Lúc này Alfred cũng đứng ở cửa phòng ngủ, hỏi:
"Làm sao vậy, thiếu gia?"
"Còn nhớ rõ tờ giấy viết thư này hay không?"
"Đương nhiên nhớ kỹ, đêm đó Pall và Kevin cùng nhau bắt được con quạ đen
truyền tin, thứ này là lấy được trên người của nó."
"Anh đọc lại xem." Karen đưa giấy viết thư cho Alfred.
Alfred nghiêm túc nhìn một lần:
【 phòng hội nghị số 3, cao ốc Curtis, hai giờ chiều, ngày 25. Quang minh vĩnh
tồn. 】
"Hôm qua lại là thời gian của cuộc họp." Alfred nói.
Karen cơ bản cũng không có ý định đi, cho nên cái tờ giấy viết thư này vẫn nhét
vào trong ngăn kéo.
"Từ việc bọn họ có thể khống chế phòng khám và nhà của Piaget có thể thấy
được, Quang Minh thần giáo tụ tập ở Yorktown không ít, ban đêm không phải
đã nghe cô gái kia nói sao, tiểu thư Bertha là thần sứ, mà rất rõ ràng rằng cũng
không hòa hợp với lão già mà chúng ta gặp ở nhà Piaget lắm.
Vốn là tàn dư tụ hợp từ nhiều nơi lại, nên quan hệ phụ thuộc giữa bọn họ cũng
không qúa rõ ràng, có lẽ cũng chỉ duy trì là người một nhà, nhưng thật ra đều bí
mật làm việc mà mình phụ trách riêng mà thôi."
"Thiếu gia, ta nghe có chút không hiểu."
"Hai giờ chiều, cũng xấp xỉ thời gian mà Tadel đặt lịch hẹn trước, mà đồng thời
trong khoảng thời gian này, ở cao ốc Curtis đối diện phòng khám bệnh bên cao
ốc Santor này, đang cử hành một hội nghị bí mật của tín đồ Quang Minh Thần
Giáo.
Cho nên, trên cơ bản ngài Tadel cũng không muốn đi xem bệnh, nơi mà ông ta
muốn đến là hội nghị trong tòa cao ốc bên cạnh."
"Vậy... chẳng phải tiểu thư Bertha vẫn luôn biết thân phận thật sự của Tadel, cô
ta vẫn đang lừa gạt chúng ta?"
Karen lắc đầu, nói:
"Sẽ không, cô ta cũng không có lý do để làm thế.
Quang Minh thần giáo bây giờ không chỉ bị chèn ép, mà là giáo hội hoàn toàn
bị cấm đoán, cho dù chỉ là tín đồ phổ thông, cũng nhất định phải che giấu tín
ngưỡng cũa minh thật tốt.
Hội nghị lần này dùng quạ đen truyền tin, giống như là một tổ chức gián điệp bí
mật quạ đen truyền tin hẳn là thông báo cho những tín đồ lâu năm, tín đồ cũ sau
khi thu được tin tức về hội nghị, lại đi thông báo cho tín đồ mới được kết nạp,
sau đó mọi người cùng nhau tham gia cái hội nghị này, xem như là một sự phản
hồi với tín đồ cũ và cũng cố những tín đồ mới.
Trong quá trình hội nghị, có lẽ tất cả tín đồ đều sẽ mặc áo choàng che mặt, sẽ
không lộ ra thân phận với ngau, dạng này có thể phòng ngừa một cái lỗ thủng
làm cho cả con tàu bị chìm.
Ngài Tadel có lẽ bởi vì hành vi của mình, vẫn luôn chịu sự tự trách từ lương tâm
của mình, ông ta cảm thấy mình nghiệp chướng của mình nặng nề, dạo gần đây,
hoặc là những năm gần đây, ông ta tiếp xúc đến Quang Minh Thần Giáo, vì rửa
sạch tội nghiệt của linh hồn mình, trở thành một tín đồ của Quang Minh thần
giáo.
Lúc truyền giáp, tín đồ cũ chắc chắn sẽ không nói thẳng rằng Quang Minh thần
giáo cỉa chúng ta đã tiêu vong, bây giờ bị toàn bộ các giáo hội khác chèn ép,
làm vậy thì sao có thể kết nạp tín đồ mới?
Bởi vậy, trong mắt của ngài Tadel, Quang Minh thần giáo và thần Ánh Sáng,
chắc là tồn tại vô cùng vĩ đại."
"Cho nên, hôm qua ngài Tadel chắc là mang theo chứng cứ mà mình đã chuẩn
bị, muốn tham gia lần hội nghị này, sau đó thừa dịp này mà báo cáo tội ác cho
Quang Minh thần giáo?
Nhưng là, hành vi khả nghi của ông ta đã sớm bị gia tộc Rafael nghi ngờ và
phát hiện, cho nên bị chặn giết trước khi kịp đến nơi."
Karen gật nhẹ đầu, nói:
"Đúng vậy, đây cũng là nguyên nhân mà tôi cho rằng tiểu thư Bertha và lão già
kia cũng không biết ngài Tadel là tín đồ của Quang Minh Thần Giáo.
Tiểu thư Bertha và lão già kia sẽ chủ động chỉ đạo tín đồ của mình đi thu thập
chứng cứ thối nát của Trật Tự Thần Giáo để báo cáo lại cho chính mình sao?
Sau đó, bọn họ lại cầm cái chứng cứ này, chủ động đi báo cáo cho cấp cao của
Trật Tự Thần Giáo để nhận ban thưởng à?"
"Hắc hắc..."
Alfred không nhịn được mà cười ra tiếng, nhưng lại lập tức khống chế lại nét
mặt của mình.
Bởi vì nếu như đây thật là mệnh lệnh của tiểu thư Bertha mà nói, vậy thì tương
đương với tội phạm tử hình bị truy nã cầm chứng cứ tham ô của cảnh sát để nộp
lên cho đồn cảnh sát.
"A."
Karen liếm môi một cái,
"Lúc trước chúng ta thương lượng lúc điều tra để lại dấu vết của Quang Minh
Thần Giáo, trong lòng tôi còn cảm thấy hơi băn khoăn, bây giờ thì hay rồi, hoàn
toàn không còn gì lo lắng nữa, bởi vì cái chuyện này vốn dĩ là của bọn họ."
...
Đêm mưa.
Trên nóc nhà bên cạnh, một con mèo và một con chó, chậm rãi thò đầu ra.
Nghiên đầu nhìn xuống con đường bên dưới, năm người áo đen đã bao vậy một
người.
"Pavaro, ngươi không nên trốn nữa, ta lúc đầu rằng ngươi có thể thấy được cái
sơ hở kia là ta cố ý để lại cho ngươi."
"Ta đương nhiên biết, bởi vì các ngươi làm như vậy mới có thể lấy lý do rằng ta
trốn tránh lệnh bắt giữ, để có thể giết ta một cách hợp pháp, giảm bớt sự điều tra
của phía trên đối với cái chết của một quan thẩm phán."
"Cho nên, ngươi vì sao còn muốn trốn đâu?"
"Bởi vì ta phát hiện, ngài thuật pháp quan phụ trách việc xét xử ta, vậy mà cũng
là người của các ngươi."
Tiểu đội trưởng Thiers của Đòn Roi Kỷ Luật lắc đầu, nói:
"Không không không, phải là, chúng ta là người của ngài ấy."
"Ha ha..."
"Ta biết, ngươi cố ý ngoan ngoãn bị bắt, là muốn chờ lúc thẩm phán, lại báo cáo
việc này cho ngài thuật pháp quan; nhưng mà ngươi quá ngây thơ rồi, Pavaro,
chúng ta làm sao lại cho ngươi cơ hội này chứ.
Bây giờ thì cũng tốt rồi; ta đỡ phải phiền phức tạo ra một cái tội danh cho
ngươi.
Ngươi có biết không, tìm tội danh cho ngươi rất khó đấy, bởi vì một tên quan
thẩm phán tận tụy mà còn trong sạch như người, cũng là lần đầu tiên ta gặp đấy.
Thật ra, nếu như ngươi không chủ động vượt ngục, ngươi còn có thể chờ trong
phòng giam một thời gian rất dài, còn có thể cho ngươi đủ thời gian để tìm cách
trở mình đấy."
"Khi ta biết được tin mình không thể tin cậy vào ngài thuật phán quan, cái nhà
tù kia, một ngày ta cũng không thể ngồi được nữa, vừa nghĩ tới lúc ta đang ngồi
trong phòng giam đó, ở nơi đó vẫn tiếp tục diễn ra tội ác kia, nội tâm của ta, như
chịu sự tra tấn."
Thiers nâng tay lên, một cây roi da màu đen xuất hiện trong tay của hắn, hắn
cười nhạo nói:
"Ngài Quan thẩm phán của chúng ta vậy mà nhân từ đến thế, chậc chậc, ngươi
hẳn phải đi tin vào Quang Minh thần giáo mới đúng chứ."
Pavaro mở ra hai tay, trong lòng bàn tay xuất hiện hai ngọn lửa màu đen, làm
xong chuẩn bị chiến đấu;
Đồng thời,
Pavaro mở miệng nói:
"Thứ thật sự đang hành hạ ta, thật ra chính là tín ngưỡng trật tự của các ngươi,
đang làm vấy bẩn Trật Tự!"