Lúc này,
Thi thể của ngài Pavaro, mở mắt ra, nhìn về phía Karen.
"Ông đã tỉnh, ngài Pavaro."
Pavaro không nói chuyện, ông ấy muốn đứng lên, nhưng lại không thể nào làm
được, bởi vì mức độ hư tổn của cơ thể ông ta ấy quá lớn, gạch men sứ trong sàn
phòng tắm lại rất trơn, cho nên ông ấy chỉ có thể không ngừng ngọ quậy dưới
sàn.
Vào lúc này Alfred chủ động đi tới, đưa tay ôm lấy ngài Pavaro, bỏ ông ấy vào
bồn tắm, như thế này thì ngài Pavaro có thể dựa vào thành bồn tắm mà ngồi.
Pavaro đầu tiên là hơi nghi hoặc một chút đánh giá bốn phía,
Sau đó bắt đầu đánh giá cơ thể của mình,
Cuối cùng, ánh mắt của ông ấy nhìn vào thi thể của bà Annie vẫn nằm yên
không nhúc nhích như cũ dưới sàn nhà.
"Đây là... Thức tỉnh sao?"
"Đúng thế." Karen trả lời.
Pavaro nhìn xem Karen: "Tôi biết cậu không phải người bình thường, nhưng tôi
thật không ngờ tới, tín ngưỡng của cậu vậy mà cũng là trật tự, đúng, tôi bây giờ
có phải hay không nên xưng cậu một tiếng... Thưa Ngài?"
Đây là đây một dạng sai lầm cố định trong nhận thức giống như Bá Tước Recar
lúc trước đã gặp phải, đương nhiên, Pavaro phán đoán sai thực lực của mình thì
thấp hơn hơn Bá Tước Recar rất nhiều, bởi vì cái giá phải trả và độ khó để
"Thức tỉnh" ông ta chênh lệch rất nhiều so với bá tước Recar.
"Không cần, tôi chỉ là một tên thần mục, nếu như muốn gọi mà nói, phải là tôi
gọi mới đúng."
"Ngàu không phải đang nói đùa?"
"Tôi tại sao lại cần lừa gạt một người... đã chết."
"Rất có lý." Ngài Pavaro đồng tình với lời giải thích này, ông thậm chí lập tức
bỏ qua vấn đề về cảnh giới của Karen, mà là chỉ vào bà Annie hỏi, "Bà ấy,
không thể thức tỉnh sao?"
"Tôi đã thử qua, mức độ hư hại của thi thể quá cao, mà lại gặp phải tổn thương
do Thanh Kiếm Tài Quyết, linh tính cơ bản đã bị xóa đi, không cách nào thức
tỉnh lại."
"Vậy còn tôi thì sao?"
"Có thể là bởi vì vấn đề về tín ngưỡng, tổn thương cua Thanh Kiếm Tài Quyết
thả cho ông một kẽ hở, tôi mới có thể thức tỉnh ông."
"Được rồi." Pavaro nghiêng mặt, "Cũng rất tốt, tôi có thể tổ chức lễ tang cho bà
ấy."
"Bây giờ còn không có điều kiện này, bởi vì sự tình còn chưa có kết thúc."
"Cậu còn muốn tiếp tục điều tra sao, thần mục?"
"Đúng thế."
"Cậu có sức mạnh làm để làm thế sao?"
"Nếu như có, cũng không cần lén lút đem thi thể của các người về đây để thức
tỉnh, tôi chỉ là khá am hiểu thuật pháp thức tỉnh, ở những phương diện khác, chỉ
là một cái thần mục.
Mặt khác, tôi đã đọc xong bút ký của ông."
"Annie nói với tôi, bà ấy đã đưa bút ký của tôi cho cậu, bởi vì khuôn mặt của
cậu đẹp trai."
"Đây là nói xấu, bà Annie là bị tấm lòng chính nghĩa và tinh thần dám đương
đầu của tôi làm cảm động."
"Ha ha."
"Chúng ta sẽ đến xưởng may của Tadel để tiến hành điều tra, ông ta là kẻ phụ
trách tuyển nhận công nhân nữ nhập cư bất hợp pháp, tôi cảm thấy có thể tìm
được manh mối ở chỗ đó."
"Sau khi tìm được thì làm sao?" Pavaro hỏi, "Cậu có con đường nào để báo cáo
lên phía trên sao?"
"Không có, không lừa gì ngài, thân phận của tôi có chút đặc biệt, không đối mặt
nhất đó là người của Trật Tự Thần Giáo."
"Vậy sau khi tìm được thì cậu có biện pháp gì?"
"Tìm được trước đi rồi nói sau, tìm được, rồi lại nghĩ biện pháp."
Pavaro chỉ chỉ Annie nằm trên đất:
"Annie đã vì việc này mà chết rồi, ùm, tôi cũng đã chết, tôi cảm giác, lần thức
tỉnh này, cũng chỉ có thể duy trì ba ngày, có lẽ còn chưa đến ba ngày.
Cho nên, tôi cũng không hy vọng cậu đi đến kết cục của chúng tôi."
"Ngài là đang khuyên tôi lùi bước sao?"
"Cứ xem là như thế đi."
"Thật bất ngờ là ngài nói những lời này với tôi."
"Cậu vừa mới tự mình nói, thân phận của cậu không thể đối mặt nhất là với
người của Trật Tự Thần Giáo, nói cách khác, cậu không thuộc về danh sách của
Trật Tự Thần Giáo đúng không? Cho nên, cần gì phải tiếp tục chứ?"
"Vậy còn bà Annie thì sao, không phải bà ấy càng không thuộc về Trật Tự Thần
Giáo hay sao?"
Pavaro trầm mặc.
"Mặc dù thật sự bây giờ tôi không thuộc về danh sách của Trật Tự Thần Giáo,
nhưng tôi tín ngưỡng Trật Tự."
Pavaro nhín thoáng qua Karen có vẻ hơi khác thường, ông ta nghe được lời
bóng gió của Karen.
Karen nhìn xem bà Annie, nói: "Tôi giúp bà ấy chỉnh sửa thi thể lại một chút,
Alfred, trong bút ký của ngài Hoven có trận pháp chống phân hủy hay không?"
"Có, thiếu gia, Berry giáo có một cái trận pháp đơn giản, có thể bảo trì hoạt tính
của cơ thể, bình thường đều là được các tín đồ nữ của Bery giáo dùng để bảo
dưỡng thẩm mỹ."
"Giúp tôi lau khô cơ thể một chút đi." Pavaro mở miệng nói.
"Được rồi." Karen nhẹ gật đầu.
"Tôi lau chùi đơn giản một chút, thay một bộ quần áo rộng một chút là được, cái
phòng tắm này, vẫn là để cho cậu cùng với Annie, đây là sự tôn trọng đối với
Annie."
"Tôi cũng hiểu rõ, nhà tôi cũng làm nhà tang lễ, cũng có hỗ trợ làm việc. Alfred,
chuẩn bị một bộ quần áo rộng một chút."
"Được rồi, thưa thiếu gia."
Pall và Kevin lúc này cũng rời khỏi cửa phòng tắm mà quay về phòng ngủ.
"Chỉ có thể ba ngày a." Pall nói.
"Gâu."
"Thực lực không đủ? Pavaro, hay là Karen?"
"Gâu, gâu."
"Là do Karen. Đúng a, ta cũng nghĩ vậy, nếu như Recar có thể theo hầu đến lúc
này, vậy thì mọi việc sẽ đơn giản hơn rất nhiều."
Bỗng nhiên trên mặt Kevin nổi lên một nụ cười, nói:
"Gâu."
"Chim nhỏ núp dưới cánh chim thì không thể trưởng thành. Có thể, ta sẽ đề
nghị Karen viết câu nói này lại vào trong cuốn bút ký."
Kevin đi đến chỗ ổ chó của mình, nằm xuống, lắc lắc cái đuôi, hai mắt nhắm
nghiền, nó thật rất mệt mỏi.
Pall cũng nhảy lên đến trên giường, nằm xuống.
Bên kia, trong phòng tắm, Karen đang giúp ngồi ngài Pavaro ngồi trong bồn
tắm Pavaro rửa sạch thân thể, chủ yếu là rửa sạch vết máu và bùn đất trên
người.