Tài xế nhà Ellen lái xe chở bọn người Karen đến một trạm xăng dầu ở vùng
ngoại thành, dưới sự thúc dục của Alfred, tài xế lái xe trở về trang viên.
Gần trạm xăng dầu phụ siêu thị nhỏ và tiệm đồ ăn nhanh, Karen lựa chọn một
cái, bởi vì mang theo mèo chó, cho nên kiếm một chỗ trong góc mà ngồi xuong.
Bốn ly cà phê đã bưng lên trước, Pall tiến tới liếm lấy một ngụm trước, có chút
bất mãn phun ra đầu lưỡi mèo: Hừ, hương vị cà phê hòa tan rẻ tiền.
Karen đưa tay vỗ vỗ đầu Pall, nói:
"Tôi cũng không tin lúc cô ở nhà Inmerais, Dis sẽ pha cà phê cho cô đâu."
Pall chu mỏ một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác.
Đại tiểu thư vừa mới về nhà ở được một đoạn thời gian, hưởng thụ đãi ngộ tiêu
chuẩn cao trong nhà, đây là khó khăn khi từ giàu sang thành nghèo khó.
Rất nhanh, ba phần ăn đơn giản được mang ra.
Cái phần ăn này, khác nhau với cơm đĩa ở chỗ, nó không đem đồ ăn đặt ở trên
cơm.
Cơm, bên cạnh là một miếng gà rán và sốt cà chua đặc.
Alfred chọn món ăn giống như của Karen, Kim Mao Kevin thì là ba cái
Hamburger cộng thêm hai lớp thịt lớn cho nó ăn;
Về phần Pall, thì là món cơm lươn, giá cả mặc nhất trong tất cả các phần món
ăn.
Chỉ là Pall ăn rất đau khổ, đây không phải cô ấy cố ý trêu chọc, mà là Karen
cũng ngửi thấy trong phần ăn của Pall tản ra mùi cá tanh, đoán chừng rất ít
người đến đây sẽ chọn cái món này, cho nên nguyên vật liệu cũng không được
tươi mới, hoặc là, chính ông chủ cũng quên làm như thế nào để chế biến cái con
lươn chết tiệt này.
Chỉ là, Karen cảm thấy hương vị của miếng gà rán trước mặt mình rất không tệ,
hương vị của cơm bọc lấy sốt cà chua mặc dù chua ngọt có chút kỳ lạ, nhưng
vừa vặn có thể trung hoà dầu mỡ từ miếng gà rán.
Mặc dù nghĩ như vậy có lẽ là đang già mồm, nhưng Karen thật sự cảm thấy cái
bữa ăn này so với "tinh xảo đồ ăn" do gia tộc Ellen chuẩn bị được Alfred đưa
đến mỗi ngày thì ngon hơn nhiều.
Đầu bếp của trang viên Ellen nấu chính là món ăn chính tông của quý tộc Wien,
đó là đem các loại nguyên liệu nấu ăn quý giá nấu thành bữa ăn có cảm giác rất
dinh dưỡng rồi đặt ở trước mặt;
Ngươi không có cảm giác đang hưởng thức đồ ăn, mà là sẽ có nhận biết rõ ràng,
trong bữa ăn này mình đang hấp thu những chất dinh dưỡng cần thiết nào cho
cơ thể.
Dùng xong cơm trưa, bọn người Karen đi ra quán ăn nhanh, phía trước lối đi
của trạm xăng dầu ra có ngừng một chiếc xe "Pens", đời cũ, chắc là đã qua sử
dụng, giá cả khoảng mười nghìn Real, xem như là xe cấp thấp nhất.
"Là xe môi giới." Alfred nói.
Bởi vì Karen không muốn chờ ở khách sạn, cho nên Alfred dứt khoát gọi điện
thoại hẹn môi giới qua đón cả đám đi xem nhà ở.
Người môi giới là một người đàn ông trung niên, dáng người có hơi mập ra, mặt
có chút tròn nhưng không quá béo.
Ông ta trước tiên ân cần hỗ trợ xách hành lý để lên phía sau xe, lại vòng qua
Alfred đã liên lạc trực tiếp với mình, đem danh thiếp của mình đưa cho Karen.
"Có thể phục vụ cho ngài là vinh hạnh của tôi."
Karen cầm lấy danh thiếp của ông ta nhìn thoáng qua, tên là: Alleye. Mount.
Chức vị là: giám đốc đại khu Yorktown của Công ty môi giới phòng ốc Lam
Kiều.
Bằng trực giác, Karen cảm thấy chi nhánh của công ty môi giới Lam Kiều này,
chắc là cũng không nhiều lắm.
"Ngài Mount..."
"Ngài có thể trực tiếp gọi tôi là Alleye."
"Alleye, làm phiền ông rồi." Karen cười nói.
"Ngài đừng khách khí."
Vẫn như cũ là Alfred ngồi kế bên ghế tài xế, Karen mang theo một con mèo và
một con chó ngồi ở đằng sau.
"Đây là danh sách mà tôi đã liệt kê ra dựa theo nhu cầu của ngài, ngài có thể
nhìn xem mà dự định đi nhìn phòng ở nơi nào trước." Alleye đem một tờ giấy in
sẵn đưa cho Karen.
Karen nhận lấy nhìn lướt qua, anh có một thói quen, nhìn từ diện tích lớn trước.
Chỉ rất đáng tiếc là, bảy cái trong danh sách này, diện tích lớn nhất cũng chỉ là
chín mươi m2.
Đương nhiên, chín mươi m2 cũng không tính là nhỏ, nhưng lúc mình sống ở
thành phố Là Giai là trong biệt thự, tại trang viên Ellen ở là một tòa lâu đài cổ,
lập tức khôi phục "Bình thường", khó tránh khỏi sẽ không thích ứng một ít.
Bảy căn phòng trong danh sách, tất cả đều là phòng đã qua sử dụng, không có
cái nào là phòng mới, mà giá cả đều trong một mức giá nhất định, hiển nhiên
trước đó Alfred đã nói yêu cầu cho Alleye.
Karen tạm thời không có hứng thú đi trang trí phòng ở mới, vẫn là hi vọng có
thể mau chóng dọn vào ở thì tốt hơn.
Trong danh sách còn có vẽ sơ đồ nhà, Karen lại nghiêm túc nhìn sơ đồ của mỗi
cái.