Karen hỏi: "Ngươi chưa từng nghi ngờ thân phận của ta sao?"
"Có hoài nghi, ta suy đoán, ngươi có quan hệ càng đặc biệt hơn với phố Mink."
Karen giật mình.
Nguyên nhân trong quá khứ mà mình sở dĩ thường xuyên bị nhận lầm thành
Thần Trật Tự là bởi vì cơn nghiện đói, khiến cho trên người mình có vết tích
giống với Thần Trật Tự đời trước rõ ràng.
Bây giờ sau khi mình đã chuyển hoá cơn nghiện đói thành hình dạng của mình
thì chẳng khác gì đã hoàn thành sự cải tạo và biến hoá của bản thân.
Khi trên người mình đã không còn dấu vết của hắn thì ngay cả Thần chi nhánh
Trật Tự cũng không có cách nào để nhận ra thân phận thật sự của mình
Karen hỏi: "Vì sao ngươi không nói rõ ngay từ đầu?”
Đại tế tự không trả lời, Tiranus ở trên thập tự giá bên trong vách ngăn tiếp tục
phóng thích ra Thần hỏa, nhìn xem từng vị Thần kia ngã xuống và tiêu tán trong
biển lửa.
Karen tiếp tục nói: "Ngươi không phải mê mang và hoảng hốt, ngươi là đang cố
ý thăm dò, thăm dò bọn hắn có tuân theo phương hướng mà ngươi đề ra để dẫn
đầu Trật Tự Thần Giáo, tiếp tục đi tới hay không."
"Ta không có thời gian để bồi dưỡng ngươi, nếu không có chuyện gì bất ngờ
xảy ra thì Đại tế tự tân nhiệm sẽ là Creed."
"Ta không phải hỏi ngươi chuyện này..."
"Tự ngươi đi chuẩn bị sớm đi, hoặc là hợp tác, hoặc là đoạt quyền, nếu như
Creed biến chất, thì diệt trừ hắn, nếu như điều kiện phù hợp, ta hi vọng rằng
ngươi sẽ là Đại tế tự đời tiếp theo."
"Ta không đủ tư cách."
"Ngươi đủ tư cách."
Karen: “…”
Câu nói này có chút quen tai.
"Đại tế tự Trật Tự chỉ cần có thể đứng ở đó không lùi bước."
Karen không còn nói tiếp, mà là nhìn về phía tình hình chiến đấu ở xa xa.
Trên người Ogurev đã bị cây mây quấn quanh, trên mỗi một đốt của cây mây
đều là một tiểu thế giới, mọi hành vi của hắn đều phải chịu đựng sự sụp đổ của
một tiểu thế giới;
Đồng thời, sức sống của Ogurev đang bị hút ra rồi hội tụ vào trong cơ thể của
hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh kia.
Mặc dù Ogurev vẫn không có chút cố kỵ nào, hai nấm đấm đang không ngừng
đánh lên trên Thần thể của hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh kia nhưng một đánh hai
cũng không tránh khỏi trở nên yếu thế
Cuộc chiến giữa Thần linh thật ra cũng không có gì quá khác biệt, thậm chí trên
một mức độ nào đó còn tối giản hơn.
Hoặc có thể là trên bản chất thì cả hai bên đều đã mỏi mệt, chỉ có thể dùng
phương thức có vẻ khá nguyên thuỷ để tiến hành trận chiến này, giống như là ba
kẻ lang thang đói đến nỗi gầy trơ xương đang loay hoay vật lộn trong vũng bùn.
Nhưng cũng may mắn là có tầng vách ngăn này cản lại, nếu không thì cho dù
những cục bùn nhão bắn ra ngoài cũng đủ để phá huỷ Vườn Sinh Mệnh, hiện
trường cũng sẽ không còn nhiều người đứng xem như vậy.
Lúc này, Đại tế tự bắt đầu ngâm xướng, Tiranus ở trên thập tự giá bên trong
vách ngăn cũng bắt đầu ngâm xướng, Ogurev đang trong lúc ác chiến cũng bắt
đầu ngâm xướng.
"Chủ vĩ đại, xin ban cho ta sức mạnh để gột rửa bụi bặm trên Trật Tự - Ánh
Sáng Trật Tự, giáng lâm.”
Ánh sáng óng ánh cùng nhau chiếu xuống trên người của Ogurev và Tiranus.
Thần Trật Tự vốn mục nát nhưng vẫn truyền xuống sức mạnh vốn đã không còn
nhiều của mình, nhưng mà thật ra thì hắn cũng không cần tiết kiệm, đối với hắn
và các tuỳ tùng thì trận chiến cuối cùng thuộc về bọn hắn đã kéo màn mở đầu
lên.
Sức mạnh của hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh bị áp chế xuống, Ogurev giơ hai nắm
đấm lên rồi đánh lên Thần thể của bọn hắn.
"Từ bỏ đi, Ogurev, Trật Tự đã không còn nhiều sức mạnh để ban cho ngươi."
"Ở chỗ này, ngươi có thể đánh bại chúng ta nhưng lại không có khả năng giết
được chúng ta.”
"A…"
Ogurev phát ra tiếng cười khinh thường, Thần thể của hắn bốc cháy lên ngọn
lửa màu vàng, đồng thời cũng cùng thiêu đốt hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh.
"Ogurev, ngươi điên rồi, ngươi muốn lôi kéo chúng ta cùng chết sao?"
"Không, ta không cam tâm, rõ ràng chỉ còn thiếu một bước nữa để trở về,
không, ta không cam tâm!"
Ogurev: "Cùng nhau …chết đi."
Ngọn lửa nóng rực cháy bừng bừng, màn vách ngăn kia tựa như là làn ranh
phân chia ra hai thế giới, bên trong đều bị bao phủ bởi ánh lửa.
Cho dù là các Trưởng Lão Thần Điện, giờ phút này cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh
khủng, đứng trước ngọn lửa kinh khủng kia thì cho dù là bọn hắn thì vẫn chỉ là
đám thiêu thân đứng gần ngọn lửa, thậm chí còn không cần bị lửa dính lên
người mà chỉ cần hơi tới gần một chút thì sẽ có thể bị nướng chết.
Mà sự rung động vượt qua cả cuộc chiến cấp bậc này đó là nó cũng không phải
chỉ là một cuộc Thần Chiến mà là một chết cùng.
Thần Dụ Giả và Tiên Tri của Trật Tự Thần Điện bắt đầu rơi lệ cầu nguyện. Đại
tế tự lúc này lại mở mắt ra, đứng người lên, ngọn lửa cực nóng kia đã không còn
cần hắn tiếp tục cống hiến sức mạnh, hắn còn muốn tiết kiệm một chút để đến vị
trí tiếp theo hỗ trợ cho các đồng đội của mình.
Bên tai của Thần Dụ Giả và Tiên Tri là giọng nói của Đại tế tự truyền đến:
"Không cần rơi lệ, không cần bi thương, không cần cầu nguyện, tín đồ Trật Tự
thật sự vốn là nên đối mặt với cái chết."
"Vâng, Đại tế tự."
"Vâng, Đại tế tự.”
Bên trong ngọn lửa cháy hừng hực, Ogurev ngẩng đầu, ánh mắt của hắn đảo qua
phía trên bờ, cuối cùng nhìn vào Dis đang đứng trên vai Ranedal.
Hắn có thể cảm giác được ở đây ai mạnh nhất.
Một viên Thần cách đang thiêu đốt xuất hiện từ trên người Ogurev, đây là Thần
cách hệ Trật Tự, không phải mảnh vỡ, là thứ mà tất cả các Trưởng lão ở đây
khao khát nhất.
Giọng nói của Ogurev vang lên:
"Ta ban cho ngươi truyền thừa Thần cách."
Dis không có hành lễ, thậm chí không hề hành động, chỉ cực kỳ bình tĩnh nói:
"Ta không cần."