Số 13 Phố Mink

Chương 351: Ta muốn đi giết hắn (2)




"Biết vì sao trận pháp của gia tộc Ellen chúng ta không ngăn cản người trong

nhà không, bởi vì chúng ta cảm thấy, nếu như tộc trưởng làm được không tốt,

thành viên khác trong gia tộc có năng lực hơn có thể ra tay giết chết tộc trưởng,

là một chuyện rất bình thường, trong gia tộc này thì khôn sống mống chết."

Người đàn ông bước vào trong phòng, ngẩng đầu lên, bên dưới cái mũ hải tặc,

là một bộ mặt khô quắt;

"Ngươi cuối cùng là ai!"

Lão hầu gái vừa rống giận vừa lấy ra một sợi roi da màu đen trắng xen kẽ quất

về hướng ông ta.

"Ba!"

Tay của bá tước Recar, trực tiếp nắm lại sợi roi da.

Sức mạnh đóng băng nhanh chóng lan ra trên người, lão hầu gái tranh thủ thời

gian buông tay ra khỏi món Thánh Khí này, nhưng mặc dù như thế, cổ tay phải

của bà ta cũng đã bị đông cứng hoàn toàm.

Bá tước Recar biến mất ngay tại chỗ, một khắc sau lại xuất hiện ở trước mặt lão

hầu gái, tay trái nhô ra bắt lấy đầu của lão hầu gái, cả người lại biến mất, lập tức

xuất hiện ở trước mặt nữ hoàng bệ hạ;

Chỉ là, trong tay còn có thêm một cái đầu, mà ở chỗ lúc này, lão hầu gái đã mất

đầu vẫn đứng ở đó.

Bá tước Recar thả tay ra,

Đầu rơi xuống dưới sàn nhà,

"Leng keng "

"Phù phù "

Tiếng sau là âm thanh của cơ thể không đầu ngã quỵ xuống.

Nữ hoàng bệ hạ vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn người đàn ông trước mắt này, bà ta có

thể cảm giác được sự kinh khủng và đáng sợ của người đàn ông này, mặc dù bà

ta bây giờ, cũng có thể cảm nhận được sức mạnh đang không ngừng tăng lên

trong người, nhưng bởi vì chưa kịp hấp thu máu tươi của người trong gia tộc

Ellen, cho nên nó vẫn chỉ còn là mầm non.

"Ngươi là, Gloria đệ cửu?" Recar hỏi.

"Đúng vậy, ta là nữ hoàng của Wien!"

"Được rồi, ngươi bây giờ, chắc chắn cảm thấy rất đau đớn nhỉ."

Bá tước Recar vươn tay ra về phía của nữ hoàng, chỉ trong khoảnh khắc, một

bàn tay khổng lồ tạo thành hoàn toàn từ nước nắm lấy cả người của nữ hoàng.

Ngay sau đó,

Bá tước Recar giật một cái,

"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!!!"

Âm thanh vỡ tan vang đến, nữ hoàng bây giờ giống như một gốc cây, lúc trước

bà ta đã đâm sâu rễ của mình vào trong tòa lâu đài này, nhưng vào giờ phút này

đây, bà ta đã bị rút lên, cắt đứt hoàn toàn liên hệ giữa bà ta và những sợi rễ kia.

Mà những sợi rễ đã rời khỏi gốc kia, trong toàn lâu đài này, dần dần hóa thành

tro tàn.

"Băng phong... Tuyệt vực!"

Dưới thân Nữ hoàng, xuất hiện một khối băng, rất nhanh, khối băng mọc lên

thành tường băng, tường băng bắt đầu mở rộng, trong khoảnh khắc đã giam giữ

bà ta ở bên trong, những sợi rễ còn lại trên người bà ta có vẻ rất sợ hãi lạnh giá,

vừa chạm vào đã lập tức rút về.

Cùng lúc, bá tước Recar cũng giam mình vào bên trong cái hầm băng này.

Bá tước Recar, đi tới hướng nữ hoàng.

Từ đầu đến cuối, ông ta cũng không có chút kinh ngạc gì đối với nữ hoàng

“Xinh đẹp” và “Trẻ tuổi”.

"A a a a!!!"

Nữ hoàng phát ra tiếng kêu to về phía bá tước Recar, dây leo màu đen trên

người bà ta biến thành những nọc độc đáng sợ mà phóng đến.

Recar cũng chẳng cần nhúc nhích, dây leo chỉ cần vừa chạm đến người của ông

ta thì đã đều bị đóng băng lại, ngay sau đó là từng khúc từng khúc phát ra tiếng

vỡ giòn vang, đây là biểu hiện của việc bị đóng cứng chết ngay lập tức.

Cứ như vậy, Recar tựa như không thể ngăn cản, tiếp tục đi tới hướng nữ hoàng,

phần da thịt nơi khóe miệng của ông ta hơi bị dính chặt, cho nên muốn lộ ra một

nụ cười mỉm cũng khá khó khăn, cho nên ông ta nghiêng hàm trái của mình,

làm ra một cái đường cong quá độ.

"Thủy tổ Vĩ đại, hãy ban cho ta sức mạnh chống lại Tà ác!"

Nữ hoàng sử dụng hệ thống tín ngưỡng của gia tộc bà ta, một bộ thánh y màu

trắng tinh trùm lên người bà ta, khiến bà lộ ra vẻ cao quý không thể xâm phạm.

Bá tước Recar sau khi nhìn thấy cảnh này, không khỏi dừng bước, chỗ sâu trong

hốc mắt màu lam lộ ra vẻ hồi ức:

"Lúc trước khi ta đang ở đằng sau, rất thích cô ta triệu hồi ra thánh y mà giúp

vui đấy."

Bá tước Recar giơ chân lên, thân người lại biến mất tại chỗ, sau một khắc xuất

hiện ở trước người nữ hoàng, chân hạ xuống, đế giày cao trực tiếp giẫm lên bờ

vai nữ hoàng.

"Răng rắc!"

Thánh y mà nữ hoàng vừa mới triệu hồi ra, trong nháy mắt vỡ nát, cả người nữ

hoàng, cũng bị ông ta giẫm ở dưới chân.

"Vẫn chỉ là mầm non, không trải qua chiến đấu, nếu như hút thêm máu tươi mà

trưởng thành thêm một tí, còn có thể chơi thêm một chút, cho nên, tên đó vì cái

gì mà không đánh thức ta trễ một chút nhỉ, mục đích thí nghiệm của hắn, cuối

cùng là cái gì?

Được rồi, trước tiên tiễn ngươi đi giải thoát thôi nhỉ, nữ hoàng Wien, phải được

tự do, không nên bị nuôi nhốt."

Bá tước Recar giơ lên nắm đấm, để ở trước mặt mình, hà hơi vào;

Giờ khắc này, gã lại ngừng lại, bởi vì nhớ kỹ năm đó lúc mỗi lần hải chiến, kiểu

gì gã cũng sẽ làm ra một động tác như thế này, sau đó trực tiếp nhảy vọt lên,

đánh tới chiến hạm của đối thủ.

Cuối cùng, nắm đấm của Recar đánh xuống.