“Ngươi sẽ làm vậy sao?”
“Nếu ngươi chết rồi thì nào còn cần để ý đến tai hoạ ngập trời?”
Đại tế tự trầm mặc, trên thân Đao Than Vãn đang cắt vào trong bả vai của hắn
lập tức xuất hiện một lớp kén màu trắng bao phủ.
Karen dùng lực muốn bài trừ, nhưng lúc này thì hoàn cảnh bốn phía bắt đầu
nhanh chóng nén lại, áp lực mênh mông đáng sợ trút xuống về phía anh.
“Ẩm!”
Giữa ngực Karen như chịu một lực tác động cực lớn, cả cơ thể bị cưỡng ép đẩy
ra khỏi người Đại tế tự, dưới tác động của một nguồn sức mạnh trói buộc vô
cùng lớn thì Karen chỉ có thể quỳ một chân xuống.
Anh không dám tin mà nhìn xem mọi thứ xung quanh, hoàn cảnh sau khi bị nén
lại giống như bên trong của một cái chuông khổng lồ, nơi này tràn đầy kẻ hở
nhưng nó lại vẫn bắt đầu chắp vá tổ hợp lại
“Lĩnh Vực…Thần Quốc?”
Đại tế tự giơ tay lên, rút thanh Đao Than Vãn ra khỏi vai: “Thiên phú của
ngươi, kiến thức của ngươi, suy nghĩ của ngươi, đều để ta cảm thấy kinh ngạc,
ta vốn rằng Thần Giáo chúng ta có một vị Dis xuất hiện đã là một món quà
trong kỷ nguyên Chư Thần không ra này, không nghĩ tới còn có thêm một người
nữa như ngươi.”
Karen: “Ngươi đã thành Thần?”
“Không, vẫn chưa.”
Đại tế tự mở bàn tay ra, một viên Thần cách toả ra ánh sáng yếu ớt bay lơ lửng,
chỉ có điều phía trên Thần cách có vô vàn đường vân chằng chịt bao phủ, giống
như được gượng ép chắp vá tạm thời.
Karen biết trong thời gian trước ông nội mình cũng đã từng ngưng tụ ra loại
Thần cách như vậy, nhưng đó là bởi vì Thần Trật Tự nhập vào người khiến ông
nội trong khoảng thời gian ngắn có sức mạnh xấp xỉ Thần linh.
Dưới chân Đại tế tự xuất hiện một vầng sáng, vầng sáng mở rộng bao phủ cả
Karen vào bên trong.
Ngay sau đó thì vầng sáng này cùng liên kết với trận pháp dịch chuyển nội bộ
của Thần Điện công vụ, quá trình dịch chuyển sắp bắt đầu.
“Mặc dù ta ra lệnh Thần Điện đi giám sát bọn hắn, nhưng ta rất rõ ràng, đám
Trưởng Lão Thần Điện ngu xuẩn kia không thể giám sát được bọn hắn, nếu thật
sự giám sát được thì người mất mặt sẽ là ta.
Nếu trực tiếp ra tay một cách ác độc, ha ha, bọn hắn cũng sẽ không khoanh tay
để chịu chết, chủ yếu là do lần phản kháng và không cam tâm kia của ta để cho
bọn hắn đều phát giác ra vấn đề.
Ai, thật sự là có chút buồn cười, ta phải trốn tránh bọn hắn, ta thậm chí không
dám ở lại cái Thần Điện công vụ trong Giáo Đình này.
Trên lý thuyết thì đây vốn là nơi an toàn nhất, bây giờ thì ngược lại, nơi đây trở
thành nơi khó khống chế nhất.
Cho dù chuyển mấy cái bia mộ từ Thần Điện đến để gác cổng thì ta vẫn không
cảm thấy an tâm.”
Đại tế tự đi đến trước mặt Karen, ngồi xổm người xuống, tiếp tục nói:
“Đám người Verden đã để cho ngươi liên lạc với phố Mink nhỉ?”
Karen cười.
“Ta cảm thấy vị kia sẽ không có ý định tham dự vào cuộc đấu tranh quyền lực
của cao tầng trong Thần Giáo, còn về chuyện ta là Norton hay Tiranus, vị kia
hẳn là cũng không thèm để ý, theo lý thuyết thì vị kia và vị Thần bên cạnh sẽ
không đến.
Thế nhưng không biết vì sao ta lại cảm thấy nếu người ra mặt liên lạc là ngươi
thì bọn hắn có thể sẽ đến đây.
Không có nguyên nhân cụ thể, là vì Karen ngươi hiểu cách để hoàn thành
những nhiệm vụ có vẻ bất khả thi trong mắt người khác. Cho nên ta không thể ở
lại chỗ này, ta phải chuyển sang nơi khác.”
Đao Than Vãn bị Đại tế tự gác trên vai Karen, rất giống với khung cảnh khi
trước, nhưng nhân vật đã đổi chỗ cho nhau.
Đại tế tự duỗi một cái tay khác ra mà nhẹ nhàng vỗ lên vai Karen:
“Tại sao lại đến đây một mình? Là do ngươi cảm thấy bản thân mình ngưng tụ
ra mảnh vỡ Thần cách thì đã có thể khống chế Đại tế tự lại rồi sao?”
“Là bởi vì Norton của quá khứ đáng giá để ta đến trước mặt chất vấn một lần.”
“Ha ha ha, ngươi lựa chọn tin tưởng Norton, lại không muốn tin tưởng những
“đại nhân” đã được tín đồ các ngươi cung phung trong vô số năm tháng, ngươi
không cảm thấy suy nghĩ của ngươi cực kỳ ngu xuẩn sao?”
“Bọn hắn có xứng sao?”
“Nếu ngươi đã khinh thường bọn hắn, nếu ngươi đã muốn ép buộc ta ngăn cản
bọn hắn, vậy ta càng muốn dẫn ngươi theo để nghênh đón bọn hắn trở về, ta
muốn để ngươi quỳ sát trước mặt bọn hắn mà lớn tiếng cất lời…ca ngợi!”
Trận pháp dịch chuyển chính thức khởi động.
Chúng thần quan đứng vây bên ngoài Thần Điện công vụ nhìn thấy một chùm
ánh sáng xuất hiện từ trên nóc.
Cảnh tượng này làm cho mọi người đều cảm thấy kinh ngạc bởi vì không ai ngờ
tới rằng Đại tế tự của Trật Tự Thần Giáo bỗng nhiên bỏ xuống tất cả để lựa
chọn dịch chuyển đi một mình, thậm chí ngay cả đội hộ vệ của Mobiteng đều
không đi cùng.
Các kỵ sĩ ẩn nấp chuẩn bị tiến vào Thần Điện công vụ để xé bỏ ngụy trang lộ ra
áo giáp tập trung về địa điểm mục tiêu lại nhao nhao nhận được mệnh lệnh tạm
dừng hành động;
Tay chân vốn đã được bố trí từ những tầng cấp vào giờ phút này cũng đều bị
yêu cầu kết thúc hành động;
Từng đơn vị, từng bộ môn, hoặc chủ động hoặc bị động ngừng hành động, rơi
vào trạng thái choáng váng.
Viện Chiến Tranh.
Hai tay Creed thả lỏng đặt sau lưng, trong văn phòng của hắn có sáu vị thư ký
đã xốc thần bào lên mà lộ ra quyển trục thuật pháp cấp bậc Cấm chú, hoàn toàn
áp chế vị Trưởng Lão phụ trách giám sát.
Thế nhưng khi chùm sáng rời đi xa, Creed không khỏi phát ra tiếng cười.
Cuộc chính biến đã đang trong quá trình thúc đẩy, đám người bên mình đã
chuẩn bị hướng về vị kia mà ra tay.
Nhưng vị kia lại rời khỏi Giáo Đình trong thời điểm mấu chốt này.
Đây là đang trốn tránh sao? Đây là vì muốn ẩn núp sao?
Không, đều không phải, chỉ cần vị kia rời khỏi cái nơi trông có vẻ an toàn nhất
này, chẳng khác nào để cho nhóm người của mình tự tiến vào trong một cái lòng
giam.
Vị kia không chỉ là Đại tế tự, mà còn là Tiranus, vị kia ở nơi nào thì nơi đó
chính là Giáo Đình.
“Ha ha…ai, Thủ lĩnh không hổ là Thủ lĩnh.”
...
Dis dắt theo chó đến phía ngoài Giáo Đình.
Bởi vì Karen đã đến đây sớm một bước nên biến tướng khiến cho Dis tới chậm
một bước.
“Hoven, tính toán địa điểm trận pháp dịch chuyển đến.”
“Vườn Sinh Mệnh.”
“Tốt, chúng ta đi thôi.”
“Dis, ta hoài nghi sở dĩ vị Đại tế tự này mất khống chế có lẽ có liên quan đến bí
pháp áp chế cảnh giới mà ngươi nói cho hắn.”
“Gâu!”