Số 13 Phố Mink

Chương 374: Mua nhà (3)




Alleye hưng phấn một lần nữa khởi động xe.

Alfred hơi nghi ngờ một chút hỏi hắn: "Ông đến cùng là làm cho công ty môi

giới nào?"

"Là như vậy, thưa ngài, chính tôi cũng có một công ty môi giới nhỏ của mình,

nhưng tôi bình thường cũng sẽ làm công cho các công ty môi giới lớn khác, bởi

vì trong tay của họ có nguồn phòng ở cao cấp.

Ngài gọi điện thoại để cho bọn họ tới tiếp đãi mọi người, bọn họ chắc là ngại

phiền phức, cho nên đã đem công việc giao cho tôi."

Nghe được lời này, Alfred lập tức quay người lại phía sau xe nói với Karen:

"Thiếu gia, là sơ sót của tôi."

Nghe nói như vậy Alleye vẫn duy trì nụ cười tươi như cũ.

Karen lắc đầu, nói: "Tôi cảm thấy Alleye rất cẩn thận."

"Tạ ơn ngài đã khen ngơi, thiếu gia." Alleye lập tức sửa lại xưng hô đối với

Karen.

Vị trí của khu dân cư Lam Kiều cũng không quá xa, nếu như dựa theo khái

niệm đời trước của Karen để cân nhắc, nơi này hẳn là thuộc về vị trí vòng đai 3.

Vị trí vòng đai 3 của một thủ đô Đế quốc, đã rất tốt rồi.

Chỉ có chút lúng túng là, Yorktown cũng không phải theo phương thức khuếch

tán ra từ trung tâm, khu vực phồn hoa và chính là trung tâm giao thương thành

phố đều nằm cạnh bến cảng, cũng chính là ven biển;

Mà cái khu dân cư Lam Kiều này nằm ở vành đai 3, vừa lúc ở vị trí tít ở phía

tây, cho nên cái này vành đai 3 này có vẻ rất lớn.

Lúc xe chạy vào, Karen trông thấy ven đường có không ít khu nhà lều của

người bán hảng rong, cảm giác rất là náo nhiệt, bởi vì mỗi cái gia đình sống

bằng nhà lều đều là được quy hoạch và thiết kế tốt, cho nên cũng không tạo ra

cảm giác lộn xộn, ngược lại cảm thấy rất ngăn nắp.

Mặt khác, Karen còn trông thấy có không ít nam nữ mặc quần áo công nhân

đang đi trên đường.

"Nơi này có nhà máy sao?" Karen hỏi.

"Thiếu gia, gần đây có mấy nhà xưởng may, ngài yên tâm, không có ống khói ô

nhiễm, nơi này có thể được xưng là nơi có không khí tốt nhất ở Yorktown rồi."

Chờ đến khi đi sâu vào, ven đường cũng có không ít người chủ động chào hỏi

với Alleye, Alleye cũng quay cửa kính xe xuống mà chào lại bọn họ, hiển

nhiên, danh tiếng của ông ta ở đây cũng rất tốt.

Cuối cùng, xe dừng lại trước một cửa hàng, phía trên treo bảng hiệu "Môi giới

nhà ở Lam Kiều".

Cửa không có khóa, bên trong có một người phụ nữ đang dạy một đứa trẻ làm

bài tập, chắc là vợ và con cái của Alleye.

Alleye sau khi xuống xe trước tiến phất tay chào họ, cũng không có đi vào nói

chuyện, mà là trực tiếp dẫn bọn người Karen xuống xe băng qua đường.

Hành lý trước hết để lại trên xe, bởi vì có bản bút ký khá quý giá, cho nên Kim

Mao phụ trách trông coi.

Karen thì ôm Pall đi cùng với Alfred, đi theo Alleye băng qua đường cái, lúc

này thì khu chung cư này tạo nên một cảm giác rất cao cấp, bên trong có sáu tòa

nhà, trước cổng còn có bảo vệ.

Alleye đi lên cùng bảo vệ chào hỏi, sau đó lại trở về dẫn bọn người Karen tiến

đến, bên trong được phủ xanh rất tốt, chỉ không có bãi đậu xe dưới tầng hầm,

cũng may phần đất trống rất lớn, dừng xe cũng không phiền phức.

"Nhà đầu tư của khu chung cư này là tập đoàn Ellen, tập đoàn Ellen mặc dù

không phải nhà đầu tư lớn nhất ở Yorktown, nhưng bọn họ luôn rất chú trọng

thương hiệu và danh tiếng."

Nghe được "tập đoàn Ellen", Karen và Alfred vô ý thức liếc nhau một cái;

Nhưng đây cũng chỉ là một sự trùng hợp, bởi vì Karen nhắc nhở Bede, Bede

cũng hứa hẹn qua sẽ không vụng trộm can thiệp đưa phòng ở cho anh, ông ấy

cũng không ngốc đến mức đi làm việc lén lút để cho người ta ghét.

Chỉ có thể nói, tập đoàn Ellen cơ nghiệp lớn, vừa lúc ở dưới sự trùng hợp, mình

lại đụng phải.

Từ cầu thang ở phía ngoài, đi lên lầu ba, Alleye lấy ra chìa khoá mở cửa, sau

khi đi vào trong, bên trong quét dọn rất sạch sẽ, đồ dùng và đồ trang trí trong

nhà được bố trí đều cho người ta một loại cảm giác rất thoải mái.

Pall còn lắc lắc cái đuôi, hiển nhiên nó cũng ngoài ý muốn mà cảm thấy không

tệ.

Lầu một là phòng bếp nhỏ, phòng khách nhỏ, một cái phòng ngủ và thêm một

cái phòng tắm.

Bộ đồ dùng trong phòng bếp, vật dụng trên giường trong phòng ngủ đều không

mang đi, tất cả đều giữ lại.

"Là tôi đề nghị chủ phòng trước, cố gắng giữ chúng lại, dù sao bọn họ cũng

không mang đi, bán cũng bán không được giá bao nhiêu, còn không bằng tất cả

giữ lại để tạo ấn tượng tốt với người mua sau, đến lúc đó thương lượng giá cả

thì dễ dàng hơn."

Karen nhẹ gật đầu, ôm Pall đi đến lầu hai.

Cầu thang là kiểu xoắn ốc, sau khi đi lên là một cái phòng trà nhỏ, có đặt ghế và

bàn trà, tiếp tục đi vào trong, là phòng ngủ chính, cửa sổ phòng ngủ chính

hướng về phía nam, rất rộng rãi, màu cà phê làm chủ đạo.

Sau khi đi ra ngoài, Karen lại đi vào phòng sách ở đối diện, cửa sổ phòng sách

hướng về phía bắc, bàn đọc sách, giá sách, đèn đặt dưới đất ghế sô pha giường

các loại vân vân, đều được bố trí rất tốt.

Có thể thấy được, chủ nhà cũ là một người rất có phong cách