tỉnh.

Khi lần đầu tiên tôi mở mắt, tôi đã nhìn thấy khuôn mặt của ông, nhưng tuyệt

đối không có chuyện vừa mở mắt ra đã nhìn thấy người thân nhất đối với mình.

Bởi vì khi khuôn mặt của ông xuất hiện trong tầm mắt của tôi, trong tâm trí tôi

chỉ có những oán hận từ tận đáy lòng của những người họ, còn có cả những lời

nguyền rủa được tích lũy từng đêm!”

Nghe được những lời này, thuật pháp đại nhân im lặng, tay siết chặt thành hình

nắm đấm, bởi vì ông phát hiện ra một chuyện, đó chính là những năm này thì ra

ông đã bị lừa, bị cô bé trước mắt này lừa ông.

“Ông tức giận sao?” Loya cười hỏi, “Ông muốn thuần phục tôi, muốn nuôi

dưỡng tôi từ lúc tôi còn nhỏ, còn muốn tôi phải có tình cảm với ông sau đó lại

bị ông ràng buộc, như vậy là ông có thể khống chế bản thể đồng tiền tệ, đây

chính là tính toán của ông, kế hoạch của ông sẽ như vậy có đúng không;

Nhưng mà, thật xin lỗi.

Khi ông có ý đồ lợi dụng tôi để khống chế đồng tiền tệ Varax, ngàn vạn lần ông

không nên để tôi tìm được cơ hội, nếu không thì nhất định tôi sẽ tìm được đúng

thời điểm để ăn tươi nuốt sống ông đó.”

Trong mắt thuật pháp đại nhân đỏ bừng:

“Đồng tiền tệ Varax đúng thật là nguồn gốc của tội ác.”

“Đúng vậy, tôi chính là nguồn gốc của tội ác, ha ha ha ha ha...”

Loya ngẩng đầu lên và cười lớn,

Cô cứ cười,

Nhưng khóe mắt cô bắt đầu long lanh,

“Nhưng tại sao, những người tin vào Thần trật tự như ông, lại xem những người

họ như những con heo hút máu, mà tôi là nguồn gốc của tội ác, lại đi thương hại

bọn họ?”

“Ông sai rồi.”

“Sao?”

“Ông nhận ra rằng mình đã sai thật rồi.” Thuật pháp đại nhân nghiêm túc nói.

“Ông... có thể dừng việc này lại được không?” Loya hỏi.

Khi cô hỏi câu này, trong lòng cô cảm thấy có chút gì đó hơi mâu thuẫn và do

dự.

“Ông đã hiểu sai ý nghĩa nguồn gốc của tội ác rồi.” Thuật pháp đại nhân mỉm

cười nói, “Vị thần Varax đem lòng tham của thế giới đúc vào chín đồng tiền,

mặc dù những đồng tiền được xem như là nguồn gốc của tội ác, nhưng thực tế

thì bản thân những đồng tiền đó lại vô cùng thuần khiết.

Bởi vì chỉ có thể nhuộm màu trắng tinh khiết nhất bằng màu đen nhất!”

Thuật pháp đại nhân thở dài:

“Tiếc là bây giờ ông mới hiểu; nhưng không sao, bây giờ hiểu vẫn chưa muộn.

Ông sẽ bắt đầu lại một lần nữa, Loya.”

“Bắt đầu... Lại lần nữa?”

“Mặc dù cháu là kết tinh của tâm huyết những năm này của ông, nhưng nếu bản

thân cháu đã như vậy, mà ông lại để cho cháu nhìn thấy được nội tâm đen tối

của ông rồi, vì vậy ông phải lựa chọn chôn vùi cháu rồi.”

Ông sẽ tiếp tục dùng phương pháp này để nuôi dưỡng một cái đồng tiền có ý

thức mới;

Nhưng ông sẽ không lộ mặt, ông sẽ cho người khác đến để đóng vai ông trong

những năm tiếp theo;

Cho đến khi cháu trưởng thành,

Ông sẽ lấy danh nghĩa của chính nghĩa, để giải cứu những con người tội nghiệp

đó, và cứu cháu.

Ông tin rằng,

Người tiếp theo được sinh ra sẽ có ràng buộc với ông, vậy là ông sẽ thành

công.”

“Ông lại muốn mở cái chuồng heo kia lần nữa sao?”

“Ừ, dù sao thì trên đời này cũng không thiếu những gia súc như vậy.”

“Zich, ông mới là người giống như gia súc ở chuồng heo!!!”

“Ha ha.”

Zich đưa tay ra:

“Im lặng đi, lồng giam!”

Một cái lồng giam xuất hiện, đem Loya nhốt lại;

Lồng giam của thuật pháp đại nhân, không chỉ giam cầm được vật thể mà còn

giam cầm được cả hư không.

Ngay cả Karen cũng không dám đối mặt với Loya,

Vậy thì làm sao anh có thể là đối thủ của thuật pháp đại nhân được.

Loya đang bị giam giữ trong lồng, tức giận hét lên:

“Ông nhanh mở phong ấn cho tôi!”

Tầng tầng lớp lớp phong ấn đã đè ép sức mạnh của Loya xuống thấp đến cực

điểm, những gì cô ấy có thể làm chỉ là thỉnh thoảng làm vấy bẩn một hai người,

có thể nói, dị ma bên trong cô hiện bây giờ đang rất là yếu.

Zich cười một tiếng,

Lòng bàn tay mở ra,

Ông bắt đầu niệm thần chú, chuẩn bị chôn vùi Loya đã có ý thức “xấu” xuống

dưới.

Nhưng đúng lúc này,

Ông chợt nhìn xuống phía dưới:

“Phía dưới còn có người sao!”

Loya cười to, nói: “Ha ha ha ha, đúng vậy, một người mất trí không phải là anh

hùng!”