"Ta không có vấn đề."
"Ừm, ta biết ngươi nhìn rất thoáng, ngươi xem đi, cái tên trồng cây và làm quan
tài kia đều có được mảnh vỡ Thần cách rồi.”
Lão Hoven nói đến Darien và lão Shaman.
"Thứ đó cũng không có ý nghĩa gì.”
"Đúng là không có ý nghĩa gì, nhưng đặt ở trong dĩ vãng, bọn hắn cũng không
cơ hội này và càng không khả năng đụng vào loại kỳ ngộ như thế, chỉ có điều
kỷ nguyên đang thay đổi trước mắt, bàn poker bắt đầu một đợt xào bài mới mà
thôi.
Lúc này, không quan tâm là bài tốt hay vẫn là xấu bài, ít nhất phải cầm lấy mấy
tấm vào trong tay, nếu không thì cũng không có tư cách để ngồi vào bàn.”
"Tâm trạng sáng nay của ta vốn cũng không tệ lắm, đáng tiếc là gặp phải
ngươi." Lúc này, dưới lầu có tiếng của bà Molly vang lên, bà ta đang nói chuyện
với Minna: "Chúc sinh nhật vui vẻ, tiểu thư Minna, đây là món quà mà thiếu gia
Karen cố ý để ta mang đến, hi vọng cô có thể thích."
"Thay ta cảm ơn anh Karen.”
Lão Hoven lại nhấp một hớp cà phê, khóe miệng nở nụ cười:
"Cháu của ta luôn luôn có thể mang lại đủ sự ấm áp cho người nhà, bất cứ
chuyện gì đều có thể làm chu đáo."
Neo tức giận liếc mắt nhìn lão Hoven: “Lão có tin rằng cái tên Karen kia vốn
cũng chả nhớ đến chuyện này mà là do cái radio ở bên cạnh chuẩn bị không?"
Lão Hoven nhún vai, hỏi ngược lại: "Cuộc sống tốt đẹp, tại sao cần phải quá
chú trọng vào chi tiết như vậy đâu? Ngươi xem, đây chính là nguyên nhân mà
ngươi sống không vui vẻ đấy."
"Ha ha ha ha ha ha...."
Neo đưa tay đến, chuẩn bị chụp lấy quyển bút ký kia.
Lúc này quyển bút ký bay khỏi, lão Hoven cảnh giác nói: "Ngươi muốn làm cái
gì!"
Những người khác rất khó tạo ra uy hiếp gì cho quyển bút ký, nhưng cái tên
trước mắt này là một trường hợp ngoại lệ, có trời mới biết cái “bàn tay Ánh
Sáng” của hắn sẽ tạo ra ảnh hưởng gì cho quyển bút ký.
"Mang đến cho ngươi chút niềm vui không xác định."
"Ha ha, gần đây thì ta nghĩ ra cho ngươi một biện pháp có thể trợ giúp giúp
ngươi đột phá."
"Nói."
"Phương pháp này rất đơn giản, ta biết, cái tổ chức tàn dư Ánh Sáng lớn nhất
kia là của cháu ta.”
"Là của ta."
Lão Hoven mỉm cười:
"Ha ha ha, không phải là không thể được."
Neo xoa xoa đôi bàn tay: "Nếu ngươi không nói thì ta tự lật sách tìm."
"Thật ra thì phương pháp rất đơn giản, lúc trước thì không cách nào tưởng
tượng, càng không cách nào làm được, nhưng bây giờ có rất nhiều lỗ hổng xuất
hiện, hoàn cảnh bên dưới hoàn toàn có khả thi.
Nếu thành công thì ngươi sẽ có thể thuận thế mà đứng ở trên địa vị pháp lý cao
nhất của Ánh Sáng, chờ sau khi kỷ nguyên thay đổi thì đương nhiên ngươi có
thể nhận được càng nhiều di sản và sự chăm sóc…
Thần Ánh Sáng đã chết, nhưng Thần chi nhánh của Ánh Sáng cũng không ít và
thua kém gì Trật Tự."
Neo hiểu rõ, nói:
"Ý của lão là để cho ta…”
"Trùng kiến Ánh Sáng Thần Giáo."
...
Karen đẩy xe lăn đi vào chỗ bàn trà được dòng nước bao quanh trong Thần
Điện công vụ, đại tế tự ngồi ở bên trong nhìn xem một chiếc đồng hồ cát được
đặt ở trên bàn.
Dòng cát vàng bên trong chiếc đồng hồ rất trơn mảnh, tựa như một dòng nước
màu vàng.
Đây là những hạt cát mà Đại tế tự tự tay lấy về ở chỗ biển đen đã khô cạn của
Vườn Sinh Mệnh, bên trong có hỗn hợp rất nhiều những tàn tích còn sót lại của
Ogurev và các Thần linh khát chết trong biển lửa.
"Đại tế tự, xe lăn đến rồi.”
Bộ môn rèn đúc dựa theo yêu cầu mà đẩy nhanh tốc độ chế tạo xe lăn đặc chế,
bên trong được trang bị rất nhiều trận pháp cao cấp, dùng nguyên liệu vô cùng
quý giá, tạo nên một thứ tương đương với Thánh khí cao cấp nhất.
Đại tế tự nhẹ gật đầu, chỉ vào chiếc đồng hồ cát trước mặt mà nói:
"Ta cảm thấy ta muốn thu hồi những lời mà ta nói với ngươi ngày đó, ta không
nên nói tang lễ là một chuyện không có ý nghĩa, những ngày gần đây, ta bắt đầu
mặc sức tưởng tượng sau khi chúng ta đều chết đi, tang lễ được tổ chức cho
chúng ta sẽ có cảnh tượng ra sao."
Karen mỉm cười nói: "Đại tế tự, lúc ngài vừa chỉ có dấu hiệu mất phương hướng
thì đã không thể nào khống chế thế cục phía dưới, đợi đến khi ngài đi rồi thì có
tổ chức tang lễ hay không cũng không phải là chuyện do ngài quyết định."
Đại tế tự nhìn thoáng qua Karen, nói: "Ta thích cảm giác nói chuyện cùng
ngươi, ngươi cực kỳ cẩn thận, nhưng lại chưa từng câu nệ, làm được vậy cũng
không dễ dàng gì."
"Ngài quá khen, đây là nhờ vào con đường đi lên từ bậc cơ sở mà rèn luyện ra
được."
"Người khác muốn luyện cũng không luyện được, bọn hắn không giống ngươi,
trong thực chất thiếu đi sự kính sợ kia.”
"Đại tế tự….”
"Mấy vị kia đến rồi sao?"
"Thưa ngài, ba vị Giáo tôn của Bạo Phong Thần Giáo, Hắc Nham Thần Giáo,
Thủy Tỉnh Thần Giáo đã tới, hiện tại đang sắp xếp để họ nghỉ ngơi, hội nghị kín
dự tính tổ chức vào lúc tám giờ tối.”
"Được rồi, đoán chừng bọn hắn cũng không nghỉ ngơi được, ta đi gặp bọn họ
trước đi, thuận tiện nói trước cho đám người Creed về hội nghị."
"Vâng."
Đại tế tự đứng người lên, đi đến trước xe lăn, ngồi xuống.
Karen chuyển hướng xe lăn, đẩy ra ngoài kết giới.
"Có biết vì sao ta muốn ngồi xe lăn không?"
"Ngài sợ rằng nếu mình đứng thì Hồng Y Giáo Chủ Creed cũng không dám
ngồi xuống."
"Ha ha ha…" Đại tế tự cười, "Vì dễ chịu."
Hiện tại, trạng thái của Đại tế tự rất đặc thù, bản thể trước đây giống như
Ogurev, không chính thức trở về, nhưng hắn lại có thể triệu hồi sức mạnh của
bản tôn ở trong thế giới này để hỗ trợ các đồng đội cũ đi giải quyết các đối
tượng bị phong ấn chủ yếu.
Trên lý luận mà nói thì Đại tế tự sẽ càng ngày càng suy yếu, cho đến khi tự bào
mòn mình hoàn toàn.
Cũng mặc kệ có suy yếu như thế nào thì cũng không tới nỗi phải cần đến xe lăn,
mà sở dĩ làm như thế là vì để quá độ quyền lực tiếp sau này.
Karen cảm thấy Creed và đám người Verden thật sự rất đáng thương, đi theo
một vị thủ lĩnh như thế này thì quả thực là một sự tra tấn cả đời.
Bọn hắn giống như là những cái vắt mì bị Đại tế tự nhào đi nhào lại thay đổi
hình dạng, chờ đến lúc Đại tế tự mỏi tay thì bọn hắn còn phải chủ động phối
hợp tự nhào nặn mình để Đại tế tự thấy vui.
Trong lúc đi, Karen hỏi: "Đại tế tự, thuộc hạ thất trách, tạm thời còn chưa tìm
được nguyên nhân khiến tin tức bị lộ ra ngoài."
Ba chỗ lỗ hổng khác thực tế cũng cách không quá xa, trên danh nghĩa là ba
Không Gian Khai Thác độc lập, nhưng tọa độ đều ở trên một nơi gọi là cao
nguyên băng Panrol, chờ đến lúc Thần giáng lâm thì có khả năng lớn là không
gian ngăn cách sẽ bị loại trừ, cho nên, cái vị trí của ba lỗ hổng này trên thực tế
là một.
Mà bởi vì lần trước lỗ hổng ở Vườn Sinh Mệnh mở ra trước thời hạn nên lần
này lỗ hổng thứ hai, thứ ba và lỗ hổng thứ tư xuất hiện theo trình tự cũng sẽ bị
thay đổi thời gian, căn cứ theo báo cáo thăm dò mới nhất thì cả ba khu vực này
không chỉ xuất hiện cùng một chỗ mà còn có thể là trong cùng một giai đoạn.
Trên báo cáo thăm dò còn ghi chú thân phận của ba vị Thần chi nhánh Trật Tự
và ba vị Chủ Thần, đây vốn nên là thông tin tuyệt mật, bây giờ thì Giáo tôn ba
Thần Giáo của ba vị Chủ Thần kia cùng nhau đến Giáo Đình Trật Tự.
Đồng thời, tình báo mới nhất biểu hiện rằng cả ba Thần Giáo này đã hoàn thành
công việc chuẩn bị chiến đấu.
Rất hiển nhiên rằng bọn hắn đang dự định tự mình nghênh đón Chủ Thần nhà
mình trở về.
Đại tế tự hỏi ngược lại: "Ngươi là đang tự kiểm điểm hay là đang thăm dò?"
Karen không có tiếp tục che lấp, hỏi: "Tuy nói mỗi Thần Giáo chính thống đều
có thể có con đường tắt để liên hệ với Chủ Thần nhà mình, mà loại đường tắt
này cũng trở nên càng ngày càng rõ ràng khi bước chân trở về của Chư Thần
càng gần, nhưng ta vẫn cảm thấy lần này hẳn là có liên quan đến việc bí mật bị
lộ ra ngoài, nếu không thì cũng không cách nào giải thích được vì sao lần này
bọn hắn có thể làm việc với hiệu suất cao đến thế."
"Dù sao cũng là việc liên quan đến Chủ Thần nhà mình, hiệu suất cao một chút
thì cũng bình thường, trong khoảng thời gian trước đây thì chúng ta luôn luôn
đối mặt với sự ngu xuẩn, ích kỷ và sa đoạ của các Thần Giáo, nhưng cũng
không cần bởi vì bọn chúng ngẫu nhiên phát huy theo lẽ bình thường mà phải
cảm thấy kinh ngạc. Đây là cục diện nhất định sẽ gặp phải."
Lúc Chủ Thần Sinh Mệnh trở về, Trật Tự Thần Giáo đã giải quyết Sinh Mệnh
Thần Giáo trước một bước nên khi đó mới có thể cực kỳ ung dung đối mặt với
lỗ hổng, lần này, hiển nhiên là không thể nào thoải mái như lần trước.
Chỉ là Karen vẫn còn có chút không hiểu:
"Đại tế tự, không phải ngài lại đang giấu diếm gì đó chứ?"
"Đây là thái độ nói chuyện của một thư ký như ngươi sao? Những thư ký khác
đều cần phải suy đoán ý đồ của cấp trên đấy."
"Ngài biết thói quen của ta, ta không thích đoán, bởi vì ta thật không thích nhân
lực của chúng ta bị tổn thất.”
"Ngươi còn xem đại cục làm trọng hơn cả Đại tế tự ta đấy, ha ha."
"Đại tế tự, ta cẩn đưa ra phương án.”
Đại tế tự giơ tay lên, nhẹ nhàng khoa tay một chút, nói:
"Như cũ."