Sau khi thanh kiếm trong tay Dis đâm xuống thì bắt đầu kéo qua, nếu như so
sánh Thần Điện như một cái bánh gatô to lớn, như vậy thì chuyện mà Dis đang
làm bây giờ đó là đang tiến hành khuấy cắt cái bánh gatô này.
Lần trước sau một quãng thời gian rất dài kể từ khi Dis cho nổ Thần Điện,
Karen đi vào Thần Điện vẫn còn có thể trông thấy công việc sửa chữa Thần
Điện đang được tiến hành.
Lần phá hư này sẽ chỉ càng nghiêm trọng hơn so với lần trước, muốn sửa chữa
hoàn toàn đã không phải là vấn đề chi phí và thời gian mà còn phải nhìn xem
bên phía Giáo Đình có chịu phê duyệt khoản dự toán này cho Thần Điện.
Bên trong Thần Điện có rất nhiều công trình, cho dù là một chỗ cảnh quan tầm
thường nhất, trên điều kiện tiên quyết là không cân nhắc đến những món văn
vật có giá trị văn hoá thì những đường vân trận pháp liên quan và các loại tài
liệu chất liệu được dùng ở phía dưới đều không phải thứ mà thần quan phổ
thông có thể tưởng tượng được, chi phí tu bổ tự nhiên cũng sẽ vô cùng to lớn.
Với tình huống mà Trật Tự Thần Giáo đang đối mặt hiện nay, Đại tế tự mới sẽ
không đem tài nguyên trong giáo để ném vào trong này, với tính cách của hắn,
có lẽ càng thích trông thấy Thần Điện rách nát một chút, để tránh cái đám
Trưởng Lão bày ra cái bệ đỡ cao thượng ở trước mặt mình.
Lúc này ở rìa Thần Điện, từng ngôi sao sáng lên, xâu chuỗi lại với nhau, rất
nhanh thì phía trên Thần Điện xuất hiện một vầng sáng khổng lồ.
Sau khi dịch chuyển đến đây thông qua Cánh Cổng Trật Tự, Hoven đã biến trở
về hình người, lão đứng sau lưng Dis, không ngừng đánh giá bốn phía, lúc này
trông thấy vầng sáng kia xuất hiện thì cười nói:
“Ta đã nói rồi, lần trước sau khi ngươi cho nổ Thần Điện làm bọn hắn trở tay
không kịp, lần này bọn hắn phái người đến phố Mink, bố trí lực lượng bao vậy
tăng lên thì làm sao có thể không chuẩn bị trước một phương án dự phòng ở đây
cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra chứ?
“Trận pháp phong ấn Stinasse” cơ à, ha ha, Dis, bọn hắn thật đúng là nể mặt
ngươi đấy, đây chính là trận pháp siêu quy cách được dùng để phong ấn Thần
linh trong kỷ nguyên trước.”
Nhưng mà, sau khi trận pháp này được khởi động được một khoảng thời gian
rất dài nhưng vẫn đang trong trạng thái khởi động làm nóng, giống như là lưới
đánh cá sớm đã được vung xuống nhưng lại không nhận được lệnh kéo lưới.
“Bên kia, bên kia, còn có bên kia, Dis, nhanh, còn có chỗ đó nữa.”
Hoven đang không ngừng tiến hành chỉ dẫn, trong ánh mắt lão lộ ra vẻ kích
động và hưng phấn, thật sự không nghĩ tới lúc mình tuổi già…không, là sau khi
mình chết lần thứ hai thì còn có thể có cơ hội cùng Dis chơi vui như thế này.
Nhát kiếm thứ nhất của Dis đâm xuống phía dưới khi nãy đã hủy đi mấy ngôi
sao, thật ra chúng vốn là một phần toạ độ của trận pháp, tiếp đó kéo kiếm ngang
qua tạo thành khe rãnh và tiện đường hủy đi các tế đàn, kiến trúc, đây là những
nơi có thể biến thành tọa độ bổ sung cho trận pháp. Phía dưới còn có một đội
Trận pháp sư đang chuẩn bị tiến hành tái bố trí và định vị tọa độ cho trận pháp,
nhưng còn chưa kịp bố trí xong thì đã bị “Đại kiếm” của Dis chém đến, sau khi
bị đuổi chạy thì đội Trận pháp sư này không thể không từ bỏ cái kế hoạch này,
bỏ qua trận pháp vừa ngưng tụ ra vầng sáng kia mà chia nhau bỏ chạy giữ
mạng.
Tóm lại thì cái trận pháp cao cấp được dùng làm phương án dự phòng này ngoại
trừ có tác dụng như một cái đèn chiếu khổng lồ thì không tạo ra được chút tác
dụng nào khác.
Sau đó, trong Thần Điện lại liên tiếp xuất hiện mấy trận pháp phòng ngự khác,
nhưng chúng cũng không cách nào bắt giữ được Dis, hoặc là ngay cả việc khởi
động cũng không xong.
Trưởng hộ vệ của Thần Điện đứng trên ban công của một tòa cung điện, vẻ mặt
ngưng trọng nhìn lên cảnh tượng trên bầu trời.
Đứng ở bên cạnh hắn là Tiên Tri của Thần Điện.
Tiên tri cau mày nói: “Là do chúng ta không may mắn sao?”
Trưởng hộ vệ Thần Điện lắc đầu: “Ngươi đã từng thấy một kẻ phát điên nào còn
có thể duy trì sự tỉnh táo tuyệt đối không, hôm nay ta đã được gặp.”
“Còn có những biện pháp nào khác không?”
“Hắn thông qua Cánh Cổng Trật Tự để tiến vào vị trí tim gan của Thần Điện,
toàn bộ hệ thống phòng ngự của Thần Điện thì đều là dàn khung đối phó với đe
dọa từ bên ngoài, muốn không trả giá đắt để trấn áp hắn thì sợ là rất khó.”
Tiên Tri thở dài, nói: “Xem ra còn không bằng bị hắn cho nổ thêm một lần.”
“Nhưng lần này rất rõ ràng là cho nổ Thần Điện cũng không đủ để thoả mãn
được hắn.”
“Có thể nói chuyện sao?”
“Nói chuyện gì, chúng ta vốn cũng không có lý trong việc này.”
Lúc này, Thần Dụ Giả đứng trước một tấm bia lớn, tiến hành cầu nguyện, giọng
nói đầy tang thương khi trước chính là được truyền ra từ dưới tấm bia khổng lồ
này.
Chỉ là vị phát ra giọng nói này có vẻ cũng không muốn thức tỉnh hoàn toàn, có
thể là cho rằng làm như vậy cũng không đáng giá.
Mà lúc kiếm của Dis quét ngang qua Thần Điện thì quả thật cũng đã tránh đi
nơi này.
Thần Dụ Giả gượng cười, bây giờ hắn đã hiểu, vị kia cất tiếng chỉ là hy vọng
lúc đối phương làm ầm ĩ thì không nên quấy rầy nơi hắn đang ngủ say, về phần
Thần Điện bị phá huỷ ra sao thì hắn vốn cũng chẳng quan tâm.
Với vị này, hoặc là nói lấy vị này để làm đại diện cho suy nghĩ của những vị
đang ngủ say kia khi đối đãi với tình hình trước mắt thì càng giống như là bọn
trẻ trong nhà đánh nhau, không đáng để bọn hắn trả giá lớn mà thức tỉnh hoàn
toàn.
Đương nhiên, nguyên do cũng là bởi vì Dis vẫn là tín đồ Trật Tự, nếu đổi lại là
những kẻ ngoại giáo đến đây gây rối như thế thì sợ rằng bọn họ đã sớm tỉnh lại
để giải quyết.
Thần Dụ Giả xoay người, nếu đã không trông cậy được vào những vị này, vậy
cũng chỉ có thể dựa vào bản thân Thần Điện.
Hắn lấy ra một chuỗi chìa khoá, để cho nó bay bồng bềnh trên không trung, sau
khi chìa khoá hòa tan thì tạo thành một cái lưới màu trắng khổng lồ.
“Thay mặt ý chí của Thần, mở quà.”
Tấm lưới mở ra, từ bên trong có một vị Thiên sứ 12 cánh thánh khiết bay ra, tay
trái của thiên sứ cầm khiên, tay phải cầm mâu, hai bên cánh vỗ mà bay về phía
không trung.
Trên ban công, sau khi nhìn thấy Thiên sứ xuất hiện thì Tiên Tri khẽ nhíu mày:
“Xem ra, những lão già đang ngủ say kia cũng không muốn ra tay rồi.”
Trưởng hộ vệ Thần Điện nhẹ gật đầu: “Vậy cũng chỉ có thể dựa vào chính
chúng ta.”
Nói xong, Trưởng hộ vệ Thần Điện gỡ một chiếc roi da từ bên hông xuống, liên
tục vung về phía trước, mỗi khi có một tiếng roi vang lên thì trong một tiểu thế
giới nào đó sâu trong Thần Điện sẽ có một sợi xiềng xích được gỡ xuống từ trên
người của một con mãng xà.
Cuối cùng với một tiếng thét dài vang vọng, một con mãng xà với thể trạng kinh
khủng, toàn thân được phủ kín bằng những mảnh vẩy tựa như tinh thạch bay ra
từ trong tiểu thế giới, đến đây tham chiến.
Trưởng hộ vệ Thần Điện lại đồng thời hạ lệnh: “Mỗi một vị Trưởng Lão, lấy
ngôi sao xung quanh làm đơn vị, hỗ trợ canh gác, phối hợp xuất kích, không
cho phép hành động đơn độc.”
Tiên tri hỏi: “Có thể lợi dụng ưu thế về nhân số để cùng giải quyết hắn không?”
Trưởng hộ vệ Thần Điện: “Vậy ngươi có biết trong quá trình đó thì bên phía
chúng ta sẽ chết bao nhiêu người không, nếu ngươi có thể nguyện ý tiếp nhận
trả cái giá này thì ta không có vấn đề, có thể sửa đổi mệnh lệnh.”
“Ai, vậy thì quên đi, cái bình bị nát thì cứ nát đi, vẫn cố khả năng bảo toàn nhân
lực đi. Đúng rồi, ngươi có ra lệnh cho Kỵ Sĩ Đoàn đóng quân ở bên ngoài Thần
Điện chưa?”
“Không điều động được, Đoàn trưởng của Kỵ Sĩ Đoàn kia tối hôm qua vừa
được thay đổi, Daan lại trở về.”
“Hắn đoán được sẽ xảy ra chuyện, xem ra bây giờ đang trên đường đến đây để
xem trò cười của Thần Điện chúng ta.”
“Nếu ta là hắn thì bây giờ cũng sẽ không sốt ruột, chờ một chút, nói không
chừng có thể nhìn thấy trò cười càng lớn hơn nữa.”
Hộ vệ trưởng Thần Điện mở thần bào trên người mình ra, lộ ra màu giáp trụ đỏ
sậm bên trong, nhẹ xoay cổ về sau, rút ra một cây đao, thân hình từ từ biến mất
tại chỗ.