Người phụ nữ nhìn về phía Karen, hỏi:
"Chỗ này của tôi có một phần ghi chép lại tất cả tiến độ điều tra của ngài
Pavaro, nếu như cậu dự định tiếp tục con đường điều tra của Pavaro, tôi có thể
đem phần tài liệu này giao cho cậu."
"Tôi... Còn chưa nghĩ đến."
Người phụ nữ cũng không cảm thấy thất vọng, cũng không lộ ra cái vẻ mặt
khinh bỉ gì, mà là đưa tay, đặt ở trên lưng Karen, giống như là một vị trưởng bối
nhẹ nhàng vuốt ve anh,
Nói:
"Cậu thật sự rất chân thực."
"Không, tôi rất dối trá."
"Cậu và ngài Pavaro, rất quen sao?"
"Không quen, chỉ gặp qua ba lần, một lần cuối cùng còn là lúc ông ta bị bắt."
"Nhưng cậu, vẫn chọn đến đây."
"Chỉ là trùng hợp lái xe đến nơi này."
"Ừm, lại trùng hợp đi vào trong tiệm?" Người phụ nữ che miệng cười nói, "Cậu
có phải còn muốn nói là, nếu như không phải trùng hợp chọn trúng tôi, cậu bây
giờ nên nằm ở đây được phục vụ?
Cậu có biết không, ngôn ngữ và chữ viết, thường xuyên sẽ nói láo, có thể còn
hành động, lại là thành thật nhất."
"Vậy còn bà thì sao?" Karen hỏi, "Bà vì sao lại trợ giúp ngài Pavaro điều tra
việc này, bà chắc cũng rõ ràng những nguy hiểm trong việc này, với lại, trên cơ
bản thì bà cũng chẳng nhận được lợi lộc gì từ trong việc này."
Bởi vì, chính Pavaro cũng đều đã thảm như vậy, rất khó tưởng tượng ông ấy có
thể đưa ra lợi ích gì để người phụ nữ này mạo hiểm giúp đỡ ông ta cùng nhau
điều tra.
Người phụ nữ hỏi: "Cậu có biết nữ thần Mills sao?"
"Ta biết."
"Ngài ấy là một gái điếm, ở trong năm đó, đám hải tặc đối với những người phụ
nữ bị chúng cướp đoạt được, tùy ý đùa giỡn, động một tí là hành hạ giết chết,
khi đó các gái điếm ở trên đảo, địa vị cũng không bằng hàng hóa.
Cho nên, Mills lựa chọn đi vào biển cả, trở thành hải thần tình nhân, dùng cái
này đem đổi lấy hải thần đối đám hải tặc cảnh cáo.
Từ đó về sau, hải tặc ở giữa liền bắt đầu lưu truyền ra một cái khế mà nói:
Vô luận sóng gió lớn bao nhiêu, cũng không thể khất nợ tiền vất vả của các gái
điếm!
Nguyện ý đưa tiền, là một sự tôn trọng chính mình.
Tựa như cấp trên của ngài Pavaro, thậm chí là cấp trên của cấp trên, chắc chắn
có tham dự chuyện này, ngày thường họ cũng sẽ hay hô lên Ca ngợi Trật Tự.
Nhưng thứ mà bọn họ ca ngơi, và thứ ngài Pavaro ca ngợi, có giống nhau hay
sao?
Tựa như là trong những tín đồ Mills giáo chúng tôi, rất nhiều tín đồ chỉ là vì học
tập một chút thuật pháp để lấy lòng đàn ông, từ đó thu được nhiều tiền tài và địa
vị hơn để hưởng thụ, bọn họ cũng sẽ Ca ngợi Mills,
Nhưng thứ mà bọn họ ca ngợi, thật sự là nữ thần Mills sao?
Nữ thần Mills, tượng trưng cho quả cảm, bác ái và kính dâng!
Có lẽ xuất thân của ngài ấy thấp hèn, có lẽ công việc của ngài là hèn mọn, lựa
chọn và kết cục của ngài cũng hèn mọn, không có lý lịch trong sạch không chút
tỳ vết như những nữ thần cao cao tại thượng kia;
Nhưng trong lòng tôi, ngài có thể cất chân đất bước đi trong bão tố, mặc cho
cuồng phong gào thét mà qua, mặc cho nước bùn đánh vào trên người, nhưng
như cũ vẫn có thể hát lên khúc hát ca dao, mới thật sự là tồn tại vĩ đại như
thần."
Người phụ do dự một chút, không tiếp tục tiếp tục hút thuốc, mà là nhìn về phía
Karen, hỏi:
"Còn cậu, cậu ca ngợi, là cái gì?"
Tôi?
Tôi thanh tẩy là trật tự, dùng cũng là thuật pháp của trật tự...
Nhưng lúc về nhà giữa trưa, mới bị Pall nói qua "Cậu thật sự là xài hai chữ Ca
ngợi này đến thành thạo " Karen, lúc này, lại có chút khó mà mở miệng.
Anh ta có thể rất tự nhiên "Ca ngợi tự nhiên" trước mặt tiểu thư Bertha.
Anh có thể ở trước mặt Dincom, rất ung dung mà "Ca ngợi Đòn Roi Kỷ Luật".
Nhưng ở trước mặt của người phụ nữ này, lại không cách nào mở miệng ca
ngợi.
Người phụ nữ cúi người, đưa tay, từ dưới đáy ván giường lấy ra một túi văn
kiện, đặt ở trước mặt Karen:
"Rất xin lỗi nói phải thông báo cho ngài, thưa ngài, thời gian phục vụ của ngài
đã hết, ngài hiện tại có thể lựa chọn tiếp tục hoặc là trực tiếp đứng dậy rời đi,
đương nhiên, lúc ngài rời đi, cũng có thể lựa chọn mang nó theo, không mang
theo cũng có thể.
Đến cùng thì, ở trong mắt của rất nhiều người, những thứ đồ vật trong cửa hàng
điểm tâm, cũng giống như người trong đó cả, đều bẩn thỉu."
"Phí phục vụ, bao nhiêu tiền?"
"Bọn họ là 40 Rael, tôi là 20 Rael." Người phụ nữ nói, "Cậu cũng có thể nhìn
thấy, tôi lớn tuổi."
Karen lấy ra một trăm Rael tiền mặt, đưa qua.
"A, không có tiền lẻ sao?" Người phụ nữ có chút đau đầu nói.
"Rất xin lỗi, không có."
"Được rồi để tôi tìm." Người phụ lấy ra một ví tiền kiểu nữ đời cũ không biết
giấu ở đâu, từ bên trong tay lấy ra một tờ 50, lại lấy ra thêm ba tấm 10 đưa cho
Karen.
Karen đưa tay nhận tiền, lại lấy ra hai tấm 10 Rael đưa trở lại, nói:
"Dù bà lớn tuổi, nhưng kỹ thuật của bà tốt hơn các cô ngoài kia, đáng giá."
Nữ nhân cười, cười đến rất vui vẻ: "Ha ha ha..."
Trong đầu bà ấy, hiện ra cái tên khốn Pavaro kia, mỗi lần tìm đến mình liên lạc
tiến triển của tình hình điều tra, đều sẽ cho mình phí phục vụ, mà lại mỗi lần
đều là cho 40 Rael, nhiều lần đều là nói:
Mặc dù tuổi tác của bà lớn, nhưng bà có kỹ thuật tốt!
Karen đứng dậy đi ra khỏi gian phòng, anh không cầm túi văn kiện.
Nhìn xem còn túi văn kiện còn đang đặt ở trên đùi mình,
Người phụ nữ cười cười,
Chuẩn bị cất nó trở lại.
Nhưng vào lúc này,
Karen lại đi trở về, mỉm cười nói:
"Thật có lỗi, lần đầu tiên tới ăn điểm tâm, quá căng thẳng, vừa đi đến có vội
vàng và chột dạ, thế mà làm rơi đồ vật."
Nói,
Karen cầm lên túi văn kiện đặt trên đùi của người phụ nữ, kẹp ở dưới cánh tay
của mình.
Hai tay người phụ nữ chống xuống giường,
Giang rộng chân ra,
Ngửa ra sau,
Cứ như vậy nhìn xem Karen đi ra quay lại.
Bà ta mặc váy, cái tư thế này, sẽ làm lộ ra mọi thứ;
Nhưng trong mắt Karen không có chút nào khinh nhờn, không phải là bởi vì bà
lớn tuổi, mà là bởi vì bà ấy ở trong mắt Karen, có chút thần thánh.
"Cái vấn đề mà bà hỏi tôi lúc nãy, có thể hỏi tôi lại một lần sao?"
Người phụ nữ gật gật đầu,
Hỏi:
"Còn cậu, cậu ca ngợi, là cái gì?"
Karen hít sâu một hơi, hồi đáp:
"Tôi cảm thấy tôi bây giờ còn chưa có tư cách trả lời câu hỏi này của bà, nhưng
tôi hi vọng, lần sau lúc chúng ta gặp lại, có thể trả lời nó một cách tự nhiên."
Người phụ nữ lắc đầu, nói:
"Không cần phải cực đoan như vậy, nếu cậu cần, có thể tùy ý tới đây.
Pavaro sở dĩ thường xuyên tới đây, là bởi vì chúng tôi cũng có thể giúp đỡ ông
ta tìm hiểu và điều tra một vài chuyện."
"Như vậy sao, tốt, cảm ơn ngài, tôi đã biết."
"Dù sao chúng tôi cũng hoan nghênh cậu tới, đương nhiên, điều kiện tiên quyết
là cậu cũng không chê nơi này bẩn, cũng không chê chúng tôi bẩn."
"Làm sao có thể chứ, một vị trưởng bối mà tôi kính trọng nhất đã từng nói với
tôi một câu như thế nào."
"A, vậy vị trưởng bối của cậu đã nói cái gì?"
"Ông ấy nói rằng,
Ngay cả Thần Trật Tự vĩ đại tối cao, cũng là được gái điếm nuôi lớn đấy."