Số 13 Phố Mink

Chương 3099: Hiểu ra (1)




"Ngươi cảm thấy cái này thế nào?"

"Ta cảm thấy nó cực kỳ thích hợp với ngài."

"Nhưng ta cảm thấy màu sắc có hơi loè loẹt, không thích hợp với cái tuổi này

của ta."

"Ngài vốn rất trẻ trung."

"Ta cũng không phải đứa nhóc như Connor, thích quần áo của mình đủ loại màu

sắc, chưa kể hắn thích phong cách đơn giản… không, là ta thích."

Eunice chỉ ở bên cạnh che miệng cười khẽ, tổ tiên sẽ phải đi xa nhà, cô đang

giúp Pall lựa chọn quần áo thích hợp.

Có thể cảm nhận được tổ tiên vô cùng xem trọng chuyến hành trình lần này.

"Đổi lại một bộ khác đi meo."

Pall cởi váy ra, rất là thản nhiên mà để cơ thể trần đứng trước mặt kính, thưởng

thức cơ thể của chính mình.

Thân hình của cô quả thật đầy đặn hơn trước một chút, nhưng còn không đến

mức đến béo phì, thuộc loại mỗi phần vừa đúng tiêu chuẩn.

Ít ra thì bản thân cô cảm thấy như thế.

Eunice lấy một cái váy màu tím đen đến, giúp Pall thay.

"Cái này không tệ, có thể.”

"Đáng tiếc, mặc dù ta đang học tập, nhưng trước mắt còn không thể làm việc

khảm trận pháp vào trong quần áo thuần thục."

"Không sao cả, đây cũng chỉ xem như dùng để trang trí, bình thường ta cũng

chẳng muốn biến thành người, đeo phụ kiện lên, chúng ta lại phối hợp một

chút.”

"Được rồi, tổ tiên.”

"Mũ thì lấy cái này, găng tay chọn cặp này đi … ha ha, ngươi chuyên tâm

nghiên cứu thiết kế là được, còn về phần trận pháp gì đó, chờ sau này ngươi

sinh con của Karen, để bọn nó đi học, tin tưởng ta, con của ngươi sẽ học nhanh

hơn ngươi học nhiều."

Lúc này phía ngoài có tiếng đập cửa vang vào.

Pall: "Vào đi."

Eunice chủ động đi mở cửa, người đứng ngoài của là Karen, Karen nhìn về phía

quần áo của Pall, mỉm cười nói: "Không tệ.”

Pall nhẹ nhàng xoã tóc một chút, tự giễu nói: "Làm mèo quá lâu, lúc biến thành

người soi gương lại có một chút lạ lẫm và không quen."

"Đây là chuyện rất bình thường, qua một thời gian ngắn sẽ tốt thôi."

Karen đi đến trước ghế sô pha ngồi xuống, Kevin cũng cùng đi theo vào, ngồi

xổm ở bên chân Karen, nhìn xem Pall thay quần áo mới, lộ ra nụ cười chó ấm

áp.

Đội thám hiểm mới sắp thành lập, người dẫn đầu là DeCarloster, phó đoàn là

Pall và Kevin;

Mặt khác còn dựa theo yêu cầu của Bá tước Recar để hắn tự mình lựa chọn ra

ba nghìn thần quan Trật Tự Thần Giáo hợp thành một đội thám hiểm tinh anh.

Tổ trưởng của mỗi một tổ nhỏ ít nhất đều là cấp bậc chủ nhiệm trong ngành

tương quan, trừ cái đó ra, Thần Điện cũng sẽ phái ra ba vị Trưởng Lão Thần

Điện có chuyên môn tương ứng để đi cùng, trưởng lão Lohan mà Karen từng

biết mặt chính là một người trong số đó.

Lần hành động tìm kiếm Đao Than Vãn lúc trước nếu so với lần này quả thật

chỉ như đám trẻ con đang chơi nhà chòi.

Đương nhiên, cũng bởi vì địa vị bây giờ của Karen cao hơn trước đấy, tài

nguyên có thể điều động trong giáo cũng càng nhiều hơn.

Eunice bưng một ly nước đá đưa cho Karen, nói: "Để em lấy thêm mấy cái áo

choàng đến cho tổ tiên chọn lựa.”

"Được rồi, vất vả cho ngươi, chắt chắt chắt chắt gái thân yêu của ta."

Karen: "DeCarloster cũng không phải là người có thể hoàn toàn tin tưởng, các

ngươi cần chuẩn bị tâm lý."

"Ta biết chuyện này, meo."

"Điều quan trọng nhất là phải chú ý an toàn, có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra

thì không cần keo kiệt cầu nguyện sức mạnh từ ta.”

"Đương nhiên sẽ không, ta rất quý trọng mạng sống của mình, nhưng mà đội

ngũ của chúng ta lần này lớn như thế, ta cảm thấy chó ngu hoàn toàn không cần

đi theo cùng, nó ở lại bên cạnh cậu thì thích hợp hơn một chút, cũng có thể bảo

hộ cho cậu."

Trên cơ bản thì trong giai đoạn trước mặt chỉ cần Kevin ở bên người Karen, trừ

phi Karen bị quân đoàn Thần Giáo bao vây thì những hành động ám sát khác

đều sẽ trở nên cực kì buồn cười.

"Chuyện này không cần thương lượng nữa, nhất định Kevin phải đi theo cùng."

"Được rồi, meo."

Pall liếc mắt, hóa thân thành mèo đen, váy dài đang mặc trên người cũng tự

nhiên rủ xuống trên mặt đất.

Karen cúi đầu nới với Kevin: "Ngươi cần phải bảo vệ an toàn cho mọi người,

mặt khác, nếu như có thể tìm được vị trí Thiên Đường, ta sẽ nhớ công đầu cho

ngươi."

Kevin nghe vậy thì lập tức kích động vung vẩy cái đuôi gần như sắp cất cánh

bay lên.

Pall nhảy tới trên lưng Kevin, dùng vuốt mèo liên tục đập vào cái đầu trọc của

Kevin mấy lần, lúc này thì Kevin mới bình phục lại.

"Hoven đã phân tích cảnh tượng mà cậu đã nhìn thấy trong trí nhớ của

DeCarloster, cái chỗ kia tựa như là cấm khu quy tắc, xem như Thần có hùng

mạnh thì sau khi tiến vào nơi đó cũng sẽ bị phân giải.

Cho nên, Karen, cậu muốn dùng cái chỗ kia để giải quyết Chư Thần triệt để

sao?

Thế nhưng nếu có thể làm vậy, rõ ràng là Thần Trật Tự và Thần Vực Thẳm năm

xưa đã tìm được nơi ấy vậy tại sao Thần Trật Tự lại không làm như vậy?"

"Lúc nấu ăn thì trước tiên cần phải chuẩn bị tốt nguyên liệu thì mới có thể bắt

đầu nấu nướng."

"A … meo."

"A …gâu."

Mèo và chó nghe vậy đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

Không phải phản đối, mà bọn chúng cảm thấy cái ví dụ này của Karen nghe

không chỉ rất có lý, quan trọng nhất đó là rất có phong cách.

Có thể nói đã là tích cực phát huy truyền thống tín đồ Trật Tự, đẩy việc khinh

nhờn Thần lên một mức cực hạn, xem Thần như mấy món ăn.

Karen giơ tay lên: "Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán mà hiện tại ta căn cứ theo

quan sát và nhận định về Thần Trật Tự, cụ thể có phải là vì thế hay không thì ta

còn không rõ ràng lắm.

Nhưng ta nhớ Thần Trật Tự đã từng nói, hắn sẽ đi tìm phương pháp để giải

quyết Thần triệt để, nhưng đáp án cuối cùng chỉ có thể nói cho ta biết khi hắn

sắp chết đi."

"Vậy có cần phải sửa lại cái tên Thiên Đường kia không? Thần Vực Thẳm cũng

đã nói mình bị lừa, vậy cái chỗ kia vốn chẳng phải là Thiên Đường gì."

"Không cẩn đổi."

Karen nhẹ nhàng đặt ly nước đang cầm xuống trên bàn:

"Nơi ở của Thần vốn không phải là Thiên Đường sao?”

Mười cửa hàng điểm tâm nổi tiếng nhất ở phố Hồng Diệp dạo gần đây đã được

cậu ấm nổi tiếng là “Thiếu gia Eisen” bao trọn.

Mười cửa hàng điểm tâm làm ăn tốt nhất này dạo gần đây không tiếp khách,

mấy chị em ở trong ngược lại bắt đầu chuyển sang một loạt các hoạt động giúp

ích cho tinh thần như xoa bóp, nấu nướng, khiêu vũ, ca hát.

Mọi người cũng không có gì quá kinh ngạc với chuyện này, một là bởi vì thiếu

gia Eisen mỗi lần đều trả Rael rất hậu hĩnh, chưa từng khất nợ; thứ hai là đặc

tính của thiếu gia Eisen chỉ giao lưu nhưng xưa nay không lên giường cũng đã

sớm không phải bí mật gì.

Nhưng mà ngay cả bản thân Karen cũng không ngờ tới là cái buổi họp lớp lúc

đầu được mình tổ chức nhưng bị gián đoạn sẽ lấy phương thức như thế này để

mở lại ở phố Hồng Diệp.

Mấy vị này đã hoàn toàn xem nơi này thành một chỗ thánh địa nghỉ mát yên

tĩnh trong thành phố ồn ào này.

"Hô … hô..."

Neo hút một hơi thuốc lá, sau đó cực kỳ bực bội mà bóp tắt điếu thuốc trong cái

gạt tàn, oán giận nói:

"Lúc trước không phát hiện ra, nhưng từ khi Thần và Thần thú được in trên hai

mặt của gói thuốc lá này cùng chết đi thì cái thứ thuốc lá này thật sự càng hút

càng không có mùi vị gì."

DeCarloster bỏ tờ báo xuống, con mắt nhìn nhìn Neo và Ukunga đang nằm ở

trên giường đấm bóp, cười nói:

"Ba người chúng ta thật đúng là sa đọa đấy, không giống Protaras người ta, sau

khi tỉnh dậy thì đầu tiên là đâm người nhà, đâm người nhà xong lại điên cuồng

đi đâm người ngoài.

Hiện nay Dạ Thần Giáo cầm đầu ba Thần Giáo chính thống đã tuyên chiến với

ba Thần Giáo chính thống khác do Bạo Phong Thần Giáo cầm đầu.

Mà còn đồng thời tuyên bố ra phía ngoài.

Trừ việc đó ra, các vấn đề mâu thuẫn trong lịch sử còn sót lại của các Thần Giáo

khác bắt đầu được hâm nóng lại, một vài khu vực biên giới giữa các Thánh địa

nhạy cảm gần đây cũng liên tiếp phát sinh sự ma sát.

Còn về các giáo hội cỡ lớn trở xuống, thì tình hình càng trở nên rối bời, lúc này

mới mấy ngày trôi qua mà toàn bộ giới giáo hội đã đánh nhau loạn thành một

bình tương Wien."

Neo đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ trán của mình, cười nói: "Mẹ nó, cảm giác thật

quen nhỉ, ha ha!”

Neo có ký ức của Giáo Hoàng Điên nên biết rất rõ ràng, năm đó mặc dù trong

nội bộ trung tâm của Ánh Sáng Thần Giáo xuất hiện các vấn đề và sự bất đồng,

nhưng áp lực phải chịu từ bên ngoài cũng không thể xem nhẹ, hầu như đều là do

Protaras làm.

Hắn có thể nói là đã phát huy sự tỉnh tế tỉ mỉ và bố cục của một chiến lược gia

đến cực hạn.

Ukunga thì có chút kỳ quái nói: "Ta không nghi ngờ rằng trong chuyện này có

một phần nguyên nhân là do Protaras, nhưng làm như thế lại có ý nghĩa gì đâu

nhỉ? Hôm nay đã là ngày thứ ba, nói cho đúng thì đã là ngày thứ tư.

Nói cách khác, bây giờ có thể DeCarloster và Protaras sẽ ngã xuống bất cứ lúc

nào, chẳng lẽ nói, Đại tế tự của chúng ta sẽ lại để cho Karen đi thức tỉnh một vị

Đại tế tự khác trong lịch sử để đi nhận anh em à?

Nội lực mạnh đến thế nào cũng đều không chịu nổi khi bị phí phạm kiểu này

chứ?"